Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 610 - Chương 506: Cường Thế Vô Địch

Quoc vuong van tue Full
Chương 506: Cường Thế Vô Địch
 

Quang trụ kim sắc cao hơn mười thước từ bàn tay hắn oanh ra ngoài, trực tiếp hung hăng oanh kích bầu trời, sau đó toàn bộ không gian “Viêm Diễm giới” bắt đầu rung động kịch liệt, mỗi một nơi đều đang run rẩy, âm thanh răng rắc như tiếng thủy tinh bị đập bể vang lên từ bốn phương tám hướng, ngay sau đó bầu trời ám sắc hồng xuất hiện một đạo vết rách bạch sắc lan tràn ra, phảng phất bầu trời như muốn bị nghiền nát.

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, kinh hoảng trong lòng.

Đạo vết rách bạch sắc này tác động sâu sắc đến tâm can mọi người, bởi vì ý nghĩa của nó chính là, không gian độc lập Đại Nhật Dị Tượng “Viêm Diễm giới” lại bị một thức “Long Quyền – Long Quy Lai” của Yashin Đại Đế phá ra một khe hở.

Không gian kịch liệt rung động.

Tôn Phi cảm thấy giờ khắc này chính mình giống như đang ngồi trên một chuyến tàu bị chệch khỏi đường ray, xóc nảy vô cùng, toàn thân kịch liệt lắc lư.

- Ngươi thế nhưng…Muốn đánh vỡ “Viêm Diễm giới” của ta? Mơ tưởng, còn lâu ta mới để ngươi được như ý nguyện!

Trong con ngươi của Domenech lóe ra vẻ chấn động khó có thể che giấu, mặt của hắn mất đi huyết sắc, trắng bệch, nếu như không gian “Viêm Diễm giới” bị đánh nát, vậy hắn thật sự bị đánh bại trong nháy mắt, nếu như ở trong Đại Nhật Dị Tượng của mình còn không đánh bại được được Yashin, như vậy một khi ra thế giới bên ngoài rồi hắn chỉ có thể chịu đòn mà thôi.

Một chuỗi chú ngữ tối nghĩa lại gấp gáp vang lên trong thiên địa, lực lượng nguyên tố hỏa hệ điên cuồng khởi động, nham thạch nóng chảy bốc lên từng đoàn vụ khí xích sắc, mang theo lực lượng hỏa hệ kinh khủng, bốc lên hướng về phía vòm trời, hiển nhiên là muốn bù đắp chỗ không gian “Viêm Diễm giới” đã bị chấn nát.

Cự động này của Ma Pháp Sư đạo bào trắng có vẻ là có tác dụng.

Chí ít vết rách bạch sắc cũng không còn tiếp tục mở rộng nữa, mà không gian “Viêm Diễm giới” đang kịch liệt lắc lư cũng dần dần lắng xuống.

Sau khi bình tĩnh lại, Domenech điên cuồng mà điều khiển bốn mươi cự nhân nham thạch nhanh như thiểm điện công kích về phía Yashin Đại Đế, muốn phân tán lực chú ý của Yashin Đại Đế, hoặc một kích giết chết đối phương chính là kết cục tốt nhất.

Thế nhưng….

- Hừ, chó cùng giứt dậu!

Nhìn thấy một màn này, Yashin Đại Đế mặt không đổi sắc, cũng không thèm nhìn đến vây công của đám cự nhân nham thạch, chỉ hừ nhẹ một tiếng, hữu quyền chấn động.

Thoáng chốc, một tiếng long ngâm vang lên quả thực muốn chấn vỡ màng tai mọi người ở đây, từ nắm tay Yashin Đại Đế đánh ra hư ảnh cự long hoàng kim ngàn thước, cự long ngửa đầu gầm lên giận dữ, sóng âm kinh khủng chấn động ra. Nhất thời, nguyên bản vết rách bạch sắc trên bầu trời đã bắt đầu thu nhỏ lại một lần nữa lại biến lớn, điên cuồng mà khuếch tán ra, tiếng răng rắc vang lên bên tai mọi người, cái khe bạch sắc không ngừng phân nhánh, khuếch tán ra bốn phía, giống như mạng nhện thật lớn trải rộng toàn bộ vòm trời, xuyên qua từng đạo vết rách mọi người ở đây còn có thể nhìn thấy tia sáng bên ngoài lọt vào.

