Dưới cửa tây Song Kỳ thành, thần sắc hai vị cao thủ Đại Tuyết Sơn dần dần ngưng trọng.
Cửa thành Song Kỳ đang ở trước mắt, lại không thể tiến lên phía trước một bước.
Vốn cho là chỉ cần hai người đồng loạt ra tay, như vậy cái kẻ cực kỳ lợi hại trong miệng sư đệ Jan Vertonghen cũng có thể dễ dàng chém giết như trở bàn tay, hiện tại ai ngờ được thậm chí ngay cả hai võ tướng của đối phương cũng không bắt được.
Phen này vừa giao thủ, Anita và Ainol đã cảm thụ được, thực lực của đối phương tuy rằng không mạnh hơn chính mình, thế nhưng cũng tuyệt đối không kém hơn bao nhiêu, chỉ sợ trong thời gian ngắn không phân được thắng bại, về phần khiêu chiến Hương Ba Vương? Coi như là có thể đánh bại một nam một nữ trước mặt này, đấu khí cũng đã tiêu hao gần hết, lại muốn khiêu chiến đệ nhất cao thủ trong trận doanh của đối phương, hiển nhiên chính là người si nói mộng.
Xa xa Jan Vertonghen hạ lệnh, kèn lệnh nổi lên, trận thế trùng kích toàn quân dần dần ngừng lại.
Biến cố này, khiến cho tính toán trong lòng hoàng tử điện hạ lúc trước toàn bộ đều như trôi theo dòng nước.
Jan Vertonghen nhìn về phía địch lâu cửa tây thành Song Kỳ, trong nháy mắt tâm tình biến hóa biết bao lần.
Tuy rằng cửa thành không một bóng người, không thấy rõ rốt cuộc Hương Ba Vương ở nơi nào, thế nhưng trong lòng kiêng kỵ, lần nữa lại trở nên thêm trầm trọng, đối mặt với địch nhân như vày, hắn vốn kiêu ngạo với vũ kỹ và binh pháp của bản thân, lúc này cũng khó mà thi triển, từ lần gặp đầu tiên đã là cảm giác chính hắn phải bó tay, mà theo thời gian trôi đi, lúc này loại cảm giác đó lại càng thêm rõ ràng.
Mà cùng lúc đó, xa xa dưới cửa thành Song Kỳ.
Một đường đẫm máu liều mạng vượt qua vòng vây của người Ajax, rốt cuộc năm ngàn kỵ binh Zenit lúc này cũng thuận lợi đi qua cửa tây tiến vào trong thành Song Kỳ.
Người cuối cùng đi vào trong thành là một kỵ sĩ cường tráng cưỡi ma thú Xích Diễm tứ giai, thân hình tuấn lãng, hai tay nắm cương ngựa, quay đầu lại nhìn về phía chiến trường ngoài thành.
Trong lòng kỵ sỹ còn ôm một kỵ sỹ thân hình nhỏ gầy, vị tiểu kỵ sỹ này mang mũ giáp hình chữ T, lộ ra làn da băng thanh ngọc khiết phía dưới, tóc đen dài duyên dáng, thân thể xinh xắn lanh lợi, dĩ nhiên là một nữ hài tử.
- Được rồi, Angela, hiện tại có thể mở mắt được rồi, có sợ không?
Tôn Phi nhẹ nhàng đề cương, xoay người lại nhìn về phía tự đại cao thủ đang cầm chân nhau, nhẹ nhàng tháo mũ giáp cho Angela, nhẹ nhàng hỏi bên tai.
- Không sợ, Alexander, chỉ cần có ngươi ở nơi này, ta cái gì cũng không sợ!
Tiểu nha đầu tuy trong miệng thì nói vậy, nhưng vẫn nhắm nghiền mắt như cũ, bởi vì vừa mới cưỡi ngựa chạy như bay, mặc dù ở trong lòng Tôn Phi, thế nhưng trên mặt vẫn sợ hãi lấm tấm mồ hôi, tiểu dáng dấp cực kỳ khả ái, nói xong, đoán chừng Tôn Phi không tin, liền hơi mở mắt hỏi:
- Alexander, chúng ta đã tới nơi rồi sao?
Hai kỵ sĩ đó hiển nhiên chính là Quốc Vương Bệ Hạ và vị hôn thê của mình.
Tôn Phi nghe vậy nở nụ cười, nhẹ nhàng hôn một cái lên gương mặt trắng nõn của Angela, nói:
- Đương nhiên tới rồi, chúng ta đã vào thành!
