Tôn Phi kinh ngạc há hốc mồm, sau một lúc lâu mới chậm rãi thở dài:
- Được rồi, đúng là ta không thể đoán được, ta vốn cho rằng hai người này phải là Yashin đại đế, hoặc là một đại nhân vật quyền thế nào đó của St. Petersburg.
- Đại nhân vật... Ha ha, chẳng lẽ ngươi thấy rằng trong đế đô này có người ở trong mắt Domingos điện hạ đáng được coi là đại nhân vật! Bất quá, ta thật bất ngờ, lần đầu tiên gặp mặt, điện hạ đã bảo ngươi gọi hắn là Oka... Xem ra hắn thật sự rất thích ngươi!
Paris tay ngọc giơ một chiếc lệnh bài, đám binh lính bên trạm gác tách ra, nhường đường cho bọn họ, lúc này mới quay sang nhìn Tôn Phi, đôi mắt xinh đẹp chớp chớp, cười nói.
Tôn Phi khẽ rùng mình.
Nam nhân thích nam nhân, loại chuyện này thật... Ân, nên đổi đề tài, nên đổi đề tài!
- Nghe nói Zenit đã tuyên chiến với Spark, với tư cách một quốc vương nước phụ thuộc, ta có thể biết tình hình chiến sự không?
Paris lắc đầu:
- Loại chuyện này chỉ có quân bộ biết rõ, từ mùa thu, đế quốc Spark đã tập trung hỏa lực giáp biên cảnh rồi, trong thập đại chủ chiến quân đoàn, đã có ba rời đế đô tham chiến, theo tình hình mới nhất, song phương đã chém giết hơn mười ngày rồi, có thắng có bại, may mắn có đệ nhị nguyên soái Trương Bá Luân trù tính toàn cục, trong thời gian ngắn, sẽ không có vấn đề gì!....
- Ừm, vậy vị Trương Bá Luân nguyên soái kia tựa hồ rất lợi hại?
- Trước khi Quân thần Arshavin quật khởi mười lăm năm, tên tuổi Tướng quân Trương Bá Luân đã uy trấn cả Zenit, cho đến tận bây giờ vẫn là đệ nhất danh tướng của đế quốc (Đệ nhị nguyên soái chắc chỉ là thứ tự, hoặc có thể là tác giả nhầm), ngươi nói xem như vậy có lợi hại không?
Paris nhíu đôi mày phong tình vạn chủng, nàng rất hiếu kỳ, chẳng lẽ Hương Ba Vương chưa bao giờ nghe qua danh của Trương Bá Luân nguyên soái sao? Phải biết rằng cái tên này cho dù ở các nước phụ thuộc cũng là thần tượng của không biết bao nhiêu người a!
Tôn Phi nhún nhún vai, hàm ý rằng từ lâu trước kia, khi đó chính mình là còn một tên quốc vương ngu ngốc.
Paris thoáng chút đã hiểu ra, nở nụ cười ranh mãnh.
Trải qua vài lần hợp tác, hơn nữa ma nữ Paris tận tình kiến tạo, quan hệ của hai người trở nên thân mật hơn nhiều.
- Tại sao Spark đế quốc lại chọn thời điểm này động binh xâm phạm Zenit? Hơn nữa, lại còn tập chung binh lực ở biên cảnh, ý đồ bị bại lộ, trong mắt của ta, hai nước giao chiến, đánh bất ngờ chính là biện pháp hữu hiệu nhất, chẳng lẽ người Spark đế quốc thích dùng phong độ thân sĩ trong chiến tranh?
Loạn thế sắp tới, tin tức tình báo Hương Ba Thành thu được rất có hạn, thể nên quốc vương bệ hạ không thể khôn dùng phương thức này để lấy được một ít tin tức.
- Bởi vì bọn họ đang chờ đợi một cơ hội.
Sắc mặt Ma nữ Paris trở nên ngưng trọng.
- Cơ hội?
- Ân, đó chính là thời khác Yashin đại đế băng hà!
- Sao? Yashin đại đế băng hà rất nghiêm trọng sao?
Tôn Phi có điểm kinh ngạc.
