- Ha ha, đa tạ chư vị huynh đệ không ngại đường xa gấp rút đến tiếp viện.
Tôn Phi cười lớn, trao cho đám người Shaarawy mỗi người một cái ôm nhiệt tình.
- Thực sự là nghĩ không ra a, Alexander, ngươi thế nhưng đi đến một bước trong truyền thuyết kia!
Shaarawy đập vai Tôn Phi, vì Tôn Phi mà cảm thấy cao hứng.
Đám người Milito và Pato cũng đều đi qua, nhiệt tình ôm đáp lại Tôn Phi.
Loại tình nghĩa trong chiến đấu này, chỉ có nam nhân chân chính mới có thể hiểu được.
- Cơ duyên xảo hợp mà thôi.
Tôn Phi mỉm cười nói:
- Bất quá, ta quả thực có không ít tâm đắc, vừa lúc chư vị huynh đệ đều tới, đợi chiến sự kết thúc, tình thế ổn thỏa, có lẽ sợ trợ giúp được các huynh đệ mọi người bước ra một bước kia.
- Ha ha, vậy thì đa tạ!
Shaarawy là một gia hỏa cực kỳ ngay thẳng, không chút làm màu, đại hỉ nói lời cảm tạ liên tục.
- Nghĩ không ra ngày ấy tình cờ gặp ở cánh rừng bao la vô tận, thế nhưng trở thành phúc duyên của chúng ta, ngày ấy ở bên hồ, được Alexander ngươi chỉ điểm, mọi người xác minh sở học, trong khoảng thời gian này, chúng ta đều thu hoạch rất phong phú, cảnh giới đột nhiên tăng mạnh, nguyên bản còn muốn trở về cùng ngươi bàn luận một phen, nghĩ không ra ngươi cái gia hỏa này, lại muốn đi trước chúng ta thật xa!
Cassano vạn phần cảm khái nói.
Đám người Milito cũng là gật đầu liên tục.
Bọn họ cũng nghĩ không ra, nhóm người mình có tiến một bước, thế nhưng xác thực là cách Tôn Phi quá xa.
…
…
- Bệ hạ!
Lão Arjen, Best, Brook và mấy trăm danh văn võ bá quan Hương Ba thành đều vây ở đầu tường thành, quỳ một chân trên đất, vây quanh bên người Tôn Phi, trong đôi mắt mọi người đèu nở rộ thần thái cuồng nhiệt và tự hào, kích động cả người run lên.
- Đứng lên đi, các ngươi cực khổ rồi!
Tôn Phi khẽ gật đầu, một cỗ lực lượng nhu hòa đem tất cả mọi người nâng lên.
- Bệ hạ, ngài nhất định phải báo thù vì đế quốc a…
Một vị quý tộc Zenit may mắn về tới Hương Ba thành mới nói nửa câu liền không nhịn được là lệ rơi đầy mặt, một màn người Barcelona đồ thành trước đây không lâu còn hiện trước mắt, cả ngày lẫn đêm đều có vô số linh hồn người vô tội chết oan, kêu khóc bên tai những người sống sót.
- Đã…Saint Petersburg đã bị phá?
Sắc mặt Tôn Phi hơi đổi.
- Bệ hạ a…
Hơn mười vị quý tộc gào khóc, quỳ trên mặt đất như hài tử ủy khuất:
- Bệ ha a, đế đô bị phá, người Barcelona tàn sát con dân đế quốc, Yashin đại đế và nhị hoàng tử Domingos điện hạ…Bọn họ…Bọn họ đã trở về với tinh thần ôm ấp a, bệ hạ, một màn thảm họa ngàn năm a!
Các quý tộc gào khóc, đem thế cục hiện nay kể ra một cách gián đoạn.
Sắc mặt Tôn Phi trở nên trắng bệch.
Yashin đại đế, quả nhiên đã băng hà? !
Nói như vậy, trong quá trình mình luyện hóa đại thế giới Thần vực nhìn thấy hư ảnh Yashin đại đế, dĩ nhiên là sự thực?
Vị hoàng đế này trước nay chưa từng chính diện biểu đạt sự quan tâm với mình, thế nhưng trên thực tế vẫn dễ dàng tha thứ và thưởng thức mình, người sáng lập, vị hoàng đế vĩ đại nhất trong ấn tượng của mình, nam nhân tuyệt đối không thể thất bại, thực sự đã vẫn lạc?
- Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Người Barcelona làm sao có thể phá vòng bảo hộ “Thủ hộ đại địa” ? Ai có thể khiến Yashin đại đế ngã xuống?
Tôn Phi khó có thể giữ được bình tĩnh.
Một loại bi thống phát ra từ sâu trong linh hồn khiến thân hình Tôn Phi lay động.
Lão Arjen vội vàng đem tất cả phát sinh ngày đế đô bị công phá đều tỉ mỉ kể lại một lần.
