Tôn Phi sửng sốt, rất nhanh liền minh bạch ý tứ của Brooke.
Loại tình hống này giống như trong lịch sử Xuân Thu Chiến Quốc tại kiếp trước của hắn. Thời đó, Đại Chu vương triều phân đất phong hầu cho các chư quốc, Chu thiên tử giao cho các chư hầu lợi ích rất lớn, nhưng tùy theo phạm vi quốc thổ của chư hầu lớn hay nhỏ, số lượng quân đội đều phải bị Chu thiên tử nghiêm khắc hạn chế, hơn nữa các chư hầu còn phải nghe theo lệnh Chu vương đi chinh chiến khắp nơi, hàng năm lại còn phải tiến cống, tại Azeroth đại lục được gọi là quan hệ giữa nước phụ thuộc cùng nước quân chủ, thoạt nhìn cũng không sai biệt cho lắm. Vì giữ gìn sự thống trị cùng uy thế của mình, các nước quân chủ đối với các nước phụ thuộc quản chế phi thường nghiêm khắc.
Tôn Phi gật đầu tỏ vẻ hiểu được, lại hỏi:
- Ngươi nói tiếp, diễn võ tác chiến hình thức cụ thể là như thế nào?
- Thưa bệ hạ, dựa theo phong tục của Zenit đế quốc, diễn võ tác chiến chia làm hai loại hình thức, đầu tiên là cao thủ mạnh nhất giữa các quốc quyết đấu, từng nước phái ra sáu gã ma pháp sư hoặc võ sĩ có thực lực mạnh nhất ra thi đấu phân thắng bại. Mà loại thi đấu thứ hai thì mỗi quốc gia cử ra một trăm binh lính tinh nhuệ tạo thành đoàn thể tác chiến, tiến hành bốn tràng thi đấu. Hai loại hình thức, tổng cộng mười cuộc tranh tài. Nếu như giành được thắng lợi nhất định nào đó, có thể bảo trụ cấp bậc nước phụ thuộc của mình, ngoài ra cũng đạt được cơ hội khiêu chiến nước phụ thuộc có đẳng cấp cao hơn, chỉ có đánh bại nước phụ thuộc có đẳng cấp cao hơn mới có thể có cơ hội thăng cấp.
Brooke sợ Alexander quốc vương không nghe rõ, giải thích vô cùng tường tận.
- Nguyên lai là như vậy, Hương Ba Thành chúng ta tại diễn võ tác chiến trước kia thể hiện như thế nào?
Brooker nghe vậy nhất thời sắc mặt ảm đạm, những người nghị sự khác trong đại điện cũng đều cúi đầu, không khí trở nên có chút điểm trầm mặc ảm đạm. Một lát sau, Brooker mới mạnh mẽ đả thông tinh thần tiếp tục nói:
- Bệ hạ, Hương Ba Thành chúng ta vốn là nước phụ thuộc tứ đẳng, nguyên bản chiếm cứ một chỗ kha khá trong hai trăm năm mươi nước phụ thuộc Zenit đế quốc, nhưng ba năm trước tại diễn võ tác chiến liên tục bị Geel thành cùng Hắc Nham thành đánh bại, cho nên mới rơi xuống lục đẳng. Nếu nửa năm sau tại diễn võ tác chiến, chúng ta không thể thủ thắng sẽ bị mất đi địa vị là một quốc gia, Hương Ba Thành cũng sẽ bị Zenit đế quốc ban thưởng cho một số nước có biểu hiện xuất sắc nhất.
- Chỉ một lần rớt liền hai hạng?
Tôn Phi không khỏi lấy làm kỳ nói:
- Nếu từng là nước phụ thuộc tứ đẳng, thực lực hẳn không kém, vì cớ gì biểu hiện lại bết bát đến như thế?
Tôn Phi vừa nói xong, trong đại sảnh không khí càng thêm cổ quái.
Brooker ho khan một tiếng, ngập ngừng ấp úng hồi đáp:
- Bệ hạ... Lần trước… Trước khi diễn võ tác chiến khai mạc hai tháng, lão quốc vương bất hạnh băng hà, là ngài… Tự mình chỉ huy… Ách, khi đó thần trí ngài… Còn chưa có như bây giờ… Cho nên… Ách… Trừ Lampard đại nhân được thắng được một trận, chúng ta tại các trận còn lại thua liền mười chín tràng, cho nên… Ách, cho nên chúng ta liền rơi xuống đế quốc phụ thuộc lục đẳng.
Tôn Phi nhất thời quýnh lên.
Cực kỳ bối rối!
Hắn giờ mới hiểu được, vì sao vừa rồi trong nghị sự đại sảnh, ánh mắt mọi người lại kỳ lạ như vậy, nguyên lai cục diện bết bát hiện nay vẫn là do chính mình tạo lên, thi đấu tại diễn võ tác chiến Hương Ba thành có xu hướng suy tàn như vậy là bởi vì chính mình đời trước thật chẳng ra gì. Bất quá cũng khó trách, để cho một ngốc tử chỉ có trí lực ba bốn tuổi mang binh đi đánh giặc, làm sao có thể không thất bại?
