Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 540 - Chương 436: Tế Đàn Thần Ma

Quoc vuong van tue Full
Chương 436: Tế Đàn Thần Ma
 

Thực lực cá nhân càng đề thăng, Tôn Phi lại càng cảm thụ rõ ràng thực lực cường đại của Hoàng Kim Khô Lâu này.

Nhân lúc thời gian chờ đợi trôi qua quá chậm, Tôn Phi rảnh rỗi sinh ra buồn chán liền thử triệu hoán ra bao tay cấp bậc hoàng kim “Bàn tay Lôi Đức” ra trùm lên hai tay, miễn cưỡng đưa tay vào trong phạm vi năm thước quanh Hoàng Kim Khô Lâu, nhất thời nghe được từng tiếng răng rắc vang lên, đây là trang bị đẳng cấp thứ tám trong thế giới hắc ám thế mà chỉ trong thời gian nháy mắt, suýt chút nữa đã bị nghiền nát rồi.

- Thật là đáng sợ! Đây chỉ là một cỗ xương khô không biết qua bao nhiêu năm rồi mà vẫn còn khí cơ đáng sợ như vậy… Thực lực lúc sinh tiền của người này, e rằng đã vượt qua phạm trù cường giả Nguyệt cấp, coi như là Tôn giả cấp Đại Nhật trong truyền thuyết cũng vô pháp sánh ngang đi?

Quốc Vương Bệ Hạ khiếp sợ vô cùng.

Theo thời gian trôi qua, nhận thức của Tôn Phi đối với đại lục Azeroth và thực lực của hắn cũng không ngừng tăng trưởng, đối với đẳng cấp lực lượng và cảnh giới ở thế giới này càng thêm rõ ràng, không hề như trước đây tỉnh tỉnh mê mê, sở dĩ bộ thi cốt này phát ra khí tức thật đáng sợ, đồng thời trong tay lại nắm chuôi búa lớn bảo thạch, không hề nghi ngờ gì, chuôi búa này tuyệt đối là vũ khí cấp bậc Thần khí.

Tôn Phi không hề nghi ngờ, thời điểm thủ thành ngày hôm nay, nếu như có chuôi búa Hoàng Kim này trong tay, hắn tuyệt đối có thể đấu lại với nam nhân thực lực cường hãn trong đại quân Ajax kia.

Đáng tiếc, Hoàng Kim Khô Lâu phát ra khí cơ thật sự là quá mức cường đại, cơ hồ là vạn vật bất xâm, căn bản là không có cách nào đem búa Hoàng Kim kia từ trong tay thi cốt nọ lấy ra được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thần khí, mong muốn cũng không thể có được.

- Đợi đến khí thực lực lão tử đủ mạnh, sớm muộn gì cũng sẽ đem chuôi búa Hoàng Kim này nắm trong tay!

Quốc Vương Bệ Hạ âm thầm nảy sinh ý nghĩ trong lòng, đồng thời đối với lai lịch của Hoàng Kim Khô Lâu kia càng thêm hiếu kỳ, một nhân vật tuyệt thế như vậy, không biết vì nguyên nhân gì chết trong một thạch thất nhỏ hẹp thế này, hơn nữa hình như là bị trọng thương mà chết, như vậy người có thể giết được hắn, rốt cuộc là cái dạng tồn tại gì? Chỉ cần thoáng nghĩ thôi, tất cả quả thật là khó có thể hình dung.

- Nga, thượng đế a, hoàn thành rồi, ha ha, rốt cuộc chúng ta cũng hoàn thành…Tôn Phi đại nhân, mau sang đây xem xem!

Nữ tu sĩ Akara và đại gia Kane khoa chân múa tay vui sướng, như là phát hiện ra tân đại lục vậy, thất thố kêu lên:

- Chúng ta tìm được biện pháp rồi!

- Đây là…

Tôn Phi mừng rỡ, chạy nhanh qua đó.

Lúc sang đã thấy hai người kích phát ma trận ẩn giấu trong chi thư “Trí tuệ Ma Vương”,, tờ cuối cùng của chi thư đột nhiên lóe ra từng sợi ánh huỳnh quang lam lục sắc gai mắt, sau đó chậm rãi phóng ra hư không một hình ảnh thần kỳ. Trên hình ảnh là một kiến trúc tế đàn viễn cổ, cao hơn một ngàn mét, giống như là cột chống trời đứng vững giữa vùng đất, nguy nga tráng lệ, như là thiên công tạo hóa, lực lượng người thường cũng không có khả năng kiến tạo được, xung quanh tế đàn sừng sững mười tám pho tượng Vũ Giả màu xanh cao hơn trăm mét, chỉ là tỷ lệ vóc người pho tượng kia có chút kỳ quái, cho Tôn Phi một cảm giác đã từng quen biết…

Một đạo thiểm điện hiện lên trong đầu Quốc Vương Bệ Hạ, Tôn Phi trong nháy mắt đã biết vì sao mười tám tọa tượng lại đem đến cho mình cảm giác kỳ dị như vậy.

