Người dịch: Whistle
Theo như thông lệ, sau khi đại chiến kết thúc thì tiệc ăn mừng sẽ được cử hành trong vương cung, nhưng lần này lại bị cử hành ở biên giới.
Trên danh nghĩa thì nói là vì tế điện cho những quan binh tử trận. Nhưng trên thực tế, tất cả mọi người đều hiểu rõ, đây chỉ đơn giản là muốn tạo cơ hội cho Vương tử Caesar lộ mặt nhiều hơn mà thôi.
Tình cảm là thứ giao lưu mà ra. Tiếp xúc nhiều sẽ gặp được nhiều bằng hữu cùng chung chí hướng.
Chỉ cần người làm vương tử muốn lôi kéo nhân tâm thì không lo không có người tới nương tựa.
Thẳng thắn mà nói, thật ra biểu hiện của Vương tử Caesar cũng không tệ. Ngoài cuộc đại bại trong cuộc viễn chinh trước đó ở Công quốc Mosey nha, y cũng chẳng gây ra chuyện gì làm cho người người oán trách.
Cho dù là như trong lòng y đang rất bất mãn với người nào đó, nhưng trên mặt lại tràn đầy nhiệt tình và niềm nở tiếp đón. "Ẩn tàng" ý tưởng chân thật trong nội tâm cũng là một nhân tố thiết yếu của một vị Quân vương.
Khi nhìn thấy Vương tử Caesar không ngừng tới hỏi hết người này đến người kia, Hudson liền ăn ý nhường lại sân khấu, khiêm tốn lui sang một bên, để mặc cho y biểu diễn.
Đáng tiếc là bầu không khí nhanh chóng phát sinh biến hóa sau khi Ngũ đại công tước Bắc Cương mới ra sân. Kẻ vốn nên đứng ra hoà giải hòa hoãn bầu không khí là Hudson thì đã sớm biến mất trong hội trường.
Còn đám đại quý tộc trong Vương quốc thì đều ngồi xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, dường như đang chờ hai bên phát sinh xung đột vậy.
Đám quý tộc thân cận vương thất cũng chỉ có thể ở một bên lo lắng suông. Đây là bài kiểm tra của riêng Vương tử Caesar, những người khác chạy tới giúp đỡ sẽ chỉ càng giúp càng hỏng bét.
"Thorsten, Rodrigues, Angel, Pedro, Hero đã lâu không gặp, mọi người khỏe không?"
Không biết là do cố ý hay là trùng hợp, khi Vương tử Caesar nhắc tới tên của ngũ đại công tước Bắc Cương liền cố ý làm rối loạn thứ tự ra sân của họ.
Dù là cùng một đoàn thể chính trị nhưng trong nội bộ cũng sẽ có phân chia thứ tự. Chỉ cần nhìn vào thứ tự ra sân là có thể nhìn ra ai có quyền nói chuyện nặng hơn, ai có quyền nói chuyện nhẹ hơn.
Nhưng mà, loại ăn ý này đều được đời trước truyền lại. Bây giờ người cầm quyền của thế hệ trước đã qua đời, người cầm quyền thế hệ này vẫn còn chưa kịp thích ứng với quy tắc trò chơi.
Dù sao, ngũ đại gia tộc Bắc Cương đều có thực lực tương đương nhau. Việc xếp hạng nội bộ đều không hề cố định, về căn bản là ai có năng lực cầm quyền mạnh hơn, uy vọng cao hơn, thì quyền nói chuyện trong liên minh cũng sẽ nhiều hơn.
Mặc dù cuộc gọi tên của Vương tử Caesar thoạt nhìn có vẻ bình thường, nhưng trên thực tế lại tràn đầy ý châm ngòi ly gián. Vấn đề duy nhất chính là thủ đoạn quá non, người khác chỉ cần liếc mắt là nhìn ra mục đích.
"Đa tạ Vương tử điện hạ nhớ mong, mấy người chúng tôi gần đây không được khỏe cho lắm!"
