Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1210 - Chương 1106: Rống Giận Ngoài Cung Điện

Quoc vuong van tue Full
Chương 1106: Rống Giận Ngoài Cung Điện
 

Một khi ánh mắt vị hoàng đế cao cao tại thượng này rơi vào bất luận một mâm nào, thiếu nữ bàn đó lập tức quỳ bò qua, đem mâm đồ ăn mà hoàng đế bệ hạ nhìn dâng đến trước mặt.

Mới qua không đến bốn mươi ngày, tân hoàng Christo trầm mê tửu sắc, nguyên bản mặt trắng bệch lúc này càng thêm trắng hơn.

Hốc mắt hãm sâu và vành mắt thâm đen khiến hắn nguyên bản đã hung ác nham hiểm càng có vẻ thâm trầm đáng sợ hơn.

- Đại quân Barcelona đã vây khốn Hương Ba thành gần bốn mươi ngày, nghe đâu Hương Ba Vương Alexander từ đầu đến cuối đều chưa từng xuất hiện, hắc hắc, chỉ sợ hắn sớm đã sợ đến tè ra quần chạy trốn rồi đi, có lẽ không đến mười ngày, Hương Ba thành sẽ bị luân hãm, đến lúc đó, trẫm coi như là trừ được một cái tâm bệnh!

Christo tiếp ẩm rượu vang đỏ, khóe miệng còn lưu lại vết rượu, như là tiên huyết, hắn dùng khăn tay bạch sắc lau đi, đắc ý vừa cười vừa nói.

- Bệ hạ anh minh, Hương Ba thành căn bản không đáng để suy nghĩ, sớm muộn gì có một ngày, đầu lâu Alexander sẽ treo trước cửa bắc bêu đầu thị chúng!

- Bệ hạ ngài cơ trí và võ lực đều viễn siêu hơn tiên hoàng, dưới thống trị của ngài, Zenit và Barcelona kết làm đồng minh, thực lực một bước nhảy vọt, nghĩ không đến bao lâu thời gian, đế quốc Zenit sẽ trở thành bá chủ bắc vực, bệ hạ ngài cũng trở thành đại đế đệ nhất bắc vực!

- Ha ha ha, ta đoán, đêm nay có lẽ sẽ có tin chiến thắng từ phương bắc truyền đến!

Hai bên phía dưới đại điện, quân thần đế quốc bù nhìn nghe vậy đều hết lời vuốt mông ngựa, các lời khen từ trong miệng bọn hắn phát ra, mặt không đỏ tim không đập loạn.

- Bệ hạ, buổi sáng hôm nay, tướng quân Matafoe trú quân Barcelona ở Saint Petersburg phái người đến truyền lời, muốn đế quốc trong vòng ba ngày cung cấp quân lương và vũ khí còn lại, còn có các loại vũ khí của Hương Ba thành ngày xưa, toàn bộ giao cho người Barcelona bảo quản, không biết ý bệ hạ…

Một vị đại thần thân mặc quân trang do dự mà nói.

- Đây có cái gì mà do dự, đương nhiên là nghe theo ý tứ minh hữuu Barcelona mà làm.

- Ta xem a, chúng ta hẳn là nên cung cấp gấp bội phương tiện cho minh hữu Barcelona đi!

Có mấy đại thần đã khẩn cấp chen vào nói.

Christo gật đầu, chính mình muốn nói cái gì, đột nhiên trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy ở ngoài đại điện sắc trời đột nhiên trở nên sáng bừng lên, từng sợi quang huy kim sắc chói mắt từ ngoài cửa sổ đại điện truyền tới.

- Xảy ra chuyện gì?

Christo mang vẻ mặt kinh hãi.

Một đám đại thần cũng đều ghé mắt nhìn theo ánh mắt của hoàng đế bệ hạ, quay đầu nhìn ra, phát hiện kim quang sáng chói.

- Kim quang? Đây là…

- Ha ha, bệ hạ, tin tức tốt a, đây là điềm báo tốt lành a!

- A, đúng đúng đúng, đây là điềm tốt, trời báo điềm lành a!

- Nhất định là bệ hạ ngài thành tâm, trời cao cảm động, cho nên mới có dấu hiệu như vậy, được kim quang soi chiếu a, ta cảm giác hình như mình trẻ ra nhiều tuổi vậy!

Trong đại điện, các đại thần lại là một trận nịnh hót.

Đúng lúc này…

- Một đám phản đồ a dua nịnh hót, thật là khiến cho người ta buồn nôn, vận mệnh đế quốc, như thế nào giao cho đám tiểu nhân không bằng súc sinh cách ngươi có thể nắm giữ?

Một âm thanh tức giận rõ ràng vang lên bên tai mỗi người.

