Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 391 - Chương 276: Trung Tâm Của Đám Người

Quoc vuong van tue Full
Chương 276: Trung tâm của đám người
 

- Đây là… A, là không gian cấm cố và phong ấn phù văn trong truyền thuyết, không thể tin được ta lại thật sự có thể thấy được thứ đồ trong truyền thuyết.

Cain đại gia kích động bứt bứt bộ râu bạc của mình, đôi tay run rẩy giơ lên sờ soạng vách tường màuvàng nhạt mà hét.

Tôn Phi gật gật đầu.

Tuy hắn không quá rõ ràng lai lịch nơi này, nhưng từ mắt thường cũng có thể thấy được mật thất này là được người dùng đại thủ đoạn trực tiếp mở không gian hư không tạo thành chứ không nằm trên mặt đất.

- Thực đáng tiếc, những phù văn này thật sự là quá thâm ảo, hơn nữa lưu chuyển không ngừng, không thể hiện ra hình thái hoàn chỉnh.

Cain đại gia hô to đáng tiếc, lấy năng lực hiện tại của hắn không thể xem xét thẳng đến trạng thái nguyên bản của nguyên lý không gian cấm cố nơi này, chỉ có thể chậm rãi nghiên cứu phá giải.

Nếu có thể nắm giữ loại phù văn “kỳ tích của thần” này, như vậy chỉ cần thực lực đủ, có thể trực tiếp mở ra không gian, thậm chí xây dựng cả một tòa thành không nằm trong trái đất.

Bởi vì bất luận là Diablo hay là đại lục Azeroth đều truyền lưu truyền thuyết có chư thần mở thần chi không gian, đó là một loại uy năng gần như không thể tưởng tượng, cơ hồ sáng ngang với đấng sáng thế.

- Hai người cứ từ từ nghiên cứu, mật thất này không biến mất được đâu mà lo.

Tôn Phi thấy Cain đại gia gấp đến cuống lên cũng thầm buồn cười, sau đó giúp Cain đại gia cùng nữ tu sĩ Ankara thiết trí địa điểm triệu hoán.

Cứ như vậy, dưới tác dụng của thần kỹ Triệu Hoán, mỗi ngày bọn họ đều có khoảng thời gian nhất định có thể vào đây nghiên cứu. Đương nhiên lấy thực lực trước mắt của Tôn Phi thì họ chỉ có 4 giờ 30 phút, hơn nữa phải chia ra qua lại giữa Anh Hùng thành trong hang đá ngầm sau núi tại Hương Ba Thành và mật thất khung xương hoàng kim này.

Nữ tu sĩ Ankara ánh mắt thì luôn luôn ngưng tụ trên bộ sách Ma Vương Trí Tuệ trôi nổi trong mật thất.

- Ca ngợi thượng đế, đây là một bộ sách không ai tưởng tượng nổi, có thể nói là bách khoa toàn thư bí điển về ma pháp vũ kỹ, kiến thức bên trong nhiều như đại dương, hơn nữa đều là kỹ thuật thủ đoạn chưa từng có… Trí tuệ, một quyển sách như vậy đúng là xứng đáng hai chữ trí tuệ, nhưng không biết tại sao lại lấy tên là Ma Vương Trí Tuệ, theo ta phải gọi là Thượng Đế Trí Tuệ mới đúng!

Nữ tu sĩ chăm chú lật qua một lượt quyển sách, hoàn toàn trầm mê vào đó.

Bà không phải dạng gà mờ chữ cổ như Tôn Phi, mà sau một thời gian ngắn đã sớm đã tinh thông luôn cả văn tự cổ đại đại lục đại lục, lại thêm Azeroth và thế giới Diablo dường như có một tia liên hệ từ văn tự cổ đến chiến kỹ, cho nên bà cũng tạm hiểu được phần nào.

Mà Cain đại gia lúc này cũng đã rời ánh mắt khỏi vách tường.

