Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 220 - Chương 110: Nguyên Mẫu Thánh Đấu Sĩ Chòm Sao Sơn Dương.

Quoc vuong van tue Full
Chương 110: Nguyên mẫu thánh đấu sĩ chòm sao Sơn Dương.
 

Tôn Phi nguyên bản lo lắng nhóm thợ rèn cao lớn thô kệch kia không quá thân thiện, Fara sẽ khó cùng bọn họ ở chung, nhưng sự thật chứng minh, nhân tài luôn được chào đón, Fara chỉ trong thời gian ngắn đã cùng bọn họ trở thành thân mật như bằng hữu.

Trên thực tế khi Tôn Phi mang Fara tới giới thiệu với đám người Samuel, nhóm thợ rèn Hương Ba Thành này đích xác không hề nhiệt tình lắm, trong mắt họ, cô bé con xinh đẹp như Fara hẳn là nên thành thành thật thật ở nhà mà chăn ấm nệm êm, chứ không phải chạy tới trước lò rèn khói bụi mà chơi búa, thế nhưng sau khi Fara cầm chiếc thiết chùy nặng hơn 300 cân dưới thời gian không tới mười phút tạo ra một thanh trường kiếm sắc bén, thì tất cả đám người “nham thạch” Samuel đều trợn tròn mắt, thiếu chút nữa đem đầu lưỡi của mình nuốt vào, bọn họ đều là thợ rèn, tự nhiên nhìn ra được thanh trường kiếm này được tạo ra từ một kỹ thuật rèn không thể tưởng tượng, sau đó, một đám cam tâm tình nguyện theo sát trước sau, trở thành học đồ của Fara mỹ nữ.

Kỹ năng sinh hoạt của NPC trong thế giới Diablo, rất nhanh hoàn toàn bộc lộ, kinh nghiệm đoán tạo (rèn) của Fara chinh phục tất cả mọi người.

Có Fara gia nhập, tốc độ cải tạo mê thành trong hang đá ngầm gia tăng thật lớn, theo suy tính của giám ngục quan Oleguer, nhiều nhất chỉ nửa tháng nữa, mê thành trong hang đá ngầm có thể bước đầu hoàn thành.

- Nói cho đám Pearce cùng Drogba, bốn giờ sau tới thạch sảnh này chờ ta.

Tôn Phi phân phó giám ngục quan Oleguer tiếp tục chú ý một ít sự tình, sau đó lại đem Elena cùng nhóm tiểu muội của nàng trong thế giới Diablo đi ra, trấn thủ tại mê thành, phòng ngừa kẻ thần bí tối hôm qua lại tới nháo sự, sau đó cưỡi “Hắc Toàn Phong”, một người một chó bước ra ngoài.

Đại hắc cẩu ở trong sơn đạo chạy một đường như điên, hành động linh hoạt đến cực điểm, Tôn Phi cưỡi trên lưng nó không hề cảm thấy xóc nảy, chưa tới mười phút, hai người đã đến khu quản dịch cho sứ giả của Hương Ba Thành.

Huyết án phát sinh đêm qua tại khu quản dịch Thrace quốc tạm thời còn chưa bại lộ, hoàng tử Mola Ridge của Lake quốc lệnh cho ma pháp sư bố trí xung quanh khu quản dịch đó một tiểu trận pháp ngăn cách khí tức, khiến mùi máu không có lan ra, lúc Tôn Phi đến nơi, nơi này vẫn như cũ được Hương Ba Thành quốc vương vệ đội chặt chẽ giám thị.

- Bệ hạ!

Nhìn thấy Tôn Phi đã đến, thị vệ trưởng Ivanovic vội vàng hành lễ.

Đây là một tráng hán trầm mặc ít lời, cũng từng theo Tôn Phi tham chiến trong cuộc phản kích Hắc Giáp Quân trên cầu đá, trước kia là một thạch tượng (thợ đá), trời sinh thần lực, bất quá hiện tại đã là Tôn Phi một trong những thị vệ trưởng của Tôn Phi vệ đội, nằm trong tâm phúc chi sĩ trước mắt Tôn Phi có thể tín nhiệm, cho nên mới được chọn tới đây phong tỏa Thrace quốc quản dịch.

- Thị vệ trưởng đại nhân của ta, vất vả rồi!

Tôn Phi vỗ vỗ bả vai Ivanovic, ý bảo tiếp tục làm việc, không để cho bất cứ kẻ nào tiến vào, chính mình thì cùng đại hắc cẩu trực tiếp phi qua tường đá mà vào trong.

Trong viện nơi nơi còn tràn ngập mùi máu, đại lượng máu tươi đọng lại trên mặt đất, thành từng vũng đen xì, đêm qua đám y sĩ đã suốt đêm tra xét hiện trường, nhưng cũng không có phát hiện đầu mối nào, nhưng Tôn Phi đến nơi đây, sự thực cũng không phải là tiếp tục tra xét, mà là vì tìm những thi thể này.

