Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 293 - Chương 180: Ta Tạt Qua Thôi...

Quoc vuong van tue Full
Chương 180: Ta tạt qua thôi...
 

- Kỳ lạ, hồ nước này có rất ít người biết, tạo sao lại xuất hiện nhiều người như thế?

Chứng kiến đại bộ phận địa phận hồ nước đã bị người khác chiếm trước, trên mặt lão Zola có chút thẹn thùng, tiến cử nơi trú doanh lại có người chiếm giữ trước, có thể coi như là lão có sai lầm, không làm tốt việc dẫn đường.

- Không sao, hãy đi trước nhìn xem!

Tôn Phi nhìn ánh lửa phía xa xa trong lòng hơi động, mỉm cười nói:

- Ta thấy phía bên kia hồ vẫn còn chỗ trống, tuy rằng hơi chật chội một chút nhưng có thể đủ cho chúng ta hạ trai!

Nhưng mà, đúng lúc này…

Vù!

Một mũi tên màu trắng mang theo máu tươi, đột ngột được phóng ra từ bên kia hồ, “vù” một cái cắm một nửa xuống mặt đất, đuôi cung tên còn rung lên, một âm thanh từ xa vọng đến:

- Huyết Đao dong binh đoàn ở chỗ này, không muốn chết thì cút ngay!

Lấy máu vấy lên cung tên màu trắng chứng tỏ nếu bước đến thì giết không tha.

Lời cảnh cáo như thế rất phổ biến ở đại lục Azeroth, trước kia khi quân viễn chinh Hương Ba Thành đến biên giới Hắc Nham Thành cũng đã từng sử dụng qua, mặc dù ngôn ngữ đối phương có hơi càn quấy một chút nhưng cũng coi là hợp quy củ, nếu như binh đoàn kia đang xử lí một chuyện bí mật mà đám người Tôn Phi mạo phạm vượt qua thì đúng thật không hợp với truyền thống.

Nhưng sau khi đối phương xưng danh sắc mặt Tôn Phi liền biến sắc.

Không chỉ Tôn Phi, mà lão Zola và Mola Ridge cũng không thể ngừng run rẩy lên.

Bọn họ nắm chặt quả đấm trong tay, trong ánh mắt hừng hực lên sự tức giận phẫn nộ.

Huyết Đao dong binh đoàn!

Huyết Đao dong binh đoàn!

Năm chữ vô cùng đơn giản này đối với những quặng nô Hương Ba Thành mà nói lại chính là đại diện cho cơn ác mộng kinh hoàng.

Bởi vì tám mươi chín mươi phần trăm bọn họ đều là bị này cái dong binh đoàn này sử dụng nhiều phương thức mờ ám để bắt rồi bán tới Liệt Nham sơn mạch làm nô lệ. Huyết Đao là một dong binh đoàn cấp năm, rất có danh tiếng ở đế quốc Zenit, không thiếu cao thủ, hung danh lan xa, vì kiếm tiền có thể nhận bất kỳ nhiệm vụ nào, mà bắt nô lệ chính là một trong những thủ đoạn để chúng vơ vét của cải, rất nhiều nước phụ thuộc cấp năm cấp sáu đều bị dong binh đoàn này thụ hại, nhưng vì chúng có tổ chức chặt chẽ hành động giảo hoạt hơn nữa lại có sự ủng hộ của một số quý tộc tại đế quốc, làm việc lại cơ hồ chưa bao giờ lưu lại nhân chứng sống cùng chứng cớ, bởi vậy cho dù là đế quốc kỵ sĩ điện chấp pháp đội cũng không làm gì được chúng.

Điều đáng nhắc tới chính là ở đại lục Azeroth, dong binh là một lực lượng hết sức kỳ lạ.

