Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1202 - Chương 1098: Tôn Phi Trở Về

Quoc vuong van tue Full
Chương 1098: Tôn Phi Trở Về
 

Vòng xoáy truyền tống môn cực đại tuôn ra khí tức khiến thiên địa run rẩy, vạn vật kinh khủng.

Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người đều nhận ra không đúng, tầm nhìn chuyển từ chiến đoàn giữa Thiên Sứ Chiến Đấu với khôi lỗi ma pháp về phía vòng xoáy truyền tống môn thật lớn kia.

Quang diễm thánh khiết ngân sắc chảy ra, một đoàn nhũ quang bạch sắc chói mắt từ trong đó chậm rãi phủ xuống.

Trong nhũ quang như bao phủ sinh vật không nên thuộc về phiến thiên địa này, ngay cả không gian xung quanh cũng bắt đầu chấn động bất ổn định lên.

Dần dần, nhũ quang bạch sắc tán đi.

Một Thiên Sứ Chiến Đấu thân cao ba thước xuất hiện ở phía dưới vòng xoáy truyền tống môn.

Khác những Thiên Sứ Chiến Đấu với hình tượng nữ tính, khuôn mặt xinh đẹp lúc trước, cái Thiên Sứ Chiến Đấu này rõ ràng đặc thù nam tính, người khoác quang giáp ngân sắc đơn giản, vũ khí nắm trong tay là một thanh mâu, một đoàn quang ngân từ trong thân thể hắn không ngừng mà phóng bắn ra, đặc biệt ở chỗ hắn có hai đôi cánh màu bạch ngân thật lớn.

Thiên Sứ Chiến Đấu bốn cánh!

- Tà ác, ta ngửi được mùi tà ác nồng đậm!

Âm thanh máy móc lạnh như băng từ trong miệng Thiên Sứ Chiến Đấu bốn cánh này truyền ra.

So với Thiên Sứ Chiến Đấu hai cánh nữ tính, hắn tựa hồ càng thêm linh hoạt, có một ít dấu hiệu trí tuệ sinh mệnh sơ bộ, một đôi con ngươi lóe ra ngân quang, không hề máy móc khô khan.

Hưu! !! !!

Một đạo mũi nhọn xé rách hư không, Thiên Sứ Chiến Đấu bốn cánh trong nháy mắt gia nhập vào đoàn chiến.

Trường mâu bổ ra chiến trường, cắn nát hư không.

Oanh!

Một khôi lỗi ma pháp bí kim bị đánh trúng, trực tiếp từ trên không trung oanh rơi xuống, hung hăng đập vào xuống lòng sông khô cạn, va chạm ra một cái hố sâu không đáy.

Dĩ nhiên là một kích oanh bay khôi lỗi ma pháp?

Lực lượng của Thiên Sứ Chiến Đấu bốn cánh cách xa khôi lỗi ma pháp ít nhất hai lần.

Mười tên khôi lỗi ma pháp trong con ngươi lóe ra hồng mang đáng sợ, bản năng chiến đấu thô thiển để cho bọn chúng cảm nhận được uy hiếp, trước tiên bỏ qua những Thiên Sứ Chiến Đấu hai cánh còn lại, toàn bộ xông tới, muốn giải quyết xong địch nhân lớn nhất này.

Rống! !!

Thiên Sứ Chiến Đấu bốn cánh nổi giận gầm lên một tiếng, kích động hai đôi cự canh bạch ngân càng cường đại hơn.

Vô tận kiếm quang, quang mâu, quang thương như là gió táp mưa rào, từ trong cự cánh ngân sấc bắn ra như bão tố, trong nháy mắt đem mười tôn khôi lỗi ma pháp bí kim bao phủ, một chuỗi tiếng kim loại va nổ kèm theo hỏa tinh liên miên không dứt từ trong chiến đoàn bạo tràn đi ra.

Trong nháy mắt tiếp theo, lại có sáu tôn khôi lỗi ma pháp chiến đấu bị thương nặng.