- Khụ khụ, nguyên lai là như vậy a… Ân, ngươi nói không sai, Geel thành cùng Hắc Nham thành thật đáng giận, lần này chúng ta nhất định phải rửa sạch sỉ nhục lúc trước… Brooke, chuyện này giao cho ngươi, ngươi lập tức bắt đầu chuẩn bị đi… Khụ khụ, hôm nay bàn bạc đến đây thôi, giải tán, giải tán, hắc hắc!
Tôn Phi trên mặt không nén được giận, tả hữu hai bên hắn cũng nhanh chóng đứng lên chuẩn bị rời đi.
Trong đại sảnh, ai cũng nhìn ra quốc vương đang rất tức giận, các quý tộc lập tức hành lễ cáo từ. Drogba cùng Pearce cười cười, nháy nháy mắt vài cái với Tôn Phi, rồi cũng xoay người đi ra ngoài. Tôn Phi trong lòng liền khinh bỉ hai tên này một phen.
Tất cả mọi người đều đã rời đi, chỉ riêng Brooke còn ở lại đại điện.
- Quân sư của ta, thống soái đại nhân, ngươi còn có chuyện gì sao?
Tôn Phi kì quái hỏi han.
Brooke đột nhiên quỳ xuống, thần sắc mang theo vẻ cầu khẩn nói:
- Bệ hạ, Brooke mạo muội thỉnh cầu ngài, hi vọng ngài có thể một lần nữa chỉnh đốn lại Thiết Ngục Thủy Lao tại Hương Ba thành, đặc biệt là Peter-Cech đại nhân, hắn đối với cả Vương quốc trung tâm như một, chỉ là không muốn hùa theo tên lệnh quan Barzel thông đồng làm bậy mới bị hắn hãm hại tội danh phản quốc. Cech đại nhân là người vô tội, người vô tội bị giam trong Thiết Ngục Thủy Lao còn rất nhiều, Brooke khẩn cầu bệ hạ có thể vì họ rửa sạch oan tình, đặc xá cho người vô tội.
- Peter-Cech?
Tên này có chút điểm quen thuộc, Tôn Phi thoáng suy tư, rất nhanh liền nhớ lại. Đêm trước chính mình nghe từ miệng Brooke nói qua, tên Peter-Cech này vốn là đội trưởng đội cảnh vệ bảo vệ quốc vương, so với Brooke còn cao hơn một bậc, chẳng qua là bởi vì đắc tội với Barzel nên bị tống vào ngục, cho nên đến nay Tôn Phi vẫn chưa gặp qua người này.
Xem bộ dạng vạn phần thân thiết của Brooke, Peter-Cech đại đội trưởng hẳn là một võ sĩ chính trực, hơn nữa có thể vượt qua Brooke có thực lực nhất tinh võ sĩ để nắm quyền đại đội trưởng, thực lực của Cech hẳn phải vượt qua nhất tinh. Cao thủ như thế chính là nhân tài Hương Ba thành đang cần.
- Ngươi lập tức đi đến Thiết Ngục Thủy Lao, truyền lệnh của ta, để giám ngục quan Oleguer sửa sang lại ngục, dừng lại hết thảy tra tấn, buổi chiều ta sẽ tự mình đến đó thẩm tra từng án kiện bên trong.
Brooke ngẩn người, van phần cảm kích dập đầu hành lễ, sau đó xoay người bước nhanh ra khỏi đại điện.
Tôn Phi lặng người ngồi trước thềm đá, nhìn chằm chằm vào nghị sự đại sảnh, trong lòng nhất thời suy nghĩ hàng loạt thứ, đây là lần đầu tiên hắn lấy thân phận là một quốc vương ra lệnh cho đám thuộc hạ, loại cảm giác nắm trong tay hết thảy này làm lòng người say mê, từ nay về sau hắn chính là chúa tể ở quốc gia này. Theo như trước mắt, Hương Ba thành đang ngày càng suy yếu, sắp đến hồi suy sụp, nhưng hắn nắm trong tay thế giới Diablo thần kỳ, đây là một điểm tựa vững chắc của hắn, một ngày nào đó, hắn sẽ lợi dụng điểm này để quấy phong vân, chấn động cả Azeroth đại lục.
- Hi vọng tên giám ngục quan Oleguer chỉ biết nịnh hót kia còn không đến mức ngu xuẩn lắm, nếu hắn có thể hiểu được ý của ta, nội trong nửa ngày thời gian cũng đủ để cho hắn ở trong Thiết Ngục Thủy Lao làm ra một số thay đổi, vãn hồi một số sai lầm lúc trước của hắn.
