- Đây là người đứng đầu Thần tộc và Ma tộc, đã từng là hai tồn tại quyền thế bậc nhất, cũng là lực lượng mạnh nhất toàn bộ đại lục ở thời đại thần thoại kia, mạnh mẽ lấy máu Thần Ma, triệu hoán và thôi động sáo trang Thánh khí sáng thế, bọn họ đã tiêu hao hết toàn bộ năng lượng và huyết nhục bản thân, mặc dù là thân thể cấp bậc Chủ Thần đỉnh phong, cũng chỉ còn lại một cái xác không hoàn chỉnh, ngoài ra, triệu hoán sáo trang Thánh khí sáng thế còn tiêu hao huyết nhục của hơn hai mươi tồn tại Chí Tôn cấp bậc Chủ Thần…
Stabile thở dài nói:
- Đây chính là dưới tình huống lâm vào tuyệt cảnh bọn họ mới phải làm ra lựa chọn như vậy, đương nhiên, trước đó cừu hận giữa Ma tộc và Thần tộc để cho bọn họ không cùng chung sức hợp tác, cũng là nguyên nhân khiến đại lục rơi vào tay giặc quá nhanh.
Trong nháy mắt này mọi người đều có một cảm giác buồn vô cớ như bị mất thứ gì đó.
Khi nhìn hình ảnh một đôi nam nữ phong hoa tuyệt đại hóa thành vạn vạn mảnh vỡ tiêu thất đi, trong lòng Tôn Phi đột nhiên có một loại yêu thương khó có thể giải thích, giống như là mất đi thân nhân của chính mình vậy.
Nhất là cái nữ tử ôn nhuận kia, cho Tôn Phi một loại cảm giác cực kỳ quen thuộc.
- Thì ra, đạt được thắng lợi cuối cùng thật là hai tộc Thần Ma!
- Thì ra, sau khi văn minh Thần Ma sụp đổ, sở dĩ văn minh nhân tộc có thể duy trì liên tục chỉ là nhờ vận khí tốt!
- Đích xác, bởi vì chiến đấu đến cuối cùng, các chủng tộc phụ thuộc cường đại như Tinh Linh, Ải Nhân, Long tộc đều có năng lực xây dựng tiểu thế giới của mình, ngay cả thú tộc cũng thoát đi đại lục, chỉ có nhân tộc bởi vì lực lượng yếu ớt, không cách nào đào sinh, nhưng lại vừa vặn đạt được sinh cơ cuối cùng.
- Một ngàn năm nghỉ ngơi lấy sức, nhân tộc đạt được quyền bá chủ đại lục.
Mọi người xung quanh không khỏi thổn thức.
Sau khi Tôn Phi biết sự tồn tại của “Ô Nhiễm Giả”, gánh nặng vẫn luôn treo trong tâm, ở thời khắc này rốt cuộc nhẹ nhàng xuống, trên thân phảng phất như là mất đi gánh nặng vạn cân, nhất thời cảm thấy cả người đều buông lỏng rất nhiều.
Cho tới nay, “Ô Nhiễm Giả” ở trong lòng Tôn Phi vẫn luôn như thanh kiếm treo trên đỉnh đầu hắn, cho hắn vô tận áp lực, coi nưh là trở thành chưởng khống giả đế quốc bắc vực, có lực lượng đối kháng với Thần Thánh Giáo Đình, thậm chí là đánh bại Địa Tinh, đánh chết Pura Boutini, hắn cũng không có nhẹ nhõm thở một hơi chân chính.
Hiện tại tốt rồi, thanh kiếm vẫn treo trên đỉnh đầu rốt cuộc triệt để tiêu thất.
Thì ra “Ô Nhiễm Giả” ở ngàn năm trước cũng đã hoàn toàn bị tiêu diệt.
Cái gọi là chi kiếp diệt thế rốt cuộc cũng không tồn tại nữa.
Tuy trong lòng còn có một chút hoang mang, thế nhưng Tôn Phi vẫn lựa chọn tin tưởng Stabile.
Bởi vì mấy quyển trục này, tuyệt đối xuất thân từ thời đại Thần Ma ngàn năm trước, nhân uân chi khí hồng sắc cũng tuyệt đối là lực lượng từ ngàn năm trước, có một loại lực lượng nhân tộc không thể sở hữu, đây là thuộc tính lực lượng bổn nguyên lực hai tộc Thần Ma, người khác căn bản không thể mô phỏng theo.
Trong nháy mắt Tôn Phi có một loại cảm giác mất đi mục tiêu phấn đấu.
Giải thoát rồi.
Mọi người xung quanh cũng kìm lòng không nổi mà lộ ra từng đợt biểu tình dễ dàng trên mặt.
Lúc này, trọng tâm mọi người để ý lại một lần nữa nhớ tới đối lập giữa đế quốc bắc vực và Thần Thánh Giáo Đình, thái độ lúc trước của Nhân Hoàng Bắc Vực và Stabile khiến tất cả mọi người thấy được một tia hy vọng đại lục hòa bình.
Tôn Phi cũng là cảm thấy như thế.
