- Chỉ sợ không chỉ là cưỡng đoạt dân nữ đơn giản như vậy đi?
Ngón tay Tôn Phi nhẹ nhàng mà gõ trên mặt bàn ngọc thạch, người quen thuộc với hoàng đế bệ hạ đều biết, đây là dấu hiệu khi hắn đưa ra quyết định gì đó.
- Hừ, ngươi tính là vật gì, dám tra hỏi bản tọa?
Hund cười lạnh nói:
- Thực lực ngươi không kém, đáng tiếc, có thực lực như vậy mà khi thủ thành Iduna chiến với Địa Tinh lại co đầu rút cổ không ra, còn không bằng bản tọa.
Tôn Phi nghe vậy, khẽ lắc đầu, không muốn cùng hắn nhiều lời.
Hund thấy thế, trong lòng càng là đại định.
Dừng một chút, hắn đưa tay chỉ vào Victoria công chúa điện hạ sau khi ăn như lang như hổ đói đang vỗ bụng hài lòng nghỉ ngơi, ha ha cười nói:
- Lưu lại nữ nhân này, chuyện ngày hôm nay sẽ kết thúc ở đây, bản tọa sẽ không truy cứu các ngươi tự tiện xông vào đại điện, đả thương cao thủ hộ thành, hai người các ngươi có thể đi rồi.
Hắn đem Tôn Phi xem là cao thủ lưu lạc trong thành mà đối xử.
Đối với người như thế, coi như là thực lực trên Hund hắn, hắn cũng không có chút nào sợ, dù sao hắn ở trong thành Iduna cắm rễ thời gian không ngắn, có trận doanh và thế lực của chính mình, vây công đánh chết một vị cường giả cực đạo lưu lạc, căn bản không cần suy nghĩ.
Lúc này hắn vẫn không chút nào che giấu sắc dục như cũ.
Trên thực tế, hai nữ nhân trước mắt này hắn đều muốn, chẳng qua là vì tạm thời mê hoặc Tôn Phi, chờ sau khi rõ ràng lai lịch của Tôn Phi, nếu như có lai lịch không ra sao, hắn nhất định sẽ mời đến trợ giúp, triệt để giết chết Tôn Phi, đem cả hai mỹ nữ cướp về.
Tôn Phi vẫn là cười nhạt không nói như cũ.
Chỉ là lãnh ý trong con ngươi cũng càng ngày càng lạnh.
Hund mắt thấy vẻ mỉa mai trên mặt đối phương, nhìn mình như sơn dương đợi bị giết thịt, nhất là nhãn thần đó, khiến hắn cực kỳ khó chịu.
Hund khó có thể áp chế phẫn nộ trong lòng, đang muốn nói cái gì nữa.
Cũng đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến một mảnh tiếng thảm giết, tiếp theo có một tên hộ vệ lảo đảo chạy vào, thất kinh nói:
- Đại nhân, không xong, không xong…
Hund giận dữ mắng mỏ:
- Có sự tình gì không ổn, bộ dạng vội vàng hấp tấp như vậy?
- Khởi bẩm…Đại…đại nhân, bên ngoài đột nhiên có lượng lớn quân đội... bao vây toàn bộ khu vực, xưng là quân viễn chinh của đế quốc bắc vực, người của chúng ta sắp không cản nổi.
- Cái gì? Đế quốc bắc vực?
Trong lòng Hund thất kinh.
Bất quá chợt nghĩ tới một sự tình khác, rất nhanh lại bình tĩnh lại.
Không để ý tới thị vệ báo tin, Hund xoay người nhìn thẳng Tôn Phi, bừng tỉnh cười lạnh nói:
- Thì ra các ngươi là người của đế quốc bắc vực, trách không được dám ở trước mặt bản tọa làm càn như thế, thế nào, cũng bởi vì mấy ngày trước bản tọa cự tuyệt cành ô- liu mà các ngươi tung ra, hiện tại đã muốn động võ? Xem ra khí phách và thủ đoạn của đế quốc bắc vực, bất quá cũng chỉ là như thế mà thôi!
- Là địch nhân với đế quốc bắc vực, chuẩn bị biến mất ở thành Iduna đi!
Nữ Rogue chậm rãi đứng lên, gằn từng chữ.
- Tiện nhân, ở đây không đến lượt một cái tiểu Vũ sĩ Nguyệt cấp như ngươi nói chuyện!
Ánh mắt xích lõa của Hund đảo qua trên thân nữ Rogue, nhìn thẳng Tôn Phi, nói:
- Mười hai Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim tọa hạ “Nhân Hoàng Bắc Vực”, cao thủ “Hắc Y Thánh Điện” và cao thủ Ẩn Điện, nghe đây cũng đã tiến nhập vào hàng cường giả cực đạo, tiểu tử, nói đi, ngươi là vị nào trong đó?
Ẩn Điện là một tổ chức bí mật của “Nhân Hoàng Bắc Vực” được người ngoài biết đến, lấy Vong Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink, cùng với Tứ Căn Thứ và cao thủ ám sát Inzaghi làm chủ, hành động xuất quỷ nhập thần, cùng với tổ chức tình báo trên đại lục, nghe đâu vô cùng kỳ diệu, từ từ trở thành một tổ chức làm người ta nghe đã sợ hãi, được xưng là Ám Nhận của “Nhân Hoàng Bắc Vực”.
