- Chiến thần phù hộ bệ hạ!
- Quốc vương bệ hạ vạn tuế.
- Hương Ba Thành muôn năm.
- Chiến thần phù hộ mọi người, chiến thần phù hộ mọi người.
Thời gian phảng phất như về tới tràng cảnh chiến đấu vừa chấm dứt lúc chiều tà, trong tiền viện hoàng cung, mọi người đều điên cuông hô to. Ai cũng minh bạch mình vừa được chứng kiến một màn ý nghĩa ra sao. Một màn không thể tưởng tượng nổi này đem tới cho mọi người những rung động chưa từng có, nguyên lai quốc vương bệ hạ thật sự là như lời đồn đại, người phát ngôn của chiến thần. Ngài rõ ràng cùng thần linh đối thoại, đây chẳng phải là tương đương với Chiến Thần Điện sau này sẽ phù hộ Hương Ba Thành sao. Nói như vậy thì đám địch nhân kia lào sao có thể công phá Hương Ba Thành được?
Chỉ nháy mắt, bóng mây u ám bao phủ trùng điệp trong lòng mọi người bắt đầu tiêu tán. Bên trong đám người đang hoan hô cuồng nhiệt, Angela xinh đẹp tuyệt trần, giống như một đóa Bạch Liên thơm ngát lặng yên đứng đó.
Thiếu nữ xinh đẹp nhìn thân ảnh đang hưởng thụ hoan hô cùng sung bái ở giữa đám người, trong nội tâm đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm chưa từng có. Chỉ là chính nàng cũng không rõ ràng lắm, nàng cảm thấy nhẹ nhõm, rốt cuộc là vì "Chiến Thần Điện hạ" phù hộ Hương Ba Thành, hay là vì Alexander đột nhiên thay đổi.
Hào khí kinh người khiến cho tiểu nha đầu tóc vàng Ji Ma vốn ưa thích đối nghịch với Tôn Phi cũng bị sự điên cuồn hò hét ảnh hưởng, cùng mọi người vui vẻ cười tươi.
Hai thùng nước lớn có pha "Vi hình sinh mệnh trị liệu dược thủy" rất nhanh được Brooke tổ chức phân phát đến tận tay từng thương binh, tiền viện trước cung ngập tràn tiếng cười kinh hỉ. Ngắn ngủn nửa giờ, rất nhiều binh sĩ trước kia rên rỉ đau đớn thì nay không còn cảm thấy bất kỳ đau xót nào, những người bị thương nhẹ hoàn toàn có thể một lân nữa cầm vũ khí chiến đấu
Ánh sáng và hy vọng, bắt đầu từ bốn ngày trước, chưa bao giờ ở gần dân chúng Hương Ba Thành như vậy. Mà mang đến hết thảy là người đưuọc Chiến Thần Điện hạ phù hổi, quốc vương trẻ tuổi Alexander bệ hạ. Ánh mắt mỗi người nhìn vào Tôn Phi giống như là nhìn tới một vị thần đang hành tẩu nhân gian
...
...
Địch nhân bên ngoài thành cũng không có thừa dịp trời tối mà tiến hành tấn công. Điều này khiến cho binh sĩ cùng dân chúng Hương Ba Thành có được thời gian nghỉ ngơi hiếm có trong vòng bốn ngày này.
Sau khi giả thần giả quỷ dung "Vi hình tính mệnh trị liệu nước thuốc" điều trị cho tất cả thương binh, Tôn Phi lập tức đem việc xử lý tiếp theo mấy binh sĩ nhanh nhẹn, rồi sau đó cùng Brooke một đường vừa nói chuyện vừa đi lên tường thành.
Tường thành Hương Ba Thành trong bong đêm nhìn cực kỳ to lớn. Tôn Phi đứng ở cửa thành, phóng ánh mắt trông về phía quân địch ở nơi xa cẩn thận quan sát.
Bên trái, bên phải cùng phía sau đều được vây quanh bởi những ngọn núi hung vĩ, giống như thực sự có Sáng Thế Thần cố ý thiên vị cho tòa thành nhỏ này, những núi lớn xung quanh này tựa như những bức tường thành tự nhiên không thể xông qua, đem Hương Ba Thành ba mặt đều fảo vệ.
Địa thế ba mặt là núi lớn thực sự rất hiểm yếu, thế núi cơ hồ là thẳng đứng lên, coi như là có thực lực tinh cấp võ sĩ cũng rất khó khăn leo lên tới đỉnh. Điều làm người ta kỳ lạ, chính là phía bên trong của ba ngọn núi lớn này địa hình lại rất thoai thoải. Từ Hương Ba Thành leo lên đỉnh núi lại rất nhẹ nhàng, coi như là tiểu hài đồng bảy tuổi hay bà lão bảy, tám chục tuổi cũng có thể leo được. Địa thế như vậy phải nói là dễ thủ khó công, cực kỳ sắc sảo. Nguồn tại http://TruyenGGG.Com
Tại thế núi vờn quanh, cả tòa tường thành Hương Ba Thành đều do công nhân kiến tạo nê, chỉ có mặt cửa thành chính diện hướng vè phía Tổ Lệ giang. Mặt tường này dài hơn sáu trăm trượng, hoàn toàn đem mặt không có sơn mạch bảo vệ của Hương Ba Thành hoàn toàn phong tỏa. Đáy tường rộng khoảng năm mươi mét, mặt trên đỉnh rộng mười hai mét, cực kỳ kiên cố và vững chắc. Mặt trên tường thành thậm chí có thể cho bốn cỗ xe ngựa chạy song song.
