- May mắn thay tất cả đều được Sáng Thế Thần sắp xếp, nhân tộc xuất hiện một người đứng đầu chân chính, hài tử, ta mặc dù mới trở về không đến nửa năm, thế nhưng cũng đã vô số lần nghe qua tên của ngươi, còn những truyền kỳ về ngươi, ta vì ngươi mà cảm thấy vinh hạnh!
Tôn Phi khiêm tốn mỉm cười:
- Miện hạ quá khen, ngài mới là tấm gương mà hậu bối chúng ta phải học tập.
Stabile mỉm cười gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía Vũ Thánh đại lục Maradona trong đoàn ngân quang lượn lờ, nói:
- Lão bằng hữu, sao không cùng đến tâm sự a, còn muốn bày ra tư thái bức người ngàn dặm sao?
- Ha ha ha, thực sự là nằm mơ cũng không nghĩ tới, cái lão già ngươi tưởng chết tám trăm năm rồi, cư nhiên lại sống đến giờ, tốt!
Trong tiếng cười lớn hào sảng, quang diễm ngân sắc lượn lờ trên thân hắn rốt cuộc biến mất, lộ ra thân hình buồn bã, râu quai nón hắc sắc nồng đậm và tóc dài quyển khúc, tướng mạo cực kỳ phổ thông, thuốc không rời miệng, từng miếng từng miếng hút vào thở ra.
Hào quang vừa hiện.
Maradona đi tới bên người Stabile, thậm chí còn đưa tay sờ nắn da thịt, đầu tóc Stabile, bộ dạng cực kỳ hiếu kỳ.
Bộ dạng hỉ hả như vậy khiến Batistuta và các cường giả Thần Thánh Giáo Đình khác nhíu mày, bất quá suy nghĩ đến thân phận địa vị của Maradona và quan hệ tựa hồ không tệ với Stabile, cuối cùng vẫn là chịu đựng không có quát lên tiếng.
Mà những cường giả khác quan vọng ở trong hư không, lúc này cũng từng người há to miệng không ngậm lại được.
Vũ Thánh đại lục danh chấn thiên hạ, cao không thể chạm, là thần tượng trong lòng của vô số Vũ Giả toàn bộ đại lục, thế nhưng bởi vì Maradona luôn là thần long thấy đầu không thấy đuôi, xuất quỷ nhập thần, có rất ít người có thể thấy được diện mạo chân thật của hắn, rát nhiều người đều thần hóa Maradona trở thành một hình tượng cao thủ tuyệt thế hoàn mỹ, bạch y như tuyết, ánh tuấn tiêu sái, phong lưu cái thế, rực rỡ lóa mắt.
Thế nhưng lúc này nhìn thấy dáng dấp thực sự của Vũ Thánh đại lục khiến một số người nhất thời cảm thấy hình tượng trong lòng bị tan biến.
Đây rõ ràng là hình tượng một đầu lĩnh dong binh lưu manh a, khác xa quá xa với hình tượng Vũ Thánh đại lục mà mọi người tưởng tượng ra.
Thế nhưng rất hiển nhiên, sự thực xảy ra trước mắt, mặc dù không muốn tin cũng không được.
Cũng mau thực lực của Maradona quả nhiên là cường hãn đến bất khả tư nghị, vừa rồi hào quang chợt lóe thì cao minh tới cực điểm, không có bất kỳ người nào nhìn ra, đây là cái thủ pháp gì.
…
…
- Uy, ngươi lão gia hỏa này, ngươi đã sống lại, vậy thì nói một tiếng, để mọi người đi tới đảo Sicilia Thánh Sơn quang minh xem một chút chẳng phải là tốt rồi sao, nghe đâu nơi đó là thiên đường tuyệt mỹ, có rất nhiều mỹ nữ hát thơ ban, vì sao còn muốn cố lộng huyền hư, đem Alexander và ta mời đến cái chỗ này?
Maradona nói hết sắc sắc sảo.
Câu này vừa ra, vô số người xung quanh lần thứ hai nghe thấy tiếng vật gì đổ nát trong lòng mình.
Gia hỏa này thật là thần tượng của toàn bộ Vũ giả đại lục sao? Rõ ràng chính là một cái đại thúc bỉ ổi a!
Bất quá, những lời này đã hỏi tới trọng điểm.
Tôn Phi cũng yên lặng chờ đáp án.
Stabile cười khổ nói:
- Nếu như ta trực tiếp mời các ngươi tới đảo Sicilia Thánh Sơn quang minh, các ngươi sẽ đi sao? Dù sao nơi đó là tổng bộ Thần Thánh Giáo Đình, vạn nhất ta thiết trí bẫy rập gì, đối với các ngươi gây bất lợi thì sao?
- Điều này cũng đúng, nếu không phải là tận mắt thấy lão tiểu tử ngươi còn sống, nói gì ta cũng sẽ không tin tưởng giáo đình, cũng sẽ không đi tới đảo Sicilia, ha ha.
