Đạo âm thanh này không nhanh không chậm, không cao không thấp, cũng không mang bất luận khí thế nào, dưới tuyệt cảnh như vậy lại triệt để áp chế khí thế ác độc của Ma Pháp Sư áo bào trắng, khiến người ta có một loại lòng tin và cảm giác an toàn khó nói nên lời.
Mọi người kinh ngạc quay đầu nhìn lại nơi phát ra âm thanh.
Người nói chuyện lại chính là trung niên tóc dài lam sắc, người mà từ lúc tiến nhập “Viêm Diễm giới” đến giờ vẫn chưa từng nói chuyện, trên mặt hắn mang theo tia mỉm cười nhàn nhạt, không chút nào sợ uy thế kinh khủng của Ma Pháp Sư áo bào trắng, từng bước đi tới, một mình chắn trước cự nhân nham thạch, giống như là một tòa cự thạch nguy nga chắn phía trước, khí tức áp bách của hỏa diễm tiêu thất trong nháy mắt, trung niên tóc dài lam sắc khẽ cười nói:
- Domenech đại nhân, hai mươi sáu năm, chúng ta rốt cuộc lại gặp mặt, mấy năm nay ta vẫn còn nhớ rõ ngươi!
Domenech?
Ma Pháp Sư áo bào trắng này tên là Domenech?
Trung niên tóc dài lam sắc một câu nói ra thân phận của vị Tôn giả Đại Nhật cấp nhất thời khiến những cường giả xung quanh tỏ ra ngạc nhiên, cái tên Domenech này có vài người ở đây đã nghe đến, là Ma Pháp Sư thủ tịch cung đình của đế quốc lục cấp Lyon, cũng coi là đại cao thủ cực kỳ nổi danh một phương, năm đó trong công hội Ma Pháp Sư hắn bách chiến bách thắng, hiển hách một thời, cực kỳ kiêu ngạo, đối nhân xử thế kiêu căng, thủ đoạn tàn nhẫn, trở mặt vô tình, lúc đó hắn có xu thế có thể trở thành cao thủ Ma Pháp Sư đỉnh cao, thế nhưng không biết gì nguyên nhân gì, hơn hai mươi năm trước hắn đột nhiên dừng lại, biến mất khỏi tầm mắt của thế nhân.
Không nghĩ tới hôm nay, sau hai mươi mấy năm lại gặp hắn, vẫn giống như hơn hai mươi năm trước, thiên tài Ma Pháp Sư này vẫn kiêu ngạo độc ác như thế, mà điểm khác biệt duy nhất chính là, hai mươi năm trước Domenech chỉ là một cường giả Nguyệt cấp đại viên mãn, mà hiện tại hắn đã bước vào cảnh giới mà mọi Vũ giả đều ao ước, chính là Tôn giả Đại Nhật cấp, nắm giữ Đại Nhật Dị Tượng quyết định cường giả chân chính.
Chỉ là trung niên tóc dài lam sắc này là ai?
Cũng dám bước ra trước cục diện như vậy, còn biểu hiện vô cùng dễ dàng?
Hắn tự xưng là “Bổn Hoàng”, lẽ não cũng là một vị hoàng giả đế quốc? Hơn nữa nghe khẩu khí, hẳn là hắn và Ma Pháp Sư Domenech có thù hận không nhỏ…Theo mọi người biết, nhiều năm trước Domenech có ân oán sinh tử với một vị hoàng giả, chỉ có một người, thế nhưng người này sẽ tuyệt đối không xuất hiện ở chỗ này.
Trong đôi mắt các vị cường giả ở đây lóe ra thần sắc hồ nghi bất định, Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink bất động thanh sắc, lợi dụng ma pháp truyền âm đặc thù hướng Tôn Phi giải thích cái gì, thần tình Quốc Vương Bệ Hạ hơi có vẻ lạ, sau đó từ từ trở nên trầm ổn.
Con ngươi của Ma Pháp Sư Domenech co rút lại.
Hắn kinh nghi bất định nhìn trung niên tóc dài lam sắc, nghe được đối phương nói như vậy, tựa hồ là trong nháy mắt nghĩ tới điều gì, nhưng lại lắc đầu phủ nhận nói:
- Làm sao ngươi biết thân phận của ta? Hai mươi sáu năm trước? Ngươi là…Không, điều đó là không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng…Làm sao có thể? !
Hắn như nghĩ tới chuyện gì rất kinh khủng, trong mắt nổ ra khí thế độc ác, cười ha hả nói:
- Ha ha, mặc kệ ngươi là ai, dám ở trước mặt Bản Tọa giả thần giả quỷ, hừ, cũng chết đi cho ta!
