Người dịch: Whistle
"Bệ hạ, ngài Tể tướng nói rất đúng. Vương quốc Alpha hiện giờ chính là một vũng bùn nhão."Không dán được lên tường, lại còn dính vào người", cho dù là ai chạm vào cũng đều làm cho bản thân bị vấy bẩn.”
“Chỉ cần tham khảo những cuộc xâm lược của thú nhân là biết Người Alpha ngoan cố đến mức nào rồi. Ngay cả đám nông nô ở đáy xã hội cũng có thể tử chiến đến cùng với thú nhân.”
“Một quốc gia như vậy, dù cho chúng ta có đánh thắng bọn hắn thì cũng không thể lấy được bao nhiêu chỗ tốt."
Bộ trưởng Bộ Tài chính Backstero đứng ra phụ họa nói.
Sự thật bày ở trước mắt, Vương quốc Alpha đang nợ nần chồng chất, một khi chiến bại thì tài chính sẽ sụp đổ ngay lập tức, chắc chắn sẽ không nhận được tiền bồi thường chiến tranh.
Còn vấn đề cắt nhường lãnh thổ, dù là Người Alpha đồng ý thì các cường quốc khác trên đại lục cũng sẽ không đồng ý.
Ngay cả khi phát huy tối đa kỹ năng ngoại giao của mình, bọn họ cùng lắm là lấy được một hai quận. Không có khả năng nhiều hơn nữa, nếu không, dù là ăn vào rồi thì cuối cùng cũng phải nhả ra.
Không có quốc gia nào muốn đứng yên nhìn xem Vương quốc Hessen phát triển lớn mạnh. Vượt qua ranh giới khuếch trương trong lòng mọi người chính là đang ép người ta đánh hội đồng mình, điều này được quyết định bởi vị trí địa lý.
Mặc dù hiện giờ mọi người đều đang khuyến khích bọn hắn động thủ, nhưng không có nghĩa là sẽ đứng yên nhìn xem bọn hắn khuếch trương, các cường quốc khác chỉ muốn mượn tay bọn họ để thăm dò Vương quốc Alpha mà thôi.
Sức mạnh quân sự của cường quốc thứ ba đại lục trước chiến tranh cũng không phải là hư danh bị thổi phồng lên, mà được xây dựng qua hết cuộc chiến này đến cuộc chiến khác.
Trước đây, khi mối đe dọa thú nhân vẫn còn, mọi người vẫn không lo lắng gì. Nhưng hiện giờ mối đe dọa này đã bị nhổ bỏ, các quốc gia chỉ có thể nâng mức trần phát triển của Vương quốc Alpha.
Suy cho cùng, xét về diện tích lãnh thổ và tiềm lực phát triển, Vương quốc Alpha đều đang đứng đầu toàn bộ đại lục Aslante.
Đặc biệt là sau khi thu hồi lại 7 tỉnh thành phía bắc, diện tích lãnh thổ đã vượt qua cả Vương quốc Frank, xếp thứ nhất trên đại lục.
Vương quốc Alpha vốn đã là cường quốc số một ở Bắc đại lục, nếu như khôi phục nguyên khí và tập trung phát triển trong vài thập kỷ tới, sẽ có hy vọng có thể đuổi kịp Vương quốc số một trên đại lục là Vương quốc Frank.
Chính là bởi vì nhìn ra những vấn đề này nên Alexander V mới cảm thấy khó xử.
Một mặt ông ta không muốn nhìn thấy Vương quốc Alpha phát triển lớn mạnh; Mặt khác ông ta lại không muốn làm quân cơ của người khác, gây thù chuốc oán cho Vương quốc Hessen.
"Bệ hạ, hay là chúng ta thử dùng phương pháp ngoại giao trước đi! Đêm qua, thần đã gặp mặt sứ thần Alpha, thái độ của y rõ ràng đã không giống với lúc trước.”
