Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 898 - Chương 898 - Gián Điệp (3)

Chương 898 - Gián Điệp (3)
Chương 898 - Gián Điệp (3)

Người dịch: Whistle

"Lão gia, thiếp sẽ đốc xúc hai đứa nó tu luyện, nhưng mà..."

Không đợi phu nhân Anna nói hết lời, Redman đã cưỡng ép ngắt lời: "Không có nhưng mà gì ở đây, trên đời này làm gì có chuyện thập toàn thập mỹ.”

“Nếu đã không làm được, vậy thì giảm bớt tiêu chuẩn là được. Ngay cả anh hai và anh ba của hai đứa nó cũng không thể trèo cao, tại sao tới phiên bọn nó thì nhất định phải trèo lên cao!"

Rất rõ ràng, ở trong mắt Redman, trọng lượng của ba đứa con trai đầu vẫn là nặng hơn một chút.

Dù là bình thường ông ta yêu thương hai đứa con nhỏ này hơn, nhưng điều kiện tiên quyết là phải ở trong tình huống nhàn hạ thoải mái. Trừ phi hai đứa nhỏ này có biểu hiện ưu dị, nếu không sẽ rất khó thay đổi.

"Lão gia, hay là để cho Hudson ra mặt..."

Lời còn chưa nói hết, Redman liền trực tiếp trở mặt khiển trách: "Im miệng! Xuẩn phụ vô tri, ngươi đang muốn kết thân hay là kết thù?”

“Từ xưa đến nay, thông gia đều là chuyện tốt của hai họ, làm sao có thể làm ra loại chuyện cưỡng hôn này!”

“Chuyện này dừng lại tại đây, nếu như lại để ta nghe được chuyện này nữa, hừ!"

Ánh mắt tràn đầy lửa giận của ông ta dọa cho phu nhân Anna giật nảy mình. Lý trí nói cho bà ta biết, Redman thực sự đang rất tức giận.

Trong khoảng thời gian 20 năm hai người kết hôn, số lần Redman nổi giận như vậy chỉ đếm được trên đầu ngón tay, mỗi lần nổi giận đều sẽ xảy ra đại sự.

Có lẽ là vì nhìn thấy phu nhân Anna bị mình dọa cho hoảng sợ, nên cơn giận của Redman cũng từ từ lắng xuống. Phải vất vả lắm Gia tộc Koslow mới được phục hưng, ông ta không muốn bởi vì bản thân tùy ý làm bậy một lần mà ảnh hưởng đến sự phát triển của cả gia tộc.

Gần đây Redman luôn bận bắc cầu giật dây cho con cháu trong gia tộc, cũng là đang lôi kéo nhân mạch cho gia tộc. Cho dù đối tượng thông gia đều là tiểu quý tộc, nhưng Gia tộc Koslow có nhiều người nha!

Nếu như nội tình đã không so được với gia tộc Dalton, vậy thì so nhiều người là được. Với năng lực sinh sản của Gia tộc Koslow, chỉ cần có được hoàn cảnh ổn định để phát triển, nhân khẩu đời kế tiếp theo chắc chắn sẽ nhảy vọt.

Có lẽ bọn họ chẳng cần làm gì cả, mấy chục năm sau, toàn bộ quý tộc trong tỉnh đều biến thành thân thích của gia tộc, lúc đó căn cơ cũng sẽ ổn định.

Muốn chấp hành hạng kế hoạch này, điều kiện tiên quyết là phải cam đoan mỗi lần thông gia đều là đangkết thân, mà không phải là đi kết thù.

Đến giờ cũng chỉ có ông ta và Hudson là người biết rõ kế hoạch này. Là người chấp hành cụ thể, Redman không cho phép bất luận kẻ nào phá hư kế hoạch này.

Dù gì thì đây cũng là cống hiến lớn nhất mà ông ta có thể làm cho gia tộc, cũng là giá trị nhân sinh trong cuộc đời của ông ta.

...

"Chất lên xe ngựa nhanh một chút, ngày mai sẽ phải lên đường rồi, chậm như vậy làm sao xong được!"