Tôn Phi quay đầu nhìn Hoàng Kim Khô Lâu cường đại kia, nhất thời minh bạch, mười tám tọa tượng trong kia chính là dáng dấp lúc sinh tiền của Hoàng Kim Khô Lâu kia, vóc người, tỷ lệ khung xương giống nhau như đúc… Loại tỷ lệ vóc người này, rất giống với hình tượng thần thoại trong miệng những người ngâm thơ rong trên đại lục Azeroth – Bộ tộc Ải Nhân!

Ải Nhân cường đại!

Tôn Phi nỗ lực đem kinh ngạc trong lòng mình đè xuống, tỉ mỉ quan sát hình chiết từ chi thư “Trí tuệ Ma Vương”, hình chiếu tỏ rõ cách và địa điểm có thể tinh lọc “Thế Giới Chi Thạch”.

- Tôn Phi đại nhân, dựa theo ghi chép trong “Trí Tuệ Ma Vương”, nếu như có thể tìm được “Tế Đàn Thần Ma”, có thể lợi dụng lực lượng ở tế đàn để tinh lọc “Thế Giới Chi Thạch”.

Đại gia Kane trong khoảng thời gian này hiển nhiên là vùi đầu vào nghiên cứu, tóc bạc râu bạc loạn thành một đoàn, nhưng tinh thần vẫn quắc thước như trước, nói:

- Điều này thật sự là quá thần kỳ, trong thế giới này thậm chí có tồn tại tế đàn bất khả tư nghị như vậy…

Tôn Phi nhíu mày:

- Chờ một chút, các ngươi ai tới nói cho ta, tế đàn này, rốt cuộc là ở nơi nào?

- Ách… Cái này…. Chúng ta…. Tạm thời còn không biết.

Hai người Akara và Kane mặt mày nhăn nhó, hai nét mặt già nua trở nên đỏ bừng, cúi thấp đầu không dám nhìn Tôn Phi.

Tôn Phi: “….”

Trong nháy mắt Quốc Vương Bệ Hạ thật có một loại xung động muốn đem hai người này ném đi quá.

Có lẽ cảm nhận được tâm tình của Tôn Phi, đại gia Kane vội vàng giải thích:

- Đại nhân, hiện nay chúng ta có thể tìm được biện pháp tốt nhất để tinh lọc “Thế Giới Chi Thạch”, ngươi phải biết rằng, “Thế Giới Chi Thạch” tuy nhỏ thế nhưng xác thực là toàn bộ đầu mối then chốt của thế giới hắc ám, nó chống đỡ toàn bộ thế giới, vì vậy trong đó ẩn chứa lực lượng vô cùng khổng lồ, muốn tinh lọc nó cần một lực lượng quang minh vô cùng khổng lồ, trong chi thư “Trí tuệ Ma Vương” nói chỉ có “Tế Đàn Thần Ma” mới có lực lượng như vậy.

- Đúng vậy, trong hình chiếu biểu hiện, “Tế Đàn Thần Ma” chí ít cao ngàn mét, to lớn tráng lệ như vậy, mục tiêu vô cùng rõ ràng, chỉ cần ngài tốn chút tâm tư tra tìm, cũng không phải là quá khó khăn, một tế đàn như vậy hẳn là vô cùng nổi danh, nói không chừng trong thế giới quang minh cũng có ghi chép cũng không chừng…

Akara cũng chậm rãi giải thích.

Tôn Phi không nói gì.

Theo hắn biết, trong truyền thuyết đại lục Azeroth, căn bản chưa từng đề cập tới sự tồn tại của “Tế Đàn Thần Ma”, Tôn Phi đã có đoạn thời gian vô cùng hứng thú đối với các loại truyền thuyết trên đại lục, đã đọc qua một lượng thư tịch tương đối lớn, cũng nghe nhiều người ngâm thơ rong ngâm xướng, thế nhưng cho tới bây giờ chưa từng nghe qua bốn chữ “Tế Đàn Thần Ma” này.

