Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 227

- Ha ha, nói nhiều như vậy, nguyên lai ngươi khiêu chiến ta, chỉ là vì một chút hư danh, chứng minh chính mình không thua Hoàng Kim Kỵ Sĩ Sutton, đúng không?

Tôn Phi cười ha ha:

- Nếu ngươi thực sự chỉ có nghĩ được đến thế, ta quả thật phải xem lại ngươi, ha ha ha, cũng tốt, ta cho ngươi một cơ hội đi! Một chiêu, chỉ cần ngươi có thể đón ta một chiêu, là có thể chứng minh hết thảy!

Tôn Phi nói xong, song cước đã đạp đất.

Chỉ một động tác đơn giản mà kéo theo khí thế kinh người, một cỗ lực lượng cuồng bạo vô hình như biển khơi cuồn cuộn lan tỏa, từ trong cơ thể hắn mà tràn ra, không khí bắt đầu trở nên sềnh sệch, giống như đầm lầy tử vong thong thả lưu động, càng khiến Dinaples kinh ngạc chính là, ở phía sau Hương Ba Vương lại mơ hồ xuất hiện một pho tượng thần cao tới trăm mét, cũng không quá rõ ràng, chỉ mờ mờ thấy một thân ảnh tay cầm chiếc chùy thật lớn, cả người bao phủ trong khôi giáp tỏa kim quang, toàn thân trên dưới mỗi một tấc đều lộ ra khí tức tang thương cổ lão đầy trang nghiêm không thể xâm phạm.

- Một chiêu này gọi là Thiên Sương Quyền... Nhất —— kích —— tất —— sát!

Tôn Phi từng bước tiến tới, song quyền như thiểm điện liên hoàn đánh ra, từng quyền ấn trong suốt trông rất sống động giống như xuất hiện đọng lại ở trong hư không, sau đó không ngừng chồng chéo lên nhau, đến cuối cùng ba mươi quyền ấn hoàn toàn chập làm một, hình thành một quyền ấn như làm bằng ngọc lưu ly, mỗi một ngón tay, mỗi một khớp xương, mỗi một đường vân hậm chí cả mạch máu dưới da đang vận chuyển cũng có thể thấy rất rõ ràng, nắm tay này giống như là có sinh mạng, ẩn chứa hàng vạn hàng nghìn quyền thuật biến hóa.

Ôn Tuyền Quan thanh niên đệ nhất cao thủ Dinaples chau mày.

Từ ngọc quyền trong hư không kia hắn cảm nhận được áp lực chưa từng có, thực lực đối thủ đã vượt xa tưởng tượng của hắn.

- Hỏa hệ đấu khí kỹ năng... Thú Vương Chi Thán Tức!

Theo tiếng quát của Dinaples, hỏa diễm trên người hắn từ xích hồng sắc chuyển dần sang chanh hoàng sắc (màu cam), nhiệt độ khủng khiếp nội liễm, hư không tựa hồ cũng bị hòa tan thành nước, thân ảnh một đầu mãnh thú dữ tợn ở trong hỏa diễm ẩn ẩn hiện hiện, rít gào biến hóa muôn hình vạn trạng, cuối cung biến thành một con thú vương khổng lồ kỳ dị có bốn chân hai sừng một mắt, sau lưng mọc lên mười sáu cánh. Hỏa diễm bao bọc toàn thân Dinaples cuối cùng hội tụ hết lên trên người thú vương kia, theo vị Ôn Tuyền Quan đệ nhất cao thủ này bắt đầu phóng về phía trước, hỏa diễm thú vương rống giận cước đạp hư không, mười sáu cánh sau lưng xòe rộng, ngang trời mà đến.

Một chiêu "Thú Vương Chi Thán Tức" này quả nhiên là cực kỳ cường hãn, nói về khí thế cùng hiệu quả tăng phúc sát thương không hề kém "Cụ Lang Trảm" của Hoàng Kim Kỵ Sĩ Sutton, Ôn Tuyền Quan thanh niên đệ nhất cao thủ, truyền nhân ưu tú nhất tộc đương đại của Ptolemy gia tộc chưởng khống giả Cuồng Phong quân đoàn quả nhiên có chỗ kiêu ngạo của mình.

- Hảo!

Tôn Phi khen một câu, nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó một quyền đánh ra.

Ầm!

Thiên địa chấn động, lưu ly quyền ấn tĩnh cực mà động, hoa phá trường không, tựa một vì sao băng ngang trời, kinh thiên động địa.

Trong nháy mắt, thú vương mười sáu cánh cùng lưu ly quyền ấn khổng lồ ngay mặt va chạm, năng lượng kình bạo phát ra kinh thiên động địa, đám người Andrew chỉ cảm thấy hai lỗ tai cũng muốn nổ tung, một ít binh lính yếu ớt thậm chí hai tai đã bắt đầu chảy máu tươi.

Thắng bại, ở một khắc này công bố.

Thú vương mười sáu cánh mang theo khí tức cực nóng chưa kịp rít gào, thân thể cao lớn đã bị quyền ấn đục lỗ, hỏa diễm hướng tứ phương tràn ra, mà lưu ly quyền ấn dễ dàng xuyên ra chanh hoàng sắc hỏa diễm, mang theo tiếng xé gió chói tai lao thẳng tới Dinaples phía sau.

- Không tốt!

Dinaples sắc mặt đại biến.

Hắn không nghĩ tới chiêu mạnh nhất kia của mình lại không thể ngăn một quyền của Hương Ba Vương, thậm chí cả một chút thời gian né tránh cũng không tranh thủ được, quyền ấn đang lăng không tới, kình phong áp thể, dưới tâm thần rung mạnh, bản năng võ giả khiến hắn ngưng tụ toàn bộ hỏa diễm đấu khí vào song chưởng, sau đó cánh tay tạo hình thập tự trảm (十) mà phòng thủ trước người.