Đáng giá nhất để nói, đó là mặt tường thành này không hề thẳng tắp một đường, mà là bị xếp đặt một cách lồi lõm kỳ diệu hình vòng cung. Thiết kế này giúp cho những góc chết có thể tấn công vào tường thành được suy giảm đáng kể. Đứng tại bất kỳ vị trí nào trên tường thành, vệ binh đều có thể quan sát phía dưới tất cả biến hóa.
Ở phía dưới tường thành chính diện, xa khoảng ba bốn trăm trượng là song lớn cuộn trào của dòng sông Zuli, nó vô hình trở thành con song đào tự nhiên bảo vệ thành. Nước song cuồn cuộn gào thét, nước chảy xiết. Mặt song rộng chừng ngàn mét, thỉnh thoảng phía trên có ít hơi nước bao phủ. Mặt sông sâu không thể dò, nếu không có chiến thuyền, muốn vượt sông mà đi thì trừ khi là siêu cấp cường giả có thể lăng không phi hành, nếu không tuyệt đối sẽ bị dòng nước chảy xiết kia thôn phệ mất dạng.
Phía trên mặt song, có cả một chiếc cầu đá tạo hình nửa thiên nhiên, nửa nhân tạo đem hai bờ song gắn lại, kết nối đôi bờ Zuli. Dựa theo Brooke nói, tòa cầu đá không rõ lai lịch, ngay cả trưởng lão lớn tuổi nhất Hương Ba Thành cũng không biết nó được xây dựng khi nào, lịch sử bao lâu, phi thường thần bí. Tôn Phi cẩn thận quan sát. Cầu đá do chín cột đá cực lớn thiên nhiên chống đỡ. Từ xa nhìn lại, chin cột đá này giống những ngọn núi trồi lên từ mặt sông, nguy nga sừng sững, tuyệt không phải sức người có khả năng dựng nên, mà giống như là thần linh từ thuở xa xưa đem thần lực vô biên của mình nhổ chin cột đá từ sơn mạch bên trong mà đưa ra đây.
Cái cầu đá này cũng là ưu thế của Hương Ba Thành. Ngày thường người dân Hương Ba Thành nhờ đó mà đi lại thuận tiện, một khi gặp phải chiến tranh, mặt cầu chật hẹp khiến cho địch nhân rất khó đưa lượng lớn quân tấn công lên thành, những khí giới công thành cỡ lớn cũng không cách nào đi qua được.
Địa thế hiểm yếu như vậy, khó trách dưới sự công kích của đội quân hơn hai ngàn tên hắc y giáp sĩ được huấn luyện bài bản, hơn tám trăm binh lính cùng dân chúng Hương Ba Thành có thể kiên trì suốt bốn ngày. Tòa thành trì này quả thực trời sinh là cứ điểm chiến tranh."
Tôn Phi quan sát một hồi, đối với toàn bộ địa thế Hương Ba Thành đã khá năm rõ. Cho dù hắn không phải là thiên tài quân sự, nhưng chứng kiến những thứ trước mắt vẫn mang đến cho hắn những rung động cực lớn.
Nhưng Tôn Phi cũng có chút ít kỳ quái. Một công trình được kiến tạo rất lớn, mênh mông như thế này tuyệt đội không phải tài lực, nhân lực hiện nay của Hương Ba thành có thể thừa nhận được Chẳng lẽ tòa thành này đã từng có một quá khứ huy hoàng? Hay là có lai lịch gì lớn? Tất cả dường như đều không hề đơn giản.
Hắn không biết lịch sử nơi này thế nào, bởi vì trí nhớ của Alexander trước kia cũng không để lại cho hắn nhiều tin tức hữu dụng.
- Brooke, rất nhiều người đều nói ta trước kia là một kẻ ngu ngốc có phải không?
Tôn Phi đột nhiên nhớ ra cái gì đó, thay đổi chủ đề, ngữ khí bình tĩnh nói ra. Nghe được quốc vương nói như vậy, Brooke trung thực và đôn hậu không biết phải trả lời ra sao cho phải.