Pháp tắc “Viêm Diễm giới” bắt đầu tan vỡ, không gian kịch liệt loạn động, cường độ tăng lên của nguyên tố hỏa diễm bắt đầu chậm lại, nham thạch nóng chảy phía dưới giống như hồ bị cạn nước, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy mà rút đi, tốc độ của bốn mươi cự nhân nham thạch đang vây công Yashin Đại Đế cũng trở nên chậm lại, giống như rơi vào bùn lầy, hỏa diễm cam sắc trên thân dần dần tắt, thân thể bắt đầu cứng ngắc, màu sắc từ đỏ đậm trở thành đen sì, hốc mắt hỏa diễm biến mất, trong nháy mắt mất đi sức sống, hóa thành khối đất thật lớn rơi xuống phía dưới.

- Không! Không có khả năng! Tại sao ngươi có thể làm được điều này…

Thân ảnh Ma pháp sư đạo bào trắng trong hư không phát ra tiếng rít gào tuyệt vọng, quơ quơ ma pháp trượng trong tay một cách vô ích, hắn lúc này giống như một tên cờ bạc vừa bị thua thảm hại, rít gào lên giống như làm như vậy thì có thể vãn hồi tất cả những gì đã mất.

Không gian “Viêm Diễm giới” rốt cục bị nghiền nát.

Bầu trời giống như miếng thủy tinh bị đánh vỡ, không ngừng nát bấy rơi xuống, trước khi rơi xuóng đất lại bị hòa tan trong không gian, mất đi pháp tắc và lực lượng của Domenech chống đỡ, “Viêm Diễm giới” khó còn có thể chống đỡ nữa, hóa thành từng viên nguyên tố không gian nhỏ bé, triệt để tiêu thất.

Cùng lúc đó, ngọn núi dưới chân và nham thạch biến mất như ảo giác, lộ ra cỏ dưới chân mọi người.

Mọi người lần nữa về tới không gian tiểu thế giới tiên cảnh khu vực độ khó cấp độ ba mươi sáu của “Thần Ma Cung Điện”, cỏ cây lả lướt, gió nhẹ phất phơ, chim muông đua hót, cảnh tượng mỹ lệ như bức tranh một lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người, tất cả đều không có một chút biến hóa, thậm chí ngay cả dấu vết chiến đấu thảm liệt khi nãy cũng không có để lại chút nào, tất cả vừa qua quả thật giống như là một hồi ác mộng, hư huyễn đến làm người ta khó có thể tin được.

- Trò chơi kết thúc, Domenech, vẫn là ngươi thua.

Yashin Đại Đế đứng bất động trong hư không, khoanh tay đứng nhìn, lộ ra khí tức cường đại, đẹp đẽ, cao quý, tư thế oai hùng vĩ ngạn, phong thần như ngọc, đem khí phách uy nghiêm của một hoàng đế và một đời thiên tài võ đạo đều triển lộ vô cùng nhuần nhuyễn.

- Không, ha ha, không kết thúc, sẽ không kết thúc, ha ha ha…Là ngươi, hết thảy này, đều là ngươi tạo thành, Hương Ba Vương Alexander, ta dù chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi…

Trong tuyệt vọng, Domenech không biết thế nào lại đem tầm nhìn đặt lên người Tôn Phi, hắn điên cuồng mà gầm hét lên:

- Nếu không phải là do ngươi thì ngày hôm nay cũng sẽ không phát sinh chuyện như vậy, ha ha ha, Yashin, ta muốn phá hủy một cái thiên tài chói mắt mới xuất hiện của đế quốc Zenit ngươi, ha ha, cho ngươi cả đời đều hối tiếc!

Vừa nói hắn vừa từ không trung đáp xuống, nửa người hắn hóa thành một đoàn hỏa diễm hừng hực thiêu đốt giống như lưu tinh, mang theo khí tức hủy diệt hướng về phía Tôn Phi công kích qua.

Thực lực của Tôn giả Đại Nhật cấp kinh khủng như vậy, tuy rằng thực lực của Tôn Phi cũng đề thăng rất nhanh, lúc này đã là Bán Nguyệt cấp trung giai, thế nhưng ở trước mặt Domenech vẫn còn chưa chịu nổi một kích, cũng coi như là một con kiến hôi mà thôi, lửa cầu còn cách ngoài bốn, năm trăm thước, uy áp thật lớn đã khiến cho Quốc Vương Bệ Hạ và bốn vị cao thủ giáo đình ngây ngốc tại chỗ, giống như là bị mười tọa cự sơn đè ép, ngay cả ngón tay cũng không cử động được chút nào.

Bang bang!