Ký hiệu pháp trận trong cơ thể chúng bị tổn hại, ở trên trời lung la lung lay, cũng không tiếp tục phi hành được nữa, như là cự thạch vụng về rơi xuống.

Còn lại bốn tôn khôi lỗi ma pháp, tuy rằng còn có thể kiên trì, thế nhưng trong hai tròng mắt dưới mặt giáp cũng đã lóe ra bất định, như là mất đi năng lực chống đỡ, lực lượng giảm mạnh.

Hưu!

Quang mâu Thiên Sứ Chiến Đấu bốn cánh quét ngang.

Bốn tôn khôi lỗi ma pháp chiến đấu như là bị vợt tennis bắn trúng, hướng về phía dưới đất cấp tốc ngã xuống.

Trong nháy mắt, thế nhưng tổn thất mười tọa khôi lỗi ma pháp chiến đấu.

Bờ phía nam sông Tổ Lệ, người Barcelona phát sinh hoan hô kinh thiên động địa, trống trận vang lên ùng ùng, kèn lệnh chiến đấu vang vọng phía chân trời, sĩ khí bốc lên không ngăn chặn được, các loại hò hét, hoan hô, gào thét vang vọng thiên địa.

Trên mặt đám người Busquets và Alves một lần nữa hiện ra dáng tươi cười.

- Ha ha ha, tốt, thật tốt quá, Hương Ba nhân xong rồi!

Trong quân đội, Amanda cưỡi ma thú chiến đấu cười ha ha, khó nén hưng phấn trên mặt, lớn tiếng hô hào bọn lính bên cạnh:

- Các huynh đệ, Hương Ba nhân rất nhanh sẽ bị phá, đến lúc đó mọi người vọt vào, thấy nữ nhân tùy ý thượng, thấy tiền tài tùy ý thưởng, có người phản kháng tùy ý giết, thứ cướp được đều là của các ngươi, ha ha!

- Tướng quân vạn tuế!

- Amanda đại nhân vạn tuế!

Trên mặt bọn lính Barcelona hiện ra nét mặt dữ tợn, thô bạo và hưng phấn.

Chỉ có Piazon đứng bên người Amanda, tâm loạn như ma, không biết nên làm sao bây giờ.

Lẽ nào Hương Ba thành thực sự sẽ bị phá sao?

Lẽ nào lực lượng cuối cùng của đế quốc cũng không cách nào ngăn trở đao mổ của người Barcelona sao?

Lẽ nào đế quốc Zenit thực sự cứ như vậy hủy diệt sao?

Ta nên làm cái gì bây giờ?

Ta có thể làm được gì?

Tuyệt vọng trước nay chưa từng có bao phủ trong đầu hắn.

Trong bầu trời, một đoàn tiếng nổ tung không ngừng truyền đến, Thiên Sứ Chiến Đấu bốn cánh đại phát thần uy, không gì chống đỡ nổi, trong nháy mắt, lại có bốn mươi tọa khôi lỗi ma pháp chiến đấu bị phá hủy, từ trong bầu trời rơi xuống.

Nhìn bộ dạng này, khôi lỗi ma pháp chiến đấu Hương Ba thành đích thật căn bản không cách nào tạo thành được bất cứ uy hiếp gì với Thiên Sứ Chiến Đấu bốn cánh.

Coi như là có nhiều khôi lỗi chiến đấu đến hơn nữa cũng bị đánh bại, không thể xoay chuyển cục diện chiến đấu.

Piazon chăm chú cầm trường kiếm trong tay, trong lòng là một mảnh bi phẫn và không cam lòng.

Tuy rằng sau này hắn chỉ cần tiếp tục ngụy trang liền có thể bảo toàn tính mạng bản thân, thậm chí còn có thể được cường giả quý tộc Amanda ưu ái, thu được vinh hoa phú quý, từ nay về sau một bước lên mây.

