Dựa theo kế hoạch lúc trước, lượng lớn dân cư nguyên thủy ở Hương Ba thành tiến vào khiến “Thiên Không Chi Thành” bừng bừng sinh cơ, lượng lớn lầu các trống trước kia được phân phối ra, tòa thành Thần tích to lớn như vậy, rốt cuộc nhiều hơn một phần nhân khí.
Các con dân Hương Ba thành đối với chỗ ở mới phi thường hài lòng.
Rất nhiều người không nghĩ tới, có một ngày, chính mình lại có thể ở trong tòa thành mỹ lệ như Thần Linh chi thành như vậy.
Nhà cửa hoàn mỹ, hoàn cảnh và không khí thư thích, lực lượng phòng vệ cường đại, cùng với tất cả đều có thể dựa vào âm thanh ma pháp điều khiển sơ sở vật chất sinh hoạt hằng ngày, khiến mỗi người đều cảm thấy, chính mình quả thực như trở thành chúa tể có tất cả trong thần thoại.
Đại bộ phận cư dân có thể tiến vào trong tòa thành Thần tích này, trên cơ bản đều là từ khi Tôn Phi chưa khởi phát, là lão cư dân sinh sống tại Hương Ba thành cổ, đối với Hương Ba thành trung tâm đáng tin.
Trừ những cư dân Hương Ba thành cổ ra, còn có một ít gia đình của các Chiến Sĩ biểu hiện cực anh dũng trong tác chiến, lập chiến công lớn.
Công tác lựa chọn cư dân “Thiên Không Chi Thành” cực kỳ nghiêm khắc.
Trước sau tổng cộng tiến hành hơn mười lần lựa chọn, hao tốn hơn một năm, từ trước khi Tôn Phi đại hôn đã bắt đầu kế hoạch, thiết trí trạm kiểm soát quan trọng, bối cảnh mỗi người đều điều tra rõ ràng, không có một chút sơ hở.
Tất cả công tác cũng là vì đảm bảo, tuyệt đối không có bất kỳ gián điệp địch quốc nào lẫn vào trong đó.
Bởi vì từ nay về sau, “Thiên Không Chi Thành” đã trở thành trung tâm của toàn bộ bắc vực.
Trở thành nơi dừng chân của “Nhân Hoàng Bắc Vực” Tôn Phi.
Trở thành chỗ đầu mối then chốt trung tâm chính trị và quyền lực tối cao của cả bắc vực.
Ngay cả mười hai tòa Thánh Phong Hoàng Kim phía sau núi Hương Ba thành, trước đây không lâu đều bị Tôn Phi dùng thủ đoạn Thần Thông nhập vào xung quanh Thần Vương sơn, thiết trí mười hai cung điện Hoàng Kim đi thông tới Thần Vương điện, do mười hai Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim đóng giữ.
Hơn nữa, tất cả gần nghìn chủng tộc ma thú lớn nhỏ khác nhau trong cánh rừng bao la vô tận cũng được nhập vào, hệ sinh thái “Thiên Không Chi Thành” đã triệt để hình thành.
Thời điểm Tôn Phi trở lại Thần Vương điện, “Thiên Không Chi Thành” đã hoàn thành công tác an trí cảnh giới cuối cùng.
Dưới sự chủ trì của ba người Angela, Elena và Ma Nữ Paris, các hạng công năng trong thành trước kia được mở ra triệt để, các loại thủ vệ an toàn, cảnh giới, điều tra thần trận đã triệt để mở ra, dưới sự chủ trì của cơ quan giám sát chuyên môn.
Có thể nói không chút khoa trương, tất cả các góc “Thiên Không Chi Thành” đều rõ ràng rành mạch hiện ra dưới “Thần Điện giám sát” trong Thần Vương sơn.
- Giờ khắc này, rốt cuộc đã đến!
Tôn Phi nhịn không được cảm xúc dâng trào, hắn đợi ngày này cũng đã lâu rồi.
Rốt cuộc “Thiên Không Chi Thành” đã triệt để khôi phục công năng ngày xưa, cho thấy lực lượng lúc toàn thịnh.
Hắn ngồi ngay ngắn trên hoàng tọa Thần Vương điện, chỉ một ngón tay, một luồng kim quang tiến vào trong một đóa liên hoa kim sắc.
Liên hoa nhẹ nhàng giãn ra, dường như mỹ nhân khiêu vũ, làm người ta say sưa.
Oang ùng ùng!
Trong nháy mắt tiếp theo, một cỗ hơi rung động từ bốn phương tám hướng “Thiên Không Chi Thành” truyền đến.
Cư dân trong thành đều từ trong phòng óc vọt ra ngoài.
Bất quá, sau kinh hoảng ngắn ngủi, mỗi người đều há to miệng, khó mà tin được tất cả những gì chính mắt mình thấy.
Bọn họ bất khả tư nghị phát hiện, tòa thành thị chính mình đang ở thế nhưng đang chậm rãi từ dưới đất bay lên, hướng về phía trên bầu trời bay đi…Mặc dù bốn phía thành thị có tường thành ngân sắc bảo hộ, nhưng có thể thấy rõ ràng, dãy núi bốn phía đang dần dần bé lại, trong giây lát đó, những đám mây bạch sắc cũng đã xuất hiện ở bốn phía thành thị.
