“Bỏ lại? Ta không có ý đuổi ngươi.”
Tôn Phi bị biểu hiện của Y Liên Na làm cho kinh hoảng, hắn thật sự không hiểu tại sao nàng ta phản ứng mạnh vậy.
“Y Liên Na, có thể ngươi hiểu lầm rồi. Ta chỉ muốn một mình đối phó với mấy tên quái vật kia thôi. Đợi tới khi nhiệm vụ hoàn thành ta sẽ tiếp tục mang ngươi đi tới khu hoang dã.”
“Nhưng mà ta…”
Nghe Tôn Phi nói như thế mỹ nữ dong binh mới thoáng yên tâm một tí, nhưng là nàng vẫn cố gắng tranh luận cùng Tôn Phi. Ngoại trừ việc trong nội tâm nàng không muốn cùng Tôn Phi đột nhiên phải tách ra như vậy thì một phần khác là vì nó động tới kiêu ngạo của một nữ chiến sĩ La Cách, một nữ dong binh tới thời điểm khó khăn lại ly khai chủ nhân là một việc rất tổn hại đến danh dự.
“Cứ như vậy nhé! Hiện giờ ta đang rất gấp, lần sau sẽ giải thích từ từ cho ngươi.”
Tôn Phi tuy là một tên sắc lang, nhưng cũng là một tên sắc lang có nguyên tắc. Tán tỉnh ỷ ôi cùng một nữ dong binh đúng là một chuyện rất hấp dẫn, tuy nhiên tình hình chiến sự bên ngoài đang thật sự rất nguy cấp. Hắn dù cho có hứng thú với nàng ta tới mấy cũng không thể ở lại được.
Nói xong câu này hắn lập tức dứt khoát bước vào cổng truyền tống. Vì phòng ngừa nàng mỹ nữ kia đi theo, hành động đầu tiên của hắn là đóng ngay cánh cổng truyền tống lại đem con đường tiến về thị trấn Tristram hoàn toàn chặt đứt.
Y Liên Na ngơ ngác nhìn cánh cổng truyền tống từ từ biến mất, khuôn mặt nàng biểu lộ cực kỳ phức tạp, có cao hứng, có thất vọng, có chút tự trách… Trên khuôn mặt tuyệt mỹ thoáng ửng hồng, khóe miệng bất tri bất giác nhấc lên một nụ cười nhẹ.
…
…
Hống
Tôn Phi vừa bước vào thị trấn Tristram lập tức thi triên kỹ năng “Cuồng hào”. Một chiêu này vừa ra lập tức thu được hiệu quả.
Lực lượng thần bị theo tiếng gào của Tôn Phi truyền ra bốn phương đem những tên Khô lâu xạ thủ đang vây quanh cổng truyền tống dọa sợ tới mức chạy tán loạn.
“Cơ hội đã tới!”
Tôn Phi lập tức xông lên tiến hành chém giết, một hơi tiêu diệt rất nhiều tên xạ thủ. Mười giây sau kĩ năng “Cuồng hào” hết hiệu quả, bọn quái vật lại ào ào xông tới. Tôn Phi tiếp tục sử dụng “Cuồng hào”
Tại trong Hắc ám thế giới, chỉ cần pháp lực ngươi đầy đủ có thể thi triển kỹ năng vô số lần mà không cần thời gian chờ hay ngâm xướng khiến cho chậm trễ. Tôn Phi lúc tới đã cẩn thận chuẩn bị vài bình nhỏ “Khôi phục pháp lực” khiến cho hắn có thể trong phạm vi pháp lực của mình liên tục thi triển kỹ năng “Cuồng hào”.
Sau mười một lần “Cuồng hào” hắn cuối cùng tiêu diệt toàn bộ đống khô lâu xạ thủ bỉ ổi, hắn liền thu thập toàn bộ trang bị rơi trên đất trong đó hai con tiểu boss rớt ra đến hai kiện trang bị màu lam sau đó ném hết vào trong hành trang.
