Là cường giả thần bí kia.
Hắn quả nhiên lại đến.
Khóe miệng Tôn Phi hiện ra một nụ cười thần bí.
Hắn không hề che giấu hành tích của mình, thân hình như một mũi tên nhọn từ trên phóng xuống, rất nhanh đã tới bên ngoài chiến trường, sau đó dùng "hình thức thích khách" dưới biện pháp cũ, đi vào trong.
- Ừm?
Cường giả thần bí thấy cách Tôn Phi xuyên qua ma pháp thận, cuối cùng vẻ mặt cũng có một tia dao động.
Tuy rằng hắn tu luyện đấu khí, nhưng cũng có hiểu biết về ma pháp, vừa rồi Tôn Phi xuyên qua mạng lưới ma pháp thủ hộ chằng chịt kia chỉ đơn thuần dùng thân thể linh mẫn và tri giác mà "đi" qua, không gây dao động một chút nào, quả thực khó mà tưởng tượng, gần như là thần kỹ.
Cường giả thần bí tự hỏi bằng một thân thực lực hơn xa Tôn Phi của mình nếu muốn bắt chước cách này không ngờ tuyệt không có khả năng.
- Tiền bối!
Tôn Phi sau khi vượt qua bãi ma pháp trận, đứng ngay ngắn sau đó cung kính nói.
- Ừ.
Vẻ ngạc nhiên trên mặt cường giả thần bí chỉ thoáng lóe ra rồi mất, nhìn đánh giá Tôn Phi từ trên xuống dưới một lượt, rồi khẽ gật đầu.
- Tiền bối, xin hỏi người là…
Tôn Phi muốn biết lai lịch của cường giả thần bí này.
- Ra quyền.
Cường giả thần bí quát nhẹ chặn câu hỏi của Tôn Phi, tựa hồ không muốn đề cập vấn đề này.
- Hả?
Tôn Phi ngẩn người.
- Ra quyền đánh tới ta.
Cường giả thần bí ngữ khí bình thản, tiếp đó bổ sung:
-Toàn lực mà ra quyền.
Tôn Phi minh bạch.
Đây là muốn đấu võ a!
Ngay hôm qua hắn chủ động công kính mình, hôm nay đến phiên mình ra chiêu, suy đoán của mình có lẽ không sai.
Tôn Phi phát hiện cường giả thần bí có một đặc điểm, không thích nói chuyện, nói khoa trương một chút là tích chữ như vàng, nếu một chữ có thể đem ý tứ của hắn biểu đạt rõ ràng thì hắn tuyệt đối sẽ không nói chữ thứ hai.
- Tiền bối, ngài cẩn thận!
Tôn Phi quát khẽ một tiếng, trên người tỏa ra đủ màu sắc chói lọi. Ở thế giới Diablo bản đồ "Kurast hải cảng" hắn đã mua từ chỗ NPC thương nhân một trọn bộ khôi giáp, giờ chúng xuất hiện bao bọc toàn bộ người hắn, che trở chỗ yếu hại từ trên xuống dưới, cổ tay, nắm tay, cánh tay, vai, trước ngực phía sau lưng, thắt lưng phúc, đùi, hai đầu gối, tiểu thối, mắt cá chân, hai chân... Bộ khôi giáp kì dị, phát ra khí tức kinh người, khiến Tôn Phi trông như như một gã hung thần ác sát cuồng chiến tranh. Bạn đang xem tại TruyenGGG.Com - www.TruyenGGG.Com
Trong nháy mắt kế tiếp, theo từng đợt ma pháp nguyên tố dao động, Tôn Phi đột nhiên mở ra toàn bộ sức mạnh của người man rợ cấp 49, hít thở sâu một hơi, tay nắm lại thành đấm, động tác đơn giản này lại thật giống mang toàn bộ thiên địa thu vào quả đấm của mình, uy thế kinh người.
- Thiên Sương Quyền… Nhất Kích Tất Sát!
Tôn Phi nháy mắt thi triển ra sát chiêu cường đại nhất của mình.
