Người dịch: Whistle
Hắn vừa nói dứt lời, đám đại quý tộc phản đối Giáo Đình cũng lập tức mở miệng phụ họa, chỉ trong nháy mắt, hiện trường liền biến thành một đám quý tộc đất phong đang ngôn ngữ để vây công Vương tử.
Đám đại thần trong triều vốn nên đứng bên phe quốc vương, vốn nên dùng lý lẽ để biện luận thì lại đang đứng bàng quan.
Hiển nhiên là mọi người đều không hài lòng với đề nghị của Vương tử Caesar.
Mơ hồ ở giữa Hudson ý thức được không thích hợp, đã tất cả mọi người tại phản đối, Vương tử Caesar vì sao còn muốn làm như vậy chứ?
"Chư vị an tĩnh một chút, nơi này không phải là chợ bán thức ăn, có cái gì mà phải ầm ĩ.”
“Dựa theo thông lệ, tân quân sẽ là người quyết định xem ai sẽ chủ trì lễ đăng quang.”
“Nếu điện hạ đã quyết định mời người của Giáo Đình chủ trì, vậy thì cứ để bọn hắn chủ trì là được. Các vị chớ vì tư lợi của bản thân mà phá hỏng quy củ!"
Lời nói của Công tước Hero lập tức làm cho hiện trường trở nên ồn ào.
Tập đoàn quý tộc phương bắc đứng chung phe với tân quân, đây chắc chắn là một tin tức lớn. Chẳng trách vương tử lại dám đưa ra đề nghị này trong thời điểm khó khăn như vậy, hóa ra là đã nhận được sự ủng hộ của đám người này.
Những người phản đối kịch liệt nhất, ngoài Hudson ra, những kẻ còn lại đều là các quý tộc uy tín lâu năm ở phía nam của Vương quốc.
Quý tộc phương bắc + quý tộc mới nổi đã hợp tác với nhau, hai trận doanh lớn tạo thành một sự cân bằng mới.
"Được rồi, nghi thức lên ngôi sẽ được giao lại cho Tổng giám mục Taryn chủ trì, chuyện mời Giáo Đình sẽ bị hủy bỏ!"
Bụi bặm lắng xuống, nhưng người đạt được thắng lợi là Hudson lại chẳng hề nở nụ cười.
Hôm qua khi trò chuyện với Bá tước Aurane, hắn còn đang lo lắng về mối đe dọa của đám quý tộc phương bắc, vậy mà hiện giờ song phương đã đạt thành hợp tác, đằng sau nhất định có chuyện gì đó.
Nhưng ngoài Vương tử Caesar ra thì Hudson không nghĩ ra người thứ ba có thể tác hợp quan hệ của song phương.
Chỉ trong nháy mắt, Hudson lập tức hiểu rõ, lời đề nghị vừa rồi của Vương tử Caesar không phải là thật sự muốn mời người của Giáo Đình tới chủ trì nghi thức lên ngôi, mà là một cuộc thăm dò.
Có lẽ ngoài thăm dò phản ứng của bọn hắn ra, Vương tử Caesar còn đang truyền đi một thông điệp cho bọn hắn: nếu như bị dồn vào đường cùng, lão tử sẽ đi nương tựa Giáo Đình.
Đừng tạo ra bất kỳ mâu thuẫn nào, ở trước mặt lợi ích, thứ này luôn luôn vô giá trị.
Tất cả đều đã được sắp đặt sẵn, chẳng trách tất cả các đại thần trong triều đều im lặng.
………
Hudson chóng mặt bước ra khỏi vương cung, trong đầu vẫn còn vang lên những tiếng ong ong.
Quý tộc mới nổi khó lăn lộn, làm lão đại trong đám quý tộc mới lại càng khó lăn lộn hơn. Nhìn tình huống hiện giờ thì biết, đám người này làm việc mà cũng không mang theo hắn.
