Người dịch: Whistle
Ngoài miệng thì mọi người đang cười cười nói nói, nhưng tâm tình của Bá tước Pierce lại đang rất tồi tệ. Bỏ qua sự chênh lệch về chất lượng của các tiểu đệ, nếu chỉ đơn thuần tính số lượng số lượng tiểu đệ thì song phương lại không hề kém cạnh bao nhiêu.
Một bên là quý tộc lâu năm đã chấp chưởng tỉnh Đông Nam này hơn trăm năm, một bên là quý tộc mới quật khởi, là nhà giàu mới nổi còn chưa đứng vững gót chân.
Dựa theo tình huống bình thường, sức ảnh hưởng của hai bên vốn không cùng một đẳng cấp mới phải.
Nhưng hiện thực lại vô cùng đánh mặt, độ nổi tiếng vô cùng cao của Long kỵ sĩ đã đặt nền móng vững chắc cho gia tộc Koslow.
Dựa vào lợi thế là nhân khẩu thịnh vượng để đi thông gia khắp nơi, gia tộc Koslow thực sự đã lôi kéo được một nhóm người ủng hộ trong hoàn cảnh khó khăn. Cũng có cơ sở để đứng lên chống lại gia tộc Dalton.
Đối thủ cạnh tranh có căn cơ và đối thủ cạnh tranh không có căn cơ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Ít nhất thì hội nghị quý tộc vốn do gia tộc Dalton thống trị giờ đã bị chia ra làm hai. Những đề án mà lão ta khởi xướng sau này có thể được thông qua một cách suôn sẻ hay không còn phụ thuộc vào việc hai bên giành được thiện cảm của phe trung lập như thế nào.
"Bá tước Hudson thật là có bản sự. Có thể sinh ra một vị kiệt tuấn như ngài, xem ra Gia tộc Koslow quật khởi là chuyện không thể ngăn cản rồi!"
Đối mặt với những lời thăm dò mang theo vị chua của Bá tước Pierce, Hudson chỉ nở nụ cười, đúng là tốc độ phát triển của gia tộc Koslow đã có chút nằm ngoài ý định của hắn.
Vào một năm trước, những quý tộc dám công khai đứng sau lưng hắn chỉ là lác đác không có mấy; Nhưng không ngờ rằng sau khi thông qua hàng loạt cuộc thông gia chính trị, số người ủng hộ hắn đã lập tức tăng lên nhiều đến như vậy.
Chẳng trách các quý tộc đều nóng lòng thông gia chính trị! So với những mối quan hệ kết minh khác, thông gia là cách nhanh nhất và có chi phí thấp nhất.
"Ngài tổng đốc, gia tộc Koslow thịnh vượng cũng chính là các quý tộc tỉnh Đông Nam thịnh vượng. Nếu như xét về vấn đề này, trong này vẫn còn có một phần công lao của ngài.”
“Chỉ cần quý tộc trong tỉnh ta một lòng đoàn kết, ta nghĩ tất cả mọi người sẽ có cơ hội rất tốt để phát triển, và sẽ nhanh chóng trở thành tỉnh thành mạnh nhất trong Vương quốc!"
Đây là lời nói thật, trong số rất nhiều tỉnh thành của Vương quốc Alpha, tỉnh Đông Nam không phải là tỉnh có diện tích lớn nhất, đất đai cũng không phải là màu mỡ nhất, nhưng lại là một tỉnh thành đặc thù nhất.
Tỉnh có diện tích lớn hơn tỉnh Đông Nam thì đất đai sẽ kém màu mỡ hơn, còn tỉnh có đất đai màu mỡ hơn Tỉnh Đông Nam thì lại có diện tích nhỏ hơn tỉnh Đông Nam rất nhiều.
Từ một trăm năm trước, tỉnh Đông Nam với nhân khẩu dày đặc và đất đai phì nhiêu chính là tỉnh nộp thuế nhiều nhất của Vương quốc Alpha, đồng thời cũng là tỉnh có sức mạnh kinh tế toàn diện nhất Vương quốc.
