- Thành Marton quá hỗn loạn, hiển nhiên là có người thừa dịp loạn đả kiếp, hỗn loạn là điều kiện tốt nhất để tội ác sinh sôi, phải ngăn cản hết thảy đây, bằng không, tiếp tục như vậy, không đợi chiến tranh kết thúc thì tòa cự thành này đã bị phế bỏ, có biện pháp nào liên hệ với người Alagna trong thành không?
Tôn Phi nhìn đoàn hỏa diễm bốc cháy trong thành, nhíu mày hỏi.
- Không thành vấn đề, lúc trước ta là một trong những thủ lĩnh quân khởi nghĩa.
Adam tự báo thân phận, chắc chắn nói:
- Ta nghĩ, ta có thể ước thúc người Alagna trong thành, tạm dẹp cục diện hỗn loạn.
- Vậy thì tốt quá, nhanh đi làm đi! Về phần quân đội người Android…giao cho người Hương Ba thành chúng ta!
Tôn Phi gật đầu.
- Hương Ba nhân? A, ngài là…Hương Ba Vương Alexander bệ hạ?
Có thể trở thành một trong những thủ lĩnh quân phản kháng, dĩ nhiên Adam cũng không phải là người ngu, tin tức tự nhiên linh thông hơn so với người bình thường, đã sớm biết đến việc người Zenit tuyên chiến với người Android, cũng biết thống soái mà người Zenit tuyển chọn chính là Hương Ba Vương Alexander, một trong những tuyệt phong võ đạo bắc vực mà đích thân Yashin đại đế của đế quốc Zenit chọn, mà thanh niên anh tuấn áo bào trắng trước mắt này không chỉ có thực lực bí hiểm, lại tự nói mình là Hương Ba nhân, trên thân lại lơ đãng toát ra khí tức cao quý của thượng vị giả, nếu như mình đoán không sai, hẳn chính là vị Hương Ba Vương truyền kỳ kia.
- Ha ha, không sai, chính là Bản Vương.
Trong tiếng cười dài, thân hình Tôn Phi đã hóa thành một đạo lưu quang, hướng về phía tòa kiến trúc trung tâm thành Marton bay đi.
Nơi này là phủ thành chủ thành Marton, sau khi thành Marton bị người Android chiếm, toàn bộ hơn ba trăm người toàn gia phủ thành chủ người Alagna bị tàn sát, tọa phủ đệ này cũng bị trưng dụng làm nơi trú đóng của ban chỉ huy quân đoàn “Huyết Nha” của người Android, phòng giữ cực kỳ sâm nghiêm, cũng không biết bên trong đang tiến hành cái gì.
Tọa cự thành này mặc dù không bị lực lượng hắc ám tập kích, thế nhưng Tôn Phi lại cảm nhận được một cỗ lực lượng tà ác nồng đậm ẩn ẩn phát ra từ nơi này.
Hắn muốn lập tức đuổi đến tìm tòi đến tận cùng.
Trên tường thành, lúc này Charles Adam đã khó có thể giấu được vẻ mừng rỡ như điên trên mặt.
Nhìn đạo lưu quang kim sắc bay đi, hắn biết, ba tháng qua, người Alagna đau khổ rốt cuộc cũng đợi được viện quân người Zenit đến, tuy rằng hiện nay không biết được thái độ của người Zenit đối với người Alagna, thế nhưng ít trong trong khoảng thời gian ngắn, những lời như địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu sẽ được áp dụng triệt để, nếu như đạt được ủng hộ của người Zenit, người Alagna không phải là không có cơ hội phục quốc.
Trong mắt hắn ẩn chứa nhiệt lệ, xoay người đem mấy thi thể của các đồng bạn trên tường thành lấy xuống, sau đó lại xốc tên cường giả Perth người Android trên mặt đất lên, bộc phát đấu khí, thân hình không ngừng lóe ra, hướng về phía địa phướng có tiếng thảm giết kịch liệt nhất vội vã đi.
Hương Ba Vương nói đúng, phải nhanh chóng dọn dẹp cục diện loạn thế như vậy.
Bằng không, một khi bạo loạn như vậy tiếp tục kéo dài sẽ trở nên không thể vãn hồi, lực phá hoại có thể so với vong linh triều dâng, coi như là cuối cùng có thể xua đuổi người Android ra khỏi thành Marton, tòa thành này cũng sẽ bị hóa thành một mảnh phế tích.
Adam cũng không có giết Perth cho hả giận. Bề ngoài của hắn có vẻ lỗ mãng, trên thực tế là người biết suy nghĩ, biết sở dĩ Hương Ba Vương lưu lại mạng của tên cường giả Android này chính là sau sẽ có việc dùng đến.
…
…
Thời điểm Tôn Phi đến trước phủ thành chủ, đám người Torres dựa theo phân phó lúc trước của Tôn Phi, đã mang theo hơn một trăm người sống sót, một đường bẻ gãy nghiền nát, giằng co với binh sĩ thiết giáp Android như là thủy triều hắc sắc.
Hai chiếc Huyền Khả lĩnh chủ cấp ở trên bầu trời không có nhúng tay chiến đấu, bất quá, mười binh sĩ tinh nhuệ Hương Ba nhân đã bố trí xong một truyền tống trận giản dị, liên thông với truyền tống trận trên Huyền Khả, sau khi nối được tần suất, theo từng đợt quang diễm lóe ra, đại quân Vũ sĩ tinh nhuệ Hương Ba thành võ trang đầy đủ không ngừng cuồn cuộn đi ra.
