Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 273 - Chương 160: Bế Quan Chấm Dứt.

Quoc vuong van tue Full
Chương 160: Bế quan chấm dứt.
 

Trong tầm mắt, một đạo lốc xoáy cao trăm mét không biết khi nào đã hình thành, đang gào thét lên như một cái trụ chống trời di động, chậm rãi hướng tới bạch cốt sơn, không ngừng vặn vẹo, sương mù trắng xóa không ngừng bị hút vào, đường kính lốc xoáy cũng ngày càng lớn, chậm rãi bai phủ trọn lấy bạch cốt sơn.

Một cỗ hấp lực cường đại không cưỡng nổi từ bên trong lốc xoáy mà sinh ra.

Ba mặt vực sâu hun hút không ngừng ném lên những khối băng thật lớn, hàn khí giống như vật hữu hình. Tôn Phi đã phải thối lui tới giữa không gian thần bí, nhưng vẫn còn cảm giác được hàn khí kia giống như là một cây kim thép đâm vào trên mặt mình, rét lạnh đến trình độ này quả thực đã vượt xa nhận thức của Tôn Phi, nếu không phải hắn đang liều mạng toàn lực vận chuyển hỏa diễm ma lực, chỉ sợ lúc này đã bị đông lạnh thành cương thi. Cùng lúc đó, trên mặt đất, lớp lớp khe nứt chi chit như mạng nhện cũng không ngừng tỏa ra nhiệt khí, “Địa Tâm Diễm” màu da cam cũng lúc ẩn lúc hiện, tản ra nhiệt lượng khủng bố, ngay cả mặt đất bằng đá tựa hồ cũng bị sức nóng làm mềm nhũn ra.

Hai loại lực lượng tương phản cực hạn cứ như vậy triển khai sinh tử va chạm trong không gian.

Mà nóng gặp lạnh luên tiếp thì gây ra kỳ quan khí tượng.

Tôn Phi nguyên bản vốn lập tức mở cửa không gian truyền tống rời đi địa phương cực kỳ nguy hiểm này, nhưng ở sâu trong nội tâm, tựa hồ có một loại thanh âm không biết từ đâu đến hô hoán chính mình: lưu lại, lưu lại ngươi liền có thể có được điều gì đó ngoài tưởng tượng…

Đây là một loại cảm giác cực kỳ kỳ dị, như có như không, giống như là thân nhân huyết mạch tương liên kêu gọi.

Tôn Phi không lỗ mãng đến mức bất chấp sinh tử, hắn luôn phi thường cẩn thận, nhưng ở một khắc này, không biết vì cái gì, hắn lại kiên định lưu lại, từ trong không gian sức mang lấy ra dây thừng, cột chặt bản thân mình vào một cột đá chắc chắn cách bạch cốt sơn không xa, sau đó lấy tay ôm chặt lấy cột đá, phòng ngừa bị lốc xoáy khủng bố đang ngày một lớn kia cuốn vào, đồng thời điên cuồng vận chuyển ma lực, không ngừng chống đỡ với hàn khí và nhiệt khí luân phiên xâm nhập.

Đây là một quá trình thống khổ cùng cực.

Cho dù có lục sắc sao trang cấp bảy “Akana quỷ kế”, nhưng hàn khí từ vực sâu cùng nhiệt khí từ lòng đất không hề đơn giản, chúng thoải mái mà xuyên thấu qua bộ đồ xâm nhập vào trong cơ thể Tôn Phi. Loại dày vò thống khổ vày quả thực vượt ngoài khả năng thừa nhận của con người, cảm giác giống như khi cơ thể được “Người Khổng lồ xanh dược tề” rèn luyện, đem thân thể Tôn Phi từ đang lạnh cóng lập tức thành như bị nướng chín, lặp đi lặp lại, bất quá Tôn Phi lại có thể cảm thụ được rõ ràng, dưới quá trình phá hư – cải tạo luân phiên của hai loại năng lượng tương phản, cường độ thân thể của hắn tựa hồ chậm rãi gia tăng, điều này không giống với việc giết quái thăng cấp trong Diablo thế giới, toàn thân mỗi một tế bào đều trải qua quá trình phá hủy rồi trọng sinh, một ít tạp chất không ngừng bị hai luồng năng lượng phá hủy biến mất…

Không ngờ được Tôn Phi ở quá trình này vẫn duy trì thanh tỉnh thần trí, hắn gắt gao quan sát bạch cốt sơn đang bị lốc xoáy hoàn bao bao phủ, bởi vì cảm giác hô hoán kỳ dị lúc trước, chính là từ bạch cốt sơn truyền tới.

