Người dịch: Whistle
Nghĩ tới chỗ này, Công tước Thorsten liền âm thầm cười khổ. Bá tước Pierce đã quá xem trọng bọn hắn rồi, ngay cả khi song phương vẫn còn liên hệ, nhưng dựa vào cái gì mà người ta phải bán mạng cho bọn hắn chứ?
Quý tộc rất thực tế. Chỉ cần tham dự vào chuyện tập kích đội di dân của Hudson ở tỉnh Đông Nam thì cũng đừng nghĩ đến chuyện còn sống trở về.
Nếu như gã ta thật sự sai đám con em quý tộc phương bắc làm như vậy, có lẽ khi tin tức vừa được truyền đến đó, người ta đã lập tức bán đứng bọn hắn rồi.
"Trực tiếp phái người nói cho Bá tước Pierce biết là chuyện này chúng ta hữu tâm vô lực.”
“Nói cho Bá tước Pierce là cứ lớn mật phái người động thủ, đợi đến sau khi chuyện này thành công, gia tộc Locknard ta có thể chịu trách nhiệm thay cho ông ta!"
Công tước Thorsten tức giận nói.
Trong thâm gã đã không nhịn được mà thầm nghĩ: Cứ giày vò đi, càng huyên náo thì càng tốt!
Trong những ngày gần đây, cuộc sống của toàn bộ quý tộc Bắc Cương đều không dễ chịu gì. Đối mặt với sự chèn ép từ các đại quý tộc trong vương quốc, hiện giờ bọn hắn chỉ có thể nhẫn nhịn.
Đột nhiên thay đổi người nói chuyện làm cho rất nhiều gia tộc đều cảm thấy bối rối. Có thể nói là toàn bộ trận doanh của quý tộc Bắc Cương đều đang trong tình trạng loạn trong giặc ngoài.
Hiện giờ cái mà bọn hắn muốn nhìn thấy nhất chính là các thế lực lớn trong vương quốc phát sinh nội đấu, để giảm bớt áp lực chính trị từ bên ngoài.
Quý tộc Bắc Cương đang nằm ngoài rìa của Vương quốc, ngay cả kế hoạch quân đoàn Ma thú đang nổi nhất hiện nay cũng như vậy. Trên danh nghĩa thì bọn hắn có tham dự vào, nhưng danh ngạch lại hoàn toàn không đối xứng với thực lực.
Ngay cả mấy nhà đại quý tộc mới nổi cũng lấy được nhiều danh ngạch hơn bọn hắn, suýt chút nữa là bị trung đẳng quý tộc vượt mặt.
Biết là không công bằng rồi, nhưng bọn hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn. Nói theo cách nói chính trị thì bọn hắn đang có cống hiến nhỏ nhất trong hạng mục này.
Đây không phải là vì Thorsten không có cái nhìn đại cục, không đồng ý cống hiến cho kế hoạch quân đoàn Ma thú này, mà là vì Quốc vương Caesar III không cho bọn hắn cơ hội để cống hiến.
Lúc phân chia nhiệm vụ, ngoài những nhiệm vụ đại trà như thu thập mẫu thú, phái đại sư ma pháp dược tề tới tham dự việc nghiên cứu dược tề và cung cấp kinh phí thí nghiệm ra, những chuyện còn lại đều chẳng liên quan gì đến bọn hắn.
Ví dụ như cung cấp đảm bảo an ninh cho dự án, làm việc vặt hậu cần, điều phối mối quan hệ giữa các bên... Những công việc mà ai cũng có thể làm này đều bị an bài cho người khác.
...
"Người còn chưa tới sao?"
Kevin không nhịn được hỏi.
Tốc độ di dân chậm hơn dự tính của gã ta rất nhiều. Gã trốn trong rừng cây, liên tục nuôi muỗi mấy giờ liền mà vẫn chưa thấy có người đến.
Kevin vốn không cần phải đích dẫn đội đi làm chuyện này. Nhưng vì gã ta không yên lòng về thuộc hạ, nên đã đích thân tới một chuyến.