Nếu như biết trước đây là toan tính của Vương tử Caesar thì hắn mới lười đứng ra trở thành chim đầu đàn làm ra loại chuyện đắc tội với người khác này.
Lý trí nói cho hắn biết, nếu như cứ tiếp tục như vậy nữa, sớm muộn cũng sẽ có ngày hắn tiêu hết số danh vọng tích lũy được trên chiến trường.
Thành cũng chiến trường, bại cũng chiến trường.
Hudson biết rất rõ nguyên nhân chủ yếu mà mọi người đều bài xích hắn, không phải là vì hắn là quý tộc mới nổi, mà là hắn thể hiện quá hoàn mỹ trên chiến trường.
Nếu như hắn là một lão già 80-100 tuổi thì có lẽ mọi người sẽ chấp nhận. Dù sao cũng chỉ còn có nhiêu đó thời gian mà thôi, nâng lên cao cúng bái là được.
Tiếc là Hudson mới chỉ chừng hai mươi, còn có thể tiếp tục hoạt động trên chính đàn của Vương quốc thêm mấy chục năm nữa, nếu như da mặt của hắn dày một chút, thậm chí còn có thể sống trên trăm năm.
Chỉ cần là người có chút đầu óc đều biết, đối với loại quyền thần tiềm ẩn này, nhất định phải đè xuống càng sớm càng tốt. Nếu không, để Hudson tiếp tục phát triển xuôi gió xuôi nước như vậy, sau này hậu bối của mọi người còn lăn lộn thế nào được nữa?
Xung đột về lợi ích cốt lõi đã quyết định dù cho Hudson có cố gắng đến đâu thì cũng không thể được tất cả các bên thực sự chấp nhận.
Tình huống hiện tại là: các quý tộc uy tín lâu năm lo lắng sau khi hắn lớn mạnh sẽ chiếm giữ lợi ích của bọn họ; đám quý tộc mới nổi dù không đủ thực lực nhưng lại có tâm tư riêng, vô tâm đẩy Hudson thượng vị.
Suy nghĩ của Vương thất lại càng phức tạp hơn, một mặt thì họ cần tài năng quân sự của hắn để chấn nhiếp ngoại địch; mặt khác họ lại lo là sau khi Hudson lớn mạnh sẽ uy hiếp đến vương quyền.
Sự kết hợp của nhiều yếu tố khác nhau đã đẩy Hudson, người am hiểu lôi kéo đồng minh, vào cảnh tứ cố vô thân trên chính đàn Vương quốc.
Nếu như chỉ là chuyện rắc rối trong chính trị thì không nói, mấu chốt là lập trường cảnh giác của các bên đã hạn chế rất nhiều hành động của Hudson.
Nhìn vào cuộc phân tranh ở tỉnh Đông Nam là biết, trong hầu hết thời gian, hắn đều bị ép phải ở thế thủ, mà không phải chủ động xuất kích.
Không phải hắn không muốn cường thế một lần, nhưng khi nghĩ tới những nhân vật anh hùng tráng niên chết sớm trong lịch sử, Hudson liền bỏ đi ý nghĩ này.
Lý trí nói cho hắn biết, hiện giờ chỉ cần hắn dám mạo hiểm cầm đầu, không phải bị tráng niên mất sớm thì cũng trở thành một vị đại tướng trong hàng ngũ tổ chức tà giáo.
Đừng trông cậy vào việc đi ăn máng khác, không lăn lộn được trong Vương quốc Alpha, có đổi một quốc gia khác cũng chỉ chết thảm hại hơn mà thôi.
Dù là ở bất kỳ địa phương nào cũng như vậy, khi sự xuất hiện của ngươi làm tổn hại đến lợi ích của người khác thì ngươi chính là tà giáo.
Không thay đổi được thế giới thì phải thích ứng với thế giới. Sau khi tham khảo được quá trình lập nghiệp của vô số đại quý tộc, Hudson đã tìm được kinh nghiệm thành công của bọn hắn, đó chính là —— "Cẩn trọng".