Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1333 - Chương 1207: Người Trong Truyền Thuyết

Quoc vuong van tue Full
Chương 1207: Người Trong Truyền Thuyết
 

- Lấy xuống mặt nạ của ngươi đi, ta rất hiếu kỳ gương mặt dưới mặt nạ này rốt cuộc cất dấu cái bí mật gì.

Tôn Phi nhìn chằm chằm nam nhân tay cầm quyền trượng, lấy tư thái giáo hoàng xuất hiện trước mặt mình này là thế nào.

Trong nháy mắt này, ánh mắt mọi người đều tập trung trên thân người này.

Trong vạn chúng chờ mong, mặt nạ hoàng kim bị chậm rãi thái xuống.

Tất cả mọi người đều ngừng hô hấp lại.

Xuất hiện trong mắt mọi người là một gương mặt lạ lẫm bình thản, hơi có vẻ già nua, nếp nhăn chồng chất, tóc bạch sắc thưa thớt trải qua chải vuốt tỉ mỉ, vẫn có vẻ mất trật tự như cũ, tựa hồ là thời gian quá dài không có trải qua ánh nắng mặt trời chiếu xạ, da trắng kinh người, là màu sắc người sống không nên có, da khô gầy.

Nếu như nói Blatter khiến người ta cảm giác gió thổi qua cũng bị ngã, vậy lão nhân trước mắt này giống như là một tác phẩm điêu khắc bằng cát, chỉ cần gió thổi qua, trong nháy mắt sẽ hòa thành ngàn vạn hạt cát nhỏ sụp đổ xuống, theo gió phiêu tán.

Tôn Phi từ trên thân thể lão nhân già nua này ngửi được một tia vị đạo mục nát.

Rất hiển nhiên, đây là một tồn tại cực kỳ cổ xưa, mặc dù là lực lượng cao đoan cấp bậc Thần Vương cũng không cách nào trợ giúp hắn khôi phục thanh xuân, chỉ có thể duy trì không chết đi…Nói như vậy, lão nhân trước mắt này chỉ sợ đã vượt quá ngàn năm thọ mệnh rồi hả?

Quả thực chính là lão quái vật.

Thế nhưng hiển nhiên không có người nào có thể nhận ra thân phận người này.

Các cường giả xung quanh đều lộ ra thần sắc mê hoặc, nếu nưh nói Blatter lúc trước còn có người có thể nhận ra, như vậy người trước mắt này đã xa xa vượt qua khỏi trí nhớ của bọn hắn, thậm chí vượt qua độ dài sinh mệnh của bọn họ.

Về phần Tôn Phi?

Đi tới đại lucn này bất quá chỉ mới mấy năm mà thôi, đương nhiên sẽ không nhận ra được lão nhân cổ xưa như vậy.

Nhưng thật ra trên mặt Batistuta lộ ra một tia thần sắc nghi hoặc.

Tuy rằng từ bên ngoài không phân biệt được rốt cuộc là ai, thế nhưng khí tức lượn lờ trên thân lão nhân này khiến hắn cảm giác được cảm giác xa xôi mà lại quen thuộc.

- Hài tử, không nhân ra ta sao?

Tân giáo hoàng mỉm cười, chăm chú nhìn Batistuta.

Một câu nói kia giống như là sét đánh ngang trời, trong nháy mắt khiến bao nhiêu ký ức phủi bụi trong đầu Batistuta mở ra, một đạo kim quang chiếu đến, hắn vô cùng khiếp sợ nói:

- Ngài là…Stabile miện hạ? Lão điện chủ…Nga, trời ạ, điều này sao có thể? Ngài không phải…

Batistuta triệt để hoảng loạn.

Cái tên “Stabile” từ trong miệng Batistuta nói ra, hầu như đối với mọi người đều vô cùng xa lạ, thế nhưng đối với Tôn Phi mà nói lại giống như một đạo cự kiếm hất lên một cái tên tồn tại trong trí nhớ của hắn.

Guillermo Stabile!

Một cái tên đã phi thương xa xôi.

Cái tên này từ bảy, tám trăm năm trước đã vô cùng huy hoàng, nắm giữ quyền thế lớn nhất trên đời này, tiếp thu sùng bái toàn bộ đại lục, có vô số tín đồ, vinh quang và quang huy là danh từ đại biểu cho hắn.

Bởi vì hắn từng là giáo hoàng Thần Thánh Giáo Đình.

Nam nhân nắm giữ Thần Thánh Giáo Đình trước Blatter.

Cũng là giáo hoàng “Hắc Y Thánh Điện”, người soạn ra “Thần dụ” giáo đình, khi đó “Hắc Y Thánh Điện” chính là chi nhánh giáo phái chiếm cứ thượng phong tuyệt đối trong giáo đình.