Thực ra phải miêu tả bằng một từ mà kiếp trước Tôn Phi hết sức quen thuộc mới chuẩn xác —— Lính đánh thuê. Bọn họ không thuộc về bất cứ một quốc gia nào nhưng có thể xâm nhập vào bất cứ một địa phương nào của đại lục, nhận sự ủy thác của cá nhân cùng các thế lực mà tham gia vào chiến tranh, thậm chí trong chiến tranh giữa đế quốc với đế quốc cũng sẽ xuất hiện hình ảnh của họ, xét về thực lực mà nói, một ít dong binh đoàn cường đại mặc dù không có lãnh thổ cùng phong hào, nhưng có vốn vũ lực lại có thể so với đế quốc.

Mà Huyết Đao dong binh đoàn, là một trong ba đại donng binh đoàn đứng đầu Zenit đế quốc.

Tôn Phi từ trên lưng đại hắc cẩu nhảy xuống, nhẹ nhàng xoa đầu nó, súc sinh này minh bạch ý tứ Tôn Phi, chở Angela đang mơ màng ngủ vào giữa đội ngũ. Tôn Phi về cây đại thụ trăm năm phía xa, ánh mắt như điện, trong nháy mắt hắn đã nhìn thấy một tên cung thủ nhỏ con đang đứng trên cành cây, thân mặc hắc y, trên vạt áo và tay áo thêu đồ án một thanh loan đao nhỏ máu, đang cười nhếch mép như khiêu khích.

Tôn Phi cười cười, để lộ ra hàm răng trắng tinh.

Sau đó hắn vẫy tay một cái, lấy chiếc cung tên vấy máu đang rung lên ở đất bẻ thành hai đoạn.

Ý tức của động tác này chính là…

Trả thù, chết không ngừng.

Gã dong binh nhỏ gầy kia bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, đặc biệt khi nhìn đến đại đội nhân mã sau lưng Tôn Phi, trong lòng cảm thấy càng kinh hãi, theo phản xạ gã vớ lấy một cái kèn lệnh dùng sức thổi lên thanh âm cảnh báo….

Nhưng…

Sưu một tiếng, một mũi tên nhọn vô thanh vô tức cắt qua bầu trời đêm, bắn thẳng vào miệng hắn…

Ắc…!

Gã dong binh ngay cả một tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát, liền rơi ngã xuống dưới.

Sưu sưu sưu sưu ! !

Cùng một thời gian, liên tiếp những mũi tên nhọn hóa thành một chuỗi dài từ dây cung của Fernando Torres bắn ra, nhanh không thể tưởng tượng nổi, nhưng lại nhẹ nhàng tĩnh lặng dị thường, giống như xúc tu của tử thần đem vài tên lính gác khác đang muốn phát lên cảnh báo của Huyết Đao dong bình đoàn bắn chết.

Nhất tiễn đoạt nhất hồn, tiễn tiễn bất lưu tình.

Tôn Phi mỉm cười ánh mắt tán thưởng nhìn thiếu niên tóc vàng, không uổng công mình đem hắn phát triển theo hướng hoàng kim thánh đấu sĩ chòm sao Nhân Mã, thiên phú của Torres tại phương diện tiễn thuật đích xác hiếm thấy.

- Đánh úp!

Tôn Phi ra hiệu cho giám ngục quan Oleguer Torres và Peter Cech mỗi người tự mang theo mười thánh đấu sĩ vây quanh ba mặt, mặt khác hắn cùng với lão Zola và Mola Ridge chậm rãi đi đến chỗ đám người đang đốt lửa ở chỗ xa xa.

bắn

Bên hồ, bóng đêm ngày càng trở nên sâu hơn.

Xung quanh bãi đá, hàng đuốc lách tách tỏa ra ánh lửa chiếu rọi có hai nhóm người đang giằng co.

