Ám sát Tôn Phi là một bước trong kế hoạch của hắn.
Nam vực đúng là nơi khởi điểm nguyên thủy tất cả dã tâm của hắn.
Tôn Phi không biết tại sao Pura Boutini muốn lợi dụng thi thể Chủ Thần Địa Tinh, chế tạo ra những Địa Tinh không trọn vẹn chỉ biết đến giết chóc, sau đó lợi dụng Địa Tinh đi huyết tẩy nam vực đại lục, cũng không biết chi tiết kế hoạch của thiên tài nhân tộc điên cuồng này, hết thảy tạm thời còn là bí ẩn.
Thế nhưng rất hiển nhiên, từ tin tức trong lời nói mà xem, trở thành Chủ Thần là một trong những dã vọng của Pura Boutini.
Hơn nữa hắn đã tìm được biện pháp để đạt được dã vọng này rồi.
Một cỗ thi thể Chủ Thần đích thực là bảo tàng trân quý nhất trên thế giới, ẩn chứa vô hạn khả năng và huyền bí.
Tin tức truyền đi, nhất định sẽ khiến toàn bộ đại lục khiếp sợ.
- Biết bọn họ là ai không?
Pura Boutini chỉ vào mười hai thân ảnh ngân giáp khôi ngô bốn phía xung quanh ngọn núi phỉ thúy, đắc ý cười nói:
- Có lẽ ngươi sẽ nhận thức được một số người trong họ đi!
Lời còn chưa dứt.
Mười hai tôn thân ảnh ngân giáp thật lớn bắt đầu thong thả nhúc nhích, tiếp theo lộ ra từng khuôn mặt trầm lặng lạnh ngắt.
Đều là cường giả nhân tộc.
Tôn Phi liếc mắt liền nhìn thấy mặt một vị trong đó, nhất thời đầu oanh địa một tiếng, thiếu chút nữa nổ tung.
Alexander Pato!
Vị Chí Tôn trẻ tuổi khi trước ở trong cánh rừng vô tận bao la phía sau Hương Ba thành đã từng cùng Tôn Phi kết bái huynh đệ, tuy rằng chỉ vài lần nói chuyện nhưng tuyệt đối tâm đầu ý hợp, sau lại vì yểm hộ tàn chi quân đội hai đại đế quốc Cythia, huyết chiến ngã xuống, nghe đâu đã tự bạo, thế nhưng hôm nay lại xuất hiện trước mắt Tôn Phi.
- Chết tiệt!
Tôn Phi hầu như không chút do dự nào, hóa thành một đạo lưu quang, đưa tay chộp tới hướng thân hình “Pato”, muốn cứu hắn ra.
Đúng lúc này, “Pato” vẫn nhắm mắt đột nhiên trợn mắt lên.
Một đạo quang mang đỏ như máu dã thú từ trong đôi mắt hắn bạo bắn ra.
Tiếp theo chợt giơ tay lên, một quyền oanh ra Tôn Phi.
Ầm ầm!
Sóng âm thật lớn vỡ ra trong không gian lục sắc.
Tôn Phi bị chấn bay ngược trở lại, vết thương băng liệt, từng đạo máu tươi kim sắc bắn ra như bão tố.
Tôn Phi mang trên mặt kinh hãi, sau đó lại chuyển thành trấn tĩnh và phẫn nộ.
Đúng vậy, Pato, vị Chí Tôn trẻ tuổi mỉm cười linh động, vị nhân tài yêu đế quốc và con dân của mình hơn mạng sống, thanh niên yêu trung vực đại lục kia đã vẫn lạc rồi, máu tươi của hắn thấm vào phiến thổ địa trung vực màu mỡ, vì tín ngưỡng của mình mà bỏ ra tất cả.
Rất hiển nhiên, Pato đã mất đi là không thể nào xuất hiện ở chỗ này.
Hơn nữa, “Pato” trước mắt này chỉ có diện mạo là không đổi, mà những phương diện khác như lực lượng, thân hình cùng khí chất đã triệt để cải biến…Lúc này, Tôn Phi cũng đã nhìn ra, mười hai thân ảnh ngân giáp thật lớn này nhưng thật ra là dùng một loại luyện kim thuật cực kỳ tà ác cùng ma pháp dung hợp hắc ám ra tới những quái vật này, trong thân thể tản ra tử khí nồng nặc, nhưng lại là có thể phát huy ra lực chiến đấu vô cùng đáng sợ.
Bọn họ có chỗ tương tự với Chiến Hồn bí kim tinh thạch ngân sắc của Tôn Phi, thế nhưng một chính một tà, hiển nhiên không phải một đường.
Mười hai tôn khôi lỗi ngân sắc này nếu là xuất hiện ở trên đại lục Azeroth, vốn phải là đối tượng bị truy sát của Thần Thánh Giáo Đình trước tiên, hiện tại, nhưng lại trở thành công cụ của Pura Boutini.