Maradona đánh ha ha, đột nhiên lại nhíu mày hỏi:
- Không đúng a, lão tiểu tử ngươi đó, trước đây ngươi là một người kín tiếng, ngày hôm nay lại làm ra thanh thế lớn như vậy, mời ta và Alexander đến, còn hấp dẫn hầu như toàn bộ cường giả đại lục tới như vậy, chỉ sợ còn có chuyện gì khác đi?
Tôn Phi cười trộm trong lòng,
Hắn quả thực chính là yêu chết cái Vũ Thánh đại lục này rồi.
Maradona nhìn như hỉ hả không có gì, nhưng trên thực tế, mấy vấn đề hắn đưa ra, không chỗ nào không phải là điểm mấu chốt, đem tất cả thắc mắc trong lòng mình và mọi người hỏi rõ ràng.
Nói đến cái vấn đề này, thần sắc Stabile hơi có vẻ ngưng trọng, gật gật đầu nói:
- Đích xác, hôm nay ta thật là dùng một cái kế sách nhỏ, mượn lực ảnh hưởng của hai vị, đem những cao thủ nhân tộc trên đại lục đều dẫn tới nơi này là vì muốn nói một cái sự tình.
Nói đến đây, Stabile nhìn “Thiên Không Chi Thành” trôi nổi lơ lửng trên bầu trời xa xa, dừng một chút, nói:
- Nếu tất cả mọi người đều tới, vậy một ít chuyện cũ và bí ẩn phủ bụi hơn một nghìn năm trước nên vạch trần màn che rồi, kế tiếp ta muốn nói một chuyện rất trọng yếu.
Nói đến đây, hắn quay sang nói với một vị cường giả Thần Thánh Giáo Đình bên cạnh câu gì đó, cường giả Thần Thánh Giáo Đình xoay người tiến vào trong Thần Điện phi hành tìm vật gì đó.
- Mọi người đều biết, hơn một ngàn năm trước, đại lục Azeroth nằm ở đỉnh phong đấu khí và văn minh ma pháp, Thần tộc được xưng là chúa tể quang minh, cùng Ma tộc chúa tể hắc ám, là chủ nhân toàn bộ đại lục, bọn họ quản hạt vạn tộc, tiếp thu cúng bái, có lực lượng cường đại đến cực điểm, thế nhưng, chính hai chủng tộc cường đại này, nhưng cơ hồ là trong một đêm, từ đỉnh cao văn minh sụp đổ, biến mất trên đại lục. Về đoạn lịch sử này, trên đại lục sinh ra đủ loại thuyết pháp, đối với sự tiêu thất của hai tộc Thần Ma cũng có đủ loại suy đoán, ngày hôm nay, ta sẽ nói một ít tân bí trong đó.
Trên mặt Stabile mang theo vẻ trầm tư, chậm rãi nói.
Hầu như nhất thời đều khơi lên hứng thú trong lòng mọi người.
Đích xác, suy đoán về thời đại Thần Ma nhiều vô số, nhưng lại khó có thể đạt thành một cái nhìn thống nhất.
Hai tộc Thần Ma là chủng tộc vô cùng cường đại, thần thông bất khả tư nghị, có khả năng khai thiên tích địa, là bá chủ hoàn toàn xứng đáng, cũng có văn minh vô cùng huy hoàng, không có chút dấu hiệu suy sụp nào, nhưng lại ở thời điểm hưng thịnh nhất, bất khả tư nghị sụp đổ, tiêu thất diệt tộc.
Một nghìn năm nay, không ai biết bọn họ tiêu thất thế nào, về suy đoán hai tộc tự giết lẫn nhau, đồng quy vu tận hiển nhiên là khó ai có thể chấp nhận.
Trong mắt Tôn Phi cũng lộ ra một tia hứng thú.
Trên thực tế, Tôn Phi mơ hồ biết được nguyên nhân hai tộc Thần Ma tiêu thất.
Bất luận là nhật ký huyết thư của hoàng đế Ải Nhân tộc trong “Tổ địa cuối cùng” phía sau núi Hương Ba thành, hay là từ miệng giáo hoàng “Thú Thần Điện” Chung Đại Tuấn Thú Nhân tộc kể ra, tất cả đều chỉ hướng về phía địch nhân thần bí “Ô Nhiễm Giả”.
Không biết trong lời nói tiếp theo của Stabile, có đúng là liên quan đến “Ô Nhiễm Giả” hay không?
- Rất nhiều người đều cho rằng là Thần Ma chán ghét chiến tranh, vì vậy đều tự ly khai đại lục, cũng có người cho rằng, hai tộc Thần Ma trong chiến tranh đồng thời bị diệt sạch, hoặc là lâm vào an nghỉ, còn có đủ loại suy đoán khác, thế nhưng, kỳ thực suy đoán như vậy đều không chính xác, nguyên nhân chân chính là, bọn họ gặp phải địch nhân không thể chống lại.