Chính giữa có vẻ như là một thương đội, ước chừng khoảng bốn mươi người, mặc áo giáp nhẹ, trang bị chỉnh tề, đang bị vây ở giữa, bốn mươi người này, sắc mặt ai cũng đều rất khẩn trương, thậm chí có người chảy ra cả mồ hôi lạnh. Người cầm đầu là một lão giả mặc một chiếc trường bào dài màu đen, hai bên tả hữu là một bạch y kiếm sĩ và một thiếu phụ quyến rũ mặc váy dài màu đỏ như là hỏa diễm, sắc mặt ba người đều rất khó coi, đứng che trước ba cỗ xe ngựa ma pháp hoa lệ như lâm đại địch.

Còn bên ngoài là hơn hai trăm người, toàn bộ đều mặc trang phục có thuê loan đoan dính máu của Huyết Đao dong binh, chẳng những nhân số đông đảo, hơn nữa đao thương sáng loáng, lại có mười tên cung thủ đang căng cường nỏ nhắm thẳng vào nhóm người ở giữa, loại cường nỏ này tuỵet đối có thể xuyên thủng trọng trang kỵ sĩ khôi giáp, giống như tử thần nhe nanh tùy ý cướp đi sinh mệnh của người khác. Mà cầm đầu là bốn kẻ mặc áo giáp nhẹ màu hồng sậm, gồm một hán tử mặt buộc một miếng da màu đen che một con mắt, một trung niên bộ mặt trung hậu, một thanh niên trắng trẻo thần sắc hung ác nham hiểm không ngừng không ngừng quét mắt lên thân thể hồng y thiếu phụ bên kia, cùng một thiếu nữ xinh đẹp chừng mười tám tuổi.

Không khí giữa hai bên chắc chắn không phải là bằng hữu.

Bởi vì ở giữa sân có hơn hai mươi thi thể ngã xuống đất, đại đa số trúng kình nỏ mà chết, hiển nhiên là bên nhóm bị vây ở giữa.

- Huyết Đao dong binh đoàn?

Lão giả mặc hắc bào tay cầm ma pháp trượng nét mặt âm trầm cực điểm, hung hăng gầm nhẹ:

- Huyết Đao dong binh đoàn các ngươi thực sự là điên rồi, một dong binh đoàn cấp nhăm nho nhỏ mà dám ra tay với thương đoàn Soros, các ngươi không sợ hội chủ phẫn nộ đem dong binh đoàn của các ngươi san bằng à?

- Ha ha, ngươi nói rất đúng, thưa chủ quản Rhede Kerner tôn kính, thương đoàn Soros tài lực giàu mạnh, đổi lại bình thường, cho dù là mười Huyết Đao dong binh đoàn cũng không dám càn rỡ, nhưng ai bảo các ngươi ra vẻ khôn ngoan lại đem đám hàng hóa kia đi qua Liệt Nham sơn mạch làm gì, lại vừa khéo để huynh đệ chúng ta biết được, ha ha đây không phải là ý trời sao? Giết sạch các ngươi rồi Soros hội chủ sẽ không biết ai làm ra chuyện này cả, sao có thể đổ cho Huyết Đao dong binh đoàn chứ!

Độc nhãn cự hán bên Huyết Đao dong binh mỉm cười, không hề nhúc nhích.

Người này toàn thân cơ bắp, bề ngoài to lớn giống như một con voi, nhưng cách nói chuyện lại khác hẳn vẻ cuồng bạo bên ngoài mà chọn lối đả kích ý chí đám người thương đội Soros. Tôn Phi từ xa đã nghe được cuộc đối thoại, sờ sờ cằm, lập tức biết những người này chắc là loại giả trư ăn thịt hổ.

- Tại sao các ngươi lại biết tin tức?

Hắc bào lão giả Rhede Kerner nắm chặt cây pháp trượng trong tay, không cam lòng hỏi.

- Chuyện này, ngươi đi hỏi tử thần đi!

Cự hán đầu bóng lưỡng sợ đêm dài lắm mộng, không muốn nhiều lời, đang muốn hạ lệnh đang muốn hạ lệnh bắn cho cung thủ, đột nhiên biến sắc, như là nghe được cái gì, bỗng nhiên xoay người hướng phía xa xa nhìn lại.

