Người dịch: Whistle
Cho dù là chọn ra những người giỏi nhất trong số những người giỏi nhất để bổ sung vào hàng ngũ trong lãnh địa thì tầm mắt chính trị của bọn họ vẫn chỉ là nhìn chằm chằm một ba phần mẫu đất của bản thân.
"Ừm, việc này cứ làm như vậy đi. Ngươi đi lựa chọn nhân thủ trước, chờ sau khi tạo thế chính trị thành công rồi mới hành động.”
“Tính toán thời gian thì chắc là chỉ cần thêm mấy ngày nữa Vương quốc sẽ tìm đến những quý tộc địa phương như ta nghĩ biện pháp, đến lúc đó ta đưa ra đề nghị là ổn."
….
"Công quốc Mosey có thể cầm cự được, chuyện này sao có thể?"
Caesar IV hỏi lại với giọng điệu khó tin.
Lúc đầu y chỉ muốn tìm thêm một kẻ để xui xẻo chung với mình mà thôi, Caesar IV đã chuẩn bị sẵn tư tưởng nằm thẳng sau khi làn sóng bán tháo trái phiếu nổ ra rồi.
Tiếc là vị đồng minh đang phải đối mặt với cuộc khủng hoảng nợ nần nghiêm trọng hơn lại chạy tới nói cho y biết là —— mình có thể vượt qua cuộc khủng hoảng này.
Nếu như ngay cả Công quốc Mosey cũng có thể cầm cự được, mà Vương quốc Alpha lại quỵt nợ thì thực sự là không thể nào nói nổi.
"Bệ hạ, chúng ta đã liên tục xác định. Công quốc Mosey đang vận động toàn bộ quý tộc trong nước gây quỹ, mặt khác còn phái người đi hòa đám với đám chủ nợ, nghe nói đã đạt được kết quả tốt.”
“Trước mắt đã có nhiều nhà quý tộc tuyên bố là họ sẽ không đòi trả tiền mặt trước khi trái phiếu đến thời hạn.”
“Quý tộc đầu tiên đứng ra tuyên bố chính là Bá tước Hudson. Hắn không chỉ tuyên bố là bản thân sẽ không đòi trả tiền trái phiếu trước thời hạn, mà còn thuyết phục được một đám quý tộc trong quân viễn chinh cùng nhau đưa ra hứa hẹn.”
“Bị ảnh hưởng bởi những tin tốt này, trái phiếu chiến tranh vốn đang giảm mạnh cũng đã phục hồi nhẹ.”
“Đặc biệt là trái phiếu của Công quốc Mosey, lượng lưu thông trên thị trường đã giảm đáng kể. Có lẽ tất cả mọi người đều đang quan sát thế cục, dù sao nếu cứ bán với giá hiện giờ thì sẽ lỗ rất nhiều tiền."
Nghe được lời nói của Bá tước Francois, Caesar IV nhất thời không biết nên khen ngợi Hudson có cái nhìn đại cục; vẫn là nên giận mắng hắn chỉ biết kiếm thanh danh bản thân, mà quên rằng Vương quốc cũng đang chìm sâu trong khủng hoảng nợ nần, cũng đang cần ủng hộ.
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng cuối cùng Caesar IV vẫn không nói ra chuyện này. Y biết rất rõ là Công quốc Mosey hiện giờ vốn không thể nào trả hết được món nợ khổng lồ này, dù cho có cầm trái phiếu qua đó đổi tiền mặt trước thời hạn thì cũng chẳng thể nào đổi được tiền.
Trái phiếu không thể chuyển đổi thành tiền mặt thì đương nhiên là không thể được xem là tiền. Xét đến độ uy tín của Công quốc Mosey trong mắt ngoại giới, việc sử dụng trái phiếu mà họ phát hành làm tiền để giúp Vương quốc Alpha vượt qua khó khăn là chuyện không thực tế.
Chuyện này vốn đã được định sẵn là không có cách nào đổi thành tiền mặt ngay lập tức, y liền dứt khoát thể hiện ra vẻ hào sảng của mình, đồng thời còn bán cho Công quốc Mosey một đại ân tình.
Nếu như niềm tin của thị trường ổn định, Công quốc Mosey may mắn vượt qua được cuộc khủng hoảng này, vậy thì Vương quốc Alpha cũng được cứu sống.
Hudson làm vậy thì không sai, nhưng các chủ nợ khác của Công quốc Mosey làm như vậy thì lại có vẻ quá thông tình đạt lý và có chút không phù hợp Logic, nhưng sự thật rành rành ở trước mắt, Caesar IV chỉ có thể lựa chọn tin tưởng.
"Nếu đã vậy thì chúng ta cũng nên mau chóng chuẩn bị tiền đi! Trong vấn đề trả tiền mặt, chúng ta phải duy trì nhất quán với Người Mosey, chỉ cần bọn họ có thể cầm cự thì chúng ta cũng có thể cầm cự.”
“Tuy nhiên, ngày trả tiền cụ thể thì phải lùi lại càng xa càng tốt, nhất định là cố gắng lùi sau ngày Người Mosey trả tiền mặt.”
“Nếu như có người gây chuyện ầm ĩ thì cứ nói cho bọn hắn biết là chúng ta đang bận chuẩn bị tiền, kêu bọn hắn yên tâm chờ đợi."
Rõ ràng là Caesar IV vẫn còn đang rất lo lắng. Đúng là người Mossi đã đạt được những kết quả nhất định trên con đường trả nợ, nhưng có vượt qua được cuộc khủng hoảng này hay không vẫn còn là một ẩn số.
Nếu như buông lỏng các hạn chế để trả tiền mặt thì dòng tiền ít ỏi của Vương quốc sẽ nhanh chóng cạn kiệt. Đến lúc đó sẽ phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng lớn hơn nữa.
"Bệ hạ, chúng ta có thể sao chép phương pháp mà Người Mosey sử dụng. Muốn nhận được sự ủng hộ của các quý tộc trong nước không khó, cái khó là trong túi họ cũng chẳng còn lại bao nhiêu tiền.”
“Các quý tộc ở phía bắc của Vương quốc về cơ bản đều là người nghèo, căn bản là không có đồng nào; Các quý tộc phương nam thì lại sung túc hơn một chút, nhưng mà lúc này bọn họ lại đang bận việc xây dựng tuyến phòng thủ, sợ là cũng không thể hỗ trợ được gì cho Vương quốc.”
“Như vậy vấn đề mấu chốt nhất là phải thuyết phục được đám chủ nợ không tới cửa chen lấn đổi tiền. Xét theo án lệ của Công quốc Mosey, khả năng thành công là có.”
“Suy cho cùng thì yêu cầu trả tiền mặt ngay bây giờ cũng đồng nghĩa với việc ép chúng ta phải vỡ nợ, lúc đó tất cả trái phiếu trong tay bọn họ đều trở thành giấy vụn, ngay cả một đồng kim tệ cũng không lấy được!"
Những lời phân tích của Hầu tước Delgado đã làm cho Caesar IV bình tĩnh lại.
Nếu dựa theo phân tích này, các chủ nợ của Công quốc Mosey đồng ý từ bỏ việc đổi tiền mặt trước thời hạn không phải vì họ thông tình đạt lý cỡ nào, mà chẳng qua là vì họ không muốn đống trái phiếu trong tay trở thành một mớ giấy vụn.
"Rận quá nhiều không ngứa, nợ quá nhiều không lo" .
Nếu như Vương quốc Alpha cũng làm giống như vậy, trực tiếp giải thích lợi và hại trong chuyện này, sợ là hầu hết đám chủ nợ đều chỉ có thể chấp nhận.