“Trải qua một loạt thăm dò, thần phát hiện ra quốc sách của bọn hắn đang trải qua những sự thay đổi lớn, dường như đang thu hẹp về mặt chiến lược.”
“Thần chỉ thuận miệng yêu cầu bọn hắn thừa nhận nước Corubia là nước phụ thuộc của chúng ta, vốn tưởng rằng y sẽ kịch liệt phản đối, không ngờ y chỉ là khiển trách tượng trưng vài câu rồi thôi.”
“Thần có cảm giác, nếu như chúng ta bồi thường thỏa đáng cho bọn hắn, có lẽ bọn hắn sẽ ngầm thừa nhận cho chúng ta chiếm đoạt nước Corubia.”
“Đương nhiên, cũng có có thể là Người Alpha đang cần hồi phục nguyên khí, nên muốn hợp tác với chúng ta để chia cắt nước Corubia."
Lời nói của Hầu tước Krasner làm cho đôi mắt của Alexander V phát sáng. So với việc khiêu chiến với một gã to con, rõ ràng là việc bắt nạt một nước nhỏ sex dễ thành công hơn.
Tuy rằng nước Corubia rất dễ nói chuyện, một năm bốn mùa đều liên tục tặng lễ, nhưng dù sao cũng chỉ là cỏ đầu tường.
Trong hàng trăm năm qua, đất nước này vẫn luôn ngã trái ngã phải. Lúc thì đi theo bọn họ lăn lộn, lúc khác lại ngã về phía Vương quốc Alpha.
Alexander V sẽ không coi loại tiểu đệ thiếu lòng trung thành này là người một nhà. Chỉ cần nhận được sự ủng hộ của Vương quốc Alpha, việc bọn họ chiếm đoạt nước Corubia cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Thao tác cụ thể vô cùng đơn giản, không ngừng mượn cớ khơi dậy xung đột là được, hôm nay cắt một trấn, ngày mai cắt một thành, chậm rãi từng bước xâm chiếm cướp đoạt.
"Vậy thì thử một chút đi, nhưng chỉ riêng việc ngầm chấp thuận thôi là chưa đủ, mà nhất định phải tranh thủ được sự ủng hộ của Vương quốc Alpha.”
“Bất kể là liên thủ chia cắt nước Corubia, hay là đền bù một khoản tiền cho bọn hắn cũng đều có thể từ từ thương lượng!"
Alexander V nói với vẻ mặt không cảm giác.
Người hiểu rõ ông đều biết rằng Quốc vương mình đã động tâm rồi. Diện tích của nước Corubia không tính là lớn, chỉ chừng 50.000 km vuông, nhân khẩu còn chưa tới một triệu.
Nhưng cũng bởi nó nhỏ như vậy mới dễ chiếm đoạt. Những nước lớn giống như Vương quốc Alpha, cho dù có đưa đến trước mặt thì bọn họ cũng nuốt không trôi.
Chỉ cần khẩu vị hơi lớn một chút là sẽ gây ra phản ứng dây chuyền, các quốc gia khác trên đại lục sẽ can thiệp vào.
"Bệ hạ, nếu như muốn chiếm đoạt nước Corubia thì chúng ta phải rút số quân đội đang ở biên giới lui về mười dặm trước!”
“Nếu cứ tiếp tục giằng co ở nơi đó sẽ rất dễ dàng xảy ra bất trắc. Thuận tiện còn có thể dùng việc rút quân này để bày tỏ thiện chí với Vương quốc Alpha.”
“Dù gì thì mâu thuẫn giữa chúng ta và Vương quốc Alpha đều là bởi vì nước Corubia gây ra. Một khi vấn đề này được giải quyết, chuyện còn lại sẽ dễ thương lượng hơn nhiều!"
Bá tước Niklas mỉm cười nói.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Bá tước Niklas đang cảm thấy rất vui. So với việc tấn công Vương quốc Alpha, thì xâm lược nước Corubia sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Cái trước phải liều mạng, cái sau chỉ cần nằm là đã có thể kiếm được công lao.