Ngay từ đầu yến tiệc, bầu không khí còn thoáng chút lạnh nhạt.
Drogba cầm búa lấy ánh mắt kỳ dị đánh giá khách nhân ngồi ở đối diện.
Trước đã nhận được thông tri từ Brook, Drogba đã biết thân phận của các cường giả thú nhân, ánh mắt mang theo hiếu kỳ, dù sao cũng không phải cùng tộc, trong lòng hơi mang theo bài xích, có rất ít người nói chuyện.
Mà sự tình các thú nhân nhìn đến thì lại khác.
Bọn họ bị các món ăn của ngon vật lạ và rượu ngon trước mắt triệt để đánh bại, đem tất cả tâm tư và tinh lực đều dùng vào vật lộn với những món ăn ngon này.
Từ trước đến nay, các thú nhân chưa từng được hưởng thụ qua như vậy, triệt để say mê.
- Ăn ngon quá, uống ngon quá, O’Neill thật muốn nuốt luôn đầu lưỡi của mình, ở đây thật sự là thiên đường, Thú Thần ở trên, cho ta vĩnh viễn sinh hoạt ở nơi này đi!
Dưới tác dụng của rượu, đúng thật là hùng nhân O’Neill là thú nhân đầu tiên lộ bản tính cẩu thả.
Hắn triệt để buông thả, cởi ra mỹ giáp che giấu nửa cái đầu, trên mặt đất ầm vang một tiếng, song chưởng như thiết cô, dứt khoát trực tiếp ôm lấy một chum rượu lớn bên cạnh, giơ cao lên khỏi đỉnh đầu, trực tiếp uống cạn.
Các quân thần Hương Ba thành lần đầu tiên thấy mặt thú nhân, phát ra từng trận kinh hô.
Bất quá, hùng nhân tựa hồ cũng không hung ác và dữ tợn như trong tưởng tượng lúc trước của mọi người, thật ra còn mang theo vào phần khả ái và dáng điệu thơ ngây, động tác này của O’Neill mang theo thẳng thắn khiến các Hương Ba nhân đối diện cũng không còn bài xích nghiêm trọng với các thú nhân.
Có người đi đầu, tự nhiên áp lực mà Đại Tế Ti Nash nói lúc đầu cũng bị ném đi chín tầng mây, bọn họ cũng bắt đầu học theo.
Bên cạnh O’Neill, ngưu nhân Nowitzki cười ha ha, cũng lấy xuống mũ giáp thật lớn khiến mình vướng bận, ngửa đầu uống rượu.
Đại Tế Ti Nash nguyên bản còn muốn ngăn cản, lại nghe được một mảnh tiếng hoan hô lớn bên tai, các võ sĩ Hương Ba thành đang vỗ tay ủng hộ động tác hào sảng này của hai thú nhân, hắn đột nhiên ý thức được cái gì, mỉm cười, cúi đầu hướng những đồng bạn bên canh nói vài câu gì.
Rất nhanh, những thú nhân khác vẫn còn miễn cưỡng duy trì rụt rè, lúc này cũng đều bỏ đi che giấu trên thân, lộ ra diện mạo chân chính.
- Tốt, đúng thật là chủng tộc chân thành, hào sảng nhất trong truyền thuyết!
Drogba một đầu tóc đen ngồi đối diện với các thú nhân, nhịn không được mà vỗ bàn ầm một cái.
Cái tên chày gỗ này ầm ầm xốc chum rượu trên bàn lên, đi nhanh tới trước mặt hùng nhân O’Neill, cười to nói:
- Vừa nhìn chính là hảo hán tử, có dám cụng rượu với ta hay không?
- Có gì không dám?
O’Neill không nghĩ tới một nhân tộc thế nhưng cũng có thể tùy ý xốc bàn uống rượu bằng chum như vậy, hiển nhiên khí lực không nhỏ, nhất thời liếc mắt xem trọng Drogba, cười lớn, khiêu khích bàn đứng lên.
Drogba tuyệt đối là cự hán trong Hương Ba thành, thế nhưng đứng trước mặt O’Neill, thế nhưng có chút thua kém, mới đến ngực O’Neill.
Hai người cũng không nói nhiều, đều tự ôm lấy chum rượu, ngửa đầu uống cạn.
Đến cuối cùng, dứt khoát đem chum rượu giơ cao lên đỉnh đầu, mở ngụm lớn, đổ xuống bụng.
- Mẹ nó, hai tên khốn kiếp, lãng phí rượu ngon của lão tử a!
Đáy lòng Quốc Vương Bệ Hạ nói thầm, ngưu ẩm như vậy, chỉ sợ một phần ba rượu ngon đã bị bọn họ đổ xuống đất hết rồi hả?
Bất quá, như vậy cũng tốt, rượu thật sự là một thứ tuyệt vời a.
Quốc Vương Bệ Hạ ước những tên hỗn đản dưới trướng mình có thể thật sự hòa mình với các cường giả thú nhân này!
Drogba bình thường đầu óc rối rắm, thế nhưng vẫn hiểu biết, sở dĩ làm như vậy, nhất định là minh bạch tâm ý của Quốc Vương Bệ Hạ, có ý định kéo gần lại khoảng cách giữa nhân loại với thú nhân tộc.
