Người dịch: Whistle
Hai nhà quý tộc đấu võ chẳng qua là ước đấu bình thường. Nếu như hô bằng gọi hữu tụ tập hai nhóm người đến hỗn chiến, vậy thì sẽ biến thành một cuộc nội chiến.
Đặc biệt là trong thời khắc quân chủ thiếu uy vọng, không đủ sức để áp chế các đại quý tộc trong nước, khả năng cao là xung đột sẽ leo thang thành nội chiến.
Nhiệm vụ lần này của Hudson rất nặng, hắn không chỉ phải tranh thủ một phần lợi ích cho bản thân, mà còn phải cố gắng giữ gìn sự ổn định của Vương quốc, tránh cho cuộc mâu thuẫn xung đột trong nước leo thang.
"Bá tước Hudson, thời kỳ động dục của Hồng Long kết thúc rồi sao?"
Tổng đốc Pierce quan tâm hỏi.
Mặc dù căn cứ sinh sản Ma thú không nằm trong tay lão ta, nhưng nó lại gây ra những ảnh hưởng không nhỏ trong tỉnh Đông Nam.
Từ khi thế lực khắp nơi ở Bắc đại lục bắt đầu tề tụ ở Sơn Địa Lĩnh liền gây ra không ít nhiễu loạn. Ngay cả hang ổ của gia tộc Dalton là thành Beda cũng đều bị thiệt hại nặng nề.
Những chuyện này cũng chỉ là vấn đề nhỏ, những kẻ gây chuyện đều là tiểu bối, đa số nguyên nhân bộc phát xung đột là vì thể diện.
Ngoài việc hòa giải hơi phiền phức một chút, làm ảnh hưởng đến công tác trị an thường ngày của thành Beda ra thì cũng không có gì khác.
Chuyện thật sự làm cho Tổng đốc Pierce lo lắng chính là tình hình quốc tế. Đại quý tộc không chỉ phải có thực lực, mà còn phải có tầm nhìn chính trị quốc tế.
Khi không còn lợi ích chung là căn cứ sinh sản Ma thú nữa thì sự hợp tác ngắn ngủi của các thế lực lớn ở Bắc đại lục cũng đã đi đến hồi cuối.
Sau đó chỉ cần một cây diêm thôi là có thể làm cho cái liên minh lỏng lẻo này sụp đổ.
Không còn liên minh này nữa, muốn uy hiếp được các nước lớn ở trung bộ đại lục là chuyện quá khó.
Có rất nhiều người biết rõ chuyện này, nhưng lại chẳng có người nào có thể đứng ra giải quyết vấn đề.
Vấn đề lớn nhất chính là liên minh này quá lỏng lẻo, gắn kết với nhau dựa trên lợi ích chung mà không có bất kỳ lực lượng ràng buộc nào.
Lúc Caesar III còn sống, dựa vào uy vọng cá nhân của ông ta, mọi người còn sẽ nể chút mặt mũi, Vương quốc Alpha miễn cưỡng xem như lão đại trong liên minh.
Nhưng đến thời đại của Caesar IV thì không cần nghĩ nữa. Dựa vào một chút uy vọng của tân Quốc vương kia, ngay cả quý tộc trong nước còn chẳng thèm nể mặt, càng không cần phải nói đến các thế lực nước ngoài.
"Kết thúc rồi!"
Ba chữ ngắn gọn từ trong miệng Hudson thốt ra, nhưng lại giống như nặng tựa vạn cân.
Trước đây, khi khai chiến với Đế quốc Thú nhân, tỉnh Đông Nam là hậu phương lớn của Vương quốc. Nhưng thế cục bây giờ đã phát sinh biến hóa, một khi địch nhân biến thành các vương quốc ở trung bộ, vậy thì tỉnh Đông Nam sẽ biến thành tiền tuyến.