Đúng vậy, trước kia Alexander quả thật là một tên đần, một người trí lực rất thấp, ngay cả sinh tồn năng lực đều rất tệ hại. Dưới sự xúi giục của mấy tên bằng hữu chó má, gây nên một hồi tai họa không nhỏ ở Hương Ba Thành. Cho dù thân phận hắn là quốc vương, nhưng là không một người nào ở nơi này chính thức ưa thích hắn. Nếu không phải cái thân phận quốc vương này là do chính quân chủ nước thượng cấp sắc phong, đoán chừng hắn sớm bị cư dân Hương Ba Thành vứt bỏ rồi.
Ngay cả Brooke, thân là trung đội trưởng ngự lâm quân, trước kia đối với quốc vương cũng không hề cung kính, thậm chí có chút xem thường chứ đừng nói tới những người khác.
Nhưng là hiện tại, hắn tận mắt chứng kiến Tôn Phi lúc ở trên tường thành chiến đấu cùng với việc trị liệu cho thương binh gần nửa canh giờ trước với một biểu hiện thần thánh, thử hỏi có ai dám cho rằng một người được Chiến Thần Điện hạ bảo hộ lại là kẻ đần đây?
Dù sao thì chính Brooke bây giờ cũng đã cải biến hoàn toàn cách nhìn lúc trước, không thể nghi ngờ, vị quốc vương đang đứng trước mặt hắn lúc này, tuyệt đối xứng đáng để hắn liều chết mà phục vụ.
- Sáng sớm hôm nay, sau khi bị địch nhân bắn trúng một tên lúc trên tường thành, đầu ta có đập phải một tảng đá, có lẽ nhờ Chiến Thần Điện hạ phù hộ, trong khoảnh khắc đó, đầu óc của ta đột nhiên hiện ra rất nhiều sự việc chưa từng trải qua, sau đó ý nghĩ cũng thông suốt hơn nhiều.
Tôn Phi nhẹ nhẹ vỗ lên mớ rêu xanh đang mọc xen lẫn với công sự trên tường thành, khẽ lầm bầm lầu bầu từ từ nói.
- Ngươi biết không? Cảm giác va chạm kia giống như chính mình một lần nữa được trải qua những sự việc trong quá khứ, rất nhiều chuyện trước kia không có thể giải thích, hiện tại đều có thể minh bạch. Ha ha, đến lúc này ta mới biết, nguyên lai chính mình trước kia dĩ nhiên là một kẻ đần bị mọi người xem thường. Đúng rồi, Brooke, ngươi có thể nói cho ta biết trước đây ta đã làm những chuyện ngu ngốc đáng giận gì không?
Nghe Tôn Phi lẩm bẩm nói ra mọi chuyện, một đống nghi vấn trong lòng Brooke trước giờ rốt cuộc tan thành mây khói:
- Nguyên lai mũi tên lúc sáng sớm kia, rõ ràng ma xui quỉ khiến thế nào biến Alexander thần trí biến thành người bình thường. Nhớ rõ trước đây khi lão quốc vương còn tại thế, có người từng tiên đoán Alexander là bị thần linh nguyền rủa thành kẻ đần. Hiện tại xem ra hẳn là thần linh cuối cùng đã giải trừ nguyền rủa với hắn.
Len lén quan sát biểu lộ của Brooke, Tôn Phi mỉm cười. Hắn tiêp tục tự nhủ nói:
- Tại thời điểm ta hôn mê ngủ say, được đưa lại về cung. Ta loáng thoáng cảm thấy bên trong cơ thể có một đạo thần kỳ lực lượng không ngừng vận chuyển. Kết quả, sau khi tỉnh dậy, ta rõ ràng có được sức mạnh không thể tưởng tượng được. Đột nhiên được đến một thứ trước giờ chưa bao giờ tiếp xúc qua nhưng ta cảm thấy giống như là đã học tập từ rất lâu rồi, có thể nhẹ nhàng năm giữ. Sức mạnh…Còn đối với vũ kĩ mà nói, giống như là bẩm sinh đã biết vậy.
Nghe tới đây, tia tâm tình phức tạp cuối cùng cũng tan thành mây khói. Vì cái gì quốc vương trẻ tuổi Alexander có được sức mạnh kinh khủng, cùng phủ kỹ cực kỳ kì diệu, cái này hẳn là hắn cùng rất nhiều binh sĩ đều cảm thấy khó có thể lý giải. Hiện tại xem ra, tất cả đều đến từ ý chỉ của Chiến Thần Điện thần bí
Toàn bộ phát sinh hôm nay, từ khí thế tuyệt luân trên tường thành, cùng huyết dịch thần kỳ trị liệu thương thế cho thương binh. Tất cả đều có thể dùng từ thần kỳ để giải thích, Brooke thật sự không nghĩ ra có cái gì khác có thể thuyết pháp tinh tường hơn.
Tôn Phi ở một bên cẩn thận xem xét biểu hiện của Brooke. Khi hắn chứng kiến cự hán tóc đen này lộ ra một bộ dáng bừng tỉnh, biểu lộ đại ngộ thì hắn biết rõ một trận nói hưu nói vượn vừa rồi đã mang tới tác dụng.