Răng rắc!

Lưu ly quyền ấn nháy mắt liền phá hủy hỏa diễm đấu khí hộ thân của hắn, xương khớp hai tay bị chấn gãy thành vô số mảnh nhỏ, lực lượng khủng bố từ quyền ấn khiến hắn tức thì cảm nhận được mùi vị tử vong, thân thể căn bản không có chút sức chống cự, giống như quả trứng muốn chịu sức thiết chùy, yếu ớt vô cùng.

Dinaples chỉ có thể nhắm mắt chờ chết.

Nhưng bất ngờ quyền ấn khổng lồ kia lại nháy mắt biến mất ngay trước ngực hắn.

Dinaples mở hai mắt, vừa hay nhìn thấy Hương Ba Vương đối diện vung tay lên, lưu ly quyền ấn theo đó quay ngược về, tiêu tán trên không trung, trong lòng hắn rung động quả thực khó có thể nói nên lời, một đòn tất sát như thế, Hương Ba Vương lại có thể thể thoải mái thu hồi, điều này chứng tỏ cái gì? Nghĩa là đối phương còn bảo lưu thực lực, căn bản chưa thật sự xuất thủ, mà hắn, còn kém xa lắm. Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

Phát hiện như vậy, khiến Dinaples còn khó chịu hơn bị đập chết dưới quyền ấn kia.

- Vì sao không giết ta?

Dinaples há mồm phun ra một ngụm máu tươi.

- Sát hại thân nhân đồ đệ bổn vương không phải là ngươi. Ta cũng không phải cuồng ma hiếu sát.

Tôn Phi bĩu môi, chỉ chỉ Cullen cùng đám người Andrew phía sau hắn, còn nói thêm:

- Bất quá, những người này, hôm nay ai cũng đừng mong sống sót rời đi.

- Không... Không không không, cứu mạng a, cứu mạng!

Cullen cùng Andrew hai người cảm nhận được sát khí trong lời nói của Hương Ba Vương, sắc mặt đại biến, kinh hãi đến cực điểm.

Tôn Phi không nói nhiều, đưa tay tùy tiện đánh ra một chiêu, một cỗ hấp lực thật lớn sinh ra, hai người liều mạng giãy dụa, nhưng lại không thể khống chế mà bay tới trước mặt Tôn Phi, rồi nặng nề ngã trên mặt đất. Dinaples muốn ngăn cản, nhưng thương thế trên người lại làm cho hắn ngay cả đấu khí cũng không thể vận chuyển, chỉ khẽ nhúc nhích cũng đau đến gập người lại.

- Hương Ba Vương, Andrew là chưởng chùy sử đệ tam "cự chùy doanh" của Cuồng Phong quân đoàn, Cullen là hậu nhân dòng chính trong Ptolemy gia tộc, hai người này thân phận tôn quý, cũng không phải một Hương Ba Thành nho nhỏ của ngươi có thể nhúng tay, ta khuyên ngươi... Không nên... Ngươi không nên rước họa vào thân...

Dinaples chịu đựng đau nhức, cái trán thấm ra từng giọt mồ hôi to như hạt đậu, khó khăn cất tiếng.

Tôn Phi vẫn chưa trả lời.

- Dám giết người không?

Quốc vương bệ hạ xoay người hắc thiếu niên Inzaghi phía sau.

- Dám!

Inzaghi nháy mắt minh bạch ý tứ Tôn Phi, ánh mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm Culle cùng Andrew đang bị khí thế Tôn Phi áp chế không thể nhúc nhích quỳ trên mặt đất, trong con ngươi có liệt diễm cừu hận hừng hực thiêu đốt.

- Binh khí ta ban cho ngươi đâu rồi?

Inzaghi nghe vậy, từ phần bó chân rút ra "Hoàng Tuyền Tứ Điệp" cùng "Tử Xà Chi Xúc", hai thanh chủy thủ như hai lưỡi đao tử vong truyền đến một cỗ băng lãnh nhập xương tủy.

- Hai người kia, ngươi có thể giết một người, lựa chọn đi!

Tôn Phi nhìn thiếu niên trong lòng sớm đã tràn ngập cừu hận, chậm rãi nói.

Inzaghi trầm mặc một lát, chậm rãi đi đến trước mặt hai người.

Hai gã đã bị sợ tới mức mặt không còn chút máu, đặc biệt là đại hoàn khố Cullen thiếu gia, đã bắt đầu bị dọa đến vãi hết cả ra quần, quỳ trên mặt đất thân thể không thể nhúc nhích, dùng sức chớp tròng mắt, vẻ cầu khẩn không cần nói cũng hiểu, hận không thể ôm đùi Inzaghi gào khóc.

Phốc!

Một vòi máu tươi bắn ra, nhuộm đỏ mặt đất.

Một cái đầu lâu lăn lăn trên mặt đất, thi thể không đầu phun máu tươi xối xả.

Inzaghi không có tránh né, trên mặt của hắn, trên tay, trên người đều dính đầy máu tươi, như một huyết nhân, thiếu niên thiện lương một ngày trước còn ngượng ngùng đã hoàn toàn thay đổi, khí chất vô hại không biết biến đâu mất, lúc này hóa thành một sát thần tâm ngoan thủ lạt, trong ánh mắt của hắn không chút do dự, trong lòng không chút gợn sóng, tay nắm "Hoàng Tuyền Tứ Điệp" kiên định vô cùng.

Bình Luận (0)
Comment