Lúc này vực sâu u ám càng thêm điên cuồng mà phun mạnh băng tảng cùng hàn khí, mà khe nứt trên mặt đất cũng không cam lòng yếu thế phát ra nhiệt khí, hai loại năng lượng hoàn toàn tương phản va chạm không ngừng sinh ra sương mù trắng dày đặc cùng gió lốc dữ dội. Không gian trong lòng núi thiểm điện lôi minh (sấm sét vang dội), kỳ quan khí tượng xuất hiện, đã hình thành một bầu khí hậu tuần hoàn vô cùng tồi tệ.

Cơn lốc xoáy kia đường kính đã càng lúc càng lớn, đến cuối cùng dần dần đem bạch cốt sơn nuốt trọn, hấp lực theo đó tăng cường, bạch cốt sơn phát ra tiếng răng rắc vang giòn, một khối hài cốt thật lớn bị gió hút lên, điên cuồng xoay tròn theo chiều lốc xoáy.

Dần dần càng nhiều hài cốt bị bốc lên, kịch liệt xoay trên không trung.

Tôn Phi phát hiện một điều kỳ quái, không biết vì cái gì, cơn lốc từ lúc được tạo ra đến nay dù có phát sinh biến góa, nhưng thủy chung vẫn chỉ xoay tròn tại vị trí bạch cốt sơn, không di chuyển một một thước, theo sức gió càng ngày càng mạnh, cả tòa bạch cốt cuối cùng đều bị cuốn lên, hình thành một dải bạch cốt thật dài như bay múa giữa không trung.

Chắc hẳn đây cũng là khởi nguồn của cỗ hấp lực cự đại Tôn Phi gặp khi đang đi trên con đường tới đây.

Gần hai mươi ngày trước, Tôn Phi luôn luôn tự hỏi, cỗ hấp lực kinh khủng kia từ đâu đến, hiện tại hết thảy chân tướng rõ ràng, nguyên lai lạnh nóng luân phiên sinh ra kỳ quan khí tượng – lốc xoáy. Cơn lốc xoáy có sức gió vượt xa hiểu biết của Tôn Phi kiếp trước, sinh ra hấp lực khủng bố như vậy cũng chẳng có gì lạ.

Cả tòa bạch cốt sơn bị hút lên giữa không trung, Tôn Phi thấy được vị trí đáy nơi bạch cốt sơn từng an tọa cái gì đó.

Kia tựa hồ là một đống bột phấn từ hài cốt bị mài ra, nhưng cũng lập tức bị hút lên nốt.

Tôn Phi mở to hai mắt, thần sắc tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Bởi vì hắn chứng kiến, một tòa ma pháp trận đầy đủ xuất hiện ngay dưới chỗ bột phấn vừa rồi, đó là một tòa ma pháp trận vẫn còn vận chuyển, phóng thích ra ngũ sắc quang mang, phá khai hư không, tổ hợp ra một cửa không gian truyền tống màu xanh đậm, cửa không gian truyền tống này cùng cửa không gian truyền tống trong Diablo thế giới cực kỳ tương tự, hình ovan cao hơn hai thước.

Mà trong nháy mắt này, một cỗ hô hoán tựa như thân nhân huyết mạch tương liên kêu gọi càng ngày càng mãnh liệt.

Tôn Phi đã hoàn toàn có thể khẳng định, loại cảm giác thân thiết này là từ sau cửa không gian truyền tống này truyền tới.

Phía sau cửa rốt cuộc là cái gì tồn tại triệu hoán chính mình?

Tôn Phi cơ hồ là nháy mắt liền có một loại xúc động không chế trụ nổi, chỉ muốn lập tức nhảy vào bên trong cửa không gian truyền tống, nhưng ở thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, một tia lý trí cuối cùng cũng đủ để hắn khắc chế chính mình, không hề nghi ngờ, lúc này chỉ cần tháo dây thừng ra, tuyệt đối sẽ bị lốc xoáy kia cuốn vào bên trong, cuối cùng vì va chạm với “Ác ma di cốt” mà nát thành thịt vụn, chứ đừng nghĩ tới đi tới được cửa không gian truyền tống thần kỳ kia.

Nhất định phải có biện pháp khác.

Tôn Phi bắt buộc chính mình tỉnh táo lại.

Hai ba giờ giờ, tốc độ phun hàn khí cùng khối băng từ vực sâu dần chậm lại, mà nhiệt khí phát ra từ khe nứt cũng chậm rãi thu bớt, hai cổ lực lượng suy yếu khiến không khí đang kịch liệt lưu động giảm cường độ, mưa chỉ còn rải rác, sấm chớp biến mất, cơn lốc xoáy cũng bắt đầu yếu đi.

Sau đó, hết thảy biến hóa, giống như trong dự liệu của Tôn Phi, nối gót tới.