Bên tai không ngừng truyền tới tiếng kẽo kẹt của cửa thành đang đóng lại, Angela thở một hơi, rốt cuộc mới hoàn toàn mở mắt, hơi ngửa đầu nhìn Tôn Phi, trong con ngươi mang theo thần sắc kiệu ngạo, nói:
- Alexander, ta hiện tại cũng xem như là kề vai chiến đấu với ngươi, đúng hay không? Ta muốn ngươi hiểu rõ, ta là một Vương Phi dũng cảm!
Tôn Phi cười ha ha.
Chủ tớ hai người Angela và Jima, còn có một ít tùy quân nữa đều theo kỵ binh vọt vào trong thành.
Ban đầu Tôn Phi định phái người đem các nàng đến “Cổ thành tử vong”, vừa bớt được nguy hiểm chiến trận, cũng miễn cho bọn họ thấy cảnh máu me trên chiến trường mà lưu lại bóng ma trong lòng, thế nhưng Vương Phi lần đầu tiên phản đối ý kiến của Tôn Phi, kiên định dị thường muốn bên người Tôn Phi, lại thêm Tôn Phi có suy nghĩ về “Cổ thành tử vong” đã hoang phế trăm năm, thanh lãnh vô cùng, lại không đầy đủ các điều kiện sinh hoạt vật chất như ở Song Kỳ thành. Tôn Phi suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn đáp ứng yêu cầu của vị hôn phu, mạo hiểm đem mấy người nữ quyến và một ít hậu cần và quân chính quan văn xem lẫn trong năm ngàn kỵ binh, phái cao thủ bảo hộ, cùng nhau đưa họ vào trong thành Song Kỳ.
Nguyên bản sáu ngàn binh lực, hơn nữa trong đó có một nhóm người không có năng lực tác chiến, muốn trùng kích trận địa của đối phương là rất khó khăn, thế nhưng dưới sự xảo diệu của lão Quân Sư Arjen, cũng thần kỳ thuận lợi, hao tổn không đến năm trăm người.
- A, không biết hiện tại Jima các nàng thế nào rồi? Hẳn là không sao chứ?
Được Tôn Phi hôn một cái, trong lòng Angela ngọt ngào như mật, đột nhiên nghĩ tới mấy tỉ muội của mình.
- Ha ha, yên tâm đi, các nàng đều có cao thủ hộ vệ, hơn nữa so với chúng ta còn sớm vào thành hơn.
Lúc này cửa thành đã ấm ầm một tiếng rất nhanh đã đóng lại, Tôn Phi ôm vợ chưa cưới, thôi động kỵ thú, trong tiếng vó ngựa nổ vang tiến nhập thành.
Trong thành, Jima và hầu cận của Vương Phi đã ở đó, tỳ nữ Spring, Summer, Fall, Winter còn có Victoria đều lông tóc vô thương, Tôn Phi đem Angela giao cho bọn họ chiếu cố, lại sai người hộ tống nhóm nữ quyến tạm thời tiến vào ở trong phủ thành chủ, còn chính mình không có nán lại, giục ngựa đi tới cửa tây thành Song Kỳ.
- Đại nhân!
- Bái kiến đại nhân!
Tứ đại kim cương Drogba, Pires, Hulk và Kanoute và cả đám quý tộc lúc này đang ở trên địch lâu cửa tây nín thở nhìn tứ đại cao thủ phía dưới, nhìn thấy Tôn Phi ở dưới thành đi lên, cả đám trong lòng đều hơi kinh hãi, không ai biết Quân đoàn trưởng đại nhân đi lên địch lâu lúc nào, trước mọi người đều cho là Tôn Phi còn ở trong đại điện, nhìn thấy Tôn Phi đến, liền nhanh chóng hành lễ.
Tôn Phi phất tay một cái, ý bảo mọi người đứng dậy, cũng không nói nhiều, trực tiếp bước nhanh tới trước địch lâu, nhìn xuống phía dưới.
Lúc này bốn đại cao thủ phía dưới đã lại bắt đầu giao thủ.
Ba cỗ đấu khí ba động và một cỗ ma pháp ba động phiêu dật đến cực điểm, cuồng bạo dường như hỏa sơn bộc phát, khắp bầu trời khí tức hỏa diễm nướng đen đại địa, trong ngọn lửa lại kèm theo hàn khí ma pháp và điện quang, bốn đạo lực lượng phân biệt rõ ràng rồi lại không ngừng tương hỗ thôn phệ lẫn nhau, đem toàn bộ đại địa trước cửa tây biến thành một mảnh địa ngục nhân gian.