Trong hư không, ảo ảnh một lưu ly quyền ấn xuất hiện, trong nháy mắt hóa thành sao băng trên trời, mang theo ánh lửa do ma sát với không khí sinh ra cùng với tiếng rít gió bén nhọn chói tai, hướng tới cường giả thần bí mà đánh tới.
- Ồ?
Cường giả thần bí lần thứ hai lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, chợt gật đầu khen:
- Không tệ!
Nói xong, cường giả thần bí không chút chậm trễ, hai tay luôn chắp sau lưng nâng về trước đón lưu ly quyền ấn đang đánh tới, không nhanh không chậm nhẹ nhàng phất một cái, thanh sắc quang mang chớp động, thanh sắc đấu khí ngưng tụ thành một cái bàn tay to lớn, chắn trước người hắn.
Chưởng chi chiêu!
Ầm!
Quyền ấn và chưởng ấn ầm ầm đánh vào nhau.
Trong không khí tràn ngập khí tức làm người ta sợ hãi, chỉ là ngắn ngủi vài giây, sau đó như núi lửa phun trào, không gian đầy đất đá cát bụi, đại địa dưới chân cũng chấn động tựa như thần linh nổi giận.
Suối bốn năm phút đồng hồ, trận thế mới từ từ yên ổn lại.
Lưu ly quyền ấn cùng "chưởng chi chiêu" đồng thời triệt tiêu.
Hết thảy kết thúc.
- Thực lực ngươi lại tăng.
Cường giả thần bí nhìn Tôn Phi nghi hoặc.
Tôn Phi gật đầu.
- Quá nhanh là không tốt!
Cường giả thần bí nhíu mày.
Tôn Phi ngạc nhiên, chợt minh bạch ý tứ cường giả thần bí.
Ở đại lục Azeroth, cường giả chân chính đều tăng cường lực lượng và tâm cảnh cùng lúc, thực lực tăng quá nhanh sẽ làm cho tâm cảnh cùng lực lượng khó có thể cân bằng, đương nhiên trường hợp như vậy cũng sẽ không làm tẩu hỏa nhập ma ngay lập tức, mà mang tới tác hại không nhỏ cho việc tu luyện sau này, giống với các tiểu thuyết võ hiệp kiếp trước. Trên đại lục từng có nhiều người ở giai đoạn tinh cấp đã tăng trưởng quá nhanh làm cạn kiệt thiên phú, căn cơ bất ổn, cuối cùng vô pháp đột phá tinh cấp trở thành nguyệt cấp cường giả.
Con đường tu luyện của võ giả giống như nguyên lý trăm sông đổ vào bể, trụ cột bền chắc là nhân tố quan trọng không thể bỏ qua.
Một tòa nhà có thể xây cao đến đâu quyết định bởi độ chắc chắn của nền móng.
Một võ giả có thể đi xa bao nhiêu thì dựa vào trình độ vững chắc của trụ cột võ học.
Cái gọi là tích dày phát lâu, chính là đạo lý này.
Cường giả thần bí kinh ngạc trước tốc độ tăng trưởng thực lực của Tôn Phi, so sánh với đêm qua, thực lực của Tôn Phi tăng nhanh đến mức làm cho người ta sợ hãi, đã là thất tinh sơ cấp thậm chí gần đến trung cấp. Hắn hiển nhiên cho rằng Tôn Phi đơn thuần theo đuổi việc tăng trưởng lực lượng mà bỏ qua võ đạo trụ cột, lo lắng Tôn Phi sẽ trở thành một trong những thiên tài chợt lóe rồi lụi tàn, sớm cạn kiệt thiên phú bản thân, cuối cùng dẫn đến kết quả không tốt nên mới cảnh báo.
Tôn Phi nhất thời cảm thấy cảm kích.
Đây là lần đầu tiên sau khi xuyên việt tới nay có người ở phương diện võ đạo chỉ điểm, mà loại chỉ điểm này làm cho hắn có cảm thấy cái gì đó quen thuộc, nó giống như kiếp trước ở trường đại học các thầy cô giáo, giáo sư tận tình chỉ bảo.
Nhưng Tôn Phi lại không biết tại sao cường giả thần bí lại chỉ điểm mình.
