Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1112 - Chương 1008: Artest Tham Ăn Lười Làm

Quoc vuong van tue Full
Chương 1008: Artest Tham Ăn Lười Làm
 

Một con phi cầm hình thể thật lớn, vượt quá mười lần hình thể của đệ nhất cự thú “Hắc Toàn Phong” của Hương Ba thành, từ trên vòm trời xuất hiện, chỉ trong thời gian một cái chớp mắt đã cách mặt đất không đến trăm thước.

Cả hình thể phi cầm hiện ra đạm hồng sắc, lưu chuyển quang thải, từng đạo gió xoáy nhỏ mắt thường có thể thấy được theo cánh nó chuyển động mà xuất hiện, lực lượng nhu hòa nhưng lại cực kỳ cường đại.

Mặc dù là Tôn Phi, thế nhưng cũng nhìn có chút nghẹn họng trân trối.

Phi cầm khổng lồ như thế, thật sự vượt qua cực hạn tưởng tượng của mọi người.

Khi nó vỗ cánh nhẹ nhàng, cơn lốc như bừng tỉnh tàn sát bừa bãi, nhấc lên sóng biển cao mấy trăm thước, sóng biển cuồn cuộn, lộ ra bãi cát và đá ngầm bị nước biển bao trùm, một ít tiểu hải thú và các loại cá đáng thương cảm trực tiếp bị bạo nát.

Càng làm cho Tôn Phi cảm thấy khiếp sợ cực độ chính là, khí tức mà phi cầm khổng lồ này toát ra thế nhưng ở cấp Bán Thần.

Đây là một đầu phi cầm Bán Thần cấp.

Thật sự là kinh khủng, chỉ cần một đầu này cũng đã sánh ngang toàn bộ quân đoàn ma thú Hương Ba thành.

Bên cạnh, thấy bộ dạng mọi người Hương Ba thành bị chấn động triệt để, Đại Tế Ti Nash và các cường giả thú nhân tộc lộ ra mỉm cười đắc ý.

Nhiều ngày qua, bọn họ bị mọi thứ trong Hương Ba thành làm kinh hoảng, hiện tại rốt cuộc đã hòa nhau, cũng làm cho Hương Ba nhân cảm nhận được khiếp sợ.

Trong nháy mắt, phi cầm thật lớn đạm hồng sắc dường như ánh nắng chiều tà đáp xuống trên bờ biển.

Mặc dù là ở bờ cát rộng lớn, hình thể khổng lồ của nó vẫn khiến bờ cát rung động.

Tôn Phi nhạy cảm quan sát đến, trong nháy mắt hai chân nó đáp xuống bờ cát, nửa người thật lớn của nó đột nhiên biến thành bạch sắc như hạt cát, mà một nửa kia lại biến thành lục sắc như rừng rậm xa xa.

- Thế nhưng có năng lực đổi màu như tắc kè hoa.

Tôn Phi không khỏi cảm thán.

Động vật này có thiên phú, căn cứ theo hoàn cảnh bên ngoài mà tự cải biến màu sắc bản thân, có thể tránh né thiên địch bắt, cũng có lợi cho săn mồi.

Đây là lần đầu tiên kể từ khi xuyên qua tới đại lục Azeroth Tôn Phi thấy ma thú có thiên phú như thế, thế nhưng lại xuất hiện ở trên thân một đầu ma thú có hình thể lớn như vậy, thật sự là làm người ta có chút bất khả tư nghị, hơn nữa, Tôn Phi rất nhanh liền phát hiện, đầu phi cầm này không chỉ là đơn giản biến sắc như vậy, nó thậm chí có thể cắt đứt tra xét khí tức và tinh thần lực của cường giả, giống như là thật sự biến mất.

- Tên của nàng là Anna, là một loài ma thú phi hành cực kỳ hiếm thấy, tính tình dịu ngoan, đã có hơn bốn trăm năm thọ mệnh, là một trong những đồng bạn trung thành nhất của tộc Thú Nhân, một ngàn năm trước, chính cha mẹ của nàng, lưng đep ngàn ngàn vạn vạn thú nhân qua phiến đại dương mênh mông này, tìm được “Nơi trục xuất”.

Đại Tế Ti Nash giới thiệu với Tôn Phi.

Lúc này, toàn cảnh Anna hiện ra trong mắt mọi người.

Đây là một đầu phi cầm tương tự với thiên nga, thân tuyến ưu mỹ, toàn thân cao thấp đều thả ra mỹ cảm ưu nhã, trong ánh mắt hắc sắc thật lớn lưu chuyển quang huy mỹ lệ cực kỳ nhu hòa, phảng phất như ánh sao trên bầu trời đêm, làm người ta mê say.

- Hắc, Steve Nash, Thú Thần phù hộ, rốt cuộc các ngươi cũng còn sống trở về, gần đây Tudaw điện hạ vẫn luôn mong ngóng các ngươi a…Di, bọn người kia là ai? Nhân loại? Tại sao nhân loại lại ở chỗ này?

Từ sau lưng Anna nhảy xuống mười mấy thú nhân.