Phía xa xa trong thị trấn lại thấp thoáng có quái vật mới xuất hiện
“Tộc Hắc dạ”
Đây là một loại quái vật đầu trâu thân người sử dụng vũ khí là một thanh liêm đao sắc bén màu hồng, chân cong như chân trâu, móng trâu, trên đầu còn mọc ra hai cái sừng rất lợi hại, khả năng cận chiến rất mạnh, lực sát thương cực lớn.
Bất quá loại quái vật cận chiến này đối với nhân vật Dã nhân mà nói uy hiếp không lớn. Tôn Phi lần nữa sử dụng “Cuồng hào” tiêu giệt, chém giết từng bộ phận quái vật, rất nhanh đã diệt được nhóm quái vật này trong đó có một con thủ lĩnh, máu đặc biệt trâu bò, Tôn Phi diệt xong con này còn nhận được hai món trang bị màu lam rớt ra.
Tuy nhiên hiện giờ cũng không có thời gian đi nhặt trang bị. Sau khi giết hết hai đám lớn quái vật, bởi đông tĩnh chém giết quá lớn nên rốt cuộc đã kinh động tới con bos trùm ở thị trấn Tristram, Cách Thụy Tư - Hoa Nhĩ Đức.
Thánh kỵ sĩ oai hùng ngày xưa từ trong ngọn lửa địa ngục trong phế tích phóng vọt ra. Lúc ngày Hoa Nhĩ Đức đã trở thành một tên ác ma hình người, bất qua khác biệt với mấy tên quái vật khác chính là Hoa Nhĩ Đức vẫn còn giữ được hình dáng nhân loại mà không có bị ác ma hóa, đã vậy còn có vẻ mập ra, bụng hơi lồi, thân thể tuy thấp nhưng rất cường tráng. Đặc biệt ánh mắt của hắn là một mảnh đỏ như máu, giống như là hai luồng máu tươi di động lóe lên ánh sáng bạo ngược đầy mùi huyết tanh cùng chết chóc. Không khí trong theo sự xuất hiện của hắn thoáng chốc tràn ngập mùi vị huyết tinh, tràng cảnh cực kỳ khủng bố.
Hoa Nhĩ Đức khi còn sống từng là một thánh kị sĩ cường đại. Sau khi đọa lạc thực lực của hắn càng thêm tăng cường, dù mất đi thánh lực bảo hộ nhưng lực lượng mác ma lại khiến cho hắn càng thêm cường đại. Tốc độ của hắn rất nhanh, vừa nhìn thấy Tôn Phi hắn tựu lập tức rống lên xông tới, nắm đấm tựa như tia chớp lóe lên bắn thẳng qua hắn.
Tôn Phi vội đưa tấm chắn lên chống đỡ.
“Đông”
Lực lượng khổng lồ lập tức truyền tới, dùng thân thể cùng sức lực biến thái của Dã nhân mà hắn còn bị đẩy lùi ba bốn bước. Một cổ khí tức nóng rực theo tấm chắn truyền tới toàn thân Tôn Phi, huyết dịch trong thân thể hắn dường như đang bị thiêu đốt khiến hắn cảm thấy đau nhức tới tận xương tủy. Tôn Phi biết rõ đây là khả năng Hoa Nhĩ Đức đạt được sau khi có được lực lượng ác ma, bổ sung thêm hỏa diễm địa ngục thiêu đốt trong công kích.
Tôn Phi lập tưc hoán đổi vũ khí, đại phủ với lực sát thương kinh người lập tức xuất hiện nơi tay hắn.
“Xoát xoát xoát”, ba búa mang theo hàn quang lập lòe lập tức được bổ ra.
Ba búa đều trúng mục tiêu, lực sát thương cực lớn lưu lại trên người tên ác ma Hoa Nhĩ Đức ba vết thương dọa người. Tên ác ma này đau đớn ngửa đầu lên trời gào thét, lượng máu của hắn giảm mạnh xuống tới một phần mười.
“Hà hà, dám chơi với ông sao. Cứ tiếp tục chém thêm được vài cái như thế thì thêm chục lần là có thể giải quyết lão gia hỏa này.”
Nội tâm Tôn Phi cảm thấy vui vẻ, hy vọng lóe lên khiến hắn lập tức nuốt ngay một lộ “Dược thủy trị liệu tánh mạng” sau đó tiếp tục dùng phương thức “cứng đối cứng” sô lô cùng Hoa Nhĩ Đức. Sau một tràng tranh đấu giống như không muốn sống hắn múa đại phủ vù vù nhưng chỉ trúng tên ác ma được hai búa.