- Ha ha, Alexander Pato, tướng lĩnh trẻ tuổi trác việt của đế quốc Cythia, là Chí Tôn trẻ tuổi có linh khí lớn nhất, nghe đâu cũng là huynh đệ thân thiết của ngươi, nửa năm trước, bởi vì chống lại đại quân giáo đình, bị vây giết trở thành thịt nát, thân thể của hắn từ nay về sau tiêu thất trên thế giới này, linh hồn cũng bị tan nát, chỉ có đầu lâu được bảo tồn xuống, xem như là một chút tài liệu hữu dụng, ta dùng đầu lâu hắn thấu thành một cỗ “Thần Chiến Sĩ” …Tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, ưu nhã cỡ nào, ha ha, Alexander, ngươi cảm thấy thế nào?
Pura Boutini rất hưng phấn khi thấy sâu trong đôi mắt Tôn Phi rốt cuộc xuất hiện một tia phẫn nộ rồi.
Làm Tôn Phi tức giận, đối với hắn mà nói chính là một sự tình kích thích hết sức hưởng thụ.
- Ngươi biết mười hai tôn “Thần Chiến Sĩ” này hao tốn của ta bao nhiêu tài liệu không? Ha ha, tròn một nghìn một trăm tôn cường giả Đại Nhật cấp đại viên mãn nhân tộc, ba mươi lăm tôn cường giả cực đạo…Những nguyên liệu này đại đa số đều là từ hai đại đế quốc Cythia cùng với các đại đế quốc trên nam vực đại lục, bọn họ vì đám dân đen ngu xuẩn mà đối kháng với Địa Tinh, lại bị ta giết như đồ tể giết chó…Thấy được khi trước cường giả Địa Tinh sinh ra thế nào chưa? Ha ha, nơi tạo ra “Thần Chiến Sĩ” cũng như thế, ta để bọn họ tự giết lẫn nhau trong cỗ thân thể Chủ Thần Địa Tinh, chỉ có người mạnh nhất mới có thể sinh tồn xuống, sau đó phá hủy linh hồn bọn hắn, dùng luyện kim thuật và hắc ma pháp, từ thi thể kẻ đáng thương chết đi thâu ra một cỗ thân thể hoàn mỹ…
- Được rồi!
Tôn Phi đột nhiên lên tiếng, cắt gẫy hồi ức say sưa của Pura Boutini.
- Cái gì? Ngươi nói cái gì? Lớn tiếng một chút, ta không nghe rõ!
Trên mặt Pura Boutini mang biểu tình tàn nhẫn.
- Ta nói, tên cặn bã ngươi, chết một vạn lần đều không đủ chuộc tội!
Biểu tình Tôn Phi lãnh tĩnh, sát ý lạnh thấu xương, từ thân thể hắn phiêu đãng ra giống như thực chất.
- Đây thật là chuyện nực cười nhất mà ta nghe qua, ngươi, hiện tại chẳng qua là kẻ đáng thương phủ phục dưới chân ta, tự thân khó bảo toàn, có tư cách gì nói những lời này?
Pura Boutini cười ha ha.
Trên mặt Tôn Phi đột nhiên hiện ra một tia cười nhạt:
- Ta đoán, tên cặn bã Pura Boutini ngươi còn chưa tiến vào cảnh giới Chủ Thần đi?
Pura Boutini giễu giễu nói:
- Ta mặc dù không phải Chủ Thần cũng không phải là loại trạng thái ngươi có thể khiêu khích, thụ thương nghiêm trọng như thế, lại không có biện pháp khôi phục, còn mang theo một cái trói buộc, trốn lại trốn không thoát, ngươi, giống như là một lão hổ bị rút răng, cắt bỏ móng vuốt bị giam giữ trong lồng sắt, đứng trên tử lộ!
Trên mặt Tôn Phi cũng lộ ra nụ cười quỷ dị:
- Nhiều lời vô ích, ngươi đã không tấn cấp cường giả Chủ Thần, như vậy nói cách khác, chính ngươi cũng không thoát khỏi quang tù lục sắc này?
- Có ý gì?
Pura Boutini đột nhiên cảm thấy có chỗ nào không đúng.
- Ý của ta là nói, tên cặn bã ngươi nhất định phải chết, thật sự chết chắc rồi!
Tôn Phi đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, trên thân hiện ra một cỗ thánh lực kim sắc không gì sánh kịp, chợt lóe rồi biến mất, trong nháy mắt điện quang hỏa thạch, vết thương trên người hắn thế nhưng triệt để khôi phục.
Kim quang xẹt qua trên thân Nữ Vũ Thần Elena, cũng trong nháy mắt triệt để trị liệu thương thế của nàng.
- Đây…Không có khả năng? !
Con ngươi Pura Boutini đột nhiên co rút lại.