- Ta? Một người bình thường vừa mới trở về nhà mà thôi.
Tôn Phi cười khổ.
Thật lâu không nói tiếng phổ thông, bỗng nhiên nói lại, hiển nhiên có chút trúc trắc, giống như tòa thành thị trước mắt này đã triệt để trở nên xa lạ.
Hắn nhận ra được mấy người trước mắt này đều là người Trung Quốc.
Nam tử dẫn đầu mặc quân trang lục sắc, thân thể cường tráng, hắn là quân nhân hoặc cảnh sát được huấn luyện nghiêm chỉnh, mấy người khác, tố chất thân thể cũng là không tệ, trong đó có một mỹ nữ mặc quần sóoc ngắn, lưng nhỏ, màu da ngăm khỏe khoắn, xem ra giống như là nhân viên giáo luyện.
Mấy người này so với người bình thường đều cường kiện hơn một ít, tụ cùng một chỗ, lại có chút vũ khí thông thường và vật phẩm cảnh dụng, cũng hơi có chút sức chiến đấu, trách không được có thể may mắn sống sót đến bây giờ.
- Ngươi…Ngươi thật là nhân loại? Người Trung Quốc?
Mỹ nữ quần sóoc ngắn mang theo cảnh giác và hiếu kỳ, hỏi dò:
- Ngươi…Không phải là thần tiên trời cao phái xuống hả?
Tôn Phi cười cười, nói:
- Có lẽ vậy, không cần phải khẩn trương, ta thực sự chỉ là một người bình thường mà thôi, ta không nhớ rõ một ít chuyện lúc trước, ở đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, các ngươi ai có thể giải thích cho ta một chút đi.
Mặc dù hết sức tò mò với lai lịch của Tôn Phi, nhưng có lẽ Tôn Phi hiểu hiện ra hòa khí, cùng với hình thể nhân loại, rốt cuộc thắng được tín nhiệm của mọi người, bọn họ mang theo sợ hãi và sùng bái, ngồi xuống bên cạnh Tôn Phi, mỹ nữ có thân hình nóng bỏng tên Giản Khiết kia bắt đầu giới thiệu những chuyện đã xảy ra.
…
…
Tai nạn phủ xuống quá mức đột ngột.
Ước chừng là ba tháng trước, cơ quan giám sát thiên văn của các quốc gia trên Trái Đất, trước sau kinh ngạc phát hiện, phổ sóng năng lượng trong thái dương hệ đột nhiên trở nên bất ổn định, hố đen, dải phát sáng, bề mặt mặt trời phóng ra dòng điện mang hoạt động điện từ cũng trở nên cực kỳ kịch liệt.
Mười hai tiếng đồng hồ sau, ngay cả kết cấu không gian cũng trở nên bất ổn định.
Một ngày sau, tai nạn xảy đến.
Trong bầu trời, đột nhiên xuất hiện từng thông đạo truyền tống không gian thật lớn mà khoa học cũng khó có thể giải thích, phảng phất như là một mảnh hải mạc đổi chiều ở trên trời, cực kỳ giống hố đen siêu thời không trong truyền thuyết, không biết thông hướng đi đâu.
Các quốc gia đều từng phái ra máy bay không người lái, thậm chí là máy bay có người điều khiển đi dò xét, thâm nhập vào trong xung động tìm kiếm chân tướng.
Thế nhưng, tất cả nỗ lực đều là thất bại.
Sau mười tám giờ, từng khối cự cầu hắc sắc thật lớn từ trong thông đạo xuất hiện, ở trong không khí ma sát kịch liệt, bộc phát ra hỏa diễm, như là sao băng rơi đập xuống mặt đất, đập ra từng cái hố sâu không thấy đáy.
Đi cùng đó là trùng tử như thủy triều bắt đầu từ trong hố sâu xuất hiện, trùng kích các thành thị nhân loại trên trái đất.
Ngày diệt vong như trong phim khoa học viễn tưởng xảy đến.
Nhân loại vội vàng không kịp chuẩn bị, vừa tiếp xúc đã tổn thất thảm trọng.
Lượng lớn thành thị trong nháy mắt bị xâm nhập, bình dân tay không tấc sắt bị tàn sát không tòn, lượng lớn nhân khẩu tử vong, thành thị rơi vào tay giặc, tai nạn như ôn dịch khuếch tán ra, khủng hoảng vô biên khiến xã hội loài người tan vỡ trong nháy mắt.
Số lượng đám trùng tử tăng lên cấp tốc, nơi đi qua, tất cả sinh mệnh đều bị phá hủy…
Hệ thống và trật tự nền văn minh nhân loại triệt để lâm vào tan vỡ.
Tuy rằng quân đội nhân loại bắt đầu tác chiến với đám trùng tử, thế nhưng không cách nào tiêu diệt được nó, trái lại từng bước tan tác.
Vũ khí thông thường không chút nào hiệu quả với đám trùng tử cốt chất cường ngạnh, mà một khi chúng nó trốn vào xào huyệt ngầm, vũ khí sát thương quy mô lớn cũng không cách nào hiệu quả để đánh chết được lũ trùng tử này.