Trong khoảng thời gian ngắn, ngay cả bầu trời mới mọc lên chiếu ra tia nắng chói chang, cũng bị cao thủ đỉnh cấp trong lúc đánh nhau mà rung động, tia sáng dần dần ảm đạm đi rất nhiều.
Mấy vạn quân sĩ và tướng lĩnh hai phe đều trợn mắt há mồm nhìn, thỉnh thoảng còn hô quát trợ uy cho cao thủ phe mình.
Hai người Lampard và Elena với hai cao thủ đối phương nhất thời là lực lượng ngang nhau, không phân cao thấp.
Tôn Phi đứng trên tường thành, nhìn một hồi rồi khẽ gật đầu, không có ý xuất thủ.
Hai vị cao thủ Ajax này, đều là mặc trường bào, không mặc áo giáp, chắc hẳn là hai vị sư huynh trong miệng của Jan Vertonghen.
Ngày ấy Tôn Phi ban đêm xông vào địch doanh, nghe được thời điểm hoàng tử Jan Vertonghen nói về sư huynh của mình, rõ ràng là một người, không biết vì sao hôm nay lại xuất hiện hai người, thực lực của hai người họ đều là cửu Tinh cấp sơ giai, đấu khí hệ hỏa, nắm giữ nhiều loại đấu khí kỹ cao thâm, sức chiến đấu cũng có chút bất phàm.
Sự tồn tại của cao thủ cửu Tinh cấp, coi như là ở đế đô của Zenit, cũng như là sừng lân, lông phượng, toàn bộ cao thủ đạt cửu Tinh cấp trên đế quốc có thể đếm được trên đầu ngón tay, cao thủ như vậy, chỉ cần toát ra chút uy lực là có thể gia phong tước vị quý tộc, hôm nay lập tức liền xuất hiện ra hai tên, thật sự là làm cho các tướng lĩnh thành Song Kỳ kinh hãi.
Nhưng hôm nay, hai đại cao thủ như vậy lại gặp phải đối thủ.
Nữ Vũ Thần Elena gần đây vẫn luôn theo bên người Tôn Phi ở thế giới Diablo giết quái thăng cấp, thực lực tăng trưởng cực nhanh, mặc dù có một ít điểm kinh nghiệm và điểm thuộc tính đều gia tăng vào kỹ năng Paladin, thế nhưng đẳng cấp Cung Thủ (Amazon) cũng đã đến cấp tám mươi, hơn nữa lại mua thêm trang bị cho nàng, chiến lực thực sự đã sớm tiếp cận cửu Tinh cấp, lại thêm đã cùng Tôn Phi ở trong thế giới Diablo chém giết rất nhiều quái, đã sớm tích lũy vô số kinh nghiệm chiến đấu, lúc này đã cho thấy được chiến lực kinh khủng.
Một người một cung, ổn như bàn thạch, dưới chân bất động, chỉ không nhanh không chậm nâng tên lên bắn ra, nắm chắc tiết tấu, chỉ nghe tiếng dây cung ‘Băng băng băng băng’ vang lên giống như gảy đàn, như vậy đã vững vàng khắc chế được mọt cao thủ cửu Tinh cấp của Ajax.
Mà bên kia, Lampard đối mặt với cao thủ cửu Tinh cấp khác của đối phương cũng không bị rơi vào thế hạ phong, điều này làm cho người ta cảm thấy giật mình không thôi.
Cho tới nay, vị cao thủ đệ nhất Hương Ba thành trước kia thực lực tăng trưởng quá nhanh, quả thực là không thể nào tưởng tượng nổi, đối với Tôn Phi mà nói cũng vẫn là một điều bí ẩn, trong đó có rất nhiều chỗ không hợp lý, mặc dù có dược tề ‘Lục Cự Nhân’ cải tạo, thế nhưng thực lực của Lampard rõ ràng vượt qua các cao thủ khác của Hương Ba thành.
Tôn Phi nhớ thực lực ban đầu khi còn ở tam Tinh cấp thì Lampard là đấu khí hệ thủy, thế nhưng sau khi sửa thành đấu khí hệ điện, thực lực của vị thúc thúc này đề thăng rất nhanh, coi như chính bản thân Tôn Phi cũng phải nghẹn họng nhìn trân trối, so với kẻ có bàn tay vàng là thế giới hắc ám như hắn quả thực chỉ có hơn chứ không kém, có thể dùng từ kinh khủng để miêu tả.