Đều là cường giả cực đạo, Nữ Vũ Thần phi thường minh bạch cường giả ở cảnh giới này khó có được trạng thái “cảm ngộ” cỡ nào, huống chi nàng càng biết tồn tại thế giới Diablo, trên cơ bản cũng có thể suy đoán ra, Tôn Phi ở trong đó thời gian dài như thế, dĩ nhiên là ở trạng thái vô cùng gấp gáp, tuyệt đối không thể quấy rối.
So sánh với dân bản địa Hương Ba thành, Elena càng làm quan tâm Tôn Phi hơn.
Chỉ có dưới tiền đề không ảnh hưởng Tôn Phi, Elena mới có thể suy nghĩ đến cục diện và lợi ích Hương Ba thành.
Đây cũng là có liên quan đến xuất thân của nàng.
Thấy Vương phi điện hạ kiên định như vậy, đám người Torres và Oleguer tự nhiên không thể vi phạm, chỉ có thể kiềm chế tính tình đợi ở bên ngoài.
Trong nháy mắt, lại đã ba ngày trôi qua.
Giáo hoàng Ernst lại như già thêm mười tuổi.
Hắn lúc này tuổi già sức yếu, râu tóc bạc trắng, nhãn thần đục ngầu, thân hình gầy còm, da héo rút, hàm răng bóc ra, nói chuyện đã hô hấp dồn dập, đứng cũng không vững, nói chuyện gián đoạn ngắt quãng, được người bảo hộ và Thánh Nữ “Thú Thần điện” nâng đỡ, lẳng lặng ngồi trước mặt thạch điện Tôn Phi đang bế quang, mắng cũng đã mắng rồi, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
- Con mẹ nó…Tôn Phi ngươi, ngươi tên khốn kiếp này…Ta…Trước khi lão tử chết, ngươi nhất định…phải ra ngoài a!
Ernst lẳng lặng nói trong lòng.
Hắn vốn cho là mình ở trước kỳ hạn nghìn năm, trong lòng tràn ngập sợ hãi với tử vong, thế nhưng lúc này tâm tình hắn lại an tĩnh chưa từng có, mỏng như gió, hy vọng duy nhất chính là trước khi an nghỉ, có thể nhìn thấy Tôn Phi leo lên Thần tọa giáo hoàng “Thú Thần điện”, hoàn thành ước định giữa mình và vị tồn tại kia ngàn năm trước, không mang theo chút tiếc nuối nào mà rời đi.
Rất nhiều người cũng đã không chờ nổi nữa.
Tiêu điểm của toàn bộ “Nơi trục xuất” đều tập trung vào thạch ốc nơi Tôn Phi đang bế quan.
Các thú nhân dưới sự dẫn dắt của thập đại chủng tộc Hoàng Kim, làm tất cả chuẩn bị di chuyển, mấy chục vạn Vũ sĩ thú nhân tộc cường lực vượt qua đại dương mênh mông, ở khu mực mép hải mạn bao la và cánh rừng vô tận thiết trí lượng lớn doanh địa lâm thời, cổ lộ tiên huyết cũng nằm ở trạng thái bán mở, lượng lớn cường giả Thú Thần điện, ở mỗi chổ truyền tống điểm đảm bảo có người đóng giữ.
Đoàn đội tiền trạm thú nhân tộc và mấy người sứ đoàn Hương Ba thành đã lần thứ hai tiến về Hương Ba thành, ở mỗi điểm truyền tống cổ lộ tiên huyết bộ tộc thú nhân làm chuẩn bị lắp ráp truyền tống trận ma pháp cự ly siêu viễn Hương Ba thành.
Đồng thời, về phía Hương Ba thành đương nhiên cũng phải làm các loại chuẩn bị thật tốt để tiếp đãi của thú nhân.
Hai phe trong lúc đó câu thông và phối hợp, sau này cũng có ý nghĩa quan trọng.
Hơi thở Ernst đã mỏng manh, lâm vào hôn mê trong thần trí.
- Rốt cuộc muốn đợi tới khi nào?
Thánh Nữ thiên nga tộc trong lòng bi phẫn không ngớt.
Nàng là một trong vợ của Ernst, phu thê tình thâm, mắt thấy người thương khổ sở chờ đợi như vậy, rốt cuộc nhịn không được muốn xông vào thạch điện, thỏa mãn nguyện vọng nhìn thấy Tôn Phi trước khi lâm chung của Ernst.
- Không được!
Thân hình Nữ Vũ Thần lóe lên, ngăn cản trước cửa lớn thạch ốc.
- Mau tránh ra1
Thực lực của Thánh Nữ thiên nga tộc cũng ở cảnh giới Đại Nhật cấp đại viên mãn, thực lực bộc phát ra, không chút thua kém.
Hai vị nữ cường giả đang giằng co đều là quốc sắc thiên hương, dung mạo tuyệt thế, khí tức cường giả lạnh lùng khiến lòng người rung động không ngớt.
Trong lòng đại tế ti Nash và đám người Torres khẩn trương vô cùng, song phương đều muốn tiến lên khuyên bảo, thế nhưng bàn về địa vị và thân phận, rồi lại ở dưới hai nữ cường giả này, không có cách nào khuyên can, bầu không khí trong khoảng thời gian ngắn khẩn trương vô cùng, mắt thấy hai vị nữ cường giả phong hoa tuyệt đại sẽ xuất thủ long trời lở đất…
Đúng lúc này…
Thình thịch!
Cửa lớn thạch điện khe khẽ mở ra.
Tôn Phi một thân bạch y, từ trong cửa lớn đi ra.
