Người dịch: Whistle
Nhìn thấy quá trình Hudson bật hack đi đến được như ngày hôm nay, ý nghĩ duy nhất hiện giờ của Nam tước Redman chính là —— nằm ngửa!
Toàn bộ mục tiêu trong cuộc đời của ông ta đều đã được con trai mình hoàn thành, nên cũng không cần thiết phải tiếp tục phấn đấu nữa. Thay vì suốt ngày bận rộn bôn ba, ông ta thà rằng nằm ngửa hưởng thụ nhân sinh.
Thứ duy nhất có thể làm cho ông ta lo nghĩ hiện giờ chính là việc lấy lại tổ địa. Nhưng xét thấy Hudson rất có năng lực, cho nên vấn đề khó giải quyết này đã sớm được chuyển giao lên thân của người đang nắm giữ chức tộc trưởng đương thời - Hudson.
Thẳng thắn mà nói, Hudson kế vị tộc trưởng không hợp với lễ pháp kế thừa truyền thống. Cho dù là từ huyết mạch xa gần, hay là từ bối phận trên tông tộc thì cũng đều không tới lượt Hudson thượng vị.
Các chi mạch đã ước định rằng: Người thu hồi tổ địa sẽ trở thành tộc trưởng, nhưng Hudson lại chưa thể hoàn thành việc này.
Nguyên nhân chủ yếu mà hắn có thể được mọi người đẩy lên vị trí này là vì bắt nguồn từ lợi ích của tông tộc, chỉ khi bện thành một sợi dây thừng, Gia tộc Koslow mới có thể đi được xa hơn trên thế giới này.
Trước đó thì các chi mạch cũng đã chuẩn bị thỏa hiệp rồi, chỉ là có chút xấu hội. Đợi đến khi Hudson bước vào hàng ngũ đại quý tộc, mọi người thật sự không nhịn được nữa.
Nội tình ban đầu của Gia tộc Koslow vốn đã cạn, nếu như các chi mạch không tranh thủ thời gian đoàn thì làm sao có thể chống đỡ được ngưỡng cửa của một nhà đại quý tộc chứ?
Phải biết là loại chuyện giai cấp này không chỉ có một mình Hudson là người được hưởng lợi, mà toàn thể thành viên của Gia tộc Koslow cũng được lợi theo.
Bước ra một bước này, mọi người liền có thể biến thành con cháu của đại quý tộc. Mặc kệ là loại quan hệ này xa đến đâu, nhưng chỉ cần có được xuất thân này, tiềm lực phát triển của mọi người đều sẽ được nâng lên trên phạm vi lớn.
Theo lý mà nói, bất kỳ thành viên nào trong gia tộc Koslow bước vào quan trường cũng đều có thể trở thành một vị đại thần trên triều đình; Tiến vào quân đội cũng có cơ hội trở thành thống soái.
Đây là đặc quyền chỉ dành riêng cho đại quý tộc, đám cao tầng trong vương quốc không phải là con cháu vương thất thì cũng có xuất thân đại quý tộc.
Những quý tộc trung tầng và hạ tầng dù có lăn lộn tốt như thế nào cũng không thể đảm nhiệm chức vụ đại thần trên triều đình. Ngay cả khi Quốc vương gật đầu đồng ý cũng không thể phá vỡ loại quy tắc ngầm trên chốn quan trường này.
Sự phân chia cấp độ tương tự cũng được phản ánh trong tất cả các khía cạnh. Trên đại lục Aslante, người có xuất thân càng cao quý thì lăn lộn sẽ càng tốt. Ở trước mặt xuất thân, năng lực chỉ là một nhân tố thứ yếu mà thôi.
Lợi ích chung có thể phá vỡ tất cả hạn chế. Chức vị gia chủ vốn nên được kế thừa theo quy tắc nhưng cũng bởi vì sự xuất hiện của Hudson mà thay đổi.
