Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 943 - Chương 943 - Về Nhà

Chương 943 - Về Nhà
Chương 943 - Về Nhà

Người dịch: Whistle

“Ngược lại thì vương thất có xác suất lớn hơn một chút. Trước đó không lâu, Hudson cũng đã làm việc cho vương thất, nhân cơ hội này để trả lại cho hắn một cái nhân tình cũng có thể hiểu dược.”

“Đương nhiên, còn có một khả năng nữa, đó là tất cả những suy đoán của chúng ta đều là sai, căn bản không có chuyện để lộ bí mật, mà là vì Hudson đã đoán ra được kế hoạch của chúng ta."

Trong khi nói chuyện, Bá tước Pierce lập tức nhíu mày. Nếu như Hudson chỉ nhờ phân tích của bản thân mà có thể thấy rõ được kế hoạch của bọn họ thì thật sự là quá đáng sợ.

So ra thì lão ta càng muốn tin tưởng rằng đây chỉ là một sự trùng hợp.

"Lão gia, khả năng cao là do Vương thất đã giúp hắn một tay. Dựa vào tin tức mà gián điệp ở Sơn Địa Lĩnh truyền tới, Hudson đã tổ chức nhân thủ để khảo sát bờ biển rồi.”

“Theo như lời gián điệp nói thì con kênh nhân tạo của Sơn Địa Lĩnh sẽ được hoàn thành vào cuối năm nay. Hành động này của Hudson rất có thể là đang chuẩn bị xây dựng bến tàu bên bờ biển.”

“Để xác minh thêm tính xác thực, chúng ta đã phái người đi thẩm tra đối chiếu tin tức thân phận của những nhân viên khảo sát này, và phát hiện ra những người này đều đang làm việc cho Vương thất.”

“Sự thật chứng minh là Bá tước Hudson có một mối quan hệ bí mật với vương thất, nếu không thì hắn sẽ không thể nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ như vậy."

Lời nói của lão quản gia làm cho sắc mặt của Bá tước Pierce ngày càng âm trầm hơn.

Chỉ tính Gia tộc Koslow nhà giàu mới nổi đã khó dây dưa lắm rồi, nếu như lại liên lụy thêm cả vương thất thì sẽ càng khó giải quyết hơn.

Nhưng hết lần này tới lần khác trong lòng lão ta lại tin tưởng vào suy đoán hai nhà đã cấu kết với nhau. Dù sao thì đây cũng là cách chơi mà Caesar III thường sử dụng.

Dùng một vài thủ đoạn nhỏ lợi người không hại mình để khơi dậy mâu thuẫn xung đột giữa các đại quý tộc, làm cho đại gia kiềm chế lẫn nhau, để bảo hộ vương quyền chí cao vô thượng.

Nhưng dù đã nhìn ra thì lão ta cũng không thể nào nói cho đối phương biết được, Gia tộc Dalton và Gia tộc Koslow vốn là đối thủ cạnh tranh. Bá tước Pierce không thể nào thu tay lại được, Hudson cũng không có khả năng nhượng bộ.

…..

Sơn Địa Lĩnh, vừa mới từ thành Beda trở về, Hudson liền bị một đám tiểu quý tộc nghe tin chạy tới vây hỏi.

Đột nhiên có một khoản "thuế trả nợ" từ trên trời rơi xuống, mặc kệ là được chia bao nhiêu thì việc phải móc tiền từ trong túi của mình ra cũng không phải là chuyện khoái trá sự gì, huống chi còn bị chia cho nhiều như vậy.

"Ngài Bá tước, chúng ta không thể tiếp tục bỏ mặc cho Tổng đốc muốn làm gì thì làm như vậy nữa. Lần phân chia thuế trả nợ này, chúng ta đã phải gánh chịu thêm 40% thuế rồi.”

“Chuyện này chưa được hội nghị các quý tộc trong tỉnh thông qua, mà hoàn toàn là quyết định của một mình Tổng đốc. Chỉ cần Bá tước đại nhân chịu dẫn đầu, chúng ta nhất định có thể bác bỏ loại quyết nghị phi pháp này trong hội nghị quý tộc tỉnh!”

