- Nguyên nhân rất đơn giản a, ở bên ngoài giết chết ngươi, mặc dù biết tính nguy hiểm nhỏ đi rất nhiều, thế nhưng đám Thần Sư bị ngươi đầu độc có lẽ sẽ điên cuồng phục vụ quên mình vì ngươi, đến lúc đó đế quốc bắc vực và Thần Thánh Giáo Đình tất sẽ phân liệt, hơn nữa, ta càng hy vọng có thể đạt được điều gì đó trong đầu người, vì bảo chứng ngươi không có cơ hội tự bạo, ta chỉ có thể tương kế tựu kế.
Tôn Phi hàm sướng lâm li biểu đạt đắc ý của người thắng, ha ha cười nói:
- Huống chi, hiện tại ta giết chết ngươi, sau đó đi ra khỏi thánh đường, chỉ cần nói ngươi già nua bất kham, thọ mệnh hao hết mà chết, ta có thể thuận lợi tiếp thu toàn bộ Thần Thánh Giáo Đình, không có bất luận rung chuyển và hoài nghi, chẳng phải là rất tốt sao?
Di Canio ngẩn ngơ, cất tiếng cười to.
- Tốt, tốt, bại bởi ngươi, ta cũng không oan, nguyên bản ta muốn sưu tầm thức hải của ngươi, nắm giữ tất cả ngươi, sau đó khống chế như Stabile, đào rỗng huyết nhục của ngươi, dùng tấm da người giả mạo ngươi, cứ như vậy, ta có thể đảm bảo trước khi đại quân “Mẫu Hoàng” đến, ta có thể đem toàn bộ đại lục Azeroth xé nát, nghĩ không ra ngươi gậy ông đập lưng ông, rất tốt, bất quá, Alexander, ngươi cũng không đắc ý được lâu đâu, “Mẫu Hoàng” phủ xuống là không thể né tránh, mà ngươi hôm nay thắng lợi, chẳng qua là kéo dài hơi tàn mà thôi, đợi đại quân trùng tộc đến, ngươi và đại lục ngươi muốn thủ hộ sẽ vẫn hóa thành một mảnh phế tích mà thôi!
Lời còn chưa dứt.
Di Canio điên cuồng hét lên một tiêngs, một cỗ ba động tinh thần lực thác loạn từ trong thân thể hắn bạo bắn ra, phóng xạ ra bốn phía.
Trong nháy mắt tiếp theo, cả người hắn đứng thẳng bất động tại chỗ.
Từng đạo cái khe rất nhỏ xuất hiện trên lân giáp của hắn, tiếp theo một mảnh âm hưởng răng rắc, thân thể đúng là bị hóa đá, vỡ vụn ra, hóa thành ngàn ngàn vạn vạn thứ đồ đá vụn tầm thường.
Cuối cùng vẫn là tự sát.
- Gia hỏa này ở đại lục Azeroth ẩn nhẫn ngàn năm, hao tổn tâm cơ, thiếu chút nữa triệt để đảo loạn đại lục, nếu như đứng ở lập trường trùng tộc, coi như là một nhân vật cấp bậc anh hùng, để hắn giữ thể diện chết đi.
Tôn Phi vung tay lên, một cỗ lực lượng kim sắc tuôn ra, đem đá vụn trên mặt đất chấn thành bột mịn, một trận gió thổi tới, tiêu thất trong không trung…
- Đích thật là gia hỏa rất lợi hại.
Mặc dù Maradona bị ăn thiệt lớn trong tay Di Canio, nhưng vẫn là chịu phục, một tay bày ra âm mưu lớn nhất đại lục, thiếu chút nữa phá vỡ hai thế lực lớn đế quốc bắc vực và Thần Thánh Giáo Đình, có thể nói là một đời kiêu hùng.
Tôn Phi gật đầu, bắt đầu quan sát bốn phía không gian.
Thánh đường, kiến trúc thần bí nhất trên thánh sơn đảo Sicilia, phủ đệ giáo hoàng, trong truyền thuyết là kiến trúc lưu lại từ thời thượng cổ Thần Ma, đúng thật là cực kỳ đáng sợ, cư nhiên có thể thừa nhận trùng kích từ cuộc chiến sinh tử của cường giả Thần Vương đỉnh phong mà không bị hủy, ai có thể nghĩ đến, ở trong thánh đường rộng lớn thánh khiết này, trong thời gian ngắn ngủi, trước sau có hai vị cường giả đỉnh phong, một vị giáo hoàng Thần Thánh Giáo Đình và một trùng tộc ngã xuống?
Chiến tranh nội lục đánh dấu chấm hết.
Từ nay về sau, trên đại lục không còn người nào có thể chế hành Tôn Phi.
- Hiện tại, có thể đi ra tắm rửa sơn hô, trở thành giáo hoàng Thần Thánh Giáo Đình, trở thành truyền kỳ cường thế nhất trong lịch sử đại lục rồi!
Maradona cười ha ha đề nghị.
Tôn Phi gật đầu.
…
…
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Bầu trời ngoài thánh đường, ánh nắng đã dần dần bắt đầu trở nên nóng lên.
Đã nửa giờ qua, trong thánh đường xảy ra chuyện gì, không có ai biết được.