Âm thanh vang lên làm người ta run sợ trong lòng, hai vị Thần Sư Thần Thánh Giáo Đình đã không thể tiếp nhận được áp lực như vậy, cả người nổ tung lên, phấn thân toái cốt, trở thành một đoàn huyết vụ, triệt để tiêu thất trong thiên địa.

Chỉ có Thần Kỵ Sĩ Alan nhờ có Thần Sư Garcia thi triển “Thần Ân Chi Dực” liều mình bảo hộ mới may mắn tránh được cái chết, thế nhưng cũng ngất đi, cốt cách toàn thân không biết bị gẫy bao nhiêu, còn Garcia đã biến thành một huyết nhân, đôi “Thần Ân Chi Dực” đã bắt đầu tán loạn.

- Lão gia hỏa chết tiệt này, rõ ràng chính ngươi tìm ta gây phiền phức trước, trang bức không được, bây giờ lại oán lên đầu lão tử, hơn nữa còn nổi lên tự bạo tập kích…

Tôn Phi kêu khổ liên tục, ra sức vận chuyển lực lượng cấp 42 Barbarian độ khó ác mộng, cả người dường như được bảo hộ bởi một tầng quang mang bạc nhạt, cơ thể có khuynh hướng biến thành lóng lánh giống như kim loại ngân sắc, Quốc Vương Bệ Hạ cử động lặng lẽ lấy ra một quyển trục từ trong giới chỉ trữ vật.

Thế nhưng sau một khắc, Tôn Phi còn chưa kịp sử dụng át chủ bài của mình lại nghe được một tiếng ầm vang, thân hình như hỏa cầu của Domenech đã ở ngoài hai trăm thước đột nhiên bị một đạo lưu quang kim sắc bắn trúng, trực tiếp nổ tung, trong nháy mắt tất cả uy áp đều biến mất, Tôn Phi đã có thể hoạt động như thường.

Cũng may, thời khắc mấu chốt Yashin Đại Đế xuất thủ, cứu Tôn Phi.

Đương nhiên, cũng thuận tiện cứu hai người của giáo đình bên cạnh Tôn Phi.

Trong lòng Tôn Phi thở phào, may mà Yashin Đại Đế xuất thủ đúng lúc, giết chết Domenech, bằng không…Nghĩ tới đây, Tôn Phi đột nhiên lại hơi sững sờ, trong nháy mắt đã cảm thấy không thích hợp, đoàn hỏa cầu vừa rồi bể ra thế nhưng lại không có một chút huyết vụ nào bắn ra, cũng không có bất kỳ tiếng kêu thảm nào, còn nữa, uy lực “Long Quyền” của Yashin Đại Đế tuy rằng lợi hại hơn so với Domenech, thế nhưng cũng không thể một chiêu mà miểu sát được vị Tôn giả Đại Nhật cấp được, chẳng lẽ…

Đúng lúc này, nơi chân trời xa xa có một đạo hồng quang tiêu thất, âm thanh phẫn nộ từ đó truyền đến…

- Ha ha. Yashin, ngươi vẫn không thể giết ta, bị ta đào thoát… Ha ha, đây xem ra tin tức ngươi khôi phục thực lực sẽ truyền đi rất nhanh, hoàng thất đế quốc Lyon và hoàng thất các đế quốc trong vòng trăm vạn dặm quanh đây đều sẽ biết, ha ha, ngươi tân tân khổ khổ nằm gai nếm mật hơn hai mươi năm, nhất định là lén lút làm gì đó, đáng tiếc a, sự tình ngươi khôi phục thực lực sẽ bị các đế quốc chú ý tới, ha ha ha, sẽ lại liên minh lần thứ hai, đến lúc đó kết cục của ngươi so với Bản Tọa nhất định còn thảm hại hơn…

Chính là Domenech đã chạy thoát…

Thì ra hắn muốn dương đông kích tây, dùng chiêu đánh chết Tôn Phi để ngụy trang, dẫn dắt rời đi sự chú ý của Yashin Đại Đế, đoàn hỏa cầu hạ xuống cũng chỉ là giả dối, chân thân của hắn mượn một thủ đoạn đặc thù mà che giấu hình thù lén lút chạy thoát ra khỏi ngàn thước…Không hổ là nhân vật phong vân hơn hai mươi năm trước, vừa thấy tình huống không đúng liền quyết định tẩu thoát thật nhanh, lại rời được cả sự chú ý của Yashin Đại Đế.

Bình Luận (0)
Comment