Nếu như phát triển thêm lực lượng quân sự, thì việc trở thành tỉnh mạnh nhất trong Vương quốc đã nằm trong tầm tay.
Cuộc cạnh tranh giữa gia tộc Koslow và gia tộc Dalton cũng đã kích thích sức mạnh quân sự của tỉnh được nâng cao ở một mức độ nhất định.
"Ha ha... Bá tước Hudson thật là hào khí!"
Tiếng cười đã giấu đi sự xấu hổ của lão ta, bầu không khí khẩn trương ban đầu đã đột nhiên biến mất. Hiển nhiên là Bá tước Pierce cũng rất có hứng thú với lời đề nghị của Hudson.
Cạnh tranh thì cạnh tranh, nhưng khi có chung lợi ích thì nên hợp tác vẫn sẽ phải hợp tác.
Hai vị đại lão đã nói chuyện xong, đám tiểu đệ ở bên dưới cũng dễ thở hơn. Nhóm người vốn đã phân biệt thành ba trận doanh này lại lập tức tụ hợp lại, giống như đã được diễn luyện qua vậy.
Hudson lại một lần nữa bước vào Vương đô, tường thành vẫn cao ngất và nguy nga như xưa.
Nhìn thấy lá cờ của hai đại gia tộc tung bay trong làn gió, đám quan quân thủ thành lập tức mở hết cổng thành.
Những đoàn thương đội và người đi đường cũng lập tức tự động nhường đường trong thời gian ngắn nhất.
Mọi chuyện đều diễn ra một cách tự nhiên giống như nước chảy mây trôi.
May mà không xảy ra tình trạng nhiều quý tộc của các tỉnh đến cùng một thời điểm, nếu không, chỉ riêng chuyện ai là người đầu tiên bước qua cánh cửa này thôi cũng đủ để khơi dậy một cuộc phong ba rồi.
Cảnh tượng được quan viên đến nghênh tiếp cũng không hề xuất hiện như trong dự tính, hiển nhiên là Quốc vương còn đang tức giận chuyện trước đó tỉnh Đông Nam dùng trái phiếu chiến tranh để nộp thuế.
Thẳng thắn mà nói, đây không phải là lỗi của Hudson. Số trái phiếu chiến tranh mà hắn nắm giữ đã bị bán từ trước đó rồi, hiện giờ hắn chỉ nắm giữ một lượng nhỏ trong số đó để mang tính tượng trưng thôi.
Gia tộc Koslow có thể trả tiền mặt, nhưng tiếc là đám tiểu đệ dưới trướng lại không thể trả bằng tiền mặt.
Cho phép các quý tộc nhỏ đang thiếu thốn tài chính dùng trái phiếu chiến tranh để nộp thuế chính là một thỏa thuận ngầm mà các bên đã đạt được, ngay cả Hudson lão gia cũng đã sảng khoái chấp nhận.
Dù có nói thế nào thì số tiền mặt mà hắn nộp lên cũng sẽ nhiều hơn trái phiếu. Đáng tiếc, mặc dù hắn có liêm sỉ, nhưng điều đó không có nghĩa là các quý tộc khác cũng có liêm sỉ, trong khoản tiền thuế cuối cùng mà cả tỉnh Đông Nam nộp lên vẫn là trái phiếu chiếm chủ đạo.
Quốc vương cũng là người, việc sử dụng hành động để biểu thị sự bất mãn của mình cũng là chuyện nhân chi thường tình.
Lần trở lại chốn cũ này, Hudson đã nhận được đãi ngộ cao hơn rất nhiều. Tiếc là hắn cũng chỉ có thể hâm mộ nhìn xem Bá tước Pierce đi về phía trạch viện của mình.
Gia tộc Koslow cũng có nhà riêng ở Vương đô, tiếc rằng bị giới hạn bởi diện tích và vị trí địa lý nên dù cho có cải tạo như thế nào cũng không phóng khoáng.
Bản thân hắn ở thì không sao, nhưng nếu dùng để tiếp khách thì không được.