Người dịch: Whistle
Sau khi đạt thành ý đồ sơ bộ và đưa tiễn Đại công tước Alfiero, Hudson liền bắt đầu phát sầu.
Maxim chẳng phải loại rồng thông minh gì, chủ yếu là vì có khiếm khuyết trên phương diện nhận biết và thường thức sinh hoạt, mà không phải là ngu thật.
Thủ đoạn hạ dược cùng lắm cũng chỉ có thể chơi một lần hai lần mà thôi, nhiều hơn nữa thì nó nhất định sẽ phát hiện ra vấn đề.
Nguyên nhân chủ yếu vẫn là vì những loại xuân dược nhằm vào Cự Long hiện giờ chỉ có tác dụng trong thời gian ngắn, căn bản không đủ thời gian để hoàn thành kế hoạch long chủng.
Vốn dĩ Vương quốc đã lạc hậu hơn các quốc gia khác trong việc thành lập quân đoàn Á Long, bây giờ mà muốn đuổi kịp trong khoảng thời gian ngắn thì chỉ có thể tìm kiếm nhiều mẫu thú để giao phối.
Nhưng dù cho sức chiến đấu của Cự Long có mạnh mẽ như thế nào, khi phải đối mặt với hàng trăm, hàng ngàn còn mẫu thú trong khoảng thời gian ngắn, sợ là ngay cả Long Vương cũng phải rung chân.
Là một thành viên trong tập đoàn lợi ích, Hudson vẫn rất có lòng cảm mến với Vương quốc Alpha.
Nếu như Vương quốc Alpha bị lạc hậu trong quá trình cải cách quân sự này, tương lai sẽ phải trả một cái giá lớn bao nhiêu để đền bù.
Lúc này mà không cố gắng phấn đấu thì sẽ giống như một kẻ ngốc vẫn khăng khăng với con đường bộ binh của mình, trong khi kỵ binh được được phổ cập với quy mô lớn rồi.
Với năng lực nghiên cứu phát minh của Vương quốc, kỹ thuật chế tạo Ma pháp nỏ và Ma Tinh pháo có thể đuổi kịp trình độ của đại lục hay không, Hudson vẫn còn đang cảm thấy nghi ngờ.
Ngay cả khi có thể đuổi kịp về phương diện kỹ thuật, việc sản xuất hàng loạt cũng là một vấn đề lớn. Các linh kiện cốt lõi đều phải nhập khẩu từ Vương quốc Người Lùn, đây chính là sơ hở trí mạng nhất.
Mặc dù hai thế lực lớn nhất trên đại lục là Giáo Đình và Vương quốc Frank cũng cần phải nhập khẩu một số linh kiện, nhưng bản thân họ lại có thể chế tạo được.
Dù cho chi phí của việc tự mình chế tạo sẽ đắt hơn khi mua linh kiện của Người Lùn, nhưng ít ra cũng có năng lực sản xuất.
Các quốc gia phương nam vốn đã có nhiều Nhà giả kim hơn các quốc gia phương bắc, kỹ thuật cũng tiên tiến hơn, Vương quốc lấy cái gì để đuổi theo trong thời gian ngắn đây?
Chênh lệch còn không chỉ có những điều này, ngay cả việc thay đổi phương tiện vận chuyển trong thời kỳ chiến tranh cũng là nhờ vào kỹ thuật của các nước lớn ở phương nam.
Ưu thế của các quốc gia phương bắc chỉ có dân phong bưu hãn, nhưng trong một thế giới siêu phàm, ưu thế này thực sự rất nhỏ nhặt, không đáng kể.
Chỉ cần là người có não thì cũng biết sẽ khó khăn như thế nào nếu dùng thân xác máu thịt để chống lại những đội quân siêu phàm.
Súng bắn chim đầu đàn.
Nếu như Vương quốc xảy ra chiến tranh đối ngoại, khả năng cao là Hudson, vị chủ soái vừa bộc lộ tài năng trong cuộc đại chiến lần này sẽ là người lãnh binh.