- Đích xác là như vậy, dân chúng đế quốc không dám tin, vị vua tài trí mưu lươc kiệt xuất như thần, linh hồn của Zenit - Yashin đại đế sẽ phải chết, nhưng sự thật thì vị anh hùng đế quốc kia đã đến tuổi xế chiều, vô số vết thương sau nhiều năm chinh chiến liên miên đã sớm làm cạn kiệt sinh mệnh đại đế, đã một năm nay, Yashin đại đế vốn đang khỏe mạnh sức khỏe bắt đầu giảm sút, nằm trên giường bệnh, gần nhất, nghe nói bệnh tình đã vào giai đoạn trầm trọng, có thể băng hà bất kỳ lúc nào!
Paris nói tới đây, thần sắc trở nên ảm đạm, từ xưa đến nay, có người nào cưỡng cầu được tuổi già, thời gian.
Trên đường đi, Paris như trở thành một con người khác, không còn bộ dạng của một Ma nữ làm điên đảo cả đế đô, chỉ nhẹ nhàng giải đáp thắc mắc của Tôn Phi.
- Có phải không lâu nữa Krasic đại nhân cùng Võ thánh của Spark đế quốc sẽ đại chiến một trận?
Tôn Phi chợt nhớ tới chuyện này.
- Chuyện này đã sớm lan truyền khắp cả đế đồ, nửa tháng sau, bọn họ sẽ quyết đấu trên đỉnh Võ Thánh Sơn. Trận chiến này sẽ ảnh hướng rất lớn đến uy tín đế quốc, bất quá, Alexander, ngươi hẳn là không nên quan tâm đến vấn đề này, cuộc chiến của Võ Thánh, ngươi lẫn ta đều vô pháp chứng kiến được, tuy nhiên có một tin tức ngươi nhất định sẽ cảm thấy hứng thú.
- Gì vậy?
- Trong hoàng cung đã truyền ra tin tức, ba ngày sau, Diễn võ tác chiến sẽ chính thức bắt đầu, bời vì nguyên nhân chiến sự, cần có nhân tài, giải đấu được đặc biệt coi trọng, phần thưởng hơn trước rất nhiều, có được tư cách tham chiến ở biên cảnh...
Paris tiết lộ một tin tức trọng yếu.
Tôn Phi nhíu mày trầm tư.
Đây thực là một cơ hội khó có được, nước phụ thuộc muốn tăng cấp bặc, ngoại trừ tham gia Diễn võ tác chiến, còn có thể thông qua quân công tích lũy vinh quang, giúp cho quốc gia chính mình thêm nhiều lợi ích, năng cao nhân khẩu, tăng cường binh lực.
Hương Ba Thành trước kia an phận một góc, dân cư cùng binh lực vô cùng thưa thớt ít ỏi, xa xa mới đủ phát triển.
Về phần muốn thoát ly đế quốc hiện tại chưa thể thực hiện được, thực lực của một mình hắn không thể chống lại toàn bộ cao thủ đế đô, trước khi đạt tới cảnh giới chí cao, Tôn Phi chỉ còn phải dựa theo quy tắc mà tiếp tục cuộc chơi này.
Nếu như có thể tham gia chiến tranh, chính là cơ hội thể hiện sức mạnh lớn nhất, khiến cho cấp bậc của Hương Ba Quốc nhảy vọt như tên lửa.
Từ đó hắn có thể kết hợp với ưu thế của Diablo thế giới, dần dần phát triển Hương Ba Thành cường đại sánh ngang với đế quốc.
Đây cũng là một trong ngưng nguyên nhân dẫn tới việc hắn mang theo Hương Ba Quân tham dự Diễn võ tác chiến, ngoài ra, nguyên nhân còn lại chính là trông xem tình hình Azeroth đại lục, mở tầm mắt, hiểu rõ hơn về cái thế giới này.
Có Paris hộ tống, mười mấy người một đường thông suốt không hề bị cản trở, ra khỏi cửa thành trì, liên tục xuyên qua trùng trùng điệp điệp vô số trạm gác, rất nhanh tiến vào Doanh khu hai mươi dặm, cho tới khi bước vào Hương Ba đại doanh, Ma nữ mới cáo từ rời đi.
- Dọc đường, ngươi đã chiếm được không ít tin tức, Alexander, ta cũng có một vấn đề muốn hỏi ngươi!
Lúc đến trước đại doanh, Paris thả chậm cước bộ, sóng vai cùng Tôn Phi, khoảng cách hai người rút ngắn, nhất thời làm một hương thơm ngây ngất tràn vào mũi hắn.
