Nam cương Zenit, đại doanh lâm thời người Zenit, trong trung tâm soái trướng.
Quan quân Zenit tề tụ một đường, dẫn đầu chính là nhị hoàng tử đế quốc Domingos, hắn đúng thật là quan chỉ huy tối cao chiến dịch nam cương lần này.
Bất quá, hoàng tử Domingos và chúng tướng quan lúc này lại đưa mắt tập trung đến một người khác.
- Quân sư Arjen, lẽ nào chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn như vậy? Đám tạp toái Barcelona chết tiệt, bọn chúng quả thực là một đám ác ma lãnh huyết, lúc này mới qua hai ngày ngắn ngủi, nơi đi qua, đao mổ giơ lên cao, tru diệt vài chục vạn bình dân vô tội đế quốc…
Trong đôi mắt Domingos hiện đầy tơ máu, nói đến lại phẫn nộ, khuôn mặt anh tuấn vô song cũng trở nên dữ tợn lên.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, lão quân sư Arjen tới từ Hương Ba thành cũng nhíu chặt mày lại, lộ ra vẻ suy tư.
Từ thời điểm một năm trước tác chiến với liên quân thập đại đế quốc, lão quân sư Arjen suất lĩnh quân viễn chinh Hương Ba Quân hợp tác với nhị hoàng tử, triển lộ ra tài năng quân sự trác tuyệt, cũng đã chinh phục rất nhiều người, hơn nữa buổi sáng hôm nay bố trí mai phục đánh một trận và rút lui, mọi người đều vô cùng tín nhiệm và ỷ lại vào hắn, có thể nói, mỗi một cử động, câu nói của hắn đều quyết định đến vận mệnh của toàn đại quân.
Suy nghĩ một chút, Arjen lộ vẻ mặt khổ sở nói:
- Người Barcelona dù sao cũng là đế quốc cửu cấp, cao thủ nhiều như mây, trang bị quân đội rõ ràng là hơn chúng ta, liều mạn mà nói, chúng ta nhất định thất bại, đương nhiên, bọn họ cũng không phải là không có khuyết điểm, nếu như có thể ở trong vòng ba ngày tiến hành một chiến dịch cấp bậc lớn với hơn năm mươi vạn quân, hơn nữa có Hasselbaink tiên sinh phối hợp, bất kể bất cứ giá nào, thật ra ta tự tin tiêu diệt triệt để người Barcelona bước trên lãnh thổ quốc gia chúng ta, thế nhưng…
Nói tới chỗ này, đại đa số mọi người trong quân trướng đều hiểu ý tứ của quân sư.
Binh lực không đủ!
Nhị hoàng tử chỉ có thể điều động hai binh đoàn chủ chiến “Chiến đoàn Nam Cương” và “Quân đoàn Bạo Tuyết”, cộng với một ít tư binh nước phụ thuộc và dong binh chiêu mộ lâm thời, lưu dân, tổng binh lực cũng không đủ mười vạn, mà đế quốc Zenit tuy nói rằng trong một hai năm nay trưng binh trắng trợn, quân lực gia tăng mãnh liệt, thế nhưng phần lớn quyền chỉ huy quân đội còn ở trong tay đại hoàng tử Arshavin, muốn điều động quân đội vượt quá năm mươi vạn người, lấy quân quyền của nhị hoàng tử, hoàn toàn là không cách nào làm được.
Nguyên bản quân đội Barcelona đã có trang bị và sức chiến đấu vượt quá quân đội Zenit rất nhiều, nếu như không cách nào lấy số lượng bù chất lượng, quyết đấu chính diện, dùng toàn bộ hai quân đoàn chủ chiến cũng chẳng qua là lấy chứng chọi đá mà thôi.
Tựa hồ, cũng chỉ có thể dựa theo chiến thuật hai ngày nay, không ngừng dánh du kích quấy rầy, làm chậm lại tốc độ của quân đội Barcelona, sau đó hướng đế đô phái ra cầu viện, đợi đến khi quân bộ và Yashin đại đế làm ra quyết định mới là biện pháp tốt nhất.
Dù sao, nguy cơ hôm nay phải đối mặt không giống như liên quân thập đại đế quốc ngày xưa, mà là một cái đế quốc cửu cấp, đế quốc Barcelona xưng bá đệ nhất trên đại lục Azeroth a!
Đây chính là một cự phách chân chính, coi như là đế quốc Lyon, ở trước quái vật lớn này cũng không đủ nhìn.
Thế cục trước nay chưa từng nghiêm trọng như vậy bao giờ.
Còn có một số người đem hy vọng đặt trên thân Vũ Thánh hộ quốc Hương Ba Vương, thế nhưng, chỉ có lão Arjen và một số người biết, hơn hai mươi ngày trước bệ hạ đã rời khỏi Hương Ba thành, tiến về nơi cực kỳ xa xôi bái phỏng bộ tộc Thú Nhân.
- Hy vọng bệ hạ có thể trở về đúng lúc!