Trong mắt Tôn Phi, đám tạp chủng Thrace quốc này chết chưa hết tội, nhưng là thi thể của bọn hắn cũng là thứ trước mắt Tôn Phi cần nhất —— có thể dùng đến thi triển kỹ năng người man rợ “tầm trảo dược tề”.

Thời gian hơn mười ngày trước, bởi vì Hương Ba Thành không có đại lượng thi thể, cho nên Tôn Phi rất khó thi triển kỹ năng “Tầm trảo dược tề” nên số lượng “Người Khổng lồ xanh dược tề” phi thường có hạn, mà bây giờ trước mắt có hơn 200 thi thể, đều là binh lính của quốc gia cừu địch, những thi thể này, Tôn Phi có thể thanh thản lợi dụng.

Ngồi chồm hổm trên mặt đất, tay phải đè lên ngực một thi thể, lòng bàn tay phóng xuất ma pháp lực nhàn nhạt, kỹ năng “Tầm trảo dược tề” nháy mắt được phát động.

Phanh!

Thi thể nổ tung, huyết tương sềnh sệch bay ra, không có được dược tề.

Bất quá không có vấn đề gì, nơi này có đại lượng thi thể có thể lợi dụng, Tôn Phi có thể thừa nhận sai số tổn thất, huống hồ, lúc này người man rợ đã thăng đến cấp 21, xác suất thành công của “Tầm trảo dược tề” cũng gia tăng thật lớn.

Hơn hai giờ sau, Tôn Phi liên tục lặp lại một động tác, người man rợ vốn có số lượng mana không nhiều nên rất nhanh cạn hết, may là lúc trước hắn đã chuẩn bị đủ “ma pháp khôi phục dược tề”, có thể bổ sung đúng lúc, cho nên có thể vô tư mà thi triển kỹ năng “Tầm trảo dược tề”.

Trong quá trình này, đại hắc cẩu luôn nâng cao cái mũi hít hít tới lui tuần tra của quản dịch, cố gắng tìm kiếm cái gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không có tiến triển thuận lợi.

- Đi thôi, tiểu hắc, nơi này không có gì để ngươi lưu luyến đâu.

Tôn Phi phát động hơn 130 lần kỹ năng “Tầm trảo dược tề”, tiêu hao hết 16 bình “ma pháp khôi phục dược tề”, xác suất thành công trên dưới 20%, tổng cộng thu được 26 bình “Người Khổng lồ xanh dược tề”, tuy không nhiều lắm, nhưng với kế hoạch tiếp theo của hắn cũng tạm đủ.

Một người một chó ly khai Thrace quốc quản dịch.

Mười phút sau, hắn tới giáo đường tìm thần sư Mazola.

- Tổng cộng là 11000 mai ma pháp Thạch, đây là Luciano kỵ sĩ trưởng tự mình chạy về St. Petersburg áp giải tới…

Nhóm tùy tùng cố gắng hết sức mang mười chiếc rương sắt đen đặt tới trước mặt Tôn Phi, Mazola chỉ vào hoa văn thập tự kiếm trên những chiếc rương đó, tỉ mỉ giải thích nói:

- Những thánh rương này đều được Thần Thánh giáo đình đặc biệt thiết kế để bảo tồn kinh văn trân quý, trừ khi rót thánh lực thuần khiết nhất lên trên hoa văn thập tự kiếm này, thì không còn cách nào để mở ra, nếu cưỡng ép, toàn bộ đồ đạc bên trong sẽ trực tiếp bị phá hủy.

Trước khi tới giáo đình Tôn Phi đã chuyển sang hình thức Thánh kỵ sĩ, bởi vậy trong lòng hắn vừa động, một cỗ thánh kỵ sĩ linh lực màu vàng từ ngón tay bắn ra, rót vào đồ án thập tự kiếm phía trên thánh rương, bên tai truyền đến một trận tiếng vang nhỏ, ngay sau đó từng tia thánh lực nở rộ dần ra, răng rắc một tiếng, rương tự động mở.

Hồng sắc quang diễm tức thì bao phủ gian mật thất của giáo đường.

Trong thánh rương chứa hơn 1000 mai hỏa nguyên tố ma pháp thạch, dựa theo cách gọi trong thế giới Diablo, hẳn là Chipped Jewelry, hồng sắc quang diễm léo ra khiến kẻ khác phải chói mắt, một cỗ khí tức cực nóng đập thẳng vào mặt, những viên đá xinh đẹp và cực trân quý này, làm lòng phải người say mê.

- Những thánh rương khác, theo thứ tự, gồm đầy đủ thủy, thổ, kim hệ ma pháp thạch…

Thần sư Mazola mang trên mặt vẻ nịnh hót quen thuộc, hướng Tôn Phi giải thích nói. Hắn lúc này đã hoàn toàn coi Tôn Phi là nhân vật trong truyền thuyết của giáo đình – “Thần chi sủng nhi”, không chút nào hoài nghi, một lòng một dạ nghĩ như thế nào ôm được gốc cây đại thụ Tôn Phi, ngày sau hảo hảo thăng quan tiến chức.