“Nếu như việc này thành công, Bá tước đại nhân chính là đại ân nhân của chúng ta, lần bầu cử Tổng đốc tiếp theo..."

Chứng kiến ​​màn trình diễn nước miếng văng tung tóe của lão già này, Hudson liền lặng lẽ thì triển một vòng bảo hộ ma pháp cho mình.

Lừa đảo cũng phải viết nháp trước sao?

Về mặt lý thuyết thì việc bác bỏ nghị quyết của Tổng đốc trong hội nghị quý tộc toàn tỉnh là chuyện có thể làm được. Nhưng vấn đề mấu chốt là lần này không chỉ có Tổng đốc Pierce, mà còn được hội nghị cấp cao vương đô thông qua.

Trong hội nghị khi đó, Hudson cũng chỉ phản đối mang tính tượng trưng mà thôi, bây giờ hắn há sẽ nhảy ra kiếm chuyện, công nhiên lật đổ quyết sách trong hội nghị vương đô.

Không ai sẽ thích người không tuân theo quy củ. Nếu như Hudson thật sự làm ra loại chuyện phá hư quy tắc chính trị này, đừng nói là tranh đoạt chức vị Tổng đốc ở nhiệm kỳ tiếp theo, sợ là ngay cả việc muốn đứng vững gót chân trong vòng tròn đại quý tộc cũng khó.

Vì lợi ích của đám cỏ đầu tường mà đi đánh cược sinh mệnh chính trị của mình, dù có nhìn thế nào cũng thấy không đáng.

"Nam tước Leslie, hiện giờ chuyện này như ván đã đóng thuyền, nói những thứ này thì cũng đã chậm. Trong số 15 vị quận trưởng, chỉ có một mình ta là đứng ra công khai phản đối, nhưng cũng không thể xoay chuyển được đại cục.”

“Nếu như các ngươi cảm thấy không hài lòng với khoản thuế trả nợ này thì có tới quận thủ phủ khiếu nại với phủ tổng đốc, hoặc là tiến hành vạch tội trong hội nghị quý tộc toàn tỉnh!"

Hudson trả lời một cách qua loa.

Nếu hư khiếu nại có tác dụng thì bọn họ đã không tụ tập ở đây rồi. Là tỉnh nộp thuế nhiều, không ngạc nhiên khi tỉnh Đông Nam Bộ chiếm tỷ trọng cao như vậy, nhưng cũng phải có giới hạn.

Dựa theo lệ cũ, khoản "thuế trả nợ" mà tỉnh Đông Nam phải gánh chịu không nên vượt qua 10%, nhưng lần này lại tăng lên đến 14%.

Trước đây, nếu như phải trả thêm tiền và lương tiền dựa trên tỷ lệ bình thường thì sẽ nhận được bồi thường ở một vài phương diện, nhưng lần này lại chẳng có cọng lông nào cả.

Phần thuế trả thêm, đại quý tộc ôm phần lớn, nhưng "phần lớn" này cũng là một cách nói tương đối khi so với tổng số. Nếu phân tích kỹ hơn sẽ phát hiện tình huống hiện thật sẽ hoàn toàn tương phản với lý thuyết.

Dưới hình thức nhận thầu thuế truyền thống, việc thu thuế đều được thực hiện từ trên xuống dưới, cấp trên đè cấp dưới. Tổng đốc và quận trưởng là những người chấp hành, còn đám tiểu quý tộc không đủ quyền nói chuyện đương nhiên là sẽ phải gánh chịu thuế má nặng nhất.

Nguyên nhân cơ bản nhất mà đám người này chạy đến Sơn Địa Lĩnh chính là: Bọn hắn vừa không muốn bỏ thêm tiền, lại vừa không dám đứng ra khiêu chiến với gia tộc Dalton.

"Bá tước đại nhân, chúng tôi cũng muốn vạch tội, nhưng tiếc là thiếu đi một người lãnh đạo có đủ uy vọng.”

“Nếu như ngài chịu dẫn đầu, chúng ta nhất định có thể..."

Bình Luận (0)
Comment