Nhân loại, trong nháy mắt thì lâm vào trong tồn vong sinh tử.
…
…
- Như vậy thực sự không có chuyện gì sao? Vạn nhất những trùng tử này phát hiện chúng ta…
Vương Kiến và các đồng bạn trong lòng run sợ theo sát phía sau Tôn Phi, hướng phía nhà cao tầng tiếp theo đi tới.
Bọn họ xem như là người may mắn.
Tai nạn bộc phát trong thành phố, bọn họ lấy được một ít trang bị thường dùng của cục cảnh sát, đồng thời vẫn chưa gặp tao ngộ tàn sát quy mô lớn của trùng tử, tại tràng diện diệt vong sinh tồn được ba ngày, vẫn không có bị trùng tử phát hiện.
Thế nhưng hiện tại, thức ăn, nước uống dự trữ đã dùng hết, khi Tôn Phi kiến nghị bọn họ đi cùng mình, cuối cùng bọn họ vẫn là khắc phục sợ hãi trong lòng, đi theo phía sau Tôn Phi.
Thấy Tôn Phi đi lại trên đường như là ngao sơn ngoạn thủy, căn bản không chút phòng bị, đám người Vương Kiến vẫn là từng đợt hết hồn, rất sợ tạo ra động tĩnh khiến đám trùng tử ẩn nấp trong bóng tối phát hiện.
- Yên tâm.
Tôn Phi đi tuốt ở đằng trước, khoát khoát tay.
Từ sau khi đi tới trái đất, tiếng hô hoán của Chung Đại Tuấn triệt để biến mất, có lẽ là bởi vì sự tồn tại của đám trùng tử, trên địa cầu bao phủ năng lượng sóng động kỳ dị nhiều không đếm xuể, pháp tắc không gian và năng lượng ở đây cũng từ từ phát sinh cải biến, tinh thần lực của Tôn Phi lúc này tuy rằng đã có sự phân hình hơn nửa trái đất, nhưng lại không cách nào tìm được chuẩn xác vị trí của Chung Đại Tuấn.
Lúc này cũng chỉ có thể chậm rãi tìm.
Đương nhiên, cũng không thể đem những người còn sống sót trong thành phố này bỏ mặc được.
Tôn Phi quyết định dẫn bọn họ rời khỏi đây, tìm kiếm những căn cứ thành thị còn chưa bị công hãm, an bài bọn họ đến đó.
Toàn bộ thành phố Bắc Kinh tự nhiên cũng không chỉ có mấy người Vương Kiến còn sống sót, Tôn Phi muốn đưa bọn họ tụ tập cùng một chỗ, mang đi ra ngoài.
Tôn Phi cũng không quá mức sốt ruột, trong lòng suy nghĩ một ít thắc mắc trong lòng hắn, một bên chậm rãi cùng những người ngày đi đường.
- Chi chi…
Phía trước đột nhiên truyền đến tiếng gào thét bén nhọn liên tiếp, tiếp theo mặt đất rung động, một cao trung tử cao hơn hai thước, vọt ra như thiểm điện, gai xương chân bén nhọn, ở trên mặt đất lê ra từng đạo dấu vết sâu hơn mười phân.
- A, cứu mạng, trùng tử!
- Cẩn thận a!
Những người còn sống sót điên cuồng mà hét lên.
Thế nhưng một giây sau, tất cả tiếng thét chói tai đều thành líu lưỡi lại.
Bởi vì bọn họ bất khả tư nghị nhìn thấy, trùng tử có thể trong nháy mắt xé rách một đầu voi, bị quái nhân Tôn Phi nhẹ nhàng đưa tay một trảo liền bắt được trong tay, phảng phất như là không hề có trọng lượng phiêu phù trong không trung, ngay cả động cũng không thể động đậy một chút nào, thậm chí ánh mắt đám trùng tử luôn tràn ngập hồng sắc giết chóc, lúc này cũng hiếm thấy có một tia thần sắc sợ hãi.
Tôn Phi đưa tay, nhẹ nhàng chạm đến thân thể trung tử.
- Tổ chức cốt cách kiên cố, hệ thần kinh phát triển, tinh thần lực ba động của sinh mệnh có trí khôn, tiêu chuẩn khoảng chừng tiểu hài tử ba, bốn tuổi, ân? Tựa hồ là bị loại bỏ bộ phận cấu thành tinh thần lực sợ hãi, thực lực sao, tương đương với tiêu chuẩn Vũ sĩ nhị Tinh cấp trên đại lục Azeroth…
Tôn Phi nói, đưa tay lên bẻ gãy chân nhọn của trùng tử, lại tỉ mỉ quan sát một trận.
Lúc này, sát vách lại truyền tới âm hưởng trùng tử chạy trốn rung động.
Tôn Phi giơ tay lên, một đạo mũi nhọn chợt lóe rồi biến mất.
Gai xương hóa thành ám khí, phi bắn ra, xuyên thấu mặt tường dày hai mươi phân phía trước, đem ba, bốn trùng tử cách năm mươi thước phía trước đang điên cuồng xông lại trực tiếp bắn chết ngay tại chỗ.