- Ân, làm tốt lắm!

Tôn Phi vừa lòng gật đầu:

- Số nguyên tố bảo thạch này, tạm thời để ở đây đi, nếu ta cần, sẽ cho người tới lấy.

Tôn Phi từ mỗi mười rương phân biệt lấy ra một ít nguyên tố bảo thạch các hệ thu vào túi, đem hơn 10000 mai còn lại lưu tại giáo đường. Đây là quyết định sau khi đã cẩn thận suy tính, trước mắt Hương Ba Thành đang trong u ám trùng điệp, mê thành trong hang đá ngầm sau núi cũng không phải thập phần an toàn, nói không chừng nhất cử nhất động của mình đều bị người chặt chẽ giám thị, số bảo thạch này tạm thời không thể động, đặt ở trong giáo đường là an toàn nhất, dù sao Thần Thánh giáo đình ở Azeroth đại lục hung danh hiển hách, vả lại lại cực kỳ bao che khuyết điểm, cao thủ thông thường không dám tới giáo đường càn rỡ.

- Nguyện ý cống hiến sức lực vì đại nhân! Đây là vinh hạnh của ta!

Nghe được Tôn Phi muốn đem số lượng bảo thạch lớn như vậy để lại trong giáo đường cho hắn bảo quản, Mazola trong lòng mừng như điên, đây là một việc trọng yếu như thế nào, thế mà đại nhân lại ủy thác cho mình, xem như Tôn Phi đã hoàn toàn tín nhiệm hắn, coi hắn là người một nhà, Mazola cảm thấy cố gắng của mình trong khoảng thời gian này rốt cục cũng có hiệu quả.

...

Sau khi rời khỏi giáo đường, Tôn Phi cưỡi đại hắc cẩu nhàn nhã tản bộ một vòng trong thành, sau đó hóa thành một đoàn gió xoáy màu đen, phóng cực nhanh về sau núi, tiến nhập mê thành trong hang đá ngầm. Bên ngoài khu vực cấm là hơn một trăm binh lính được Cech tỉ mỉ chọn lựa, lại dùng qua “Người Khổng lồ xanh dược tề” pha loãng, hoàn toàn xứng với cái danh tinh binh. Dưới thạch sảnh bên trong, đám người Pearce cùng Drogba đã chờ đợi sẵn từ trước.

- Bệ hạ!

Nhìn thấy Tôn Phi tới, đám người Pearce không chút che dấu thần sắc sùng bái, quỳ gối nghênh đón, theo pháp tắc của Azeroth đại lục, cường giả luôn có thể dễ dàng đạt được sùng bái của chiến sĩ.

- Tất cả đứng lên đi!

Tôn Phi xoay người ngồi trên ghế đá trong thạch sảnh, tầm mắt quét qua đám người trước mặt.

Tất cả mọi người cảm nhận được không khí nghiêm trọng.

Quốc vương bệ hạ tựa hồ có chuyện trọng yếu cần tuyên bố.

Tôn Phi ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người mãnh nam đầu bạc Pearce, người này dũng mãnh gan dạ, ở lần đầu tiên gặp mặt, đã cho Tôn Phi rung động khó có thể tưởng tượng, ở trên tường thành, trong trận huyết chiến, vì muốn phá thang công thành của Hắc Giáp Quân, nam nhân tóc trắng này, tình nguyện dùng huyết nhục của mình để khóa trường kiếm của hắc ảnh… Cũng chính là chiến sĩ dũng mãnh này, lúc sau lại chủ động đi theo chính mình đối mặt với mấy ngàn Hắc Giáp Quân, chủ động xung phong, đối với chính mình trung thành và tận tâm, cho dù là đổ máu chết trận.

Ấn tượng về Pearce, dần dần trùng hợp với một thân ảnh khác trong đại não Tôn Phi

Kim sắc quang mang đột nhiên lóe lên, một thanh kiếm to bản cầm hai tay tạo hình cổ xưa nhất thời xuất hiện trong tay Tôn Phi:

- Chuôi kiếm màu vàng này, có một cái tên đầy quang vinh —— Excalibur, nó từng ở trong tay chiến sĩ trung thành vĩ đại nhất thế giới, chiến sĩ này tên là Shura, ở trong tay Shura, thanh kiếm này có sức mạnh khiến cả chư thần cũng phải run rẩy cùng sợ hãi, có thể chém đứt vạn vật trên thế gian, đập tan hết thảy tà ác cùng sợ hãi, là một thanh trảm ác chi kiếm, thủ hộ chi kiếm, quang vinh chi kiếm, trung thành chi kiếm, võ sĩ chi kiếm, hôm nay, tại nơi này, ta muốn đem thanh kiếm này ban cho một trong số các ngươi!

Tôn Phi tay cầm chuôi kiếm, ánh sáng màu vàng bao phủ lấy hắn, tựa như thần vương tại thế.

Tầm mắt của hắn, mang theo mỉm cười, cuối cùng dừng lại trên người Pearce.

Bình Luận (0)
Comment