Nếu đã không có uy hiếp “Ô Nhiễm Giả”, vậy mở rộng đế quốc bắc vực cũng là mất đi ý nghĩa.
Tôn Phi cũng không phải là người nhiệt tâm với quyền thế, hơn nữa giáo đình hắc hóa, bởi vì Stabile xuất hiện có xu thế quang minh trở lại, điều này cũng khiến cho hai thế lực không quá mức xung đột giá trị quan kịch liệt.
Về phần quan hệ giữa hai đại cự phách sau này sẽ thế nào thì chưa biết được.
- Trên thực tế, ngày hôm nay mục đích chủ yếu của ta, ngoại trừ mượn cơ hội gặp mặt lần này, triệt để giải quyết sai lầm không thể vãn hồi của giáo đình trong thời đại của Blatter và Pura Boutini, vạch trần sương mù ngàn năm trước, mục đích chủ yếu nhất kỳ thực là mượn uy vọng và sức ảnh hưởng của bệ hạ và Vũ Thánh đại lục, hấp dẫn những người mạnh nhất toàn bộ đại lục tụ tập đến Meazza, đem bí ẩn thời đại Thần Ma phân tích rõ ràng, nhất là lời nhắn nhủ của hai người đứng đầu Thần tộc và Ma tộc trước khi ngã xuống, ta nghĩ đối với cục diện đại lục hôm nay có ý nghĩa vô cùng quan trọng, ta hy vọng, chiến tranh và giết chóc có thể dừng lại, hy vọng nhân tộc có thể quý trọng quyền lợi sinh tồn trên đại lục Azeroth hôm nay, chúng ta nên đoàn kết lại, tránh cho giẫm lên vết xe đổ, dù sao, thế giới này có vô số vị diện, hoặc là trong tương lai một ngày nào đó, kẻ xâm lăng tương tự như “Ô Nhiễm Giả” sẽ xuất hiện, chúng ta phải bảo tồn lực lượng đánh một trận bảo vệ đại lục.
Thời điểm Stabile nói đến đây, thần tình có chút kích động.
Trên mặt hắn thần quang rạng rỡ, cực kỳ thần thánh.
Dừng một chút, hắn lại tiếp tục nói:
- Hy vọng Thần Ma ngã xuống, có thể khiến chúng ta suy nghĩ kỹ lại, mục đích của ta rất đơn giản, nhân tộc đại lục phải thống nhất thành một mối với quyền uy và quyền lực chân chính, kết thúc tình thế giáo đình và đế quốc bắc vực có địa vị ngang nhau, cái gọi là tình thế hòa bình tương đối giữa các đại đế quốc vẫn còn kẽ hở, đó không phải là thứ ta chờ mong, cũng không phải là lựa chọn tốt nhất.
Những lời này nói ra rất có khí phách.
Mọi người xung quanh đều nhất thời biến sắc.
Bầu không khí nguyên vốn đã hòa hoãn xuống, bởi vì một câu nói kia mà một lần nữa trở nên khẩn trương lên.
Stabile đây là có ý gì?
Một người là đầu mối quyền lực thống nhất của đại lục?
Kết thúc cục diện địa vị ngang nhau của giáo đình và đế quốc bắc vực?
Lẽ nào Stabile muốn chinh phục đế quốc bắc vực? Muốn Nhân Hoàng Bắc Vực thần phục mình? Muốn đoạt lại vị trí giáo hoàng “Hắc Y Thánh Điện” ? Muốn thành lập một hệ thống thống trị giáo quyền duy nhất trên đại lục?
Đây nếu là thật…vậy dã tâm thật quá lớn.
Thế nhưng cũng có người mơ hồ cảm thấy, có vết xe đổ hủy diệt thời đại Thần Ma, thuyết pháp của Stabile tựa hồ có chút đúng, đích thật đó là một cái lựa chọn tốt nhất.
Thế nhưng, Nhân Hoàng Bắc Vực sẽ đáp ứng yêu cầu gần như khiêu khích vậy sao?
Vị chúa tể trẻ tuổi này sẽ đơn giản nhường quyền thế ngập trời trong tay mình sao?
Ánh mắt của mọi người không khỏi tập trung trên thân Tôn Phi.
Lúc này Tôn Phi cũng đang lẳng lặng nhìn chăm chú vào Stabile, trong lòng một bên suy nghĩ ý đồ chân chính của lão nhân này, một bên mỉm cười hỏi:
- Nếu miện hạ nói vậy, có lẽ trong lòng ngài đã có ý tưởng tốt nhất về thống nhất nhân tộc đại lục?
Stabile quả nhiên gật đầu.
- Không sai, giáo đình và đế quốc bắc vực có thể lấy phương thức hòa bình hợp lại thành một, chính là lựa chọn hoàn mỹ nhất, cũng là cục diện mà ta chờ mong thấy nhất, mà người có tư cách, có thực lực, có địa vị làm được điểm này, trong thiên hạ, chỉ có một người.
Nói đên đây, trên mặt Stabile lộ ra một tia mỉm cười, nói:
- Người này, chính là ngươi.
- Ta?
Tôn Phi ngẩn ngơ.