Có điều ông không quá hứng thú với những tri thức kiến trúc, cơ quan, chế tạo khôi giáp vũ khí… trên bộ sách Ma Vương Trí Tuệ, mà lại tập trung tới mấy chiếc đèn bằng đá cùng xích đá dùng để giam cấm chung quanh Ma Vương Trí Tuệ.

- Lạy chúa, ta lại thấy được kỳ tích…

Cain đại gia bàn tay già nua khô héo vuốt ve dây xúc đá, ánh mắt nhìn chằm chằm những chiếc đèn bằng đá lúc ẩn lúc hiện phù văn, cả người run rẩy không kìm được mà rú lên:

- A a a a, đây là phù văn cấm cố cỡ nhỏ, a ha ha ha, lại có thể thật sự tồn tại loại phù văn này, truyền thuyết là thật, truyền thuyết là thật…

Chứng kiến cả hai người đã hoàn toàn chìm đắm vào nghiên cứu, Tôn Phi cũng chỉ lắc lắc đầu không biết nói gì. Hắn từ trong trữ vật giới chỉ mang nốt cả tấm cửa đá khắc đầy phù văn thần bí cùng chín hòn đá cũng khắc phù văn lấy được lúc trước ra để lại cho hai người, còn mình xoay người bước vào truyền tống môn rời đi.

- A, thượng đế a, đây là...

- A ha ha ha ha, lại thật sự có thứ này!

Khoảnh khắc Tôn Phi bước vào truyền tống môn vẫn còn nghe được không ngớt tiếng gầm rú như người điên liên tục phát ra từ miệng hai ‘nhà khoa học’ miệt mài.

...

Ra khỏi truyền tống môn, Tôn Phi nghĩ nghĩ rồi lấy hình thức người man rợ mang theo mỹ nữ lính đánh thuê Elena, tiến nhập bản đồ thứ 3 trong Diablo thế giới - Kurast hải cảng, bắt đầu tiến hành giết quái thăng cấp.

Trước đó, Tôn Phi đã hoàn thành xong nhiệm vụ thứ nhất của màn 3 – kim sắc điểu (The golden bird).

Thù lao của nhiệm vụ này có một là lọ ma pháp dược thủy có thể gia tăng vĩnh viễn 20 điểm sinh mệnh (HP). Tôn Phi cũng không có lập tức dùng mà tạm thời giữ lại.

Lúc này người man rợ có cấp 45, thích khách cấp 39, pháp sư cấp 41, thánh kỵ sĩ cấp 39, Đức Lỗ Y cấp 39, tử linh pháp sư cấp 37, Amazon cấp 40, mà ngoại trừ người man rợ, thích khách, pháp sư, thánh kỵ sĩ, Đức Lỗ Y đều hoàn thành xong nhiệm vụ bản đồ lớn thứ 2 Lut Gholein, chỉ còn lại có tử linh pháp sư cùng Amazon chờ đợi hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng chém giết Duriel là bảy đại chức nghiệp đều qua hết màn 2.

Bất quá trước mắt đế quốc Zenit tình thế ác liệt, thế cục lăn loạn không chịu nổi, đối thủ cường đại cứ một tên nối một tên xuất hiện, Tôn Phi bức thiết cần đề cao năng lực của mình, cho nên tạm thời hắn bỏ qua việc phát triển cân bằng cả bảy đại chức nghiệp mà chọn tận dụng thời gian nhanh chóng tăng cấp cho người man rợ, sớm ngày nhảy vào hàng ngũ nguyệt cấp cường giả.

Dùng hơn ba giờ hoàn thành nhiệm vụ thứ hai “Lưỡi giáo của tông giáo cổ đại” (Blade of old religion) trong màn Kurast hải cảng, chức nghiệp người man rợ lên tới cấp 46.