Tôn Phi đột nhiên mỉn cười thần bí.
Hắn vừa rồi sở dĩ không có lập tức cùng Brooke đi đến Thiết Ngục Thủy Lao chỉnh lý lại ngục giam, ngoài lý do muốn có chút thì giờ tiến vào “Diablo thế giới” tăng cường thực, còn là dành cho giám ngục quan Oleguer một chút thời gian chuẩn bị tâm tư. Oleguer ngày trước vốn là tay sai của Barzel, tuy rằng phạm phải rất nhiều sai lầm, hơn nữa tính tình trời sanh tham lam sợ chết, nhưng tốt xấu gì cũng có thực lực nhất tinh, trận chiến hôm trước cũng lập được không ít công lao, Tôn Phi quyết định cho hắn một lần cơ hội, nửa ngày thời gian cũng đủ để cho hắn sửa lại một ít sai lầm lúc trước hắn phạm phải, như vậy Tôn Phi mới có thể lưu lại cho hắn một cái mạng chó.
- Fernando, ngươi đi tìm Best thúc thúc, bảo hắn trước xế chiều sửa sang lại một phần tin tức về Thiết Ngục Thủy Lao cho ta, nếu như có thể có tư liệu về từng phạm nhân nữa thì càng tốt hơn.
Tôn Phi phân phó cho thị vệ quan trẻ tuổi Fernando-Torres phía sau.
- Tuân mệnh, bệ hạ! Bất quá, Best đại nhân trước kia cũng không có nắm giữ Thiết Ngục Thủy Lao, chỉ sợ ngài không có từng đó tư liệu…
Tôn Phi mỉm cười lắc đầu:
- Fernando, ngươi không cần nhiều lời làm gì, ngươi cứ việc đi thông tri cho hắn thì tốt hơn.
Nhìn thấy thiếu niên tóc vàng rời đi, Tôn Phi sờ sờ cằm suy nghĩ.
Best như thế nào lại không biết về tình hình tại Thiết Ngục Thủy Lao? Tôn Phi dám cá rằng, Hương Ba thành từ trên xuống dưới không có cái sự tình gì mà cái lão già kia lại không nắm rõ được. Hắn vốn là cha vợ tương lai của mình, có lẽ vì chờ đợi ngày này mà hắn và Hương Ba thành đệ nhất cao thủ Frank-Lampard đã chuẩn bị từ rất lâu rồi!
...
...
Diablo thế giới.
Mảnh đất bên cạnh “Băng lãnh chi nguyên”, không trung bao phủ mây đen, tí tách mưa rơi lác đác.
Ong gong một tiếng vang nhỏ, Tử linh ma pháp sư Tôn Phi từ trên trời giáng xuống, xuất hiện ở một nơi khô cạn, đầy rẫy xác quái vật thối rữa, phá thành các mảnh nhỏ thi thể, hợp với bầy ruồi bọ đen đúa, bởi vì Tôn Phi đột ngột xuất hiện mà bay toán loạn. Từ lần rời khỏi Diablo thế giới đến nay một đoạn thời gian rất lâu, cho nên đám quái vật ác ma tụ tập được lúc trước đã tản đi.
Tôn Phi nhặt trên mặt đất không ít trang bị đều bỏ vào trong ba lô, sau đó mở ra quyển trục truyền tống trận, vượt qua cánh cửa không gian, truyền tống về tới Rogue doanh địa, tìm được nữ NPC thợ rèn Fara, đem những trang bị chính mình không dùng tới bán cho nữ thợ rèn này.
Làm xong tất cả chuyện này, Tôn Phi cũng không có đi loạn giết quái thăng cấp.
Hắn trực tiếp đăng xuất khỏi hình thức Tử Linh pháp sư, quay trở ra ngoài, lựa chọn lại hình thức người man rợ để tiếp tục luyện cấp.
Lần này, người man rợ Tôn Phi xuất hiện ở Rogue doanh địa.
Bởi vì lần trước chấp hành nhiệm vụ cứu vớt đại gia hèn mọn Cain, lúc sau đã kích phát nhiệm vụ thứ ba tại “Di vong chi tháp”, cho nên Tôn Phi không cần đi tìm NPC để nhận nhiệm vụ, hắn đi vào Doanh Địa võ trang tìm dong binh mỹ nữ Elena.
- Tôn Phi đại nhân, người rốt cuộc cũng đã tới!
Nhìn thất Tôn Phi đã đến, mỹ nữ lính đánh thuê cao hứng phi thường, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo hiện ra vẻ tươi cười trước nay chưa từng có, nhanh chóng từ trong trướng bồng chạy đến, đứng trước mặt Tôn Phi.
Theo sau Elena là mấy thiếu nữ Rogue trẻ tuổi xinh đẹp, thanh xuân hoạt bát, trong ánh mắt mang theo vẻ tò mò cùng hâm mộ, đều cười hì hì vây lấy Tôn phi.