- Muốn biết chân tướng, chỉ có thể thâm nhập vào sâu trong xem!
Giáo hoàng Ernst thở dài một tiếng, dẫn đầu hướng về chỗ sâu đi tới.
Tộc trưởng thú nhân và các cường giả thần sắc ngưng trọng, theo sát phía sau, ai cũng đều cảm giác được, “Nơi trục xuất” hoàn cảnh nguyên bản tuy rằng ác liệt, thế nhưng coi như là bình tĩnh, hiện tại rốt cuộc bắt đầu trở nên hỗn loạn.
Tôn Phi một lần nữa chuyển đổi tới hình thức Druid, mở ra kỹ năng “Cự Hùng Biến”, không ngừng giết chết khủng thú xuất hiện, hắn thậm chí còn lấy kỹ năng Druid triệu hoán ra một đầu cự hùng màu rám nắng, làm bạn chiến đấu với chính mình.
Một màn này khiến các thú nhân âm thầm kinh ngạc lần thứ hai.
Giống như trong truyền thuyết, Thú Thần Lande mà các thú nhân thờ phụng cũng có thể triệu hoán ra chiến thú là một đầu cự hùng màu rám nắng.
Lẽ nào chỉ là trùng hợp?
Hay là một vòng luân hồi bắt đầu?
Bởi vì vừa trong nháy mắt Tôn Phi đánh chết mấy ngàn đầu khủng thú cao giai hình người, vì vậy số lượng khủng thú trên con đường phía trước giảm bớt đi rất nhiều.
Sau khi tiềm hành khoảng chừng mười dặm, phát hiện dị vật.
Một tòa tế đà huyết hồng sắc cổ xưa xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Hình dạng của tế đàn này lục mang, chỉ có một tầng chính, cao khoảng chừng nửa thước, đường kính tầm chừng năm mươi thước, cả vật thể màu đỏ như máu, phảng phất như là một khối huyết thật lớn, mơ hồ còn có vết máu lưu động, hiện ra từng đạo khe rãnh rắc rối phức tạp như thông đạo cống ngầm, đáng tiếc đại bộ phận đã bị hủy hoại, không cách nào nhìn ra manh mối gì, cũng không thể biết được rốt cuộc tòa tế đàn ma pháp này để làm gì.
Tôn Phi quan sát nửa ngày cũng không cho ra kết luận gì, chỉ có một loại cảm giác đã từng quen biết.
Về phần các thú nhân càng không cần phải nói.
Phần lớn bọn họ tinh thông đấu khí và đồ đằng, đối với ma pháp dốt đặc cán mai, tự nhiên là không thể nhìn ra được gì.
- Tuy rằng không thể biết công dụng và niên đại của cái tế đàn huyết sắc này, thế nhưng có thể khẳng định trăm phần trăm…
Ernst nói với Tôn Phi:
- Căn cứ theo lý giải của chúng ta, chí ít ở một tháng trước, vị trí này còn chưa có tồn tại một cái tế đàn, cũng không có nhiều khủng thú cao giai như vậy.
Tôn Phi rất là kinh ngạc:
- Ý của miện hạ, nói chỉ là mới xuất hiện gần đây? Hơn nữa, vô cùng có khả năng là có quan hệ với tràng phục kích vừa rồi?
- Ta không nghĩ ra được giải thích nào khác.
Ernst thở dài một hơi:
- Hy vọng không có những thứ khác nhiễu loạn, chúng ta còn cần đi về phía trước, còn có hơn hai ngàn dặm, chính là Ác Thủy Chiểu Trạch, hy vọng chúng ta có thể phát hiện ra gì từ nơi đó.
…
…
Sau ba giờ.
Mọi người lần thứ hai gặp vô cùng vô tận khủng thú cao giai hình người tập kích.
- A…
Mọi người gầm lên giận dữ, huyết quang phụt ra.
Trong hỗn chiến, cự hùng O’Neill không cẩn thận một chút, một cánh tay bị cự đao lưu sa huyết sắc của một đầu khủng thú cao giai hình người chém trúng, nhất thời tiên huyết giàn giụa, lộ ra xương cốt trắng hếu.
Càng đáng sợ chính là, cự đao ma pháp sau khi chém xuống cánh tay, tan rã thành những lưu sa huyết sắc, từng khối hạt cát như là những con kiến điên cuồng khát máu, theo cánh tay bị chém, điên cuồng mà chui vào trong cơ thể hắn.
Trong nháy mắt, nửa đoạn cánh tay của cự hán cao hơn mười thước này giống như là cát tan rã, trong nháy mắt khô quắt.
- O’Neill!
Tộc trưởng ngưu tộc Nowitzki kinh hãi, tiến lên muốn dìu hắn.
- Không được đi qua!
O’Neill dùng cánh tay còn lại đem Nowitzki đánh văng ra.