Công tước Hero tức giận trả lời.
Đây là lời thật lòng, cuộc sống gần đây của mấy người bọn họ rất gian khổ.
Thế hệ trước đột nhiên qua đời, vấn đề nội bộ lại chưa được an bài tốt, những người thừa kế như bọn họ đều là bất đắc dĩ bị đẩy thượng vị.
Đối nội không thể phục chúng, một đống lớn vấn đề do bậc cha chú để lại đang chờ bọn hắn đi xử lý; Đống phiền phức đối ngoại lại càng lớn hơn, sự căm thù của các quý tộc trong vương quốc làm cho năm người họ chưa được ngủ ngon một đêm nào.
Trong lịch sử của quý tộc Bắc Cương chưa từng phát sinh loại cục diện phức tạp này.
Dĩ vãng, cho dù có phát sinh thay đổi quyền lực thì cũng không có chuyện đồng thời thay đổi cả năm nhà.
Dù cho có phát sinh biến cố thì cũng chỉ có một nhà phát sinh rung chuyển, hoàn toàn có thể dựa vào sự trợ giúp của đồng minh để ổn định thế cục.
Nhưng lần này năm nhà đồng thời xảy ra chuyện, lúc này, bản thân đồng minh đều là ốc còn không mang nổi mình ốc.
Không chỉ năm nhà dê đầu đàn này gặp phiền phức, mà ngay cả đám quý tộc vừa và nhỏ phụ thuộc vào bọn họ cũng đều xảy ra việc người thừa kế thượng vị.
Ngay cả lão đại cũng bởi vì đầu cơ trục lợi vật liệu quân nhu mà bỏ mình, các tiểu đệ đi theo lão đại lăn lộn há có thể chỉ lo thân mình?
Không bị đoàn thanh tra bắt được là nhờ may mắn, nhưng một khi bị tra xét, vậy thì tự mình cắt cổ đi!
Trong nội bộ tập đoàn thế lực đang bị rung chuyển nghiêm trọng, đây cũng chính là nguyên nhân cốt lõi mà đám quý tộc Bắc Cương không nhảy ra cướp đoạt chiến lợi phẩm.
Mà lựa chọn sau khi bụi bặm lắng xuống mới công khai lộ diện, là vì muốn lấy lòng mọi người, nhưng đồng thời cũng vì ra vẻ thảm hại để nhận được sự đồng tình của mọi người.
Con người vẫn luôn đồng tình với kẻ yếu, mọi người đều là một thành viên trong giới quý tộc, quý tộc Bắc Cương hiện giờ vừa đáng thương lại bất lực, nên càng có thể khơi dậy sự đồng cảm của mọi người.
Ở trước mặt lợi ích, sự đồng cảm này chẳng đáng một xu, nhưng khi không liên quan đến lợi ích của bản thân thì lại là một chuyện khác.
Để hình ảnh "đáng thương bất lực" càng thâm nhập lòng người, hiện giờ bọn họ còn không tiếc ăn vạ Vương tử Caesar, cố ý khắc họa hình tượng của một quý tộc đáng thương bị vương thất chèn ép.
"Thật sao, vậy thì thật sự rất không tốt! Nhưng mà ta tin là một chút phiền phức nhỏ này sẽ không làm khó được các vị!"
Vương tử Caesar ra vẻ chân thành nói.
Rõ ràng là y cũng phát hiện ra toan tính của đám quý tộc Bắc Cương. Nên liền dứt khoát diễn kịch chung với họ, còn kém chút nữa là nói thẳng với mọi người rằng: tình cảm của huynh đệ bọn họ rất tốt.
Hai bên đều là diễn viên, cuộc gặp mặt kích động lòng người này làm cho Hudson trợn trắng mắt.
Nhưng hắn không thể không thừa nhận là các quý tộc trưởng thành rất sớm. Rõ ràng chỉ mới mười mấy, hai mươi tuổi mà đã có tâm thái của những lão hồ ly chừng năm sáu mươi tuổi.