Tường phiếm quang huy ngân sắc dưới chiếu xạ của dương quang càng phát ra thánh khiết, cắt đứt tất cả khí tức tồn âm bên trong, vô số quý tộc, hoàng đế, cường giả đứng đầu đại lục đứng hai bên một ngàn lẻ một bậc thang, ai nấy đều khẩn trương nôn nóng nhìn chăm chú vào kiến trúc thần bí nhất đại lục, nín thở ngưng thần.
Thời gian trôi qua dài như vậy, rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì?
Phải biết rằng hôm nay Nhân Hoàng Bắc Vực lên ngôi giáo hoàng vị, chính là thời khắc trọng đại quyết định vận mệnh của toàn bộ đại lục, ngàn vạn lần không nên phát sinh ngoài ý muốn gì a.
Ầm ầm!
Trong vạn chúng chờ mong, một tiếng vang thật lớn, cửa lớn thánh đường rốt cuộc mở rộng ra.
Mọi người một trận hồi hộp ngóng trông.
Gió nhẹ thổi qua, một thân ảnh cao ngất anh tuấn từ trong cửa lớn đi ra, mặc thần bào hoàng sắc, đầu đội “Hoàng Quan Chư Thần”, tay cầm “Quyền trượng Chư Thần Hoàng Hôn”, cả người lóng lánh quang mang kim sắc thánh khiết, như thần linh hành tẩu trong nhân gian, đứng ở cửa lớn.
Nhân Hoàng Bắc Vực!
Giáo hoàng Thần Thánh Giáo Đình!
Alexander!
Rốt cuộc đã đi ra, nhìn biểu tình bình tĩnh của hắn, tựa hồ không có chuyện gì ngoài ý muốn phát sinh, ở phía sau hắn chính là Vũ Thánh đại lục Maradona danh tiếng lớn nhất đại lục, duy nhất không thấy xuất hiện chsinh là lão giáo hoàng tàn chúc trong gió Stabile.
Lẽ nào…
- Stabile miện hạ…băng hà!
Trên mặt Tôn Phi hơi bi thống tuyên bố một tin tức mà rất nhiều người như đã đoán trước được.
Trên mặt một số người cũng không lộ ra biểu tình kinh ngạc gì, lấy trạng thái thân thể của Stabile, đích thật là tàn chúc trong gió, có thể kiên trì tới hôm nay, coi như là một cái kỳ tích nho nhỏ.
Nhưng thật ra một ít Thần Sư thì quỳ trên mặt đất lớn tiếng khóc rống.
Tân hoàng sinh r, lão hoàng mất đi.
Một thời đại mới phủ xuống.
Tuần hoàn hoàn mỹ.
Tiếp diễn hoàn mỹ.
So với một ít Thần Sư trung thành và tận tâm lớn tiếng khóc rống, các cường giả, quý tộc và hoàng đế đứng hai bên bậc thang, đối với Stabile mất đi cũng không có gì xúc động, bọn họ đều chúc mừng Tôn Phi, mưu cầu kéo mối quan hệ tốt với tồn tại cự phách bậc nhất trên đại lục hiện nay.
Đại biểu đến từ chính đế quốc Juventus và Barcelona quả thực chính là như cha mẹ chết, sắc mặt trắng bệch.
Nhân Hoàng Bắc Vực cuối cùng cũng thượng vị, đối với hai đại đế quốc này mà nói tuyệt đối là một hồi tai nạn, mấy vị huynh đệ kết nghĩa Chí Tôn trẻ tuổi của Nhân Hoàng Bắc Vực đều từng bị hai đại truy sát, chỉ sợ tuyệt đối sẽ không buông tha cho Juventus và Barcelona.
Ánh mắt Tôn Phi xẹt qua mặt mọi người.
Nhìn vẻ mặt hoặc là lấy lòng, hoặc là thấp thỏm, hoặc là xu nịnh, hoặc là ẩn nhẫn của từng người, hắn ngẩng đầu, nhìn bầu trời xanh thẳm, hít một hơi không khí mới mẻ thật sâu, sau đó cúi đầu, nhìn bao quát.
- Ta muốn thống nhất đại lục.
Âm thanh nhẹ nhàng mà lại bình tĩnh.
Phong vân khinh đạm giống như là kể ra một kiện sự tình không có gì phải chối cãi.
Nhưng là mọi người đều chấn động toàn thân, cảm nhận được tư thái và ngữ khí chân thật đáng tin của tồn tại Chí Tôn này.
Thống nhất đại lục sao?
Ngày này, rốt cuộc vẫn phải đến sao?
Mặc dù hôm nay đại bộ phận mọi người trên đại lục đều giác ngộ được như vậy, biết Nhân Hoàng Bắc Vực tọa ủng hai đại thế lực cự phách bậc nhất, nhất định sẽ có ngày đó đến, nhưng lại không nghĩ hăn lại dứt khoát lưu loát như vậy, nhanh chóng như thế nói ra sự tình.
Lẽ nào hắn đã đợi không kịp sao?
Hiện tại, còn ai có thể chống đối hắn?
Từ thời đại thượng cổ Thần Ma, mãi cho đến một ngàn năm sau, chưa từng có người nào cso thể thống nhất đại lục Azeroth, rốt cuộc muốn thống nhất trong tay nam nhân này sao?
Mặc dù trong lòng cực kỳ không tình nguyện, nhưng mọi người đều biết, một thời đại truyền kỳ đã đến.
Bọn họ đã định trước không phải là diễn viên chính của cái thời đại này.