- Ngươi là ai? Dám nhiễu loạn đài hành hình, muốn chết sao?
Sau vắng vẻ ngắn ngủi, quan quân Barcelona dẫn đầu bỗng nhiên đứng dậy hét lớn, cả người lóng lánh quang diễm đấu khí, cùng mấy tên đồng bạn bên người vây qua, đồng thời giơ tay lên, hưu hưu một tiếng, một đạo kiếm quang cảnh báo phóng lên cao, truyền ra tin tức.
- Mau, vây lại, đừng cho hắn chạy!
Quan quân ngụy quân hét lớn, mấy nghìn ngụy quân từ bốn phương tám hướng ùa đến như thủy triều.
Đợt hành hình trước đây cũng xuất hiện qua sự tình cướp pháp trường, vì vậy bọn họ đã sớm có chuẩn bị.
Bình dân Zenit phía dưới bị ép đến quan sát hành hình cũng là từng đợt kinh hô, đồng thời cũng lo lắng cho vị thanh niên bạch y như tuyết này, bọn họ thực sự không hy vọng Vũ Sĩ Zenit này bị người Barcelona đê tiện bắt giữ sát hại.
Ai biết…
Thanh niên tóc đen như thác nước, bạch y như tuyết căn bản cũng không có nhìn đám quan quân Barcelona.
Hắn chỉ nhẹ nhàng đi tới phía trước một bước.
Bang bang bang bang! !! !!
Sự tình bất khả tư nghị xảy ra, thân thể các quan quân Barcelona cường đại, giống như là trứng gà bị thiết chùy đánh trúng, bang bang phanh vỡ ra, huyết tương hồng sắc và cốt bọt bạch sắc văng ra mọi nơi, trong nháy mắt chết không toàn thây.
Cùng lúc đó.
Đám ngụy quân từ bốn phương tám hướng vây tới cũng bị tình cảnh như đám quan quân Barcelona.
Thân thể của bọn hắn giống như là khí cầu tăng áp, thình thịch mấy tiếng nổ tung ra, huyết tương và cốt đầu hóa thành vụ khí hồng sắc, tiêu tán trong không khí.
Phảng phất như có một bàn tay khổng lồ vô hình bóp nát toàn bộ bọn họ.
Trong nháy mắt, mấy nghìn người Barcelona và ngụy quân quanh đài hành hình, thế nhưng chết không còn một mống.
Trên hình đài, thanh niên bạch y như tuyết lại bước ra một bước, thân hình hơi lóe, trong nháy mắt biến mất phía sau cửa thành.
Dưới hình đài, chỉ có bình dân Zenit lông tóc vô thương, phảng phất như tất cả phát sinh không có quan hệ gì tới bọn họ, thậm chí ngay cả huyết tương văng ra cũng không dính đến trên thân họ, từng người nghẹn họng trân trối nhìn hết thảy, đôi mắt tràn lệ, lộ ra thần tình bất khả tư nghị, mà mấy trăm tù binh đi một vòng tử quỷ môn quan trở về lại khó có thể tin được nhìn đoàn người phía dưới.
- Là Vũ Thánh hộ quốc Alexander miện hạ!
- Là Hương Ba Vương Alexander, hắn đã trở về!
- Hương Ba Vương đã trở về!
Lúc này có người rốt cuộc nhận ra thanh niên tóc đen như thác nước, bạch y như tuyết kia chính là Vũ Thánh hộ quốc Zenit khi xưa, Hương Ba Vương Alexander, vô thức kinh hô lên, mà theo thời gian trôi qua, người nhận ra Tôn Phi cũng càng ngày càng nhiều.
- Vũ Thánh đại nhân đến báo thù a?
- Hương Ba nhân đánh thắng trận lớn sao?
Đoàn người nguyên bản trầm tĩnh, giống như là hỏa tinh ném vào củi đã tẩm xăng, trong nháy mắt không ngăn chặn được mà sôi trào bạo liệt ra, trong nháy mắt này, cái tên Hương Ba Vương Alexander này phảng phát như có thần kỳ, dẫn đốt nội tâm phẫn nộ mà mọi người đau khổ áp chế một tháng qua, máu trong huyết quản điên cuồng thiêu đốt.
- Theo Alexander đại nhân, giết đi vào, chúng ta kiên quyết không làm nô lệ!
Không biết là ai quát to một tiếng, mấy nghìn người Zenit tụ tập ở chỗ này phát sinh rống giận, như là thủy triều, hướng về phía bắc cửa thành đi vào.
Bọn họ trùng kích cửa thành, phát hiện người Barcelona cùng ngụy quân nguyên bản thủ vệ ở chỗ này, toàn bộ đều bị lực lượng kinh khủng đánh chết, quân đội chấp pháp Barcelona trên đường phố cũng bị chết trên mặt đất.