May mắn là sau khi đọa lạc thánh kỵ sĩ không còn giữ được chỉ số thông minh nữa. Cho dù một thân thực lực cường đại nhưng lại không thể phát huy một cách hoàn mỹ, chỉ đơn thuần dựa vào bản năng thân thể để chiến đấu nên Tôn Phi cũng không khó để đối phó.
Tôn Phi vừa đánh vừa rút lui, rất nhanh đã rút ra khỏi thôn trang bởi vì thế nên dù thanh thế chiến đấu cũng khá lớn cũng sẽ không kinh động tới mấy tên quái vật ở phía sa, sẽ không tái xuất hiện tràng cảnh giống như trước cùng Y Liên Na bị một đám vây đánh nữa.
Bất quá để đạt được mục đích Tôn Phi vẫn là quay người vọt ra phía sau duy trì một khoảng cách sử dụng một cuốn “Hồi thành quyền trục” mở ra một cánh cồng truyền tống. Hắn là sớm dự phòng trước, một khi có tình huống nguy hiểm lập tức ăn “thuốc” rồi chạy trốn.
Bất quá sự thật chứng minh hắn làm việc quá cẩn thận rồi. Sau khi uống hết bốn bình nhỏ “Dược thủy trị liệu tánh mạng” hắn liền thuận lợi giết chết con boss trùm ở thị trấn Tristram Hoa Nhĩ Đức.
“Rầm rầm” một đạo hàn quang lóe lên, Hoa Nhĩ Đức ngã rầm trên mặt đất. Từ thi thể hắn tuôn ra vô số dược thủy cùng trang bị.
Tôn Phi nhìn mà hoa cả mắt, trông đống hỗn độn này Tôn Phi còn phát hiện được một kiện trang bị lóe lên màu xanh biếc.
“Bà mẹ nó, vậy mà xuất hiện trang bị màu xanh lục.”
Tôn Phi bị sự may mắn của chính mình làm hôn mê. Trang bị màu xanh lục ở trong trò chơi kiếp trước thuộc vào hàng rất khó rớt ra, không thể tin được ở nơi này hắn lại may mắn tới mức nhặt được một kiến. Đây là lần đầu tiên Tôn Phi nhận được trang bị màu lục kể từ khi tiến vào Hắc ám thế giới, thật sự là một niềm vui ngoài ý muốn với hắn.
Hắn giơ chân lên như thật nhìn xem dưới gót giày của mình, hắn thực sự muốn kiểm tra xem hứan có phải đã dẫm lên cứt chó hay không mà số vận lại may mắn như thế.
Tôn Phi không thể chờ hơn được nữa, hắn vội vàng nhặt cái trang bị màu lục này lên cẩn thận quan sát một phen. Đây là một kiệp bố giáp có tạo hình rất xinh đẹp, thân giáp lóe lên những tia sáng màu xanh lục. Bất quá hắn không thể biết được thuộc tính của nó là gì.
Hắn không chút do dự sử dụng ngay một cuố “Công nhận quyển trục”.
“Rầm rầm”
Một âm thanh vang lên, tiếp theo đó toàn bộ thuộc tính cùng tên gọi của trang bị hiện ra trước mắt Tôn Phi
“Bố giáp lông bắc cực”
Phòng ngự: + 48
Độ bền: 20/20
Cần lực lượng điểm số: 12
Cần đẳng cấp: 2
Hiệu quả đặc thù: + 303% khả năng phòng ngực, kháng tất cả + 10%
Ghi chú: trang bị bắc cực bao hàm: roi bắc cực, lông bắc cực, bao tay bắc cực, kèn lệnh bắc cực. Tập hợp đầy đủ trang bị bắc cực mới có thể kèm theo những hiệu quả đặc thù.
…
Xem xét mấy lần kết quả khiến Tôn Phi cảm thấy thất vọng. Bộ này là bố giáp bắc cực, là một kiện nằm trong bộ “Trang bị bắc cực”. Dựa theo dữ liệu kiếp trước thì bộ trang bị này cũng không phải trang bị thích hợp nhất với nhân vật Dã nhân, bộ sáo trang này cực kỳ thích hợp với các chiến binh Amazon.
