Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1151 - Chương 1047: Đường Thành Thần (1)

Quoc vuong van tue Full
Chương 1047: Đường Thành Thần (1)
 

Mấy ngày liên tiếp, Tôn Phi đều nhốt chính mình trong dịch quán, khổ tâm nghiên cứu một đống sách lớn mà Ernst tặng.

Kỹ năng “Học tập” của Quốc Vương Bệ Hạ trong quá trình này phát huy tác dụng cực lớn, dựa vào bản lĩnh đã gặp qua là không quên được, sau ba ngày ba đêm liên tục tìm kiếm, rốt cuộc Tôn Phi đã lật xem toàn bộ chi thư trong giới chỉ trữ vật một lần.

Sau đó, Tôn Phi đem tất cả chi thư phân loại chỉnh lý một lần, lại để trở lại trong giới chỉ trữ vật.

Tròn một ngày kế tiếp, Tôn Phi nằm ở trên giường ôm Nữ Vũ Thần ôn nhuận như ngọc im lặng ngủ một giấc, dưỡng tinh thần thật tốt, tạm thời không thèm nghĩ tới tất cả sự tình.

Ngày thứ tư, Ma Khải Hắc Ám Basturk trở lại dịch quán, hướng Tôn Phi hồi báo thành quả của hành động những ngày vừa qua, chiếm được biểu dương và khen ngợi của Tôn Phi, tiếp theo lại trở lại các nơi phát sinh thiên tai trong “nơi trục xuất”, tiếp tục vì “Hương Ba thành và Thú Nhân tộc hữu nghị” mà phấn đấu.

Đồng thời, Thú Thần điện phái ra bốn vị cường giả Bán Thần, cùng Torres lên đường tiến về Hương Ba thành.

Cuộc đại di chuyển của tộc Thú Nhân trên cơ bản đã được định, Tôn Phi tạm thời không cách nào rời khỏi đây, vì vậy phải phái Torres đi đầu trở lại Hương Ba thành, thông tri cho xưởng công binh Hương Ba thành bắt đầu nhanh chóng kiến tạo “Truyền tống trận cự ly siêu viễn đơn giản”, đồng thời cũng phải mời hai cuồng nhân phòng thí nghiệm tiến hành một ít cải tạo, thích ứng thật tốt với hoàn cảnh ác liệt trong cánh rừng bao la vô tận, truyền tống được số lượng thú nhân thật lớn.

Đương nhiên, còn cần phải chuẩn bị lượng lớn thổ địa, làm nơi dừng chân cho bộ tộc thú nhân sau khi hoàn thành di chuyển.

Lấy phạm vị khu vực Hương Ba thành hiện nay, dung nạp toàn bộ bộ tộc thú nhân vẫn còn là khó khăn.

Cũng may đối với lần này Tôn Phi đã sớm có kế hoạch, ngoại trừ khai khẩn phương viên năm nghìn dặm cánh rừng bao la Hương Ba thành, còn có thể đem vong linh trong đế quốc Android tiêu diệt triệt để, người Android khi xưa bởi vì vong linh triều dâng đã sớm chết hết, đây là mảnh đất vô chủ khổng lồ, có thể là nơi định cư cho bộ tộc Thú Nhân.

Ngoài việc đó ra, còn có thể hướng hoàng thất Zenit đưa ra yêu cầu phân chia cho Hương Ba thành một khu vực hành chính mới, làm nơi dừng chân hợp pháp cho tộc thú nhân.

Ở đại lục Azeroth, coi như là nơi đất đai cằn cỗi nhất, so với “Nơi trục xuất” vẫn còn phì nhiêu hơn vô số lần.

Vì vậy Tôn Phi tin tưởng, các thú nhân đối với an bài như thế cũng tuyệt đối không có bất kỳ ý nghi ngờ nào.

Một khi bộ tộc thú nhân cắm rễ xuống bắc vực, chẳng khác nào được trói buộc với Hương Ba thành, toàn bộ nhân tộc bắc vực đều được lợi ích vô cùng.

Làm xong hết thảy đây, Tôn Phi lần thứ hai tiến vào trạng thái bế quan.

Bởi vì hắn đã biết rõ ràng pháp môn làm sao trở thành Chân Thần.

Ở xung quanh tẩm điện bố trí lượng lớn ma pháp trận phòng ngự, an bàn đám người Drogba cảnh giới, Tôn Phi tắm rửa thay y phục, lẳng lặng ngồi ở giữa đại điện, bắt đầu trùng kích vị trí Chân Thần.

- Muốn đạt được Chân Thần, đầu tiên cần ngưng tụ Thần cách, mà ngưng tụ Thần cách, trên thực tế là chỉ mở Thần giới, cũng là tiểu thế giới thuộc về mình, muốn làm được điểm này, cần lấy lực tín ngưỡng ngưng nhập trong lĩnh vực, cái gọi là tiểu thế giới, trên thực tế chính là một thuyết pháp khác của lĩnh vực mà thôi…

Trong đầu Tôn Phi hồi tưởng lại “Đường thành Thần” mà chính mình chỉnh lý ra, tư duy dần dần trở nên rõ ràng lên.

- Vì thế, như vậy mà nói, bước đầu tiên chính là cảm ứng lực tín ngưỡng…

Lực tín ngưỡng là nguyên tố tối cơ bản thành Thần, như là một cái chìa khóa, chỉ có nắm giữ được chuôi cái chìa khóa này mới có thể mở ra Thần cách.