Động tác này làm cho song phương đều sửng sốt, theo tầm mắt cự hán đầu bóng lưỡng nhìn lại, mọi người phát hiện xa xa có một thanh niên mặc áo giáp nhẹ màu đen giống như là đang thoải mái nhàn nhã như tản bộ mà bước đến, mà theo sau thanh niên là một già một trẻ, lão nhân tóc trắng xóa, thiếu niên gầy như cây gậy trúc, thoạt nhìn đều là một bộ thiếu dinh dưỡng, cảm giác như chỉ cần một trận gió cũng đủ thổi bay cả hai người.

Đợi khi ba người đến gần, mọi người mới nhìn rõ hơn một chút.

Hắc y thanh niên kia một đầu tóc đen nhánh như đang bay múa trong gió, khóe miệng mang theo nụ cười mỉm thản nhiên, ánh mắt không hề có chút che giấu mà quét tới quét lui trên thân Huyết Đao dong binh đoàn, phảng phất như nhìn đám heo chó chuẩn bị bị làm thịt, mà một già một trẻ phía sau hắn lại hơi lộ vẻ khẩn trương, nhưng ánh mắt nhìn đoàn người Huyết Đao dong binh đoàn lại như bốn chuôi đao sắc bén, hận không thể lập tức phanh thây đối phương.

- Kẻ nào đó?

Không hề có báo trước, bất tri bất giác mà xâm phậm phạm vi trăm mét, mà lính gác bên ngoài lại không hề báo cáo, hiển nhiên đã lành ít dữ nhiều, nghĩ tới đây, cự hán đầu bóng lưỡng hơi lùi lại cảnh giác.

- Tạt qua thôi...

Tôn Phi thuận miệng trả lời.

Chợt hắn không nhịn được mà cười ra tiếng, vì đột nhiên hắn nhớ tới cảnh anh hùng xuất hiện trong các bộ phim kiếp trước vẫn xem, hơn nửa ngày mới nhịn cười, nghiêm túc nói:

- Đột nhiên nhìn thấy mấy người quen, thuận tiện lại đây đòi nợ... À, còn thu cả tiền lãi nữa!

Trên người Tôn Phi không hề có đấu khí dao động, cũng không có phát giác ma lực, giống như chỉ là một thanh niên không chút vũ lực, mà lão Zola cùng Mola Ridge phía sau hắn càng thảm hơn, đi đứng còn không xong, vừa nhìn đã biết không phải cao thủ gì.

Nhưng biểu hiện của ba người lại làm cho tên đầu bóng có chút không thể nắm được, những người thông minh thường có ý nghi kị, gã chính là loại người thuộc loại này.

Xuất phát từ cẩn thận lo lắng, cự hán độc nhãn đầu bóng lưỡng cũng không lập tức phát ra mà tỉnh bơ đi ám chỉ ba người bên cạnh chỉ huy nhân thủ gắt gao vây chặt thương đội Soros, phòng ngừa bọn họ nhân cơ hội chạy trốn, lúc đó mới thản nhiên hỏi:

- Hả, đòi nợ? Đòi nợ gì?

- Nợ mạng người!

Tôn Phi sờ cằm, tựa như đang trêu đùa.

- Đòi nợ ai?

Tên đầu bóng nhẵn nghe vậy biến sắc, hình như đã nghĩ đến điều gì.

- Huyết —— đao —— dong —— binh —— đoàn ——! ! !

Tôn Phi gằn từng tiếng hồi đáp, sau đó, sắc mặt hắn hoàn toàn lạnh xuống, tầm mắt như đao nhìn thẳng mặt cự hán độc nhãn, khí thế bùng nổ, khiến trong nháy mắt không kẻ nào trong Huyết Đao dong binh đoàn có dũng khí đối diện với hắn.

Bình Luận (0)
Comment