Bất quá thuộc tính của bộ trang bị này quả thật quá dã man, vượt xa sự tưởng tượng của Tôn Phi, cái gì mà tăng thêm 303% khả năng phòng ngự, còn thêm kháng tất cả 10%. Thuộc tính như vậy đối với nhân vận Dã nhân lúc này mà nói rất đáng quý, hắn không do dự gì liền lập tức trang bị nó lên hành trang cá nhân.
Ngoài trừ món này ra, dưới đất còn có một kiện trang bị hoàng kim cùng vài kiện trang bị màu lam. Tôn Phi nghĩ nghĩ cũng không vội thu vào.
Sau khi tiêu diệt trùm boss Cách Thụy Tư Hoa Nhĩ Đức, cùng đống khô lâu xạ thủ khó dây dưa nhất, thêm đống “Tộc Hắc dạ” thì ở thị trấn Tristram này hoàn toàn không có quái vật nào có thể uy hiếp được hắn nữa. Vậy nên trước tiên cứ đi cứu tên hèn mọn Khải Dạ đã rồi tính tiếp, dù gì cũng không có mạo hiểm giả nào khác tiến tới tranh đoạt với hắn.
Tôn Phi vác thanh cự phủ lên vai ngang nhiên tiến vào trong khu phế tích của thị trấn. Một đám Lợi Nhận Ma gào lên vọt tới, nhưng chỉ trong vài giây sau đã chuyển hóa trở thành điểm kunh nghiệm cho Tôn Phi. Mấy tên chậm chạp “Cương thi biến dị” cũng không thoát khỏi số phận bị ma trảo của Tôn Phi vồ lấy. Không tới năm phút sau toàn bộ thị trấn Tristram đã sạch bóng ác ma cùng vong linh.
Tôn Phi tại ở giữa khu phế tích tìm được Khải Dạ bị nhốt trong lồng treo trên tàng cây cao.
“Nhanh cứu ta xuống! Dũng sĩ trẻ tuổi hãy cứu ta với.”
Khải Dạ thấy Tôn Phi thì giống như mấy tên ăn xuân dược xong thì gặp được mấy nữ nhân nóng bỏng vậy. Hắn liều mạng kêu gào hô lớn, thanh âm thậm chí so với mấy tên ác ma tru tréo còn bén nhọn và chói tai hơn, giống như một người đang cầm một thanh sắt nung ấn vào hậu môn của hắn vậy.
“Vèo”
Một phủ bổ ra, dây thừng bị chặt đứt. Lồng gỗ rơi xuống bể nát trên mặt đất. Đại gia hèn mọn và bỉ ổi Khải Dạ đại hỉ, vội vàng luốn cuống từ trong lồng chui ra. Hắn một câu cảm ơn cũng không nói liền vội vàng mở ra một cánh cổng truyền tống giống như chó nhà có tang vậy, động tác so với chó chạy còn nhanh hơn. Vọt một cái hắn liền chui vào trong cổng truyền tống biến mất, không hề thấy chút tăm hơi nào.
“Bà mẹ! Tên già này đến nói một tiếng cảm ơn cũng không phun ra được.”
Tôn Phi trợn mắt há mồm nhìn tên Khải Dạ cuống cuồng chạy trốn với tốc độ kinh khủng, tốc độ như thế quả khiến cho Tôn Phi tự thẹn không bằng.
Tôn Phi hướng về phía Khải Dạ biến mất dựng thẳng ngón giữa lên. Tôn Phi lúc này mới bắt đầu thu dọn chiến trường, hắn đem tất cả các trang bị rớt ra đều thu vào trong hành trang, sau đó theo cánh công truyền tống trở lại La Cách doanh địa.
Mỹ nữ dong binh Y Liên Na lúc này cũng không biết đi nơi nào, nàng không hề xuất hiện ở vùng phụ cận của cổng truyền tống. Tôn Phi quyết định trước tiên tới chỗ bà nương An Tạp Tạp lấy ban thưởng nhiệm vụ.