Trong tiếng cười liên tục vang dội như tiếng sấm, Ma Pháp Sư đạo bào trắng huy động ma pháp trượng.
Cự nhân nham thạch như có cảm ứng, trong hốc mắt nó lưu chuyển hỏa diễm màu cam kinh khủng, há mồm phát ra những tiếng rít gào phẫn nộ, nham thạch nóng chảy từ cổ họng nó phun ra, nhiệt độ không gian nhất thời tăng gấp ba lần, sau đó tiếng xé gió ầm ầm vang lên, bàn tay cự nhân nham thạch như muốn đập bể hư không, hướng về phía trung niên tóc dài lam sắc đập xuống.
Chính là một chiêu này lúc trước đã dễ dàng giết chết hoàng đế Enidhoven với thực lực Mãn Nguyệt cấp thượng giai.
Cực kỳ khủng bố!
Các cường giả ở đây coi như là có Á Thần Đấu Binh trong tay như Hoàng trữ Ghilaro đế quốc Saint-Germain cũng tự nhân không thể đối cứng với cự nhân hỏa diễm có thể tùy ý biến hóa này.
Thế nhưng trung niên tóc dài lam sắc cũng chỉ mỉm cười.
Cũng không phải là hắn làm bộ, chỉ là chậm rãi vươn tay ra, lưu sướng ưu mỹ lưu động, dưỡngg như vẽ tranh vậy, ở trong hư không nhẹ nhàng vẽ ra một đường, từng đạo kình khí kim sắc giống như là ánh nắng, vô thanh vô tức lưu chuyển ra từ đầu ngón tay hắn, giống như là đang bút họa, tỏng khoảnh khắc tia sáng kim sắc đan vào thành một bàn tay kim sắc khổng lồ chừng mười thước, sau một cái chớp mắt, bàn tay kim sắc sắp đập vào bàn tay nham thạch, làm như lười biếng làm một động tác mở rộng, bắt được bàn tay nham thạch nóng chảy kia.
Ầm ầm!
Bang bang bang! !!
Hai bàn tay khổng lồ va chạm vào nhau, sau đó tiếng kình khí kinh khủng khuếch tán ra, ngay sau đó tiếng nham thạch nóng chảy nổ tung liên tiếp tràn ra kịch liệt, giống như sấm ầm ầm vang bên tai mọi người, chỉ cảm thấy trong tai ong ong, từng đợt miệng đắng lưỡi khô.
- Ha ha, ở Đại Nhật Dị Tượng “Viêm Diễm giới” của ta, ta chính là chúa tể duy nhất, còn muốn đấu với ta? Ngu xuẩn! Chết cho ta!
Ma Pháp Sư đạo bào trắng ha hả cười lớn.
Lời Domenech vừa dứt, toàn bộ nham thạch trong thế giới của hắn đáp lại lời hắn như nước lũ, đều điên cuồng mà rung động, một cỗ lực lượng nguyên tố hỏa diễm không ngừng gia trì thêm vào cự nhân nham thạch, lưu quang cam sắc chuyển động, thân thể cự nhân nham thạch không ngừng bành trướng, trong nháy mắt đã lớn gấp hai lần lúc đầu, lực lượng cũng đồng dạng tăng lên gấp hai lần, uy áp kinh khủng ập đến khiến mọi người ở hiện trường cảm thấy hô hấp dồn dập, đến đứng cũng không vững.
- Phải không? Điểm ấy lực lượng mà cũng muốn giết ta, còn kém xa!
Mặt trung niên tóc dài lam sắc không đổi sắc, vẫn giữ vẻ mỉm cười, phong khinh vân đạm, bất động như núi, bàn tay nhẹ nhàng mở ra, cự chưởng kim quang chợt lóe, một tia khí tức sắc bén như thần binh tuyệt thế đột nhiên hiện ra.
Bang bang bang phanh!
Tiếng khí bạo lại truyền ra liên tiếp.
Chỉ thấy thân thể của cự nhân nham thạch cao hơn hai trăm thước bị thủng lỗ chỗ, không đến mười mấy giây, cuối cùng toàn bộ thân thể của cự nhân nham thạch trực tiếp bị bóp bạo, triệt để hư hại, sụp đổ, một lần nữa bị biến thành từng đạo dịch thể nham thạch, vô lực ngã vào biển nham thạch nóng chảy.
Ma Pháp Sư Domench như bị thương nặng, sặc mặt kịch biến, rống giận tránh né, huyền phù trong hư không.
- Tê tê tê tê! !!
Toàn bộ cường giả trên ngọn núi không tự chủ được mà hít vào một ngụm lãnh khí.
Thế nhưng…dễ dàng một kích đánh tan cự nhân nham thạch?