Dường như là bệnh truyền nhiễm lây lan, đoàn người rống giận trên đường phố càng ngày càng đông.
…
…
Hắc ngục Kỵ Sĩ điện đế quốc.
Sau khi trưởng kỵ sĩ Akinfeev và các Kỵ Sĩ Tài Quyết khi xưa chết đi, ngục giam khi xưa dùng để nhốt phản đồ phản kháng đế quốc và gián điệp, lúc này liền trở thành ngục giam cho tân hoàng Christo tàn sát, trong hơn ba mươi ngày qua, ở đây chính là nơi giam giữ quý tộc, tướng lĩnh quân đội, thủ lĩnh và thành viên quân phản kháng, phú thương, thành viên đoàn dong binh tiền đế quốc, giam giữ tất cả tội phạm chính trị dám phản kháng tân hoàng.
Số người chết trong hắc ngục đã vượt qua năm vạn người.
Mỗi ngày đều có người bị lấy các loại dụng hình hành hạ đến chết.
Mỗi thời mỗi khắc, trong hắc ngục đều tràn ngập tiếng kêu rên thê thảm, âm thanh cầu xin tha thứ và nguyền rủa, giống như ác quỷ từ mười tám tầng địa ngục gào thét.
Cách mỗi một đoạn thời gian, tân hoàng Christo sẽ tới nơi này, nhìn tận mắt những địch nhân, đối thủ và kẻ thù chính trị ngày xưa bị hình phạt tàn khốc dằn vặt chết đi sống lại, cuối cùng bị xé thành thịt nát, mỗi một người bị tân hoàng chán ghét, đến khi bị dằn vặt còn hơi thở cuối cùng sẽ bị đem sống đút cho ma thú ăn.
Đương nhiên, người bị giam thảm nhất ở chỗ này chính là Granero.
Vị tâm phúc khi xưa của nhị hoàng tử điện hạ Domingos đã từng chỉ huy sở trị an đế đô, đã bị tước mất tứ chi, cắt lưỡi, chọc mù một con mắt, mỗi ngày cũng sẽ bị các loại hình pháp dằn vặt, liên tục thời khắc không ngưng nghỉ.
Tân hoàng Christo đã căm hận Granero tới trình độ khắc cốt ghi tâm, vì vậy không để cho hắn chết, phái Ma Pháp Sư và Y Sư ưu tú nhất, khi Granero bị dằn vặt còn lưu lại hơi thở cuối cùng lại đem hắn cứu sống lại, trị liệu đến trạng thái sáng suốt, sau đó lại dùng các loại cực hình dằn vặt.
Loại tao ngộ này, quả thực chính là cực kỳ bi thảm.
Thế nhưng, từ đầu đến cuối, vị quý tộc “Hồng Hồ Tử” khi xưa này cũng chưa từng mở miệng cầu xin tha thứ một lần nào.
Nơi sâu nhất ngục giam, có tiếng cười điên cuồng và tiếng kêu thảm thiết đồng thời vang lên, dường như quỷ ngục.
- Ha ha ha, Granero, ngươi cũng có ngày hôm nay, có phải rất đáng thương không? Có phải muốn lập tức chết đi không?
Một tên quan quân hành hình nửa trên xích lõa, trong tay nắm tiểu đao sắc bén như cánh ve, từng đao từng đao cắt từng miếng thịt trên thân thể Granero, trên mặt hắn mang dáng tươi cười dữ tợn, giọng điệu mỉa mai nói:
- Lúc đầu ta chẳng qua là cưỡng hiếp một nữ tử bình dân đê tiện, ngươi đã đem ta khu trục khỏi sở trị an đế đô, còn đánh gãy một chân ta, hắc hắc, thù này ta vẫn luôn nhớ kỹ, hiện tại, có phải ngươi rất hối hận, lúc trước không giết ta luôn a!
Tiểu đao trong tay hắn từng đao từng đao chém cuống, từng chút cắt bỏ thịt trên bả vai, cuối cùng chỉ còn lại bạch cốt um tùm, sau đó dùng lưỡi dao dùng sức đập xuống bạch cốt bả vai, từng từng cốt bọt bắn ra.
Loại cực hình này, quả thực chính là cực kỳ tàn ác.
Tứ chi người thụ hình đã bị huyết tương thẩm thấu, đầu tóc rối tung, toàn thân xích lõa, hiện đầy vết thương, trên mặt cũng là vết thương lớn nhỏ, một con mắt lớn mở to nhìn tên hành hình, máu loãng chảy xuông từ viền mắt xuống, ngay cả một đôi lỗ tai cũng bị cắt rụng, bộ dạng quả thực thê thảm đến cực điểm.