Nói cách khác, tìm kiếm không có đầu mối như vậy quả thật là mò kim đáy biển, gian nan vô cùng. Đừng nói là thời gian ba tháng, nếu vận khí không tốt thì chỉ sợ cả đời cũng không tìm được tế đàn.

Quốc Vương Bệ Hạ nỗ lực làm cho mình tỉnh táo lại, hai mắt chăm chú nhìn vào hình chiếu trên hư không, dùng thái độ nghiêm túc nhất quan sát hình chiếu, không buông tha bất cứ một dấu vết nào.

Lục soát từng chỗ từng chỗ một, quan sát từng ngõ ngách, từng đạo tia sáng, rốt cục chừng ba phút sau, thật đúng là Tôn Phi đã phát hiện một đầu mối trọng yếu.

- Đây là…. Hắc ảnh nhân ngư?

Trong lòng Tôn Phi nhảy dựng lên, hắn kích động đến mức toàn thân run rẩy lên.

Bởi vì Quốc Vương Bệ Hạ đột nhiên phát hiện, trên bầu trời tế đàn có một ít hắc sắc tuyến lưu chuyển, giống như là thiểm điện thoáng qua, lần đầu tiên nhìn không có phát hiện ra, thế nhưng lúc này quan sát tỉ mỉ thì sẽ phát hiện ra, những hắc tuyến này kỳ thực chính là nhân ngư du động cực nhanh mà vẽ thành từng đạo hắc tuyến như vậy.

Tôn Phi liền liên tưởng đến thủy vực vô biên vô tận bên dưới Song Kỳ thành, trong lúc ngẫu nhiên đã thoáng nhìn thấy những đồ án hắc ảnh nhân ngư kia, cùng với quần thể kiến trúc dưới đáy nước, nếu như đem hai thứ này liên hệ với nhau…

- Lẽ nào tòa “Tế Đàn Thần Ma” kia thế nhưng lại ở trong thủy vực vô tận dưới lòng đất kia?

Tôn Phi vừa quan sát, vừa tự hỏi, phát hiện suy đoán của mình thật sự rất có khả năng.

Thủy vực vô biên vô tận dưới thành Song Kỳ cuồn cuộn vô ngần, thần bí cực kỳ, chưa có người nào từng nói qua về mảnh thủy vực bàng bạc đó, mà về địa đồ hắc ảnh nhân ngư cũng rất ít có ghi chép, trong phủ thành chủ Tôn Phi cũng chỉ phát hiện ra một bản vẽ lờ mờ, đây hiển nhiên là di chỉ chưa từng được khai phá, địa vực rộng như vậy, nếu như tế đàn cả ngàn mét tồn tại nơi đó thì thế nhân cũng không biết được, như vậy thủy vực kia là chỗ có khả năng nhất.

- Bất luận thế nào cũng phải thâm nhâm được vào trong thủy vực kia xem đến tột cùng là gì, hiện nay đây cũng là manh mối duy nhất rồi!

Quyết định xong, Tôn Phi đem hình ảnh từ chi thư “Trí tuệ Ma Vương” vững vàng khắc trong đầu, sau đó cắt đứt ma lực truyền, ánh huỳnh quang lam lục sắc biến mất, chi thư trở lại là một quyển trục bình thường, thoạt nhìn thô ráp, thậm chí còn có điểm rách nát, bình thường đến cực điểm, chỉ sợ để trên đường cũng không có ai thèm nhặt lên.

- Quyển chi thư này các ngươi tiếp tục nghiên cứu đi.

Nhìn đôi mắt của hai người Akara và Kane giống như tiểu cẩu ngóng chờ, Tôn Phi thở dài một hơi, cũng không tính đem “Trí tuệ Ma Vương” bên người, bởi vì hắn biết trong cuốn sách ghi lại rất nhiều thứ giá trị, lưu trong tay mình thì thật lãng phí, chỉ có để Akara và Kane nghiên cứu mới chân chính khai quật được giá trị của nó.

- Hắc hắc, thật tốt quá, đa tạ Đại nhân!

Cầm lại chi thư “Trí tuệ Ma Vương”, đại gia Kane mừng rỡ, rõ ràng thở dài ra một hơi, đột nhiên nghĩ đến cái gì, cười hắc hắc, sau đó từ trong không gian của chính mình lấy ra bốn quyển trục đang phát ra tử sắc rất nhỏ, đưa cho Tôn Phi.

Bình Luận (0)
Comment