Mỹ nữ lính đánh thuê Elena thực lực cũng tăng nhanh, lúc này đã cấp 40, chuyển đổi băng hỏa điện độc tứ đại hệ ma pháp càng thêm tự nhiên, cũng phối hợp ngày càng ăn ý với Tôn Phi, chỉ một ánh mắt hoặc động tác là đã có thể hiểu đối phương muốn làm gì.

Mà tình cảm giữa hai người cũng từ từ biến hóa.

Tuy rằng kể từ việc ngoài ý muốn ở thạch thất ngầm tình cảm hai người đều không có thêm bước tiến triển nào, nhưng ít nhất hiện tại Tôn Phi có thể cảm giác được vị Nữ Võ Thần, bông hoa của Rogue này đã không còn đem mình áp đặt phận tôi tớ cho hắn như trước, mà có thêm sự quan tâm cùng thoải mái, giống như giữa một đôi yêu nhau nhưng chưa thổ lộ vậy.

Tại lúc chiến đấu rảnh rỗi, Tôn Phi cũng sẽ nhẹ nhàng mà cầm bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương của Elena, hai người ở trong núi thây biển máu của ác ma quái vật mà một đường chậm rãi đi tới, mặc dù không có cảm giác lãng mạn được như dạo trong vườn hoa dưới trăng, nhưng lại là vô thanh thắng hữu thanh.

Cùng ngày, thời gian có thể trong trò chơi chấm dứt, hai người đồng thời rời khỏi thế giới Diablo.

...

- Thưa bệ hạ, tất cả đều bình thường, không có chuyện gì phát sinh, kỵ binh kỵ sĩ điện cũng không xuất hiện tiếp.

Tôn Phi trở lại Hương Ba đại doanh, thiếp thân thị vệ quan FernandoTorres bẩm báo lại sự tình trong lúc hắn vắng mặt, tất cả đều như dự đoán.

Đồng thời đế quốc cũng đã bỏ lệnh giới nghiêm trong doanh khu 20 dặm để mọi người tự do đi lại, mà Yashin đại đế cũng ban chiếu xuống hai ngày sau sẽ chính thức bắt đầu giải đấu diễn võ tác chiến giữa 250 nước phụ thuộc.

Các quốc gia rốt cuộc chuyển dời chú ý lên giải đấu.

Tôn Phi không mang thị vệ, một mình đi dạo quanh doanh khu 20 dặm, bất tri bất giác đi tới bên ngoài đại doanh Byzantine quốc, đã thấy tiểu quốc lúc trướcbị người người khinh rẻ giờ đông như trẩy hội, người đến người đi nối liền không dứt. Đương nhiên, những người này đều là đánh hơi được đằng sau Byzantine Vương có bóng dáng Hương Ba Vương, cho nên tranh thủ tới lấy lòng, dù kinh sợ Hương Ba Vương không dám tới cửa Hương Ba quốc nhưng lại hi vọng có thể thông qua cùng Byzantine quốc kết minh mà kiếm được chút ích lợi cùng chiếu cố trong giải đấu sắp tới.

Tôn Phi đứng đằng xa nhìn vào, thấy trong đại doanh Byzantine Vương trẻ tuổi tư thế oai hùng bừng bừng, trở thành trung tâm vây giữa đám người, không còn một chút sợ hãi rụt rè nhìn trước ngó sau như trước nữa, biết rằng người này đã dần dần sáng tạo nên cơ hộ cho chính mình, trên mặt lộ ra mỉm cười.

Bất quá Tôn Phi cũng không có phát hiện thân, mà là xoay người rời đi.

Bởi vì từ hơn một tiếng trước, Tôn Phi luôn có một loại cảm giác kỳ quái, hình như là có người nào đó đang lặng lẽ theo sát hắn, lén lút dòm ngó nhất cử nhất động của hắn, nhưng là vô luận hắn sử dụng biện pháp gì cũng không thể phát hiện hành tích của người theo dõi…

Bình Luận (0)
Comment