Người này chính là “Hồng Hồ Tử” Granero.
Phảng phất như hắn đã miễn dịch với thống khổ, mặc cho tên quan hành hình hung thần ác sát từng đao từng đao lăng trì mình, nhưng không có phát sinh một chút tiếng kêu thảm thiết nào, con ngươi đã cực kỳ lờ mờ mệt mỏi rã rời, lóe ra quang thải làm người ta sợ hãi.
- Ngươi biết ta ghét nhất ngươi ở cái gì không? Chính là loại nhãn thần chết tiệt này, giống như ngươi mới là người hành hình, mà ta lại như kẻ thụ hình, vì vậy, ta mới cho ngươi chịu dằn vặt gấp bội, dù sao là Christo bệ hạ ra lệnh, hắc hắc, chỉ cần không đùa ngươi tới chết mà thôi…A ha ha!
Tên quan hành hình đột nhiên cắm tiểu đao vào đoạn xương bả vai Granero, tàn bạo nói.
- Ngô!
Granero rốt cuộc phát ra tiếng gầm nhẹ, đau đớn kịch liệt, sắp vượt qua cực hạn nhẫn nại của hắn.
Trước khi tầm mắt hắn đen kịt ngất đi, đột nhiên, hắn mở to hai mắt, thấy được một thân ảnh không nên xuất hiện ở trong ngục, không biết khi nào xuất hiện ở đối diện, vẻ mặt mang thần sắc áy náy nhìn mình.
- Ô ô, ngô!
Hắn kịch liệt giãy dụa lên.
Một hàng thanh lệ từ trong con mắt còn lại của hắn, khó có thể ngăn chặn được mà chảy xuống.
- Ha ha, thế nào? Rốt cuộc sợ? Hối hận? Ha ha, đáng tiếc a, ngươi bây giờ dù có quỳ gối dập đầu trước mặt ta, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, nga, thiếu chút nữa đã quên, ngươi ngay cả chân cũng không có, quỳ thế nào a…
Tên quan hành hình nhìn thấy dị trạng của Granero, đắc ý cười ha ha.
Thế nhưng rất nhanh, hắn đã nhận ra không thích hợp.
Hắn bỗng xoay người, bất khả tư nghị phát hiện, một thanh niên bạch y như tuyết, không biết khi nào đã xuất hiện ở phía sau.
- Ngươi là…
Quan hành hình nói được nửa câu liền không nói được nữa.
Bởi vì hắn bất ngờ phát hiện, ở thông đạo địa lao phía sau, Vũ sĩ Barcelona và hoàng thất thế nhưng toàn bộ đã ngã lăn trên mặt đất, bọn họ sao lại chết? Thậm chí ngay cả một chút âm thanh cũng không phát sinh? Thực lực người thanh niên này, thật là đáng sợ!
Hắn còn muốn nói điều gì, nhưng lại hoảng sợ phát hiện, chính mình không mở miệng được, thân cũng không nhúc nhích nổi, thời gian trên người hắn giống như là bị đọng lại.
Thanh niên bạch y chậm rãi đi vào bên người Granero:
- Xin lỗi, ta đã tới muộn!
- Ô ô ô…
Granero bị cắt nửa lưỡi, nam tử này hơn ba mươi ngày chịu đựng cực hình dằn vặt cho tới bây giờ đều chưa từng phát sinh bất luận lời cầu xin tha thứ nào, ở thời khắc này, thân thể lắc lư kịch liệt, tâm tình kích động tới cực điểm, phát ra gào thét.
Tôn Phi đưa tay phất ra, đem cương thiết buộc chặt trên cơ thể Granero, lăng không chặt đứt.
Một cỗ lực lượng hoàng kim nâng thân thể hắn lên, chậm rãi đặt trên mặt đất.
Quốc Vương Bệ Hạ đưa tay ra, một cỗ thần lực tinh thuần chậm rãi chảy ra, rót vào trong thân thể Granero.
Tên quan hành hình bị giam cầm ở một bên, mở to hai mắt, bất khả tư nghị thấy theo quang diễm hoàng kim rót vào trong thân thể Granero, lỗ tai bị cắt đứt, con mắt bị chọc mù chợt bắt đầu lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục lại, từng phiến da thịt nhầy nhụa theo tứ chi mọc ra, không ngừng mà sinh trưởng kết hợp, thế nhưng dài ra huyết nhục, bạch cốt và da thịt mới…
- Điều này sao có thể? Coi như là cường giả cực đạo cũng không có khả năng khiến cho huyết nhục của người khác sống lại, lẽ nào thanh niên bạch y này, hắn dĩ nhiên là…Một tôn Thần Linh sao?
Cái ý niệm này chợt lóe rồi biến mất, khiến tên quan hành hình triệt để ngây người.