Ban thưởng cho nhiệm vụ lần này rất đơn giản, bà nương keo kiệt sẽ cho người chơi mua ít đồ trong cửa hàng cửa nàng với giá thấp 90%. Trừ điều này ra, vì hoàn thành nhiệm vụ cứu đại gia Khải Dạ nên sau này người chơi sẽ được miễn phí giám định trang bị tại chỗ của hắn.
So sánh với đô phức tạp cùng khó khăn của nhiệm vụ thì thù lao này quả thật quá bèo. Từ bản chất lần này mà nói, bà nương An Tạp Tạp cùng Khải Dạ đôi “cẩu nam nữ” này đều là bọn thương nhân gian ác, hút máu người một cách trắng trợn.
Làm xong hết thảy Tôn Phi bắt đầu điều chỉnh lại thuộc tính nhân vật của mình. Lần này hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp cực kỳ thuận lợi. Sau khi tiêu diệt Thánh kỵ sĩ Hoa Nhĩ Đức xong Tôn Phi đã lên cấp 12, thành quả như vậy đã vượt khỏi dự tính cấp 10 của Tôn Phi trước khi tiến vào trò chơi. Cái này đoán chừng cũng nhờ một phần công lao của Y Liên Na.
Tôn Phi bắt đầu thêm điểm cho mình. Hắn đem 25 điểm thăng cấp tăng 3 điểm vào “Lực lượng”, 2 điểm vào “Thể lực”. Còn 5 điểm kỹ năng, dựa theo kiế hoạch tiếp theo của mình hắn lựa chọn 1 điểm vào “Ngự kiếm”, hai điểm vào “Sức bật”, một điểm vào “Điều khiển vũ khí cán dài”, một điểm vào “Trào lộng”.
Làm xong hắn liền mở ra bảng thuộc tính cơ bản nhân vật của mình.
Đẳng cấp: 12
Kinh nghiệm: 95414/112725.
Lực lượng: 66
Nhanh nhẹn: 20
Thể lực: 44
Tinh lực: 10
Lực công kích: 3--55
Công kích xác suất trúng: 169
Lực phòng ngự: 77
Sức chịu đựng: 34
Sinh mệnh lực: 157
Pháp lực: 19
Kháng ma pháp hệ Hỏa: 10
Kháng ma pháp hệ Băng: 10
Kháng ma pháp hệ Độc: 10
Kháng ma pháp hệ Điện: 25
…
Số liệu như vậy khiến Tôn Phi rất hài lòng. Theo kinh nghiệm lúc trước, Dã nhân cấp 12 tuy có thực lực nhị tinh võ sĩ nhưng dưới các loại đặc thù phụ trợ thì có thể cùng mấy tên tam tinh võ sĩ thực sự ganh đua dài ngắn một phen. Nếu phải lần nữa đối mặt với tam tinh kiếm kĩ Lãng Đức hắn cũng tự tin đánh lui y mà không hề bị thương.
Đương nhiên cũng chỉ là đánh lui thôi. Muốn miểu sát hoặc đánh bại Lãng Đức thì phải đợi hắn lên được cấp 20 mới nắm chắc.
Tiếp theo, Tôn Phi tiến đến trước tên Khải Dạ hèn mọn ti bỉ đem tất cả các trang bị chưa được giám định ra thực hiện miễn phí giám định một lần. Trong cả quá trình giám định, lão già râu bạc hèn mọn này liên tục cằn nhằn nói nhãm, Tôn Phi vốn đang rất vội cũng chẳng quan tâm để ý gì tới hắn, chỉ đợi giám định xong là hắn ôm lấy tất cả lập tức chuồn đi.
Nấp ở một góc, Tôn Phi bắt đầu xem xét các thuộc tính của trang bị. Trang bị hoàng kim nhặt được lần này là một thanh đoản cung, nó có hình dạng phi thường cổ xưa, tên của nó là “Vũ mao bi thảm”. Thuộc tính của nó không tệ lắm nhưng Tôn Phi cũng không cách nào sử dụng được.