Rất hiển nhiên, đối với tập quán nói thẳng của các thú nhân tộc, phương thức vào vấn đề thẳng thắn trực tiếp như vậy của Drogba thật đúng là hợp khẩu vị của bọn hắn.
Trong lúc mọi người hoan hô và huýt gió vang, hai tráng hán rốt cuộc cụng rượu phân ra thắng bại.
Drogab thua có chút oan uổng.
Bởi vì mồm miệng O’Neill so với hắn thì lớn hơn, yết hầu cũng to hơn, tốc độ “rót rượu” tự nhiên là nhanh hơn một chút so với hắn, cuối cùng là chậm ba mươi giây mà thất bại.
Trời sinh ở hoàn cảnh xấu, cái này thật đúng là không có biện pháp a!
Bất quá, uống đến cuối cùng, hai gia hỏa tứ chi phát triển, đại não đơn giản đều sinh ra tương thích.
- Lợi hại, có thể cụng rượu với lão tử, ngươi là người đầu tiên!
O’Neill vỗ vỗ vai Drogba.
- Có thể cùng ta cụng rượu còn thắng ta một chút, ngươi cũng là người đầu tiên!
Drogba không chút nào tỏ ra yếu thế nhảy dựng lên, với tới vỗ vai O’Neill.
Hai người thân quen nhìn nhau cười ha ha.
Cùng lúc đó, trong một mảnh tiếng ồn ào, đám người Drogba, Oleguer cũng magn theo rượu tự đi tìm đối thủ, cùng đám người thú nhân chơi đoán số hành lệnh, một mảnh vui đùa.
Dưới tác dụng của cồn, các chiến sĩ hai chủng tộc khác nhau, bởi vì tính hào sảng từ thiên tính trong xương xốt, rất nhanh liền thành bằng hữu ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.
Bầu không khí trong đại điện nóng lên triệt để.
Tôn Phi hơi nheo mắt lại, cười như một con cáo già trộm được gà.
Bóng người ồn ào náo động, ăn uống linh đình, chơi đoán số hành lệnh, ầm ĩ cười to…
Dưới sự tận lực thôi động của Quốc Vương Bệ Hạ và tận lực phóng túng cho thuộc hạ của Đại Tế Ti Nash, yến hội dần dần đẩy lên cao trào.
- Uống rượu không tính là gì, chúng ta vật tay tiêu hao khí lực!
Đột nhiên, có một tên không biết sống chết hô to.
Đề nghị này khiến trong đại điện truyền đến một trận trầm trồ khen ngợi và ủng hộ.
Đoàn người tách ra, chỉ thấy Drogba ầm vang một tiếng, đem một bàn cự thạch một thước vương mang đến giữa đại điện, cùng hùng nhân O’Neill đứng đối diện, các Vũ sĩ Hương Ba thành và các thú nhân làm thành một vòng, hò hét nước bọt bay ngang trợ uy cho đồng bạn.
Nếu là luận thể trạng và thực lực đấu khí, hùng nhân O’Neill cường hãn hơn so với Drogba.
O’Neill đã là tiểu chuẩn Đại Nhật cấp đỉnh phong, Drogab bất quá mới chỉ là Mãn Nguyệt cấp trung giai, trình độ cách xa không thể tính được.
Bất quá, lần này vật tay hiển nhiên là dựa vào lực lượng cơ thể thuần túy.
Cứ như vậy, Drogba có thể sẽ không ăn thua thiệt, hùng tộc Bill mặc dù trời sinh Chiến Sĩ thần lực, thể trạng nếu so với Drogba thì lớn hơn một vòng, thế nhưng Drogba đã dùng qua “dược tề lục cự nhân”, lực lượng tăng trưởng nhiều, có thể nói là kinh khủng, không chút nào thua kém với hùng nhân.
Hai người vật tay, kết quả cuối cùng lại khiến các thú nhân hơi thiếu chút nữa là lòi tròng mắt ra,
Thế nhưng Drogba thắng O’Neill.
Kết quả như thế, hiển nhiên là khiến các thú nhân xưa nay đều bài danh hạng nhất về lực lượng cảm thấy khó có thể tiếp thu, đều đứng ra khiêu chiến.
Một hồi quyết đấu mới, cứ như vậy bắt đầu rồi.
Mã nhân Duncan, Ngưu nhân Ginobili, Artest, báo nhân Iverson…
Pires, Oleguer, Robben, Brook…
Rất nhanh, kết quả thi đấu khiến các dũng sĩ thú nhân tộc cảm nhận thất bại trước nay chưa từng có, ngay cả Đại Tế Ti Nash vẫn âm thầm chăm chú quan sát cũng cảm thấy kinh ngạc, ừ trước đến nay thú nhân tộc trứ danh cự lực, thế nhưng trong tràng đấu sức đơn thuần này, bại nhiều thắng ít, lẽ nào toàn bộ Hương Ba nhân cũng là đại lực sĩ sao?
- Man lực không thể nói lên cái gì!
Cường giả báo nhân tộc Iverson quyết định dùng một loại phương pháp khác để tìm mặt mũi về.