Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1087 - Chương 983: Thương Cảm? Đối Với Ngươi Không Có…

Quoc vuong van tue Full
Chương 983: Thương Cảm? Đối Với Ngươi Không Có…
 

Trong mơ hồ Tôn Phi có một loại trực giác…

Cục diện ngày hôm nay, từ lâu đã bắt đầu bố trí rồi.

Hơn nữa người bố cục ra, hẳn không phải là năm người trước mắt này, tuyệt đối là một cường giả ẩn phía sau màn thao tác đấu trí.

Thậm chí có thể đây chỉ là một phần nhỏ trong đại cục mà thôi.

Đây Tôn Phi cũng không biết vì sao mình lại đúc kết ra điều này, đơn giản chỉ là trực giác mách bảo.

Đại cục loạn thế, thiên hạ vi bàn, trí giả trác việt, tâm tư lãnh khốc, dụng binh như thần, Tôn Phi tự biết mình còn không có thực lực nghịch thiên, tùy tiện tiến nhập vào trong đó, hoặc là chỉ có thể trở thành lính hầu, trở thành pháo hôi, không cách nào trở thành chúa tể, thậm chí còn đem Hương Ba thành vào vòng nước xoáy không cách nào thoát ra.

Rầm rầm rầm rầm! !! !!

Trong hai đoàn đại chiến truyền đến tiếng chiến đấu bạo liệt, đinh tai nhức óc.

Bên cạnh hồ nước, còn có ba vị Chí Tôn trẻ tuổi trung vực, hiển nhiên tuyệt đối tin tưởng đồng bạn của mình có thể thắng được thánh lực, cho nên không hề lo lắng chiến đấu, hòan toàn không thèm để ý, lực chú ý của bọn họ cũng tập trung trên thân Tôn Phi.

Đối với bọn hắn mà nói, “Nhân Hoàng Bắc Vực” Alexander danh tiếng hiển hách ở bắc vực, cũng là một trong những Chí Tôn trẻ tuổi có tiếng từ lâu, là người cùng thế hệ sóng vai đáng giá cho bọn họ coi trọng, có thể ở trong tầm mắt của bọn họ, có tư cách cùng bọn họ hình thành thế chân vạc, bọn hắn quan sát Tôn Phi mà hoàn toàn không lo lắng hai cuộc chiến đấu của đồng bạn mình.

Hôm nay có thể nhìn thấy, tự nhiên muốn quan sát nhiều hơn một phen.

- Ngươi chính là “Nhân Hoàng Bắc Vực” ?

Đột nhiên, trong ba người, Andoni mang trên mặt biểu tình cười hì hì đặt câu hỏi đầu tiên.

Cái Chí Tôn trẻ tuổi này tính tình quái dị, hỉ nộ vô thường, đúng thật là hành sự quái đản, không chút nào che dấu ánh mắt tò mò, từ trên xuống dưới đánh giá Tôn Phi, trong mắt mang theo thần thái hứng thú cùng khiêu khích, biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn, cũng không có một chút dự định che giấu.

- Không sai.

Thần sắc Tôn Phi vẫn như thường, gật đầu.

- Lúc ta ở trung vực cũng đã nghe qua tên ngươi.

Andoni cười hì hì đi tới:

- Nghe nói ngươi đánh rất hay, được xưng là Thiết Quyền vô địch, trời sinh thần lực, có thể san bằng núi cao, cũng rút cổ sơn, còn tưởng rằng ngươi phải là đại hán kinh khủng tung hoành ngang dọc, nghĩ không ra cư nhiên lại da mịn thịt mềm như vậy, anh tuấn vô cùng, gần với danh xưng “đệ nhất mỹ nam tử đương đại” của ta, ai ai, thật là làm cho ta ngoài ý muốn a!

- Phốc!

Tôn Phi thiếu chút nữa phun ra.

Đệ nhất mỹ nam tử đương đại?

Andoni?

Nói thật, Tôn Phi thật sự khó đem hai từ này hình dung vào cùng một chỗ nổi.

Xem ra tính tình vị Chí Tôn trẻ tuổi này tương đối tự kỷ, phải biết dung mạo của hắn…Ân, chỉ có thể nói là không xấu mà thôi.

Phía sau Tôn Phi, đã có mấy vị cung nữ nhịn không được mà che miệng bật cười.

Bên kia, thấy Andoni “biểu diễn”, sắc mặt Milito vẫn luôn trầm mặc đến cực điểm, lúc này khóe miệng cũng không tự nhiên co quắp một chút, sau đó hơi cúi đầu, mà Pato khí chất cao quý, cực lực áp chế động tác muốn vỗ ót của chính mình, quay mặt sang hướng khác, xem ra là cực kỳ nhẫn nại khổ cực với người đồng bạn kia của mình.

- Ài, mỗi lần nghe được câu này, bọn họ đều dùng phương thức này biểu đạt hâm mộ và đố kỵ với ta, thế nhưng không có biện pháp, ca đây xinh đẹp trời sinh, đố kỵ cũng vô ích, hắc hắc!

Andoni lau mặt chính mình, hứng thú nhìn Tôn Phi.

Dưới ánh mắt như muốn giết người của Tôn Phi, lúc này hắn mới dừng lại ý nghĩ muốn kiểm tra cơ ngực của Tôn Phi, nghiệm chứng Quốc Vương Bệ Hạ da mịn thịt mềm thật sự không phải là nữ giả nam trang.

