Tôn Phi bị âm thanh đột nhiên xuất hiện trong đầu này dọa cho nhảy dựng.
Cái âm thanh lạnh băng thần bí này bị Tôn Phi xem như là một trong những NPC, đã từng nhiều lần xuất hiện trong thế giới Diablo, giảng giải cho Tôn Phi một ít quy tắc về thế giới hắc ám, khi đó, trên cơ bản mỗi lần Tôn Phi tập trung ý niệm trong đầu đặt câu hỏi đều nhận được đáp lại khẳng định hoặc là phủ định, thời điểm mỗi lần thu được phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ cũng gặp được.
Thế nhưng, một tháng trước, từ sau khi Tôn Phi thông quan bảy đại chức nghiệp, cái thanh âm lạnh băng thần bí này như là triệt để biến mất, bất luận Tôn Phi hô hoán thế nào cũng không nhận được đáp lại.
Tôn Phi còn cho rằng từ nay về sau nó sẽ triệt để biến mất.
Ai biết lúc này đột nhiên nó lại xuất hiện, hơn nữa còn chủ động như vậy.
- Nói chuyện? Nói chuyện gì?
Tôn Phi vô thức đáp lại.
- Ha ha ha, đương nhiên là nói một ít chuyện ngươi muốn biết.
Cái âm thanh thần bí kia lần đầu tiên lộ ra nụ cười vang từ trước đến nay, giống như là đổi thành một người khác, cười nói:
- Lẽ nào ngươi thực sự không muốn cởi những mối tơ vò, nghi vấn trong lòng ngươi sao?
- Di, lẽ nào rốt cuộc ngươi cũng bằng lòng nói?
Tôn Phi chậm rãi làm cho mình trấn định xuống:
- Ta nhớ trước đây thời điểm mỗi lần ta hỏi đến, ngươi đều không nói gì a!
- Đó là bởi vì, trước đây ngươi thực sự quá nhỏ bé, coi như là biết sự tình cũng không làm nên chuyện gì.
Âm thanh trong đầu cười hồi đáp:
- Hiện tại, thực lực của ngươi coi như là đã đạt tiểu thành, có thể hỏi, thời gian cũng không nhiều lắm, có một số việc đã đến lúc ngươi nên biết.
- Được rồi.
Lúc này Tôn Phi đã triệt để trấn định xuống.
Trong lời nói vừa rồi của âm thanh thần bí, Tôn Phi đã bắt được lượng lớn tin tức, hẳn tỉ mỉ suy nghĩ một chút, để ý rõ ràng ý nghĩ của chính mình, hỏi vấn đề thứ nhất…
- Nói cho ta biết, ngươi là ai?
- Ha ha ha, biết ngươi sẽ hỏi như vậy, ta chỉ là một đoạn ý thức còn kéo dài sau một ngàn năm mà thôi, một đoạn chấp niệm còn lưu lại, qua không bao lâu, ta sẽ triệt để biến mất, vì vậy, quý trọng cơ hội đi, cơ hội ngươi có thể nói chuyện với ta không có nhiều lắm.
- Ý thức còn sót lại? Chấp niệm ngàn năm trước? Rốt cuộc là ai chấp niệm?
Tôn Phi lấy làm kỳ quái.
- Cái này…Không bao lâu, tự ngươi sẽ biết rõ, hiện tại giải thích rất khó rõ ràng.
- Nói cũng bằng không! Được rồi, vấn đề thứ hai, thế giới Diablo rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao chỉ ta mới có thể đến được thế giới này? Vì sao chỉ ta có thể giết quái thăng cấp trong thế giới này? Đây rốt cuộc chỉ là một trò chơi, hay là còn ý nghĩa gì khác?
Tôn Phi khẩn cấp hỏi.
- Ngươi nói đây là một chuyện sao? Là ba, bốn chuyện mà!
Âm thanh trong đầu kia lộ ra một tia ngữ khí hèn mọn, nói:
- Ngươi cảm thấy một trò chơi trên thế giới trước kia của ngươi có thể ban tặng cho ngươi được lực lượng cường đại như vậy sao? Ha ha, nó đương nhiên không phải là một trò chơi, chí ít không phải là một trò chơi buồn chán trong máy vi tính ở kiếp trước của ngươi.
- Vậy rốt cuộc nó là cái gì?
- Một cái thế giới, một thế giới chân thực, một thế giới do một tồn tại đã từng cường đại nhất trên đại lục Azeroth này mở ra, chỉ là tham khảo một ít trong trò chơi kia mà cấu tạo nên thôi!
Nghe được đáp án này, Tôn Phi ngẩn ngơ, một đạo tức thệ như thiểm điện chợt lóe trong óc hắn, Tôn Phi bắt được một tia linh quang, thốt ra hỏi:
- Lẽ nào…Là Thần cách Thần Linh? Lấy lực lượng lĩnh vực vào lực tín ngưỡng mở ra thế giới Thần vực?