Ở trong nháy mắt Tôn Phi đến, chiến đấu bộc phát.
Tổng cộng sáu trăm danh binh sĩ Hương Ba mặc áo giáp bạch sắc hướng về phía gần vạn binh sĩ thiết giáp Android phát khởi công kích kịch liệt.
Từ trên bầu trời nhìn xuống, một màn này như là một cỗ nước suối bạch sắc không biết lượng sức trùng kích một mảnh biển lớn hắc sắc mênh mông, quả thực là xung phong tự sát, hơi có vẻ bi tráng và thương cảm, căn bản là chiến đấu không cân xứng.
Quân Android thiết giáp đối diện hiển nhiên cũng cho là như vậy.
Tuy rằng người Android bị vị cường giả Nguyệt cấp như Torres bày ra thực lực làm cho khiếp sợ, nhưng dù sao bọn họ cũng là quân đội đã từng nhuộm qua tiên huyết chiến trường, là tinh binh đế quốc Android, cũng không thiếu dũng khí, có tiếng quân hào vang dội phá vỡ bầu trời đêm.
Mây đen bao phủ bầu trời, kèm theo từng đợt thiểm điện chợt lóe rồi biến mất, sau tiếng truyền lệnh liên tiếp, gần vạn binh sĩ thiết giáp Android hợp thành trận hình nghiêm mật, khôi giáp hắc sắc và tấm chắn liên tiếp cùng một chỗ, như là một tấm tường thành kim loại di động, phát sinh tiếng trấn áp ùng ùng, giống như núi băng cao, mang theo khí tức khiến người ta hít thở không thông, chậm rãi tới gần.
- Giết! Giết! Giết!
Tràng diện gần vạn người dị khẩu đồng thanh hét vang “Giết” đáng sợ đến khiến lòng người run rẩy, âm lãng bàng bạc giống như thủy triều trút xuống, nếu không phải là Torres phóng xuất ra khí tức chống đối, chỉ sợ hơn một trăm người Alagna sống sót đi theo phía sau đã bị dọa cho hôn mê bất tỉnh.
Tự hô xong ba tiếng “Giết”, bầu trời vang lên một mảnh tiếng gào thét ong ong rung động.
Tiếp theo, trên tầng trời thấp xuất hiện một đạo thiểm điện, mọi người chợt phát hiện, hơn một ngàn tiêu thương hắc sắc từ trong trận doanh người Android bắn ra như bão tố, mang theo hàn mang phụt ra, bao trùm lên bầu trời trên sáu trăm danh binh sĩ Hương Ba thành, hình thành từng đạo cung cong như tử thần nhe răng cười, hướng xuống đất bao trùm đến.
Loại phương thức ném mạnh tiêu thương này là đại sát khí trên chiến trường, coi như là Vũ giả có đấu khí, gặp phải trường hợp như vậy cũng phải tự cầu phúc.
Nhưng mà, từ đầu đến cuối, đối mặt với tình thế nguy hiểm như vậy, mắt thấy sẽ tổn thất thảm trọng, binh sĩ Hương Ba nhân không phát sinh chút âm hưởng nào, bọn họ như một đám U Linh bạch sắc, thời điểm tiêu thương còn cách mặt đất ba, bốn thước, từng người đột nhiên hóa thành từng đạo lưu quang bạch sắc, trong lúc điện quang hỏa thạch đó gia tốc, thoát khỏi khu vực tiêu thương bao trùm.
Bang bang bang bang! !! !! !! !
Một giây sau, hơn một ngàn tiêu thương đồng loạt đinh đang rơi trên mặt đất, ma sát với nham thạch tạo thành hỏa hoa, có một số tiêu thương thậm chí còn rơi sát phía sau lưng binh sĩ Hương Ba thành, chỉ cần một chút nữa sẽ bị tiêu thương đâm xuyên thủng, thế nhưng, từ đầu tới cuối, Hương Ba nhân không có phát sinh một tiếng kêu rên sợ hãi nào, bọn họ biểu tình bình tĩnh, nhãn thần kiên định, bước tiến chỉnh tề, dường như U Linh không tiếng động.
- Đáng chết? Vũ giả đấu khí?
Trong trận doanh đại quân thiết giáp người Android đối diện, có người phát ra kinh hô.
Trên thân Vũ sĩ Hương Ba nhân lóng lánh quang diễm đấu khí sáng quắc, đau nhói con mắt người Android.
- Cung thủ chuẩn bị, đội một bắn tên, đội hai bắn pháo, chuẩn bị…Bắn!
Tiếng quân lệnh gấp gáp vang lên.
Hưu hưu hưu hưu! !!
Đại quân thiết giáp Android gào thét xông ra, phong tỏa tất cả không gian né tránh xung quanh, những đại tiễn này đều là cực kỳ sắc bén, do cường cung kình nộ bắn ra, một mũi tên có thể để lại miệng vết thương to như cái chén trên thân đại thụ, nếu như bị bắn tới trên người, coi như là cường giả đấu khí, không chết cũng phải lột một tầng da.
Đại tiễn và pháo bắn trong vòng cự ly ngắn, dưới sự nắm chắc của cung thủ tinh nhuệ Android, triệt để phong tỏa tất cả không gian, Vũ sĩ Hương Ba nhân muốn lặp lại chiêu cũ cấp tốc thoát khỏi, căn bản là không có khả năng.
Thoạt nhìn, đó là một tử cục.