- Cường giả thần bí Barcelona? Trong nháy mắt đánh bại ba người Lampard thúc thúc, Hasselbaink và Batistuta?
Tôn Phi khiếp sợ trong lòng:
- Nói như vậy, nhất định là hắn nhằm vào Yashin bệ hạ? Thế nhưng có thể đánh bại Yashin bệ hạ, người này, thực lực đáng sợ!
- Nói như vậy, dĩ nhiên Tứ hoàng tử Christo đầu phục người Barcelona, thành lập đế quốc bù nhìn?
Tôn Phi cười lạnh nói:
- Đã sớm biết hắn không phải là vật gì tốt, đáng ra ba năm trước nên một chưởng đập chết hắn!
Lúc này, bờ phía nam sông Tổ Lệ.
Thế cục cơ bản đã được khống ché.
Tuy rằng Hương Ba thành binh lực không đủ, thế nhưng có năm trăm tôn khôi lỗi bí kim tồn tại, đủ để triệt để trấn áp tất cả phản kháng, bảy mươi vạn đại quân biến thành tù binh, Hương Ba nhân binh không nhuốm máu đã kết thúc trận chiến tranh này.
- Bẩm bệ hạ, trong doanh người Barcelona có một người tự xưng là Kỵ Sĩ Tài Quyết đế quốc, nhất định phải tự mình gặp mặt bệ hạ.
Thánh Đấu Sĩ Hazard từ dưới thành nhảy lên, quỳ một chân trên đất, lớn tiếng bẩm báo.
- Ân?
Tôn Phi nhíu mày:
- Kỵ sĩ Tài Quyết đế quốc? Dẫn hắn đến đây!
- Dạ!
Đám người Best nguyên bản còn muốn khuyên can Tôn Phi cẩn thận có bẫy, thế nhưng nghĩ lại, lấy thực lực Quốc Vương Bệ Hạ hôm nay, ai có thể xúc phạm tới hắn? Vì vậy liền không hề nói nhiều nữa.
Giây lát, một vị tướng quân trẻ tuổi mặc áo giáp hồng lam sắc được mang lên đầu tường.
Chính là Kỵ sĩ Ngân Nguyệt Piazon, một trong thập đại Kỵ Sĩ Tài Quyết ngày xưa.
- Vũ Thánh hộ quốc đại nhân!
Piazon sắc mặt kích động, quỳ gối rạp xuống đất.
- Ân? Kỵ sĩ Tài Quyết đế quốc, vì sao mặc quân phục Barcelona?
Tôn Phi nhíu mày.
Best vội vàng tiến đến bên người, đem sự tình Piazon dùng kế mang hai thiếu nữ vào Hương Ba thành báo tin tỉ mỉ nói lại một lần.
Tôn Phi cúi đầu nhìn lại.
Thiếu niên trước mắt này, thần sắc thản nhiên, ánh mắt đoan chính, thần khí không tà, tự có một cỗ khí tiết, ánh mắt nhìn thẳng chính mình, không có một chút chột dạ, nhất thời không hoài nghi nữa, mỉm cười nói:
- Hay cho một cái “Kỵ Sĩ Ngân Nguyệt”, hữu dũng hữu mưu, không hổ là nam nhi đế quốc Zenit ta, ngươi ở trong doanh Barcelona chịu ủy khuất rồi, đứng lên mà nói đi!
Piazon chỉ cảm thấy con mắt nóng lên, thiếu chút nữa khóc ra.
Dáng Tôn Phi tươi cười, một câu hỏi thăm ân cần thân thiết, khiến hắn cảm thấy mấy ngày nay chính mình ở trong đại doanh Barcelona chịu nhục khổ sở dày vò, rốt cuộc chiếm được hồi báo.
- Đại nhân, trưởng kỵ sĩ Akinfeev, trước đêm đổ máu đã giao cho ta một kiện mật chỉ trọng yếu…
Vừa nói, Kỵ Sĩ Ngân Nguyệt trẻ tuổi làm ra một cử động khiến mọi người đều thất kinh.
Hắn rút đoản kiếm bên hông ra, trở tay một kiếm, thế nhưng trực tiếp mổ nội tạng của mình ra.
Tiên huyết nhất thời phun ra như suối.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy ngón tay Piazon như dao, vạch tìm dạ dày chính mình, tiên huyết thẩm thấu ngón tay của hắn, hắn dùng hai tay mang tiên huyết, từ dạ dày lấy ra ba quyển trục nhỏ.
Lúc này Piazon đã đau đến cả người run rẩy đầy mồ hôi, nhưng lại vẫn kiên cường hữu lực như cũ, tiên huyết thẩm thấu bàn tay, nâng quyển trục lên dâng cao qua đầu, đưa cho Tôn Phi.
Thì ra ba quyển trục này thế nhưng dấu ở trong thân thể hắn.
Cũng là chỉ có như vậy mới có thể bảo đảm thời thời khắc khắc mang theo quyển trục bên người, cũng sẽ không bị người Barcelona phát hiện.