Dừng một chút, thằng nhãi này tà tâm còn chưa chết lại đề nghị:

- Ngày hôm nay lần đầu tiên gặp, thì ra ngươi cũng là người của Thần Thánh Giáo Đình, ngươi đã có thể đánh đấm, như vậy, không bằng chúng ta đánh một hồi xem sao?

Tôn Phi: “…”

- Hắc hắc, tuy rằng ngươi cũng là người của Thần Thánh Giáo Đình, thế nhưng ta xem ngươi khác những kẻ kia, hoàn toàn hợp khẩu vị của ta, không phải là người xấu, vì vậy ngươi yên tâm đi, ta sẽ hạ thủ lưu tình, không đánh khuôn mặt nhỏ nhắn anh tuấn kia của ngươi đâu!

Tôn Phi: “…”

- Uy uy, ngươi đây là cái biểu tình gì, thu hồi ánh mắt thèm nhỏ dãi của ngươi lại, trịnh trọng thanh minh, ta không có hứng thú với nam nhân, một chút hứng thú cũng không có…Tuy rằng ngươi là một nam nhân tuấn tú giống như nữ nhân!

Tôn Phi: “@&* >#....”

- Ra tay đi, ha ha, ra tay đi, thống thống khoái khoái đánh một hồi đi, ha ha, mau đánh ta a, mau đánh ta a!

Tôn Phi rốt cuộc không thể nhịn được nữa, một quyền khua ra.

- Ha ha, còn dư lại một chiêu cuối cùng!

Thần Sư Tài Quyết Haring sừng sững trên hư không, cả người bao phủ trong tầng tầng lớp lớp bảo hộ ma pháp các loại, như là rùa rụt đầu đem chính mình bao lại, lòng tin tăng nhiều, trên mặt còn mang theo một tia đắc ý và dáng tươi cười muốn ăn đánh.

Đã giao thủ hai chiêu.

Sharrawy bị công kích ma pháp cường thế khi trước làm cho căn bản không có lực hoàn thủ.

Haring thầm nghĩ, một tia lo lắng khi trước căn bản là dư thừa.

“Tiểu Pharaoh” bị thương, căn bản là cố làm ra vẻ mà thôi.

- Ha ha ha, một chiêu cuối cùng, chứng kiến ngươi thất bại đi, chỉ cần ngày hôm nay bản tọa còn sống rời khỏi đây, không bao lâu, mỗi người các ngươi sẽ vì sự tình ngày hôm nay mà bỏ ra đại giới!

Haring điên cuồng cười to, thi triển một chiêu cuối cùng.

Trong tiếng ngâm xướng, trên bầu trời chậm rãi hiện ra sáu chuôi “Phán xét chi kiếm”.

Một chiêu này khi trước Kelanic đã thi triển qua, tên là “Chi Kiếm Chư Thần”, uy lực vô cùng lớn, có thể chém giết đối thủ vượt cấp.

Thực lực của Haring, nếu so với Kelanic thì thấp hơn một ít, tự nhiên không cách nào đồng thời ngưng kết dung hợp được mười chuôi “Phán xét chi kiếm”, sáu chuôi đã là cực hạn của hắn, một chiêu này tuy rằng không cách nào triệt để đánh chết Shaarawy, thế nhưng trong suy nghĩ của tên đầu heo, chống đỡ chính là đào sinh, thế là đủ rồi.

Thế nhưng…

- Ngu xuẩn, không cùng ngươi chơi!

Trên mặt Shaarawy vẫn mang theo dáng tươi cười, ở thời khắc này đột nhiên thu liễm lại.

Trong nháy mắt tiếp theo, một vòng quang diễm tử sắc đột nhiên từ trên người hắn tràn ngập ra, đem vòng trời đất trăm thước xung quanh Haring đều bao phủ trong đó.

- Đây là…

Dáng tươi cười của Haring đọng lại ở trên mặt.

Bởi vì hắn phát hiện mình thế nhưng không cách nào điều khiển được sáu chuôi “Phán xét chi kiếm”, liên hệ tinh thần lực và ma pháp trong đó bị chặt đứt, uy lực của “Phán xét chi kiếm” có thể san bằng núi cao, thế nhưng giống như là băng côn dưới ánh mặt trời chói chang, từng chút từng chút bị hòa tan, rất nhanh thì tiêu thất trong không khí.

Lĩnh vực!

Đây là lĩnh vực cường giả Bán Thần cấp!

- Không…

Haring phát ra tiếng kêu rên tuyệt vọng:

- Không muốn, xin hãy thương xót, thương cảm ta…

Thực lực của hắn ở cảnh giới Đại Nhật cấp đại viên mãn đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa thì bước vào Bán Thần, nhưng lại không có nắm giữ lực lượng lĩnh vực, tự nhiên là vô pháp phản kháng, bị cỗ lực lượng quang diễm tử sắc bao phủ trong đó, giống như là đầu heo trong lồng, dù có bản lĩnh lớn hơn nữa cũng đừng mong thoát được, sinh tử đều ở trong tay Shaarawy.

- Thương cảm?

Shaarawy cười nhạt:

- Đối với ngươi, không có!

Bình Luận (0)
Comment