- A! Hỏi đi!
- Ma pháp sư thần bí mang mặt nạ xuất hiện đêm qua là ai vậy?
Paris nói nhỏ vào bên tai hắn.
Tôn Phi ngây người, một hơi thở như ngàn hoa thổi tới bên tai, hắn vội định thần lùi ra một bước, sau đó bất động thanh sắc nói:
- Hắn là một người trong Ám dạ Ma Sứ của bổn vương, tên hắn là Góc Nhọn.
- Ám dạ Ma sứ Góc Nhọn? Ta nhớ... là chưa từng nghe qua cái tên này, cũng chưa từng nghe nói có người này...
Paris tựa như cười như không, hiển nhiên không mấy tin tưởng:
- Ta lại cảm thấy người này giống như là Alexander ngươi hóa thân thành?
Tôn Phi ảm đạm cười: truyện được lấy tại TruyenGGG.Com
- Dưới trướng bổn vương có lục đại Ma sứ, thân phận phi thường thần bí, ngoại trừ Ám dạ Ma sứ Góc nhọn còn có năm người khác, sau này ngươi sẽ từ từ nhìn thấy.
(Assassin, Nec, Druid, Paladin, Amazon, Soreress, Barbarians? Hết chưa nhỉ? ^^)
- Được rồi, tạm thời tin tưởng ngươi, hừ! Không nên để ta phát hiện ngươi gạt ta!
Ma nữ không dò hỏi được đáp án mình mong muốn, thật không hài lòng liếc nhìn Tôn Phi, bất quá khuôn mặt xinh đẹp của nàng vẫn hiện lên vẻ phong tình động lòng người.
Tôn Phi cười cười, không tiếp tục nói nữa.
Gió đêm thổi tới, hàn phong như đao cắt vào da thịt.
Màn đêm đen sâu thẳm, ngoại trừ vài bó đuốc nhỏ lay động chập chờn, giữa thiên địa không tìm ra một tia sáng nào.
Không gian trở nên phi thường yên tĩnh.
Cả hai người đều im lặng.
Mười phút sau.
- Alexander, ta cũng không quá hi vọng ngươi có thể đứng bên Domingos điện hạ đối kháng với Trưởng công chúa và Đại hoàng tử, ta chỉ mong rằng, nếu một ngày Nhị điện hạ gặp phiền toái, ngươi có thể xuất thủ giúp hắn một lần.
Paris cũng không ở lâu, rất nhanh rời đi.
Câu nói sau cùng của nàng để cho Tôn Phi một hồi trầm mặc.
Không khí vẫn còn thoang thoảng một mùi hương.
Hương hoa Mân côi! (Hoa hồng)
Một đêm giết chóc, trời vẫn còn chưa sáng.
Trăng ẩn trong mây đen, cuồng phong gào thét, tuyết phủ kín mặt đất, cái rét lạnh chưa từng có bao phủ đại địa.
Tôn Phi vén tấm màn cửa dày, bước vào đại trướng.
Bên trong ấm áp như mùa xuân, một thiếu nữ rực rỡ như ngàn hào quang lẳng lặng ngồi trước bàn, trên người khoác một chiếc áo da lớn, cổ tay trắng lộ ra chống lên má, mái tóc như thác trút xuống bàn, hẳn là cố chấp chờ đợi đám người hắn trở về, lại vì mệt mỏi mà bất tri bất giác ngủ thiết đi.
Chỉ là khi giấc ngủ của nàng không sâu.
Tôn Phi vừa tiến vào, nàng đã tỉnh lại, mở đôi mắt to nhìn hắn.
- Alexander, ngươi đã trở về!
Angela đảo con ngươi xinh đẹp, chứng kiến Tôn Phi không hề bị thương, nàng mới vui vẻ, kéo hắn ra sau bình phong.
Ở đó có một bồn tắm lớn, tỏa ra từng làn khói hơi nước nóng, bồn được khảm một loại ma pha trận để duy trì nước luôn đủ nhiệt độ tắm.
Angela đặc biệt mua nó vì Tôn Phi, hôm nay mới phát ra công dụng, nàng sớm đã chuẩn bị nước từ đêm qua, để hắn về tắm rửa.
----