Lực lượng ma pháp đối với các thú nhân mà nói là thứ cực kỳ khủng bố, nhất là ma pháp tà ác khát máu mà khủng thú cao giai hình người nắm giữ, một khi bị lưu sa ma pháp chui vào trong thân thể, sẽ như là ôn dịch truyền ra, trong khoảnh khắc rút đi tất cả sự sống sinh mệnh, coi như là cường giả cực đạo cũng không tránh kịp.
Đây cũng là chỗ đáng sợ của khủng thú.
Bằng không, bộ tộc thú nhân có nhiều cường giả như vậy, sớm đã đem khủng thú trong sa mạc kim loại thanh trừ sạch sẽ.
Một khi những lưu sa huyết sắc chui vào trong cơ thể, trên cơ bản coi như là phế đi.
Hắn không muốn liên lụy người khác, vì vậy mới đánh văng Nowitzki ra.
Giáo hoàng Ernst ngâm xướng hành khúc, nỗ lực dùng lực lượng đồ đằng áp chế thương thế trợ giúp O’Neill, đáng tiếc tác dụng không lớn, lực lượng đồ đằng là loại lực lượng thứ ba, có huyền bí trong đó, nhưng không cách nào ức chế và trị liệu loại thương thế do ma pháp tà ác tạo thành.
- Ta đến.
Thân hình Tôn Phi nhoáng lên, xuất hiện bên người O’Neill.
Không đợi hắn phản kháng, Tôn Phi chuyển đổi đến hình thức Paladin, một cỗ lực lượng bàng bạc rót vào trong cơ thể cự hùng O’Neill, chỉ thấy trong nháy mắt quang diễm kim sắc lóe ra, cánh tay khô quắt của tộc trưởng O’Neill thế nhưng khôi phục lại hoàn toàn dưới cái nhìn chăm chú của các thú nhân khác.
- Đây…Thực sự được rồi?
O’Neill còn khó có thể tin được lắc lắc cánh tay, vận chuyển đấu khí, không có bất kỳ vấn đề gì, hắn cười ha ha vỗ vỗ vai Tôn Phi:
- Bệ hạ, ta thiếu ngươi một mệnh!
- Tất cả mọi người cẩn thận!
Dưới chân Tôn Phi lan tràn ra một đạo quang hoàn, mở ra kỹ năng Paladin.
Sau khi quang diễm kim sắc xẹt qua, trên thân các thú nhân đều bốc lên quang diễm kim sắc, mỗi người đều kinh ngạc phát hiện thương thế của mình đã được khôi phục toàn bộ, đấu khí tiêu hao cũng được bổ sung, cảm thấy cả người tràn đầy tinh lực bất tận, bất luận là nhanh nhẹn hay là lực lượng, bất luận là đấu khí hay là tốc độ đều gia tăng mấy lần.
- Đây là…Thú Thần chúc phúc?
Đại tế ti Nash thấp giọng nỉ non, âm thanh nhưng lại vừa khéo truyền tới tai tất cả các cường giả thú nhân xung quanh.
Lúc này, ánh mắt của phần lớn các cường giả thú nhân nhìn Tôn Phi đã hoàn toàn không giống trước.
- Tiếp tục đi lên, chúng ta phải đẩy nhanh tốc độ, tiến lên!
Giáo hoàng Ernst lớn tiếng ngâm xướng hành khúc, từng sợi lưu quang kim sắc từ trong miệng hắn tuôn ra, hóa thành đồ án đồ đằng thật lớn, bao phủ lên hơn mười thước vuông trên bầu trời, phóng xuất ra lực lượng cuồn cuộn không ngừng, gia trì sức lực cho mọi người.
Đồ đằng tế ti và quang hoàn Paladin của Tôn Phi có cách ngưng kết khác nhau nhưng kỳ thực kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu.
Mọi người đẩy nhanh tốc độ đi tới.
Trong quá trình đi tiếp đã phát hiện hơn hai mươi tòa tế đàn huyết sắc kỳ dị.
Cỗ lực lượng thao túng khủng thú cao giai hình người phục kích mọi người lại lần nữa dây dưa như âm hồn không tiêu tán, cách chừng mỗi nửa giờ sẽ tổ chức một đợt tổng vây công, khiến mỗi người đều cảm thấy sợ hãi chính là, về sau, những quân đoàn khủng thú này thế nhưng cũng hiểu được phối hợp và phân công, có phối hợp cận chiến và viễn trình, quả thực giống như là một chi quân đội được huấn luyện nghiêm chỉnh.
- Hình như có lực lượng gì thức tỉnh rồi…
Ernst nhắm mắt cảm ứng một hồi, đột nhiên mở mắt:
- Ta cảm thấy có chuyện gì bất khả tư nghị không tốt phát sinh ở phía trước…