Thế nhưng, ở trong lòng hắn luôn tự nói với mình: bất luận thế nào, ta đều là Kỵ Sĩ Tài Quyết của Zenit, nếu đế quốc không tồn tại, vậy hãy để ta lấy tính mạng và vinh quang của mình, cùng táng thân với đế quốc đi!

Piazon quyết định chủ ý, chỉ cần Hương Ba thành vừa vỡ, hắn sẽ tìm cơ hội đánh lén đầu lĩnh người Barcelona, liều mạng mình, lấy thân hy sinh cho tổ quốc.

Lúc này…

- Ha ha ha, tiện nô Hương Ba nghe đây, các ngươi nhiều lần cự tuyệt, gian ngoan mất linh, ngày hôm nay công phá Hương Ba thành, nhất định phải huyết tẩy toàn thành, chó gà không tha! Ha ha ha, Hương Ba nhân đáng thương cảm, run rẩy đi, sợ hãi đi, tru khóc lên đi, ha ha ha!

Trên bầu trời, Alves hưng phấn mà cười lớn.

Phía dưới mặt đất, binh sĩ Barcelona giơ cao binh khí trong tay, đợi thời khắc xung phong đến.

Nhưng mà, đúng lúc này, một âm thanh không giận tự uy đột nhiên từ hậu phương Hương Ba thành truyền tới, dường như tiếng sấm ùng ùng liên tục…

- Tôm tép nhãi nhép, không biết sống chết, Bản Vương cũng muốn nhìn, ngươi như thế nào giết toàn thành ta?

Lời còn chưa dứt, một đạo lưu quang hoàng kim sắc chợt lóe.

Khi tất cả mọi người còn không kịp phản ứng, một thân ảnh cao ngất, phong tư như ngọc xuất hiện ở chiến trường trong bầu trời.

Lực lượng vô cùng mạnh mẽ hóa thành kim sắc dày đặc vờn quanh người hắn.

Khí tức uy nghi và cường đại không thuộc về thế gian phàm tục từ trên người hắn toát ra.

Tóc dài hắc sắc, thân thể thẳng tắp cao ngất giống như tiêu thương, vương bào bạch sắc bất nhiễm, khuôn mặt anh tuấn và nụ cười mỉm nhàn nhạt, thần thái không giận tự uy…Không phải là Vũ Thánh hộ quốc Zenit, “Nhân Hoàng Bắc Vực”, Hương Ba Vương Alexander đã lâu không thấy thì là ai?

Thời điểm vương quốc đối mặt với sinh tử tồn vong, Tôn Phi rốt cuộc gấp gáp trở về.

Hắn hơi vươn tay, nhẹ nhàng đẩy ra bên ngoài.

Thiên Sứ Chiến Đấu bốn cánh xông lên như thiểm điện, nhất thời như là con ruồi bạch sắc bị đánh bay, gầm rú thê lương bắn trở lại, máu kim sắc từ trong thân thể hắn chảy xuôi ra, trong nháy mắt thân thể cũng đã bị xé rách, phảng phất như tùy thời đều có thể bị nghiền nát tan vỡ.

Miểu sát!

Trong thiên địa, một mảnh hồi hộp.

Ngay cả mấy Thiên Sứ Chiến Đấu hai cánh còn lại không có mấy trí tuệ và và sinh mệnh cũng bị cả kinh ngẩn người tại chỗ.

- Bệ hạ…

Dưới địch lâu cửa nam Hương Ba thành, trong nháy mắt này ba người Best, Brook, lão Arjen nhịn không được mà lệ nóng dâng trào.

- Đây…Chính là Hương Ba Vương sao?

Piazon chỉ cảm thấy linh hồn của mình trong nháy mắt bị một màn trên bầu trời đâm vào, thiếu chút nữa đã không nhịn được lệ rơi đầy mặt.

Hắn giống như một tín đồ truy tìm quang minh trong bóng đêm đau khổ, thời điểm tuyệt vọng sắp buông bỏ, đột nhiên thấy được một vầng mặt trời đỏ rực dâng lên.

Bình Luận (0)
Comment