Đây là một loại lực lượng huyền diệu khó giải thích, chỉ cần có người thờ phụng ngươi liền có thể thu được, vì vậy từ ý nghĩa này mà nói, hầu như mỗi một vị cường giả đều có thể nắm giữ được lực tín ngưỡng, bởi vì chỉ cần là cường giả cũng đều sẽ được người sùng bái, cho dù là một cường giả vô cùng đê tiện, như vậy cũng sẽ có một đám người cặn bã tương tự xem hắn như thần tượng.

Mà cảm ứng lực tín ngưỡng cần một bộ pháp môn đặc biệt.

Cũng may là Tôn Phi đã có được đáp án từ trong đống chi thư thượng cổ mà Ernst đưa.

Tinh thần lực lấy phương thức kỳ dị, khuếch tán ra trong thiên địa như là hòa tan, Tôn Phi cũng không có tận lực muốn nắm trong tay hay là quan sát cái gì, dựa theo phương thức đặc biệt ghi chép trong chi thư thượng cổ mà phóng thích ra tinh thần lực, sau đó đem toàn bộ linh hồn của con người phảng phất như là tùy theo phiêu tán trong thiên địa mênh mông.

Toàn bộ thế giới ở trong ý niệm của Tôn Phi hóa thành trạng thái hỗn độn màu bạch ngân, dường như là vụ khí sương mù tràn ngập thiên địa.

Mà ở trong hỗn độn sương trắng lất phất màu bạch ngân vô biên vô hạn, mơ hồ có từng đạo quang diễm màu vàng nhạt, tựa như mộng ảo, như có như không, mang theo một loại lực lượng kỳ dị làm tâm thần người ta say mê, từ các phương hướng xuất hiện, phảng phất như là xuyên qua giới hạn địa lý và thời không hồng hoang, gào thét hướng về phía Tôn Phi mà đến, trong nháy mắt đã đem hắn bao vây ở trong đó.

Loại cảm giác này khiến Tôn Phi phảng phất như cả người về tới lúc sinh ra sinh mệnh, được nước ối tư nhuận trong bụng mẹ bao vây lấy, huyền diệu trong đó, không lời nào có khả năng hình dung được.

- Đây là lực tín ngưỡng sao? Bất quá, lực tín ngưỡng của ta hình như quá mức khổng lồ một chút đi?

Tôn Phi có chút kinh ngạc.

Dựa theo ghi chép trong những thư tịch cổ, đại đa số cường giả thời điểm ở lần đầu cảm ứng lực tín ngưỡng đều lấy được không nhiều lắm, bọn họ phải ở trong vòng thời gian rất dài kế tiếp, dùng các loại biện pháp bồi dưỡng ra minh đồ của mình, giống như là hoa màu, trước tiên phải nỗ lực nhất định thì mới có thu hoạch.

Mà lần đầu tiên của chính mình thế nhưng lại chiếm được lực tín ngưỡng mênh mông bàng bạc như biển lớn.

Lần đầu tiên Tôn Phi biết, trên thế giới này lại có nhiều người sùng bái mình như vậy.

Lực tín ngưỡng khổng lồ này đại khái chia làm vài cỗ, Tôn Phi suy nghĩ một hồi, đại khó biết nơi bọn chúng phát ra…

Một cỗ số lượng khổng lồ nhất, hẳn là tới từ quốc nội Hương Ba thành.

Hiện nay Hương Ba thành là nước phụ thuộc nhất cấp trong đế quốc Zenit, bởi vì hoàn cảnh ổn định và thực lực cường đại, số lượng con dân cảnh nội đã vượt quá trăm vạn, mỗi một con dân đều cực độ cuồng bái thờ phụng Quốc Vương Bệ Hạ của bọn họ, Tôn Phi đã ở chỗ này tạo nên cơ sở kiên cố, có thể nói không chút khoa trương, hắn chính là thượng để của chỗ quốc gia này, ngay cả mệnh lệnh của Yashin đại đế, nếu như mâu thuẫn với lý niệm của Tôn Phi, chỉ sợ cũng không cách nào được Hương Ba thành chấp hành.

Một cỗ lực tín ngưỡng khác có số lượng cực kỳ khách quan, hẳn là tới từ tín đồ “Hắc Y Thánh Điện”.

Dưới ảnh hưởng của Tôn Phi, cảnh nội Hương Ba thành và một ít khu vực khác trong đế quốc Zenit, còn có toàn bộ vạn dân đế quốc Alagna cũng đã thờ phụng “Hắc Y Thánh Điện”, cái chi nhánh giáo phái khi xưa chỉ còn một hơi thở dốc lúc này được tân sinh, mời chào cảm hóa vô số tín đồ, lực tín ngưỡng cuồn cuộn không ngừng từ trên thân các tín đồ phát ra, xuyên qua thời không đi tới bên người Tôn Phi.

Còn có một số lực tín ngưỡng đến từ chính khu vực đế quốc Zenit cùng với các địa phương khác ngoài bắc vực.

Tôn Phi lấy tôn sư Vũ Thánh hộ quốc đế quốc Zenit, đã từng nhiều lần cứu vãn đế quốc, chiếm được sùng bái và thờ phụng của người Zenit, cái này cũng không kỳ quái, thế nhưng một ít đại vực khác ngoài bắc vực, thế nhưng cũng truyền đến lực tín ngưỡng, như thế thật khiến Tôn Phi có chút ngoài ý muốn, nhất là tây vực, lực tín ngưỡng truyền đến lại còn là vài cỗ cường đại nhất, nghĩ tới nghĩ lui, hẳn là trong lúc mình dập tắt vong linh triều dâng được một ít bình dân các đại vực khác sùng bái a!

Sau một khắc, trên mặt Tôn Phi lộ ra nụ cười cổ quái.

Hắn phát hiện ra một sự tình cực kỳ kỳ quái.

Bình Luận (0)
Comment