Lão Arjen yên lặng cầu khẩn trong lòng.
Mặc dù hắn là người cực kỳ tự tin với bản lĩnh quân sự của mình, thế nhưng không biết từ lúc nào đã sinh tâm ỷ lại vào Quốc Vương thần kỳ, phảng phất chỉ có Quốc Vương tọa trấn, trong lòng hắn mời càng yên ổn.
…
…
“Nơi trục xuất”, Thú Nhân thành.
Lòng hiếu kỳ của Tôn Phi rất nhanh đã được thỏa mãn.
Đại tế ti Nash còn chưa đem đám người Tôn Phi về tới dịch quán, vị mỹ nữ thiên nga khi trước đánh cầu cùng Ernst đã vội vã chạy tới, nói với Nash thứ gì đó, sau đó mọi người lại thay đổi phương hướng, một lần nữa đi tới quảng trường Thú Thần điện.
Lúc này, đã có hơn một ngàn Vũ Sĩ và cường giả thú nhân tộc tụ tập ở đây.
Gió đêm rền vang, trên quảng trường là một mảnh trang nghiêm và sát khí.
Nhìn thấy đám người Tôn Phi đến, Ernst cũng không cố giải thích cái gì, bên cạnh lập tức có người dắt tọa kỵ phi hành đến, đám người Tôn Phi dưới sự yểm hộ của mấy ngàn thú nhân, bay lên trời, hướng về chỗ sâu trong “Nơi trục xuất” bay nhanh.
- Trung tâm đại địa xuất hiện dị biến, khủng thú bên trong bắt đầu bạo loạn…Đây có lẽ là vị tồn tại kia đã sớm an bài tất cả, ngươi hẳn là đi nhìn một chút!
Trên đường, Ernst vẫn luôn cực kỳ bận rộn, cùng tộc trưởng thập đại chủng tộc Hoàng Kim thương lượng cái gì, chỉ kịp lặng lẽ giải thích với Tôn Phi một câu như vậy.
Tôn Phi như có điều suy nghĩ.
Tọa kỵ phi hành thú nhân tộc cực kỳ thần tuấn, tốc độ phi hành cực kỳ nhanh, lập tức đã đi mấy trăm dặm.
Sau khi phi hành khoảng chừng bảy giờ liên tiếp, phía dưới đất bằng đã không còn nhìn thấy dấu vết hoạt động của thú nhân tộc, là một mảnh sa mạc lớn mênh mông, hoang tàn vắng vẻ, mà trên đường chân trời cách đó xa phía trước, một bức tường hồng sắc trùng tiêu dường như rào chắn ở rìa thế giới, ngăn cách thiên địa.
- Sắp đến, mọi người chú ý!
Có thú nhân phía trước quát to một tiếng, tốc độ phi hành của đội ngũ từ từ chậm lại.
Đoàn người dừng lại ở địa phương cách cự tường hồng sắc chừng hơn mười dặm.
Lúc này, Tôn Phi đã nhìn thấy phi thường rõ ràng, nơi cự tường hồng sắc gì đó, dĩ nhiên là lưu sa đáng sợ bị long quyển thổi bay lên trời.
Những hạt cát này hẳn là có chứa thành phần kim loại, gió thổi hiện ra màu hồng sắc, dường như là máu sôi trào trong không khí cuồn cuộn, càng kỳ dị chính là, cơn lốc lưu sa hồng sưacs cũng chỉ cuồn cuộn tại chỗ, ở ngoài mười dặm, phảng phất như có một cỗ lực lượng vô hình, ngăn trở cơn lốc tiếp tục đẩy mạnh về phía trước.
Trong cơn lốc lưu sa hồng sắc truyền đến từng trận tiếng gào thét, dật tán khí tức thô bạo, khiến tọa kỵ phi hành của mọi người không ngừng gào thét lui về phía sau.
- Bộ hành đi tới tiếp!
Giáo hoàng Ernst thở dài một hơi, lệnh cho hơn mười người hộ vệ mang tọa kỵ của mọi người thối lui về phía sau, tự mình mang theo mọi người đi đến sa mạc cuồn cuộn trong bầu trời.
- Đây là “Sa mạc kim loại”.
Đại tế ti Nash giới thiệu:
- Bên trong tồn tại vô số cổ thủ mạnh mẽ hung bạo, thú nhân gọi nó là khủng thú, chúng nó trên cơ bản đều không có bất luận trí tuệ gì, chỉ có bản năng giết chóc và công kích, bộ tộc thú nhân bố trí lượng lớn binh lực và trạm gác xung quanh “Sa mạc kim loại”, giáo hoàng miện hạ còn bố trí lượng lớn pháp trận đồ đằng xung quanh, dùng để kiềm chế khủng thú, để tránh cho bọn chúng lao ra khỏi sa mạc tàn sát thú nhân tộc.
Lúc này Tôn Phi mới có cơ hội hỏi:
- Chúng ta tới nơi đó làm gì? Xảy ra chuyện gì đặc biệt sao?