- Hẳn là sẽ thành công? !
Tôn Phi ngẩn ngơ, nghe ra ý trong lời nói của đại gia bỉ ổi, lập tức nghẹn họng trân trối nhìn:
- Hẳn là? Ý của ngươi là nói, kỳ thực ngươi cũng không nắm chắc?
- Cái này…Phương pháp là do ta và nữ tu sĩ phát hiện ra trong chi thư “Trí Tuệ Ma Vương” …trước đây cũng không có sử dụng qua…Hơn nữa, những ma pháp trận trên tế đàn kia cũng là lần đầu làm…Ách, ngươi đừng có gấp, tuy rằng lần đầu tiên sử dụng thế nhưng ta có thể đảm bảo, những trận văn này lúc ở thạch thất chúng ta đã luyện qua rất nhiều, tuyệt đối chính xác, sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì.
Cảm thụ được trong đôi mắt của Quốc Vương Bệ Hạ biểu tình từ khiếp sợ chuyển thành lo lắng, đại gia Kane phải nhanh chóng giải thích thêm.
- Yên tâm, ta nghĩ sẽ không có chuyện gì.
Akara mang theo vẻ mặt hơi nghi ngờ nhìn lên đỉnh tế đàn, miệng ấp úng đảm bảo với Tôn Phi, đồng thời trừng mắt nhìn đại gia Kane, oán giận nói:
- Ta cũng đã sớm nói rồi, đường vẽ một phần tư tinh mang hằn là tam đường gãy lộ, chọn dùng mạch phất để khắc, ngươi không nên sử dụng đường vòng cung bán lộ, sử dụng bút Tal Rasha vẽ phác thảo, hiện tại xảy ra vấn đề rồi hả?
- Nói bậy, mạch phất kết cấu bất ổn, tam đường gãy lộ dễ tạo thành dật tán, chỉ có dùng bút Tal Rasha với đường vòng cung bán lộ mới là ổn định nhất…
Đại gia Kane bộ dạng bị chọc giận, liên quan đến “vấn đề học thuật”, hai người này sẽ làm túi bụi lên.
- Các ngươi…
Tôn Phi vừa sợ vừa giận.
Quốc Vương Bệ Hạ lúc này mới ý thức được, thì ra hai người này dĩ nhiên dùng lần cứu người này làm thực nghiệm ma pháp.
Vậy lời bảo chứng sắt son khi trước của bọn họ, chẳng phải chỉ là trò đùa?
Trong lòng Tôn Phi thấp thỏm không thể vãn hồi, trong khoảng thời gian ngắn cũng không cố trách hai lão gia hỏa không đáng tin này, thân hình chợt lóe lao thẳng tới đỉnh tế đàn, bởi vì quá khẩn trương, cả người Tôn Phi run rẩy kịch liệt, ngón tay cũng run run, quả thật không dám mở mắt nhìn hai nữ tử nằm trên tế đàn, hắn sợ lần thực nghiệm này thất bại, chính mình phải thấy hai nàng hương tiêu ngọc vẫn.
- Ưm…A…Đây là…
Một âm thanh yếu ớt, quen thuộc đến cực điểm, khắc cốt ghi tâm đột nhiên vang lên bên tai Tôn Phi, dường như tiếng trời vậy, yếu ớt nhưng lại giống như sấm sét cửu thiên, Tôn Phi cảm giác trong nháy mắt linh hồn mĩnh bỗng an tĩnh trở lại.
Là Angela.
Nàng…Thật sự đã tỉnh?
Thiếu nữ xinh đẹp nằm trên tế đàn đột nhiên mở to đôi mắt mỹ lệ, trong ánh mắt mang theo một tia nghi hoặc, mờ mịt, không biết tại sao mình lại xuất hiện ở một địa phương kỳ quái như vậy, thế nhưng rất nhanh, mọi cảnh giác trong mắt thiếu nữ đều biến mất, vẻ tươi cười kiều diễm lộ ra trên mặt, nhất thời vạn vật thiên địa đều như vô hình, bởi vì thân ảnh trước mắt nàng chính là người trong lòng nàng, là cả thế giới của nàng.
- Alexander…Ta…Tại sao lại ở chỗ này? Đây là nơi nào? Địch nhân…Địch nhân lui rồi sao?
Rất nhanh Angela đã nhớ lại hiểm cảnh trước khi nàng lâm vào hôn mê, tâm vừa buông lỏng lại treo lên lần nữa, giùng giằng muốn ngồi lên.
- Không nên cử động.