Theo cơn lốc yếu bớt, từng khối bạch cốt đang bay múa đầy trời bắt đầu đồng loạt rơi xuống mặt đất, bạch cốt có thể tích trọng lượng lớn rớt đầu tiên, đập vào phía trên cửa không gian truyền tống, bất quá không tạo nên ảnh hưởng gì. Gió càng yếu, bạch cốt rơi xuống càng nhiều, một tòa bạch cốt sơn mới lại một lần nữa hình thành, cơn lốc giống như một đôi tay khổng lồ linh hoạt, đem mỗi một đều bỏ vào vị trí hợp lý, càng lên cao đường kính càng nhỏ, cuối cùng hình thành một tòa bạch cốt sơn.

Sau đó đám cốt phấn cũng đáp xuống, phủ trên bạch cốt sơn.

Cơn lốc tuy rằng yếu bớt, nhưng như cũ không ngừng làm tòa bạch cốt sơn phát tiếng kêu răng rắc. Cốt phấn theo thế đó, thông qua từng khe hở thật nhỏ cuối cùng chui hết xuống chỗ sâu bên trong bạch cốt sơn, biến mất không thấy gì nữa... Đến cuối cùng, cơn lốc biến mất, toàn bộ bạch cốt giờ mới thực sự được xếp đặt vững vàng, tòa bạch cốt sơn mới rốt cục toàn bộ hình thành.

Tôn Phi nghẹn họng nhìn trân trối.

Quỷ Phủ Thần Công!

Đây mới thực sự là thiên nhiên Quỷ Phủ Thần Công!

Nguyên lai toàn bạch cốt sơn hình tháp này lại có một lai lịch như vậy, xem ra mỗi cách hai mươi ngày vực sâu cùng khe nứt lại phun hai luồng năng lượng đối nghịch một lần, hình thành kỳ quan khí tượng trong lòng núi, đồng thời cũng đem bạch cốt sơn một lần nữa đắp nặn, điều này cũng giải thích vì sao lần đầu tiên Tôn Phi phát hiện bạch cốt sơn thì thấy trên bề mặt không hề có một hạt bụi, giống như vừa mới được tạo nên, khiến hắn luên tưởng nơi đây có tồn tại sinh vật không lộ diện nào đó âm thầm xây dựng một toàn cốt sơn âm trầm khủng bố như vậy.

Nhớ kỹ vị trí tòa ma pháp trận thần kỳ cùng cửa không gian truyền tống nằm dưới bạch cốt sơn, Tôn Phi cố gắng mở ra một lối để tiến vào, nhưng thật sự là quá khó khăn, chi chit “Ác ma di cốt” chất chồng đan chéo cùng một chỗ, chỉ có thể miễn cưỡng rút ra vài phần bên ngoài, hơn nữa chúng nó tính chất cứng rắn vô cùng, cho dù là dùng lợi kiếm cũng không thể tạo thành đường.

- Xem ra chỉ có từ từ nghĩ biện pháp!

Thử cả nửa ngày, Tôn Phi quyết định buông tha, có lẽ đợi cho thực lực của hắn chân chính cường đại rồi, có thể chống đỡ sức gió, hoặc trực tiếp phá vỡ bạch cốt sơn tiến vào cửa không gian truyền tống, nhưng hiện tại, hiển nhiên không được!

Một màn qua đi, Tôn Phi cũng nhận được không ít ưu đãi, nhục thể của hắn dưới tác dụng của hai loại nóng lạnh liên hồi, chiếm được rèn luyện, cường độ ít nhất tăng lên gấp đôi, nguyên bản thể chất Tôn Phi đã muốn phi thường đặc thù, cho dù là dùng “Người Khổng lồ xanh dược tề” cũng không có hiệu quả gì, không thể tưởng được ở điều kiện như vậy lại có thể đề thăng.

Đối với Tôn Phi mà nói, cường độ thân thể tăng lên có điểm rất tốt.

Điều này có ý nghĩa rằng lực lượng của bảy đại chức nghiệp ở Diablo thế giới có thể hoàn toàn phóng thích.

Tôn Phi trở lại Diablo thế giới, tĩnh tâm nghỉ ngơi điều dưỡng.

Trong nháy mắt, lại mười ngày nữa trôi qua, trong thời gian này Tôn Phi lại lặp lại quá trình quen thuộc, giết quái thăng cấp, lợi dụng lộ tuyến lưu động chân khí để mở thêm đấu khí thông đạo chế tạo bí tịch, trợ giúp Fara thiết kế các loại trang bị, đi theo nữ tu sĩ Ankara cùng đại gia Cain học tập các loại tri thức ma pháp…

Kỳ hạn một tháng đã đến, đã đến lúc xuất quan trở lại Hương Ba Thành!

Bình Luận (0)
Comment