Kể từ khi bắt đầu kế hoạch thay đổi lãnh địa, cảnh tượng này liền diễn ra ở khắp mọi nơi. Cố thổ khó rời, đám nông nô có tâm tình mâu thuẫn cũng là chuyện không thể tránh khỏi.

Nhưng mà ngay cả bản thân mình cũng là tài phú của quý tộc lão gia, cho nên suy nghĩ của bọn họ cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến việc chấp hành kế hoạch.

Sự chậm trễ này chính là sự quật cường cuối cùng của bọn họ. Sau khi làm xong công tác tư tưởng, những Bảo trưởng và Giáp trưởng được điều từ tổng bộ tới đây để tổ chức di chuyển cũng dần dần mất hết sự kiên nhẫn.

Răn dạy đã xem như là nhẹ nhàng rồi, những người có tính khí nóng nảy sẽ trực tiếp đạp cho một phát. Lúc đầu, binh lính tuần tra sẽ còn chạy tới khuyên can một chút, nhưng sau khi nhìn thấy tiến độ quá chậm nên cũng lười lên tiếng.

Dưới áp lực nặng nề, công tác di dời chính thức được bắt đầu. Nửa đường xảy ra không ít khúc nhạc dạo ngắn, nhưng cuối cùng cũng không gây ra nhiễu loạn gì lớn.

Đương nhiên, đây không phải là vì năng lực tổ chức của Sơn Địa Lĩnh mạnh cỡ nào. Chủ yếu nhất vẫn là do Hudson điều hai vạn đại quân tới hỗ trợ.

Có hai vạn đại quân hộ tống cho công cuộc di dời 15 vạn người. Nếu như còn để xảy ra nhiễu loạn lớn thì đó mới thật sự là có vấn đề.

Không còn nghi ngờ gì nữa, chất lượng của 15 vạn người này cũng chẳng tốt được đến đâu. Dù sao, những đất phong này đều bị biến thành nơi vô chủ trong chiến tranh.

Lãnh chúa lão gia trước đó đều đã chết trên chiến trường, đám nông nô đi theo ra chiến trường cũng chẳng có mấy người còn sống trở về.

Một lượng lớn thanh niên trai tráng đã bị tổn thất, phần còn lại hầu hết đều là người già và trẻ em. Nếu như là đặt lên người những lãnh chúa khác thì nhất định sẽ rất sầu.

Nhưng Sơn Địa Lĩnh lại là một ngoại lệ, trong chiến tranh, Hudson đã bắt cóc không ít binh sĩ thanh niên trai tráng trở về.

Từ việc chinh chiêu hai vạn đại quân trong một lần cũng có thể nhìn thấy được, đây không phải là số lượng mà một chút nhân khẩu của Sơn Địa Lĩnh có thể kiếm ra được.

Làn sóng thay đổi lãnh địa này không chỉ phải tập trung lãnh địa, mà còn là một đại chiến lược để cân bằng dân số.

Nhìn qua đội ngũ thật dài đang di chuyển, trên gương mặt của Andrea toát ra vẻ muộn phiền, y chỉ mới làm thành chủ được hơn ba tháng mà đã phải dọn nhà.

Hết cách rồi, ai bảo thành Tuyết Nguyệt cách Sơn Địa Lĩnh xa như vậy?

Y vốn dĩ còn trông cậy vào việc mình có thể làm ra thành tích ở chỗ này để quay về kiếm được một chút chỗ tốt, bây giờ thì rõ ràng là kế hoạch này đã thất bại.

Nghĩ lại cũng cảm thấy khổ cực rồi, trong lúc còn phụ trách công tác tình báo, Andrea đã không thể làm ra thành tích chói sáng gì; Trong lúc tại nhiệm thành chủ của thành Tuyết Nguyệt cũng chẳng thể làm được công tích nào.

Sơn Địa Lĩnh càng ngày càng nhiều nhân tài, mà y lại chậm chạp không làm được thành tích gì, nếu như tình hình này tiếp tục kéo dài, bị cho ra rìa chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Bình Luận (0)
Comment