Vì thế Hund mới hỏi như vậy.
Đại thần tài chính Victoria điện hạ nghe vậy, nhãn thần thương hại lắc đầu, nửa ngày rồi mà tên tráng hán xấu xí này vẫn còn không biết rõ mình đang đối mặt với ai a.
Trong lúc nói chuyện, tiếng thảm giết bên ngoài càng ngày càng rõ ràng.
Từng đạo ba động lực lượng cường đại truyền vào.
Oanh!
Một đạo khí tức đáng sợ oanh xuống.
Khung đá đại điện ầm ầm nghiền nát, một đạo thân ảnh chật vật vạn phần rơi xuống.
Cơ hồ là trong cùng một lúc.
Ùng ùng long! !!
Khung đính đại điện giống như là bị mưa thiên thạch bắn trúng, không ngừng có thân ảnh rơi xuống, không khí ma sát ra hỏa hoa, mặt đất bị đập thành từng đạo khe hắc sắc, nền đất bắt đầu rung động, từng cây thạch trụ thật lớn bị bẻ gãy…
Trong nháy mắt, tòa đại điện khắc trận văn ma pháp cực kỳ kiên cố, phần khung đính đã bị triệt để dỡ xuống, trở nên rách nát không chịu nổi.
Hund chỉ kịp phóng xuất ra lực lượng, bảo hộ Elton đang chết ngất trên mặt đất, tất cả cũng đã kết thúc.
Trong nháy mắt tiếp theo, lực lượng ba động đáng sợ bất ngờ bạo phát như nước lũ từ trên bầu trời đổ xuống, không ai có khả năng chống đối.
Sắc mặt Hund đại biến.
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một vị Nữ Vũ Thần phong hoa tuyệt đại, ma pháp tiên giáp che đi cả người như tiên diễm nóng bỏng, đầu tóc như hỏa diễm tung bay, sắc mặt cao quý lãnh diễm, lăng không ngưng trệ trên bầu trời đại điện.
Mà lực lượng không ai có thể chống đối chính là từ trên thân Nữ Vũ Thần này, cuồn cuộn không ngừng phóng thích đi ra.
- Hoàng phi bắc vực!
Hund miệng đắng lưỡi khô, thân ảnh xinh đẹp trong mắt khiến hắn lần đầu tiên sinh lòng sợ hãi.
Hắn chỉ cảm thấy trái tim trong lồng ngực thiếu chút nữa nhảy ra, giống như là bị người hung hăng đập một gậy, một cỗ nghịch huyết xông thẳng lên ót, đầu váng mắt hoa, sau đó là một trận rùng mình.
Nghĩ không ra người của đế quốc bắc vực lại lớn mật như thế, vừa ra tay chính là khí thế lôi đình, không hề cố kỵ.
Bên người lục tục truyền đến tiếng rên rỉ…
Ovo Moyella, Schultz, Marc gonzalez, Benyon…
Mỗi người đều là những khuôn mặt cực kỳ quen thuộc với Hund, đều là cường giả cực đạo đóng giữ thánh Iduna, càng chủ yếu chính là, những người này đều là đồng bọn trận doanh của hắn, bọn họ từng kết thành liên minh, trong một trận doanh đối kháng với Gotze.
Bọn họ, đều là trận doanh Thần Thánh Giáo Đình.
Ở trong vòng vài ngày qua, bọn họ không chỉ cự tuyệt cái phao mà đế quốc bắc vực đưa tới, còn âm thầm liên hợp cùng một chỗ, đi lại với Thần Thánh Giáo Đình, bày ra kế hoạch trọng yếu.
Tâm Hund từng chút từng chút chìm xuống.
Sau khi lựa chọn thân cận trận doanh Thần Thánh Giáo Đình, hắn không phải là không nghĩ đến có thể sẽ gặp đả kích của đế quốc bắc vực, thế nhưng vạn vạn cũng không nghĩ đến, thủ đoạn của đế quốc bắc vực lại bá đạo như vậy, kiêu ngạo như vậy, không chút nào che giấu như vậy, xích lõa như vậy.
Loại thủ đoạn kịch liệt xé rách mặt tất cả này khiến Hund nghẹn họng nhìn trân trối.
Hắn bỗng nhiên xoay người, vững vàng nhìn thẳng Tôn Phi đang ngồi trên chủ tọa xa xa, thần sắc ngưng trọng nói:
- Ngươi, rốt cuộc là ai? Là ai?
Sau khi hắn tiến nhập vào đại điện, đây là lần thứ ba hắn hỏi vấn đề này.
Thế nhưng lúc này đây, hiên nhiên là bất đồng với hai lần trước.
Đây là lần đầu tiên hắn đặt câu hỏi này với tư thái không kìm lòng nổi mà ngưỡng mộ như vậy.
Thế nhưng lúc này vẫn như hai lần trước, hắn vẫn không có được đáp án mong muốn.
Xa xa, nam tử bạch y như tuyết, tóc đen như thác nước căn bản không có chút bộ dạng muốn nói chuyện, mang trên mặt tia cười nhạt như có như không, mắt nhìn xuống chính mình.