Lúc trước ai cũng cho rằng không ai có thể đối địch được với Ma Pháp Sư đạo bào trắng thực lực Đại Nhật cấp, trung niên tóc dài lam sắc dù thực lực có cường hãn cũng chỉ có thể như hoàng đế Eindhoven đỡ được mấy chiêu mà thôi, cuối cùng tất nhiên vẫn sẽ thua, ai biết một mà như vậy lại xảy ra, trung niên tóc dài lam sắc thần bí này thế nhưng có thể trong lúc hời hợt mà triệt để đánh tan cự nhân nham thạch.
Đến giờ mọi người mới hiểu được vì sao hai tên hộ vệ của trung niên tóc dài lam sắc này vẫn luôn phi thường lãnh tĩnh như vậy, không có bất kỳ ý tứ muốn ra tay trợ giúp chủ nhân, thì ra là tuyệt đối tin tưởng thực lực của chủ nhân như thế.
Lẽ nào trung niên thần bí này cũng là một Tôn giả Đại Nhật cấp?
Suy đoán này khiến tất cả mọi người có chút choáng váng, lúc nào gặp được Tôn giả Đại Nhật cấp lại dễ dàng như gặp kiếm khách lưu hành lúc nửa đêm như vậy? Phải biết rằng thường ngày, chỉ có trong lúc đế quốc cấp sáu trở lên tranh đấu thì mới có chút khả năng xuất hiện Tôn giả Đại Nhật cấp…
Lúc này, ánh mắt Tôn Phi vẫn luôn nhìn kỹ trung niên tóc dài lam sắc thần bí.
Một màn vừa phát sinh khiến hắn cũng nhớ lại một người.
Chẳng qua là, Quốc Vương Bệ Hạ không dám khẳng định, dù sao suy đoán như vậy cũng thật sự là quá kinh người!
- A a a, ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc là ai?
Thân hình Domenech huyền phù trong hư không, trên mặt còn sót lại thần sắc kinh hồn chưa xác định, cự chưởng vừa rồi cực kỳ kinh khủng, mặc dù hắn thân là Tôn giả Đại Nhật cấp mà trong nháy mắt đó cũng cảm nhận được khí tức tử vong.
- Ta là ai? Ha ha, không phải ngươi đã đoán được sao?
Thân thể trung niên tóc dài lam sắc cũng trôi lững lờ, cả người hắn lóe ra từng đạo kim sắc quang diễm, giống với đấu khí của nhiều người khác. Điểm khác biệt duy nhất chính là, quang diễm kim sắc trên người hắn giống như là những mũi tên nhọn, không ngừng phóng ra bên ngoài, sắc bén vô cùng, nhìn từ xa giống như những cây cương châm.
- Không! Điều đó là không có khả năng! Tuyệt đối không phải ngươi, không phải ngươi sắp chết sao?
Giống như là nghĩ tới điều gì cực kỳ kinh khủng, lấy thực lực cường hãn của Domenech mà trong nháy mắt nói năng có chút lộn xộn, gầm hét lên:
- Ngươi rốt cuộc là ai, nói mau, tuy rằng ngươi phá giải được cự nhân nham thạch của ta nhưng cũng không có nghĩa ngươi có thể đánh bại ta, còn giả thần lộng quỷ thì ta hành hạ chết ngươi!
Nói xong, Domenech ngâm xướng một đoàn chú ngữ kỳ dị tối nghĩa, cấp tốc vũ động ma pháp trượng.
Tiếng nổ ùng ùng truyền đến.
Tràng diện đáng sợ xuất hiện rồi, toàn bộ nham thạch trong không gian điên cuồng sôi trào lên, từng cự nhân nham thạch lại đứng lên từ trong biển nham thạch nóng chảy, gầm thét rống giận, cả người lớ ra hỏa diễm cam sắc đáng sợ, toàn bộ “Viêm Diễm giới” ước chừng có hơn hai mươi tên cự nhân nham thạch, đem tất cả mọi người bao vây lại.
Một màn này khiến các cường giả xung quanh đang kinh ngạc vì biểu hiện kinh diễm của trung niên tóc dài lam sắc trong nháy mắt lại rơi vào tuyệt vọng, trong Đại Nhật Dị Tượng, quả nhiên người sáng tạo mới là chúa tể duy nhất, những cự nhân nham thạch này vĩnh viễn cũng giết không hết.
- Ta là ai?
Trung niên tóc dài lam sắc ngẩng đầu, hai mắt lạnh lẽo, một cỗ khí tức hoàng giả cao quý không gì sánh được bộc phát từ trên người hắn, trong nháy mắt giống như thần chi lâm trần, một loại khí tức hoàng giả trùng trùng điệp điệp tràn ngập toàn bộ “Viêm Diễm giới”.
- Cả đời Yashin, không thua với người!