Sự thật chứng minh là mấy chuyện lặt vặt như phục kích này vẫn nên giao lại cho đội ngũ chuyên nghiệp đi chấp hành thì sẽ tốt hơn. Những nhân viên thu thập tình báo như bọn hắn thật sự không thích hợp với chuyện mang binh đánh giặc.
Chỉ cần tướng lĩnh có kinh nghiệm đứng từ xa nhìn lướt qua một cái liền phát hiện ra tình huống khác thường ở nơi này.
"Đại nhân, quân tiên phong của địch nhân chỉ còn cách cách chúng ta không đến hai dặm đường, sắp thấy được bọn chúng rồi.”
“Nhưng mà tình huống lại có chút thay đổi, trong đội ngũ chịu trách nhiệm hộ tống, ngoài quân đội của Sơn Địa Lĩnh ra, còn có đội hộ vệ của các quý tộc ở ven đường."
Nghe được tin tức này, Kevin liền nhướng mày. Các quý tộc ven đường chạy tới hỗ trợ cho địch nhân là chuyện mà gã ta không hề dự đoán được.
Lực lượng của địch nhân tăng lên, đối với những người phục kích như bọn hắn cũng không phải là chuyện tốt gì.
"Biết rồi, tiếp tục phái người nhìn chằm chằm địch nhân!"
Kevin lạnh lùng hạ lệnh.
Tên đã lên dây, không bắn không được.
Mặc cho địch nhân có mạnh cỡ nào, cứ mai phục tiếp là được, khoảng cách ngắn như vậy, dù cho có muốn rút lui thì cũng đã không còn kịp nữa.
Một khi bại lộ hành tung, sau đó không còn là chuyện bọn hắn phục kích địch nhân nữa, mà là sẽ bị quân hộ vệ ở tỉnh Đông Nam liên hợp vây giết.
Ngay cả người đang âm thầm tạo cơ hội cho bọn hắn là gia tộc Dalton cũng sẽ tới bỏ đá xuống giếng, dùng chuyện này để chứng minh rằng mình không có cấu kết với Giáo Đình.
Giới quý tộc là thực tế như vậy đấy. Mặc kệ là có cấu kết với Giáo Đình hay không, chỉ cần tỏ ra tích cực trong lúc tiêu diệt người của Giáo Đình là có thể chứng minh song phương không có cấu kết gì với nhau.
Chân tướng là vấn đề mà chỉ có trẻ con mới quan tâm, trong mắt của người trưởng thành chỉ có lợi và hại.
Gần rồi, đã rất gần rồi. Nhìn thấy đội ngũ của địch nhân càng ngày càng gần, Kevin mừng rỡ nở nụ cười.
"Đại nhân, tình huống có chút không ổn, toàn bộ địch nhân ở phía trước đều có mặc giáp, sợ là chúng ta đã bị phát..."
Còn chưa kịp nói xong, một cơn mưa tên đã lao tới.
"Sưu, sưu, sưu..."
"A..."
Có mấy tên xui xẻo núp không kỹ đã bất hạnh trúng tên, đang gào khóc thảm thiết.
Hiện giờ không cần thuộc hạ nhắc nhở thì Kevin cũng ý thức đội phục kích của mình đã bị bại lộ. Mặc dù không biết tại sao lại như vậy, nhưng nếu đã bại lộ tung tích thì nhất định không phải là chuyện tốt.
"Giết!"
Sau khi Kevin ra lệnh một tiếng, đám sát thủ mai phục trong rừng cây lập tức lao ra ngoài.
Kevin, một Đại Địa kỵ sĩ, đang xông pha đi đầu. Chỉ là mục tiêu của gã ta không phải là đại quân của địch nhân ở phía trước, mà là những quan viên phụ trách công tác di dân ở phía sau.
Giết được bao nhiêu địch nhân không quan trọng, hành động lần này chủ yếu là vì quấy rối. Sau khi liên tục chém chết ba người, Kevin đột nhiên không xuống tay được nữa.