Muốn từ chối cũng không được. Năng lực càng mạnh, trách nhiệm càng lớn, đây không phải một lời nói đùa, nếu không Vương quốc dựa vào cái gì phải cho hắn đãi ngộ cao như vậy?
Có một số việc nếu không chuẩn bị từ trước, lỡ như thật sự xảy ra, đến lúc đó muốn khóc cũng không kịp.
May mắn đại lục vẫn đang trong thời kỳ cân bằng, sự tồn tại của dị tộc đã hạn chế các cuộc nội đấu trong nhân tộc, các thế lực lớn tạm thời không có ý định khơi mào chiến tranh.
Hắn nhất định phải nhanh chóng bắt đầu công tác tẩy não cho Hồng Long. Nếu không, chờ đến khi Vương quốc kiếm đủ mẫu thú mà hắn vẫn còn chưa giải quyết xong Maxim thì sẽ rất lúng túng.
Hudson chưa bao giờ nghi ngờ về sự nhạy cảm quân sự của các quý tộc trong vương quốc. Chỉ cần Vương thất dẫn đầu, các bên nhất định sẽ lựa chọn hợp tác.
Một quốc gia có hình thức đầu tư cổ phần chính là như vậy, có tiền ra tiền, có thú ra thú. Bồi dưỡng ra vật cưỡi Ma thú, ngoài phần của quân thường trực Vương quốc ra, thì mọi người đều có thể được chia phần của mình.
Còn về chuyện một mình xây dựng quân đoàn Ma thú, không phải Hudson đang xem thường người khác, với thực lực của các đại gia tộc trong vương quốc, thật sự là chẳng có người nào có thể làm được.
Đương nhiên, mạng lưới quan hệ của quý tộc vô cùng rắc rối và phức tạp, cũng không loại trừ có người thu hoạch được vật cưỡi ma thú từ bên ngoài.
Nhưng mà xác suất này vô cùng nhỏ, ít nhất là trong giai đoạn hiện giờ sẽ rất khó xảy ra chuyện tuồn một số lượng lớn chiến thú ra bên ngoài. Mà dù có làm được thì cũng cần phải trả một cái giá không nhỏ hơn việc ủng hộ Vương quốc của bản thân.
. . .
Trên Thánh sơn, Shelter VII đang buồn rầu nhìn chằm chằm vào tấm bản đồ đại lục mới. Sau đợt công kích chống lại thú nhân xâm lược, Giáo Đình đã bị thiệt hại rất nhiều.
Đúng là Vương quốc Alpha đã bị trọng thương, nhưng còn kém rất xa mới tới nước suy sụp như trong dự đoán.
"Không phải nói là đã thành công rồi sao, tại sao qua lâu như vậy rồi mà Caesar III vẫn còn sống? Chẳng lẽ kế hoạch của các ngươi là muốn để lão ta sống hết tuổi thọ rồi chết già sao?"
Shelter VII tức giận chất vấn.
Chỉ cần Caesar III còn sống một ngày thì kế hoạch nhằm vào Vương quốc Alpha sẽ không thể nào áp dụng được. Dù có khởi mào các cuộc xung đột nội bộ cũng vô dụng, xương sống vẫn còn ở đó, sẽ không thể nào loạn lạc được.
Tên đồng bọn thú nhân thì đã bị đánh đến thoi thóp, sống tạm trong khe hẹp. Đám quý tộc Bắc Cương được ký thác kỳ vọng là sẽ gây náo loạn cho Vương quốc Alpha thì lại tự mình tìm đường chết, Giáo Đình muốn giúp cũng không biết nên giúp như thế nào.
Hiện giờ chiến tranh đã kết thúc, tình hình trong Vương quốc Alpha cũng đã ổn định, còn Caesar III thì vẫn sống nhăn răng.
Nếu như tình hình này tiếp tục kéo dài, có lẽ không được mấy năm nữa, ông ta sẽ từ giã cõi đời.
Đến lúc đó, khả năng cao là Vương quốc kiên quyết phản đối Giáo Đình này sẽ lại nhảy ra kiếm chuyện. Ở trong mắt của Shelter VII, Charles III và Caesar III chính là hai gã dị đoan lớn nhất trên đại lục.