Nhìn vào những văn thư được chất đống trước mặt, Hudson liền cảm thấy tê cả da đầu. Rất rõ ràng, đây là những vấn đề cụ thể mà Lãnh địa đã tích lũy trong một thời gian dài, cần hắn phải tự mình xử lý hoặc hiểu rõ.
"Tom, thông báo cho toàn bộ nhân viên cấp quản lý tới dự họp."
Hudson bất đắc dĩ nói.
Sau khi ném cho hắn đống đồ này, Nam tước Redman liền mượn cớ thân thể không thoải mái rời đi. Đối với biểu hiện tùy hứng của phụ thân mình, Hudson cũng chẳng thể làm được gì.
Người phụ trách đi rồi, muốn nắm rõ chi tiết về những sự kiện lớn đã xảy ra trong lãnh địa trước đó, chỉ có thể tìm những người quản lý lãnh địa để tìm hiểu tình huống.
Hudson mơ hồ phát hiện ra dường như Nam tước Redman đang ám chỉ hắn: Đã đến lúc cần phải quét dọn bớt những nhân viên ở trong tầng quản lý không thể xác định được độ trung thành rồi.
Nhưng những chuyện này nhất định phải làm cho tốt. Dù có nói thế nào, những người này đều đã cống hiến cho sự phát triển của Sơn Địa Lĩnh.
Nếu như trực tiếp bắt người mà không có bất cứ chứng cớ gì để chứng minh bọn hắn phản bội thì rất dễ làm cho lòng người bàng hoàng.
. . .
Thành Beda, vừa bước vào phủ thành chủ, Bá tước Pierce liền dứt khoát kêu ngừng yến hội chúc mừng. Không có khách mời quan trọng, tiếp tục tổ chức yến tiệc chỉ làm lãng phí thời gian.
Mới vừa từ trên chiến trường lui xuống, trên đường đi lại phải đấu trí đấu dũng với đám quý tộc trong tỉnh, Bá tước Pierce cảm thấy thể xác và tinh thần đều rất mệt mỏi, chỉ muốn ngủ một giấc ngon lành.
Nhìn lại biểu hiện của bản thân trong cuộc chiến lần này, lão ta không khỏi muốn vả cho bản thân một bạt tai.
Đầu tiên là thả con rồng của Hudson ra, bồi dưỡng một đối thủ cho gia tộc mình; tiếp đó lại phá hủy hết cơ nghiệp mà gia tộc mình đã khổ tâm tích lũy, còn tiện thể đắc tội với đám quý tộc trong tỉnh.
Không đợi đến khi khôi phục nguyên khí đã lập tức giẫm vào cái hố đầu cơ trục lợi vật liệu quân nhu, suýt chút nữa là cũng bị mất mạng rồi.
Kết nối tất cả những chuyện này lại với nhau, Bá tước Pierce bất đắc dĩ phát hiện tình hình đang ngày càng xấu đi lại là do bản thân tự gây nghiệt.
Hudson nhất phi trùng thiên, làm cho bọn hắn không thể áp chế được một nhà giàu mới nổi như Gia tộc Koslow.
Ngay cả khi lão ta muốn áp dụng các biện pháp hạn chế thì cũng không biết nên bắt đầu từ đâu. Bởi vì chiến lược quan trọng nhất hiện giờ của Gia tộc Koslow chính là khai hoang.
Người ta đều đã trốn trong lãnh địa vùi đầu làm ruộng, muốn bố cục nhằm vào cũng không biết nên ra tay từ đâu.
Không giống như những kẻ ngoại lai là đám quý tộc Bắc Cương, lão ta chỉ cần đổ thêm dầu vào lửa là đám quý tộc bên dưới sẽ tự động phong tỏa bọn họ.
Nhưng Gia tộc Koslow là gia tộc đã cắm rễ ở tỉnh Đông Nam nhiều năm rồi, ở trong mắt của các quý tộc trong tỉnh, Gia tộc Koslow chính là người một nhà.