Những thú nhân này, tướng mạo toàn bộ đều như nhau.

Một tên dẫn đầu cường tráng nhất, thân cao ba thước, vạm vỡ, lông mao nồng đậm, trên người mặc áo bào cây đay đơng giản có thể che lại thân thể, khóe miệng của hắn là hai cái răng nanh dữ tợn, dài hơn ba mươi phân, to bằng ngón tay, trực tiếp đẩy môi ra ngoài, hầu như muốn chạm được mũi, gương mặt thoạt nhìn có chút giống đầu heo, mũi cực lớn, lỗ mũi như hai cái hắc động.

Thời điểm nhìn thấy đám người Đại Tế Ti Nash, tên đầu heo dẫn đầu cười cực kỳ rộng rãi, thế nhưng thời điểm nhìn đến đám người Tôn Phi, trên mặt của hắn không khỏi lộ ra thần sắc nghi hoặc và đề phòng.

- Gia hỏa này hẳn là Trư Bát Giới trong truyền thuyết đi!

Đây chính là ý nghĩ đầu tiên của Tôn Phi.

- Tộc trưởng Artest, thì ra hôm nay là ngài đến đây, giới thiệu với ngài một chút, mấy vị này là khách nhân tôn quý đến từ chính đại lục, vị này chính là Hương Ba Vương vinh quang…

Đại Tế Ti Nash và Trư Bát Giới này hiển nhiên rất quen, cười cười giới thiệu, đem lai lịch đám người Tôn Phi nói kỹ càng tỉ mỉ một lần.

Thì ra cái tráng hán đầu heo này là tộc trưởng của một trong những chủng tộc cường đại nhất Thú Nhân tộc.

Trong truyền thuyết, chiến lực của tộc hắn ở trong các tộc thú nhân cũng không tính là siêu quần thế nào, thế nhưng trư nhân môn có năng lực sinh sản và thích ứng hoàn cảnh trời sinh cường đại, khiến bộ tộc của hắn ở trong Thú Nhân tộc chiếm được địa vị cực cao, cũng coi như như là một chủng tộc cường đại.

Đương nhiên, còn có lời đồn tham ăn lười làm, cũng là một trong những sở trường đặc biệt của tộc trư nhân.

Sự thật cũng xác minh loại lời đồn này.

Ngay từ đầu, khi trư nhân Artest còn hơi có đề phòng, mang trên mặt thần sắc không tín nhiệm với đám người Tôn Phi.

Bất quá, khi kẻ nịnh hót Oleguer quan sát sắc mặt, sau khi từ trong giới chỉ trữ vật lấy ra các loại mỹ thực rượu ngon tặng, không đến mười phút, Artest hoàn toàn buông xuống lòng đề phòng, một bên nói chuyện vui vẻ với mọi người Hương Ba thành.

Trình độ nhiệt tình quả thực như là huynh đệ người thân thất tán sau nhiều năm rốt cuộc gặp lại nhau.

Thật không có tiết tháo!

- Xem ra đem cái kẻ nịnh hót Oleguer này đi đúng là là quyết định cực kỳ anh minh a!

Tôn Phi âm thầm gật đầu.

Lần này tiến về “Nơi trục xuất”, nhất định sẽ gặp một ít trắc trở.

Dù sao chủng tộc bất đồng, thời gian ngàn năm trôi qua, hảo cảm của đám người Đại Tế Ti Nash cũng không có ý nghĩa đại biểu cho toàn bộ chủng tộc thú nhân, hiện tượng bài xích tất nhiên sẽ xuất hiện, đến lúc đó, phải dựa vào tên nịnh hót không biết tiết tháo, không biết mặt mũi Oleguer này đi làm rồi.

Đoàn người bước lên sau lưng rộng cực kỳ mềm mại của Anna, tộc trưởng Artest say khướt, tiếng nói oang oang như giết lợn, ngâm xướng một khúc hành quân thú nhân tang thương, phát ra hiệu lệnh.

Anna vỗ hai cánh, phóng lên cao.

Quá trình này đúng là bình ổn đến cực điểm, không có chút cảm giác xóc nảy nào, giống như là hành tẩu trên đất bằng.

Phía sau lưng rộng của Anna, coi như là ngồi xuống ba, bốn trăm người cũng không có chút chật trội nào, dưới sự đề nghị “nhiệt tình” của Artest, mọi người dứt khoát ngồi vây thành vòng tròn, mở ra ca hát, Oleguer biểu hiện cực kỳ khẳng khái, lấy ra lượng lớn mỹ tửu mỹ thực.

Tôn Phi cũng vui vẻ nhân cơ hội này tiếp tục lôi kéo nhân tâm.

Tộc trư nhân ở trong thú nhân tộc có địa vị không thấp, nhân khẩu không ít, nếu là có thể tranh thủ được cơ hội này, đối với hành trình “nơi trục xuất” kế tiếp của mình chính là trăm lợi mà không có một hại.

Lần này đi ra, Hương Ba nhân đã mang theo rất nhiều các loại mỹ thực, hoa quả, thịt khô, rượu ngon, không chút nào sợ lãng phí.

Bình Luận (0)
Comment