- Ngươi thật ra cũng thông minh, đoán được bảy tám phần, bất quá, nếu so với thế giới Thần vực thì cao cấp hơn vạn lần, thế giới Thần vực sao có thể khiến cho một phàm nhân nhảy lên trở thành Bán Thần? Ngươi cho là bất luận một Thần vực Thần Linh nào cũng có thể giết quái thăng cấp trong đó sao? Ha ha, được rồi, không cần tiếp tục truy hỏi, bởi vì rất nhanh ngươi sẽ biết được chân tướng sự tình.
Tôn Phi không hài lòng bĩu môi.
Đáp án từ lời âm thanh thần bí kia vẫn khiến cho Tôn Phi vô cùng lo lắng như trước.
- Được rồi, vấn đề thứ ba: Vì sao chọn ta? Ta là nói, vì sao khiến ta có được thế giới Diablo, để cho ta tới thế giới đại lục Azeroth?
- Không phải chúng ta lựa chọn ngươi, mà là tự ngươi lựa chọn.
- Có ý gì?
Tôn Phi nhíu mày.
- Ngươi sẽ biết, tương lai không lâu sau, đối với ngươi mà nói, đây đều không phải là vấn đề.
- Dựa vào, lại là đáp án này, nói rồi với chưa nói có gì khác nhau?
Tôn Phi rốt cuộc bạo phát:
- Hiện tại ta cần biết tất cả!
“……”
- Nói cho ta biết!
“……”
- Được rồi, xem như ngươi lợi hại.
Tôn Phi thở dài một hơi, hắn biết mình không có cách nào bức được âm thanh thần bí kia nói ra tin tức mà hắn không muốn tiết lộ, liền tiếp tục hỏi:
- Vậy ngươi có thể nói cho ta biết, so với người khác, rốt cuộc ta có chỗ nào đặc thù? Vì sao chỉ có một mình ta có thể thấy được và hấp thu năng lượng tự do thần bí?
- Ha ha, đặc thù? Ngươi đương nhiên rất là đặc thù, những người phàm tục kia làm sao có thể so được với ngươi? Coi như là Thần Ma cũng không cách nào đánh đồng với ngươi, ngươi cảm giác mình không giống với những người khác, đó mới là hiện tượng bình thường.
- Lẽ nào ta trâu bò như vậy a?
Tâm hư vinh của Quốc Vương Bệ Hạ nhất thời được thỏa mãn cực đại, nhất là những lời này được âm thanh thần bí trong đầu nói ra, càng làm cho hắn nộ phóng hoa tâm, ngây ngô vui vẻ cả nửa ngày mới tiếp tục hỏi:
- Vậy ngươi nói một chút, vì sao ta trâu bò như vậy? Lẽ nào ta là con riêng của Sáng Thế Thần sao?
- Ngươi nói cái gì? Con riêng của Sáng Thế Thần? A ha ha, ha ha ha, buồn cười chết ta mất, ngươi lặp lại lần nữa, a ha ha ha, đây thật là buồn cười chết ta, sau này nhất định ngươi sẽ xấu hổ vô cùng, a ha ha ha…
Âm thanh thần bí trong đầu cười tới nửa ngày, bởi vì một câu vừa rồi của Tôn Phi mà cười tới cười lui, nếu như có thân thể, Tôn Phi tin tưởng nhất định lúc này hắn đã cười đến hỉ mũi cụng rớt ra rồi.
Đợi một lát đến khi hắn không cười nữa, lúc này Tôn Phi mới nghiêm mặt nói:
- Cười xong rồi đi? Ta tiếp tục vấn đề, truyền tống môn tử sắc liên kết với thế giới này, rốt cuộc là dạng tồn tại gì? Tại sao lại tương liên cùng với thế giới Diablo? Nó có ý nghĩa đặc thù gì sao?
- Ân, rốt tốt, rốt cuộc ngươi đã hỏi vấn đề chính, giống như suy đoán lúc trước của ngươi, cái thế giới mỹ lệ an tĩnh này đích thật là phần thưởng sau khi thông quản bảy đại chức nghiệp thế giới Diablo, hơn nữa, nó còn là phần thưởng to lớn nhất, vô cùng bất khả tư nghị từ trước đến nay, chỉ là lúc trước ngươi chưa phát hiện mà thôi.
Âm thanh thần bí một lần nữa nghiêm túc lại.
- Phần thưởng lớn nhất? Rốt cuộc là cái gì?
Tôn Phi tựa hồ đã hiểu ra cái gì.
- Nếu như ngươi đã suy nghĩ cẩn thận, hà tất còn hỏi ta? Ha ha, không sai, nó là một thế giới Thần vực hoàn chỉnh, hoàn mỹ, một thế giới Thần vực mà ngay cả tồn tại cấp bậc chủ Thần cũng sẽ cực kỳ hâm mộ, đạt được nó, có thể không cần dùng những biện pháp đê cấp buồn chán, tốn hao thời gian vô ích đi cô đọng ra cái thế giới Thần vực đê cấp nữa, ngươi có thể nhảy lên trở thành chúa tể phiến thiên địa, tồn tại độc nhất vô nhị!
Trong thanh âm thần bí kia tràn đầy tự hào và mê hoặc khó có thể che giấu.