Cũng chính là bởi vì người này đột nhiên thất tung, giáo đình rơi vào nội loạn, “Hắc Y Thánh Điện” xuống dốc, bị bài xích ra khỏi trung tâm quyền lực giáo đình, thiếu chút nữa trực tiếp bị hủy diệt, sau lại mới có sự tình Blatter lên ngôi và Pura Boutini phản bội “Hắc Y Thánh Điện”.

Một đoạn huy hoàng lúc đó bị đi vào lịch sử, bị vĩnh hằng phủ đầy bụi thời gian.

Bởi vì người kế nhiệm chèn ép, “Hắc Y Thánh Điện” xuống dốc, Stabile, tên vị giáo hoàng quang minh đệ nhất Thần Thánh Giáo Đình, rất nhanh lại tiêu thất trong lịch sử đại lục, bị người sau lãng quên.

Stabile biến mất cũng là một đoạn lịch sử bí ẩn bất khả tư nghị trong chiều dài lịch sử Thần Thánh Giáo Đình.

Dù sao, trước khi biến mất, Stabile tay cầm quyền cao, thời khắc đỉnh phong cũng coi là đệ nhất cường giả Thần Thánh Giáo Đình, lại có Thần Khí giáo đình nơi tay, hiển hách vô cùng, không người nào có thể sánh bằng, trừ phi hắn muốn tự sát, bằng không ai có thể giết hắn?

Nghĩ không ra, cách hơn tám trăm năm, nam nhân nguyên bản đã bị coi là đã vẫn lạc, cư nhiên lại một lần nữa xuất hiện trong truyền thuyết.

Nói như vậy, nửa năm trước Thần Thánh Giáo Đình phát sinh nội loạn, chỉ chính là Stabile trở về đảo Sicilia, từ trong tay Blatter đoạt lại giáo quyền đã thất lạc? Chẳng lẽ nói, Stabile biến mất, cư nhiên có liên quan đến người kế nhiệm Blatter? Hắn là bị Blatter ám toán?

Suy đoán như vậy hẳn là giải thích hợp lý nhất.

- Tám trăm năm trôi qua, nghĩ không ra, trên đời này thật đúng là có người còn có thể nhận ra ta, nhớ kỹ tám trăm năm trước, ngươi vẫn là một tiểu hài tử.

Trên mặt Stabile mang theo mỉm cười, nhìn Batistuta, không khỏi thổn thức.

- Thật là…Ngài?

Batistuta không khống chế nổi tình cảm của mình, vọt tới trước mặt Stabile, quỳ xuống đất, trong mắt đã tràn ngập nước mắt.

Khi đó, xác thực hắn vẫn là một đứa bé, mới bảy, tám tuổi, là một trong tiểu nam hài hát thơ ban trong “Hắc Y Thánh Điện”, bởi vì có thiên phú tu luyện thánh lực, vì vậy được xem trọng, đã từng nhiều lần được đích thân giáo hoàng Stabile ban tặng chúc phúc. Trong trí nhớ của Batistuta, Stabile là một vị giáo hoàng vô cùng hòa ái, mỗi ngày sẽ rút ra một ít thời gian cùng ngâm xướng thánh ca với bọn nhỏ hát thơ ban, giảng thuật cố sự xa xôi, thân thiết truyền thụ võ đạo cho bọn nhỏ tu luyện.

Vô số bọn nhỏ hát thơ ban đều muốn gần gũi với bị giáo hoàng bình dị này, xem như thân nhân mà đối đãi.

Sau khi Stabile thất tung, Batistuta vô cùng thương tâm, len lén khóc vô số lần.

Cũng chính là bởi vì sùng bái và tôn kính vị giáo hoàng này mới khiến cho Batistuta cự tuyệt lôi kéo của các chi nhánh giáo phái khác, gia nhập “Hắc Y Thánh Điện”, mấy trăm năm qua bất luận là cục diện không tốt cỡ nào, đều cực lực chống đỡ “Hắc Y Thánh Điện” tồn tại, mãi cho đến khi Tôn Phi xuất hiện, mới để cho “Hắc Y Thánh Điện” hầu như lâm vào diệt vong có thể phát dương quang đại.

Nghĩ không ra, ngày hôm nay người mà hắn sùng bái nhất rốt cuộc cũng xuất hiện trên thế gian lần nữa.

Tình cảm vui buồn lẫn lộn như vậy, rốt cuộc khiến Batistuta, nhân vật cấp bậc đầu sỏ trong đế quốc bắc vực, đã tấn cấp Thần Linh nhịn không được lệ rơi đầy mặt.

Mà lúc này đây, dưới nhắc nhở của một ít lão nhân, các cường giả xung quanh rốt cuộc cũng biết nội tình trong đó.

Cái biến cố này thật là làm người ta khiếp sợ.

Giáo hoàng tiêu thất tám trăm năm xuất hiện trở lại rồi?

Đây có ý vị thế nào?

Bình Luận (0)
Comment