Người dịch: Whistle
Chung sức hợp tác là lựa chọn tốt nhất, tiếc là không giải quyết được vấn đề tín nhiệm.
Sau lưng chuyện này khẳng định còn có bóng dáng của các thế lực khác, nếu không, dù cho có làm ầm ĩ thì cũng sẽ không nhanh như vậy. Ít nhất cũng sẽ chờ tới khi có một lượng lớn con non Ma thú xuất sinh thì những vấn đề này mới bộc phát.
Không thể đạt được trạng thái lý tưởng nhất, vậy thì lùi lại mà cầu việc khác, nghiên cứu ra dược tề thúc đẩy quá trình sinh trưởng của Ma thú trước rồi tính.
Nói cho đúng là dựa trên dược tề sẵn có để tiến hành thay đổi.
Thật ra, hầu hết các thế lực lớn trên đại lục đều có dược tề thúc đẩy quá trình sinh trưởng của Ma thú. Chẳng qua những loại dược tề này hoặc là có tác dụng phụ quá lớn; hoặc là có chi phí quá cao.
"Bệ hạ, sợ là chuyện này không đơn giản như vậy. Hoàn cảnh vị trí của mỗi người đều không giống nhau, khi lựa chọn mẫu thú cũng sẽ có sự khác biệt.”
“Dựa theo nghiên cứu của các quốc gia phương nam, mặc dù dược tề thúc đẩy quá trình sinh trưởng của Ma thú đều có tác dụng đối với hầu hết Ma thú, nhưng công hiệu thì lại không giống nhau.”
“Ngay cả khi chúng ta hợp tác với các quốc gia khác để nghiên cứu, sợ là khi điều chế dược tề mọi người đều sẽ khuynh hướng về loại Á Long thú của mình.”
“Chỉ có những thế lực lựa chọn mẫu thú giống nhau mới có thể hợp tác. Hơn nữa loại hợp tác cũng sẽ không được suôn sẻ, mọi người đều sẽ có giữ lại.”
“Ý nghĩa lớn nhất khi kéo mọi người lại để cùng nghiên cứu và phát minh chỉ là có thể giao lưu kịp thời hơn, mà không phải là nghiên cứu phát minh."
Bộ trưởng Bộ Quân vụ Đại công tước Alfiero mở miệng nói.
Kế hoạch này là do Bộ Quân vụ đề ra, nhưng khi tiến độ tăng lên, ông ta đột nhiên lúng túng phát hiện ngày càng có nhiều chuyện phiền toái.
"Ta không muốn nghe những lời phàn nàn không có ý nghĩa này. Tình hình tài chính của Vương quốc như thế nào, chắc là trong lòng các ngươi đều biết rõ rồi.”
“Hiện giờ chúng ta nhất định phải dựa vào ngân sách có hạn để hoàn thành kế hoạch quân đoàn Ma thú này. Nhưng chi phí có thể giảm được liền cố gắng hết sức giảm xuống, cho nên việc hợp tác là bắt buộc phải làm.”
“Nếu như trong quá trình hợp tác sẽ xảy ra vấn đề thì phải nghĩ biện pháp giải quyết. Chúng ta đang lo lắng, những nước nhỏ kia cũng chỉ càng lo lắng hơn.”
“Tiểu Caesar, con cũng đi chung để hỗ trợ đi. Kế hoạch này chỉ cho phép thành công, không cho phép thất bại!"
Vừa dứt lời, lập tức có một tràng tiếng ho khan truyền đến. Từ vết máu ở trong khăn tay có thể thấy được tình trạng sức khỏe của Caesar III đang vô cùng kém.
Vốn dĩ ông ta định cho Vương tử giám quốc, còn bản thân thì an tâm dưỡng bệnh, tiếc là ông ta lại không yên lòng về con trai của mình!
Theo lý mà nói, để vương tử chủ trì loại hạng mục quan trọng dễ dàng làm ra thành quả này là để cày chiến tích.