Hắn ngẫm nghĩ, cái thanh đoản cung này chỉ có Y Liên Na mới có thể dùng nên bèn giữ lại, đợi lần sau gặp thì sẽ dùng nó để đùa giỡn mỹ nữ dong binh kia. Nếu có thể làm cho nàng cảm động tới mức lấy thân báo đáp thì…Ách ách… Không biết trong Hắc ám trò chơi có thể XXOO cùng với các nhân vật trò chơi không nhỉ?
Tôn Phi bắt đầu suy nghĩ một cách vô sỉ. Mấy kiện trang bị màu lam thì thuộc tính cũng bình thường, hơn nữa Tôn Phi cũng đều không dùng được. Hắn nhanh chóng bán hết cho nữ thợ rèn Kháp Tây lấy được 2 vạn miếng kim tệ. Cộng thêm lúc trước tích góp cần cù thì hắn đã có được 4 vạn 80kim tệ.
Tất cả chuẩn bị đều đã xong, hắn bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình. Hắn tới chỗ bà nương dùng quyền mua giảm giá 90% mua năm bình “Mini dược thủy trị liệu tánh mạng”, hơn nữa lại mua “Dược thủy trị liệu táng mạnh”, cùng với hai bình “Thuốc tăng lực”. Sau khi tìm một nơi yên tĩnh, hắn bắt đầu tìm cách liên lạc với âm thành thần bí băng lãnh.
“Ngươi ở đâu? Ta cần hối đoái năm bình “Dược thủy trị liệu tánh mạng” hai bình “Thuốc tăng lực”, cùng một quyển “Hồi thành quyển trục”.
Yên tĩnh. Năm giây sau, âm thanh thần bí lạnh như băng cuối cùng đã xuất hiện.
“Như ngươi mong muốn. “Dược thủy trị liệu tánh mạng” hối đoái mỗi bình có giá 5000 miếng kim tệ, xác suất hối đoái thành công 25%. “Thuốc tăng lực” hối đoái mỗi bình giá 2000 kim tệ, xác suất hối đoái thành công là 30%. “Hồi thành quyển trục” …Đẳng cấp trước mặt của ngươi không đủ, không thể hối đoái. Giá cả tổng cộng 2 vạn 9 kim tệ. Xin hỏi ngươi có chấp nhận hối đoái không?”
Giá cả như vậy vẫn trong dự liệu của Tôn Phi. Ngoài suy đoán của hắn chính là “Hồi thành quyển trục” lại vì không đủ đẳng cấp nên không thể hối đoái được. Xem ra muốn hối đoái đạo cụ cùng trang bị ở Hắc ám thế giới này không thể dựa vào tiền tài cùng xác suất mà được. Tựa hồ như còn những vấn đề mà hắn hiện giờ tạm thời không phát hiện được.
Bất quá theo thần bí âm thanh vừa rồi thì Tôn Phi dường như đã tìm ra một chút ít quy luật hối đoái trong đó. Càng là vật phẩm đắt giá, giá cả hối đoái càng cao, xác suất sẽ càng thấp. Ví như “Dược thủy trị liệu tánh mạng” phẩm chất cùng hiệu quả “Thuốc tăng lực” thì cao hơn một chút, do đó giá hối đoái của “Thuốc tăng lực” chí có 2000 miếng kim tệ, đồng thời xác suất lên tới 30%. So với giá cả 5000 miếng kim tệ của “Dược thủy trị liệu tánh mạng” cùng với xác suất 25% rõ ràng là thấp hơn một bậc.
“Xin hỏi người chơi có chấp nhận xác nhận hối đoái.”
Không nhận được câu trả lời của Tôn Phi, đạo âm thanh thần bí lạnh lùng kia tựa hồ không thể kiên nhẫn truy hỏi một lần nữa.
“Hối đoái, xác nhận hối đoái.”
Tôn Phi hồi phục tinh thần nhanh chóng hồi đáp.
“Đinh! Đang tính toán…Kim tệ đầy đủ…5 bình “Dược thủy trị liệu tánh mạng”, xác suất thành công 25%. Tính toán xác suất thành công…. Hối đoái thành công 2 bình, còn lại 3 bình thất bại. 2 bình” Thuốc tăng lực” hối đoái xác suất thành công 30%. Tính toán… Hối đoái thành công 1 bình, một bình thất bại.