- Là ai? To gan như thế?

- Chết tiệt, báng bổ bệ hạ, lập tức lôi ra bầm thây vạn đoạn!

- Ai nói? Đứng ra đây! Người đâu, lập tức đưa hắn vào hắc ngục, nghiêm hình tra tấn!

Lời nói châm chọc như vậy, các đại thần tân đế quốc giống như là con kiến bị vỡ tổ, từng tên sắc mặt phẫn nộ ửng đỏ hét lên, tìm kiếm nơi phát ra âm thanh khắp nơi.

- Không cần, lão tử vừa từ hắc ngục trở về!

Âm thanh lại xuất hiện lần nữa.

Lần này, mỗi người đều rõ ràng phương hướng âm thanh truyền đến.

Khi bọn hắn quay đầu lại nhìn, trong nháy mắt ngây ra như phỗng, tất cả lời vừa muốn mắng chửi, tất cả đều không phát ra nổi nữa.

Bởi vì, bọn hắn thấy được một người không nên xuất hiện ở chỗ này.

Tiền quan chỉ huy sở trị an đế đô, “Hồng Hồ Tử” Granero.

Trong nháy mắt này, con ngươi tân hoàng Christo co rút lại, tròng mắt nổ bắn ra quang mang bất khả tư nghị khó có thể tin, quả thực giống như là gặp quỷ.

- Ngươi thế nào…

Christo hoảng hốt.

- Ta làm sao xuất hiện ở chỗ này, phải không? Hai chân và hay tay của ta, tại sao là mọc ra đúng không?

Granero cười ha ha, trong ánh mắt phụt ra quang mang phẫn nộ và cừu hận, giống như là hai đạo hỏa diễm hừng hực thiêu đốt làm chấn kinh thần kinh của tất cả mọi người trong đại điện, khiến mỗi người đều cảm giác được, chính mình đột nhiên như rơi vào hố băng vạn năm.

- Người đâu, người đâu, thị vệ ở nơi nào, bắt hắn lại cho ta, bắt hắn lại…

Trong lòng mọc lên một cỗ cảm giác cực kỳ không ổn, Christo bỗng nhiên từ hoàng tọa đứng dậy, hét lớn.

Tiếng bước chân dồn dập truyền đến.

Mấy nghìn danh binh sĩ khoác áo giáp ma pháp, như là thủy triều từ các nơi tràn vào đại điện.

Cùng lúc đó, âm thanh cảnh báo bén nhọn vang vọng toàn bộ hoàng cung.

Từng đạo lưu quang lóe ra.

Quang ảnh cường giả Nguyệt cấp thân mặc quân phục Barcelona chợt lóe, xuất hiện ở trong đại điện.

Biến hóa như thế khiến các quân thần trong đại điện và tân hoàng Christo rốt cục thở nhẹ một hơi, cảm giác an toàn một lần nữa về tới bên người, nụ cười trên mặt bọn họ càng trở nên dữ tợn đáng sợ hơn.

- Ha ha, mỗi ngày đều có gia hỏa không biết sống chết đến ám sát trẫm, đáng tiếc kết quả của bọn hắn đều là biến thành một đống thịt nát, Granero, ta không biết ngươi trốn từ trong hắc ngục ra thế nào, thế nhưng, ngươi không nên tới đế cung chịu chết!

Dưới vòng vây của các võ dĩ, tân hoàng Christo trấn định xuống, khinh miệt mỉm cười.

- Phải không? Nếu như thêm ta nữa thì sao?

Lại một âm thanh vang lên phía sau Granero.

Trong không khí đẩy ra rung động như vằn nước, Tôn Phi từ trong hư không từng bước nhẹ nhàng mà đi ra.

Dáng tươi cười trong nháy mắt đọng lại trên mặt Christo.

- Là ngươi? Hương Ba Vương Alexander? !

Hắn thất thanh kêu lên sợ hãi:

- Làm sao có thể? Hương Ba thành bị đại quân Barcelona vây khốn, ngươi làm sao có thể trốn ra?

- Bốn mươi vạn đại quân Barcelona đều đã bị Alexander bệ hạ đánh tan, Christo, cái tên vô sỉ phản quốc ngươi, chỗ dựa của ngươi đã sụp đổ rồi, ngày ngươi diệt vong cũng đã đến!

Granero phẫn nộ quát:

- Dựng lỗ tai chó của các ngươi lên mà nghe cho rõ, nghe âm thanh ở ngoài đế cung một chút!

Phảng phất như là đáp lại lời gầm lên của Granero, tiếng sấm hò hét và rống giận liênt ục vang lên, từ bên ngoài cung điện truyền đến.

Bình Luận (0)
Comment