Mỗi một khu dân cư đều có không ít tấm ma pháp thông báo.
Thông qua tấm thông báo, các cư dân có thể thấy được thông cáo mới nhất của vương thất, ở trong thành cũng có thể thấy được bốn phía thành thị, thậm chí là cảnh sắc phía dưới.
Khi bọn hắn từ tấm thông báo thấy được Hương Ba cổ thành phía dưới, thấy sông Tổ Lệ chảy cuồn cuộn, thấy thảo nguyên và tân thành phía nam bờ sông, thấy tân thành phía nam phồn hoa náo nhiệt, thấy những dãy núi phập phồng xa xa, thấy cánh rừng mênh mông bao la vô tận, nhìn thấy những người phía dưới dần nhỏ như con kiến…
Ngoại trừ kinh hô và hoan hô, tất cả các biểu tình khác tựa hồ cũng không đủ để biểu đạt phấn chấn trong lòng họ.
- Chúng ta.. Thế nhưng ở trong một tòa thành thị phiêu phù trên bầu trời?
- Đây có thật không? Vì sao chúng ta một điểm cũng không cảm nhận được thành thị đang rung động bay đi?
- Hoàn toàn giống như trên đất bằng…
Sau khi kinh hãi hô lên, mọi người đều quay về phương hướng Thần Vương sơn quỳ bái, hô to Quốc Vương vạn tuế!
Ai cũng biết, hết thảy đây là Quốc Vương Bệ Hạ mang đến…Tuy rằng lúc này Tôn Phi đã là hoàng đế Zenit, thậm chí là chúa tể trên danh nghĩa của toàn bộ bắc vực, thế nhưng các cư dân nguyên thủy Hương Ba thành vẫn có tập quán gọi Tôn Phi là “Quốc Vương”.
Chỉ có danh xưng này mới có thể khiến cho mọi người cảm thấy thân thiết.
Trong loạn thế này, một tòa thành thị phiêu phù trên không trung, hiển nhiên có thể khiến cho mọi người nhiều hơn cảm giác an toàn.
Hơn nữa, trước đó phía vương thất cũng đã tuyên truyền tòa thành thị này có hệ thống vũ lực và hệ thống phòng ngự an toàn cường đại, nhất là một câu nói “Coi như là đại quân Thần Linh cũng đừng mơ tưởng công phá tòa thành thị này” của Quốc Vương Bệ Hạ, khiến mọi người yên tâm triệt để.
Quốc Vương Bệ Hạ chưa từng lừa dối bọn họ!
Chưa từng có!
“Thiên Không Chi Thành” chậm rãi đột ngột từ mặt đất mọc lên, lấy một loại tốc độ không nhanh không chậm bay đi, sau khi trải qua thích ứng ngắn ngủi, lúc đầu khẽ chấn động, đường ngăn cách thật lớn triệt để dung nhập vào hư không, tiến vào trạng thái phi hành siêu tốc.
Mọi người trong thành chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó bên ngoài tòa thành hơi bao phủ một tầng quang màng ngân sắc trong suốt, nháy mắt đã xuất hiện ở trong tinh không vũ trụ mỹ lệ vô ngần.
Loại đột nhiên biến hóa này triệt để vượt qua cực hạn tưởng tượng của bọn họ.
Trong Thần Vương điện.
Ngoại trừ Tôn Phi đã sớm biết sự thần kỳ của “Thiên Không Chi Thành”, hai vị Vương phi, Ma Nữ Paris cùng với những đại thần khác đều bị một màn chính mình nhìn thấy làm cho sợ ngây người.
Tuy rằng trước đó tất cả mọi người đã hoặc nhiều hoặc ít đoán được sự bất phàm của tòa thành thị này.
Thế nhưng ai cũng không nghĩ tới, dĩ nhiên tòa thành này có thể lăng không phi hành, xuyên qua thời không.
Sau một hồi lâu, trong đại điện cũng tuôn ra một tràng hoan hô rung động khó có thể ngăn chặn.
- Từ nay về sau, “Thiên Không Chi Thành” chính là hành cung của trẫm, cũng là đế đô của cả bắc vực, trẫm khống chế “Thiên Không Chi Thành”, có thể tùy thời thăm dò con dân và quân đội mỗi tấc bắc vực.
Tôn Phi mỉm cười tuyên bố.
Thật ra hắn còn một câu không nói ra.
“Thiên Không Chi Thành” cũng là pháo đài và trận tuyến cuối cùng hắn dùng để đối kháng “kẻ ô nhiễm”.
Một khi thế cục đại lục Azeroth chuyển biến xấu đến trình độ không thể vãn hồi, một khi nhân tộc và các chủng tộc khác lần thứ hai dẫm vào vết xe đổ trong thời đại Thần Ma ngàn năm trước, đến thời điểm cuối cùng, Tôn Phi cũng có thể dựa vào “Thiên Không Chi Thành”, chuyên chở thân nhân, bằng hữu của chính mình, rời khỏi thế giới này, từ nay về sau phiêu bạt, tìm kiếm cõi niết bàn mới.
Đây là kế hoạch cho trường hợp xấu nhất.