- Di? Đây là có chuyện gì? Hai người các ngươi luận võ sao?
Tôn Phi mang trên mặt vẻ mỉm cười, khí tức phảng phất như trích tiên, xa xưa mà lại yên tĩnh, phảng phất như tồn tại không thuộc về thế giới này, tránh xa tầm thường, khiến người ta có một loại ảo giác không được nhìn gần.
Thé nhưng thằng nhãi này nói ra một câu, nhất thời phá hủy loại khí tức này.
- Di, lão bất tử một đầu tóc bạc kia là ai?
Đại tế ti Nash và các thú nhân nhất thời trán đầy hắc tuyến.
Ernst bị gọi là “Lão bất tử” kích động trừng mắt.
…
…
Hương Ba thành.
Bốn ngày trước, tân thành phía nam bờ sông Tổ Lệ đã vắng không, đường phố phồn hoa khi xưa không một bóng người, tất cả trướng bồng lớn nhỏ, toàn bộ đã bị hủy bỏ, chỉ còn lại một ít pháo đài vắng vẻ.
Năm vị cường giả Nguyệt cấp đại viên mãn Barcelona một đường bay qua núi cao sông lớn, rốt cuộc tới cảnh nội Hương Ba thành.
Khi năm người tới phía trước bầu trời Hương Ba thành, thứ đầu tiên thấy chính là một tòa cổ thành quân sự vũ trang đến tận răng, đầu tường thành kim loại lóe ra quang huy sâm nghiêm.
- Ha ha ha, một bầy kiến hôi, coi như là các ngươi co đầu rút cổ cũng không thể thoát chết được!
Một vị cường giả Barcelona nhìn xuống đại quân phòng ngự Hương Ba thành phía dưới, cười ha ha nói.
- Nghe đâu thực lực Hương Ba Vương không tầm thường, được công nhận một trong Chí Tôn trẻ tuổi đại lục, ngàn vạn lần không được sơ ý.
Tên còn lại nói.
- Hừ, thật sự là nói quá, muốn thật là cường giả cấp bậc Chí Tôn, vậy cũng nên có khí chất một chút, lại không dám xuất hiện trong chiến tranh Saint Petersburg, chỉ sợ cũng là một gia hỏa hạ tiện tham sống sợ chết mà thôi, cần gì phải sợ!
Người thứ nhất vẫn nói cuồng vọng như trước.
- Nhưng thật ra Hương Ba thành không ít cao thủ, ngày ấy có thể ngăn cản bốn vị đại nhân Busquets tập sát, chỉ sợ nơi này thực lực không kém!
- Ha ha ha, cái này hoàn toàn không phải lo lắng, ba vị cường giả cực đạo, lúc này chỉ sợ sớm đã bị Lio đại nhân đánh chết! Chúng ta cùng nhau ra tay, mau mau diệt cái tiểu quốc này, bắt giữ thành viên hoàng thất bọn chúng, coi như là một cái đại công!
- Được, đây đã là pháo đài cuối cùng của người Zenit!
Một vị cường giả Nguyệt cấp trong đó nói, dương tay đánh xuống một chùm tia sáng, hướng về phía cổ thành phía dưới tập sát đi, muốn lập uy trước tiên, nhất cử nổ nát cửa thành, khiến Hương Ba nhân giống như đám kiến hôi rơi vào hỗn loạn và giãy dụa, chậm rãi thưởng thức tràng cảnh như vậy chính là trò chơi bọn hắn trầm mê nhất.
Thế nhưng…
Thình thịch!
Chùm tia sáng còn chưa oanh kích đến tường thành, ở giữa không trung, đột nhiên xuất hiện một đạo rung động trong suốt, nhộn nhạo ra như vằn nước, đem chùm tia sáng ẩn chứa khí tức đáng sợ kia bắn ngược lại, thế nhưng càng trở nên đáng sợ hơn, hướng về phía năm vị cường giả Barcelona oanh kích đi.
- Cái gì?
Con ngươi năm đại cường giả đột nhiên co rút lại.
Điều này sao có thể?
Dạng bảo hộ ma pháp gì, thế nhưng không chỉ có thể phòng ngự, còn có thể công kích ngược trở lại?
Năm người cuống quít né tránh, tách ra khỏi chùm tia sáng bắn ngược lại này.
Sau một khắc, đến khi bọn hắn phục hồi lại tinh thần, lại phát hiện một chuyện càng thêm bất khả tư nghị…
Không biết khi nào, hơn hai mươi Chiến Sĩ áo giáp hoàng kim phiêu phù trong không trung, khí tức băng lãnh sâm nghiêm, giống như sứ giả tử thần, bao vây lấy bọn hắn, nhất là trong con ngươi dưới áo giáp hoàng kim bắn ra chùm tia sáng đỏ như máu, phảng phất như là mãnh thú khát máu, làm cho người ta kinh sợ.
Oanh!
Một vị Chiến Sĩ áo giáp hoàng kim tron đó thân hình nhoáng lên, trong lúc điện quang hỏa thạch đã đến trước người một vị cường giả Barcelona, đánh ra một quyền.
- A…
Vị cường giả Nguyệt cấp Barcelona này mang theo cuồng vọng và tự tin vô cùng đi tới Hương Ba thành, thê thảm gần rú một tiếng, căn bản không kịp phản ứng, bị một quyền đánh nát, hóa thành huyết vũ khắp bầu trời, rơi lả tả xuống phía dưới đất.
Lực lượng quá đáng sợ!
Chiến Sĩ áo giáp hoàng kim này là Bán Thần sao?
Trong lòng bốn cường giả Barcelona còn lại là một mảnh băng lương, mặt hóa tử sắc.