Mặc dù ở giữa còn có Hắc Thạch sơn mạch ngăn trở, có thể dùng làm khu vực giảm xóc về mặt chiến lược, nhưng theo Hudson được biết: nơi gần nhất giữa hai bên chỉ là một khu rừng rộng chưa đầy trăm km, chính là địa bàn của một đám Ma Lang.
Đối với người bình thường mà nói, đây là lạch trời khó có thể vượt qua; nhưng đối với một Vương quốc mà nói, chỉ cần hạ quyết tâm thì việc mở ra một con đường cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Lỡ như thế cục trong Vương quốc tiếp tục chuyển biến xấu, làm cho người Hessen sinh ra dã tâm, vậy thì tỉnh Đông Nam sẽ gặp nguy hiểm.
Đương nhiên, người gặp nguy hiểm nhiều nhất chính là gia tộc Dalton.
Vào thời bình, Tổng đốc Pierce có thể chấp chưởng đại quyền quân chính toàn tỉnh, một gã quan quân vụ như Hudson giống như cái bình hoa dùng để bài trí.
Nhưng một khi thế cục phát sinh biến hóa, tỉnh Đông Nam biến thành chiến trường, đại quyền quân chính trong tỉnh nhất định sẽ rơi vào trong tay của một vị quan quân vụ như Hudson.
Đây không phải chuyện là ý chí của một cá nhân có thể ngăn cản. Bàn về dụng binh đánh trận, trong toàn bộ Vương quốc Alpha hiện giờ, không có ai có quyền nói chuyện lớn hơn Hudson.
Chỉ cần nghĩ đến đám quý tộc phương bắc bị hố thảm như thế nào thì sẽ biết được hậu quả khi để đối thủ cạnh tranh đảm nhiệm chủ soái sẽ nghiêm trọng đến mức nào.
Mặc dù Hudson làm việc rất bí mật, nhưng Tổng đốc Pierce luôn nhận định rằng hắn đóng một vai trò quan trọng trong vụ án buôn bán quân nhu kia.
"Ngài Bá tước, theo ngài thì liên minh Bắc đại lục này còn có thể cầm cự được bao lâu?"
Đây cũng là vấn đề mà Tổng đốc Pierce đang lo lắng.
Cảnh giác với đối thủ cạnh tranh là một chuyện, nhưng chuyện nguy hiểm nhất hiện giờ là tình hình quốc tế sụp đổ.
Gia tộc Dalton lo lắng thế cục sụp đổ, gia tộc Koslow cũng có nỗi lo tương tự.
Vương quốc Alpha đang bị trọng thương, đã không còn đủ sức để ngăn chặn Vương quốc Hessen nữa, hơn nữa, địch nhân tiềm ẩn của Vương quốc Alpha cũng không chỉ có mỗi nước này.
Không có sự đàn áp của Caesar III, nếu như chiến tranh thật sự nổ ra, hiệu suất chi viện của quý tộc các nơi sẽ không còn cao như trước nữa.
Mặc cho thắng bại của cuộc chiến này có như thế nào, chỉ cần chiến tranh bộc phát, tỉnh Đông Nam, nơi bị biến thành chiến trường, đều là bên thua.
"Có lẽ một năm, có lẽ nửa năm, loại chuyện này ai biết được?”
“Dù sao các thế lực lớn đều đã đưa những con mẫu thú cao cấp đang mang thai trở về rồi, hiện giờ chỉ còn để lại một vài con Ma thú cấp thấp trong Sơn Địa Lĩnh. Có lẽ chờ đến khi những con mẫu thú này sinh sản xong thì căn cứ sinh sản Ma thú sẽ bị suy sụp.”
“Ngài Tổng đốc đột nhiên quan tâm đến những chuyện này, chẳng lẽ là đang lo lắng sau khi liên minh rạn nứt sẽ làm cho tình hình quốc tế thay đổi sao?"
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hudson, Pierce cảm thấy rất cạn lời. Người đã biết là tình hình quốc tế sẽ thay đổi, vậy mà còn biểu hiện trấn định như vậy, quả thực là không biết do ngươi có thực lực hay là nên khen ngươi can đảm nữa.