Nhưng trong lòng Caesar III lại không chắc chắn lắm, cho nên cuối cùng liền quyết định để cho Vương tử đi theo học tập.
. . .
Sơn Địa Lĩnh.
Sau khi hôn lễ của lãnh chúa kết thúc, « kế hoạch ba năm phát triển » lãnh địa cũng được lên lịch trình, các hạng công trình đều đang được gấp rút triển khai.
Chủ đề nóng nhất hiện giờ chính là mức ban thương khi sinh con. Chuyện này có liên quan đến lợi ích của bản thân, cho nên mọi người thảo luận vô cùng nhiệt tình.
Những mệnh lệnh nghiêm ngặt lần lượt được ban hành, những người phụ trách hạng mục là Bảo trưởng và Giáp trưởng thì lại đang mặt ủ mày chau.
"Cairne đại nhân, thời điểm này vừa phải bắt sản xuất, lại vừa bắt phải sinh con, chúng tôi thật sự là bận đến tối tăm mặt mày!"
Sauva tỏ vẻ buồn bực nói.
Là một trong các Bảo trưởng trong lãnh địa, Sauva là một nhân vật đặc thù. Trong ba năm qua, Bảo do ông ta thống lĩnh đã liên tục giành được thành tích khai hoang số 1 trong ba năm liền.
Theo lý mà nói, ở một nơi đang thiếu rất nhiều nhân viên quản lý ưu tú như Sơn Địa Lĩnh thì phải cất nhắc loại Bảo trưởng kiệt xuất này mới phải.
Nhưng tiếc là Sauva là một người mù chữ, quản lý một Bảo thì được, nếu đẩy ông ta lên nữa thì sẽ rất lúng túng.
Dù có đưa Sauva đến lớp bồi dưỡng xoá nạn mù chữ cũng vô dụng, như thể ông ta đã cách biệt với văn hóa tri thức vậy, giày vò một tháng, thành quả là chỉ học được tên của bản thân mình.
Ông ta đã từng được đề bạt hai lần, kết quả là làm không đến mười ngày đã tự mình chủ động từ chức trở về, tiếp tục làm một vị Bảo trưởng nhỏ.
Những quan viên cơ sở tương tự như ông ta không chỉ có một hai người, việc thiếu sự giáo dục đã giới hạn trình độ cao nhất của những cá nhân này.
Nhưng dù có nói thế nào thì những nhân viên ưu tú được khen thưởng hàng năm vẫn rất được lòng các lãnh đạo phụ trách dự án khai hoang. Nếu có thêm những cán bộ cơ sở chịu khó như vậy thì thành tích cuối năm sẽ rất tốt.
"Bảo trưởng Sauva, dù có bận đến tối tăm mặt mày thì vẫn phải làm! Lãnh chúa lão gia đã đích thân hạ nghiêm lệnh, nhất định phải tăng trưởng nhân khẩu trong lãnh địa.”
“Trong mất năm gần đây, chúng ta đã khai hoang được không ít đất đai, sau này vẫn còn phải tiếp tục khai hoang. Nhiều đất tốt như vậy, cũng không thể để không hoang phí nha?”
“Còn về vấn đề khuyến khích sinh sản sẽ gây ảnh hưởng đến việc sản xuất, kỳ thật chuyện này vẫn có thể khống chế được. Cho dù là mang thai cũng không ảnh hưởng gì đến thanh niên trai tráng làm việc!”
“Huống chi, phụ nữ có thể lần lượt mang thai mà. Mặc dù trong thời gian nghỉ thai sản thì phụ nữ mang thai không thể làm việc nặng, nhưng lại có thể làm một số việc đơn giản.”
“Dù sao tất cả Bảo Giáp đều phải chấp hành chính sách khuyến khích sinh sản, cũng không chỉ có mỗi các người là bị ảnh hưởng, sẽ không ảnh hưởng đến việc đánh giá cuối cùng."
Cairne kiên nhẫn giải thích.