Thực lực của hắn tăng trưởng không giống người thường, dựa vào thế giới Diablo giết quái mà thăng cấp, không giống như võ sĩ và ma pháp sư tu luyện tích lũy từng chút một, cho nên Tôn Phi sẽ không lo thực lực tăng trưởng quá nhanh mà xuất hiện các trạng thái như trên, thậm chí theo tinh thần lực Tôn Phi gia tăng, thời gian ở trong thế giới Diablo sẽ kéo dài, thực lực của quốc vương bệ hạ sẽ càng ngày càng tăng nhanh.
Đương nhiên đại bí mật thế giới Diablo, Tôn Phi tuyệt đối sẽ không chia xẻ với người khác.
- Đa tạ tiền bối.
Tôn Phi chỉ có thể nói vậy.
May mắn cường giả thần bí cũng không có ý hỏi tới, liên tưởng tới các thủ đoạn của Tôn Phi, hắn cũng hiểu được, Hương Ba Vương tựa hồ còn có lá bài chưa lật. Thế giới này, mỗi người đều có bí mật của mình, cường giả thần bí đến điểm là dừng, không muốn tìm kiếm bí mật của người.
- Chiêu vừa rồi của ngươi, quá cương liệt, khống chế không đủ, không thể đem hậu kình đằng sau hoàn toàn bùng nổ.
Cường giả thần bí nói xong nhẹ nhàng nắm tay, trong hư không xuất hiện một đạo quyền ấn, tuy là do thanh sắc đấu khí hình thành, nhưng lại đem chiêu "Thiên Sương Quyền Nhất Kích Tất Sát" của Tôn Phi phỏng chế lại, một quyền đánh ra, tốc độ đồng dạng cũng nhanh tới cực điểm, nhưng lại không giống quyền của Tôn Phi ma sát ra ánh lửa, cũng không có tiếng xé gió truyền đến, thế quyền càng thêm mờ ảo, quỹ tích cũng trở nên quỷ dị hơn.
Một quyền đánh ra, quyền ấn như tia chớp bắn về phía chân trời đằng xa.
Sau đó một cái chớp mắt, mới là một tiếng chói tai truyền đến, tiếp theo giữa trời xuất hiện một dấu vết màu đỏ thẫm, như hư không bị xé nát chảy ra máu tươi, một dấu máu tươi thật lâu mới tản hết.
Tôn Phi há hốc mồm, im lặng không nói gì.
Một quyền này cùng với lúc trước Tôn Phi thi triển "Thiên Sương Quyền, Nhất Kích Tất Sát" là hoàn toàn giống nhau, ngưng tụ đồng dạng lực lượng, đồng dạng quyền ấn, nhưng khi cường giả thần bí thi triển, uy lực tăng lên ba bốn lần, quyền tốc (vận tốc ra quyền) vượt qua vận tốc âm thanh, sau khi quyền ấn tiêu thất mới xuất hiện tiếng động, mà ánh lửa no dó ma sát không khí sinh ra cũng như thế.
Nhanh!
Nhanh đến mức không thể tưởng tượng nối!
Nhưng Tôn Phi nghĩ lại càng nhiều.
- Nhìn thấy gì?
Cường giả thần bí thả lỏng hai tay chắp sau lưng, nhìn chằm chằm thật lâu Tôn Phi, nhẹ giọng hỏi.
- Lực khống chế.
- Oh?
- Quyền vừa ra của tiền bối có lực lượng, quỹ tích, động tác, phát lực đều giống ta như đúc, nhưng uy lực quyền ấn tăng đến bốn năm lần, đây là do tiền bối khống chế lực lượng của bản thân đã đạt tới mức khó thể tưởng tượng, chỉ có khống chế tỉ mỉ mới phát huy ra lực lượng bản thân lớn nhất.
Tôn Phi chậm rãi nói.
Cường giả thần bí gật đầu:
- Ngươi rất khá.
Nói xong, ngón trỏ bắn ra một đạo thanh sắc lưu quang bao lấy thứ gì đó bay tới trước mặt Tôn Phi. Tôn Phi đua tay chộp một cái, cầm được một quyển sách, chưa kịp xem, bóng người trước mắt lóe một cái biến mất, như cũ không rõ cường giả thần bí rời đi như thế nào.