Tôn Phi rất nhanh đỡ lấy thân thể mềm mại như nước của thiếu nữ, khẩn trương vạn phần hồi đáp:
- Yên tâm, tất cả đều kết thúc rồi, toàn bộ địch nhân đã bị ta đánh lui, ta đem bọn chúng bắt lại rồi, chờ nàng xử trí, có được không? Bây giờ nàng cảm giác thế nào? Có cái gì…không thích hợp không? Mau nói cho ta nghe một chút đi…
Sau những lời này, quả thật là Tôn Phi khẩn trương đến cực điểm.
Vừa rồi tế đàn vận hành không đến ba mươi giây thì đình chỉ, quá trình quá mức ngắn ngủi, Quốc Vương Bệ Hạ rất sợ quá trình không đáng tin này lưu lại di chứng gì trên người Angela.
- Ừm…Đúng thật là có chút khó chịu…
Angela suy nghĩ một chút, tựa hồ cảm nhận được cái gì không khỏe, đôi lông mày nhăn lại.
Biểu tình này giống như có một bàn tay vô hình khổng lồ nắm lấy tim Tôn Phi.
Ai biết một giây sau trên mặt thiếu nữ đột nhiên lộ ra dáng vẻ tươi cười nghịch ngợm, cười khanh khách nói:
- Hì hì, nhìn ngươi sợ kìa, ta chỉ là hơi đói bụng một chút mà thôi.
- Nàng…
Tôn Phi nhất thời minh bạch chính mình lại bị thiếu nữ luôn điềm tĩnh như Angela đùa giỡn, bất quá thấy nàng hoàn toàn khôi phục như vậy, Tôn Phi cảm thấy như tòa cự thạch đè nén trong lòng được gỡ bỏ, cả người nhẹ nhàng, tâm tình cũng sáng tỏ thông suốt, nhìn thiếu nữ khả ái trong lòng cả giận nói:
- Sau này không được dọa ta như vậy, làm ta sợ muốn chết!
- Được.
Angela nháy đôi mắt mỹ lệ, trong đôi mắt toát ra tiếu ý vô cùng ngọt ngào, môi đỏ mọng hé mở, cười yếu ớt nhu thuận nói:
- Chỉ là ta nhìn thấy dáng dấp khẩn trương của ngươi đột nhiên cảm giác mình thật hạnh phúc, Alexander, ngươi có biết hay không, lúc đó ta rất sợ, nhìn ngươi biến thành một huyết nhân mà ta lại không giúp được gì, ta thật vô dụng…Chúng ta không lưu lại chỗ này nữa, trở về Hương Ba thành được không?
Trên mặt Tôn Phi lộ ra vẻ mỉm cười, trong lúc nhất thời cảm thấy vô hạn nhu tình trong lòng, nhẹ nhàng mà hôn lên cái trán trơn bóng của nàng, gật đầu;
- Ừm, đợi thân thể nàng khôi phục triệt để, chúng ta trở về Hương Ba thành!
Lúc này, bên cạnh lại có một âm thanh yếu ớt truyền đến.
Tôn Phi nhất thời ý thức được, còn có một nữ tử xinh đẹp khác cũng bị hôn mê, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tựa hồ Nữ Vũ Thần thân mặc khôi giáp đã khôi phục lại ý thức, chân mày hơi nhíu lại, hai tay chăm chú nắm lấy khăn trải giường bạch sắc, trên mặt tràn ngập vẻ lo lắng, đột nhiên mở miệng nói mê:
- Alexander, đi mau, chúng ta không phải là đối thủ của hắn…Mau, Alexander, ta chống đỡ hắn, ngươi đi mau…
Trong lòng Tôn Phi nhất thời như bị sét đánh, chỉ cảm thấy sâu trong nội tâm có một nơi mềm mại đã ươn ướt.
Một giọt nước mắt của Quốc Vương Bệ Hạ chậm rãi chảy xuống nơi khóe mắt.
Ở một thoáng khôi phục ý thức, nữ tử này lại nghĩ đến an nguy của Tôn Phi trước tiên, cũng giống như Angela vậy, ý thức và ký ức của nàng hiển nhiên vẫn dừng lại ở thời khắc trước khi hôn mê, dừng lại ở khi hai người nàng và Tôn Phi sóng vai chiến đấu dưới thành Song Kỳ đối kháng với “Tuyết Sơn Ẩn Giả”.
Mà thứ mà nàng nhớ tới, vẫn là an nguy của Tôn Phi.
- Elena tỷ tỷ…Lẽ nào nàng cũng…
Biểu tình trên mặt Angela có chút kỳ quái, tựa hồ là nhớ ra cái gì.
Đúng lúc này, còn chưa đợi Tôn Phi nói gì, đột nhiên trên tế đàn hiện lên mọt đạo quang diễm màu xanh da trời, đem Elena bao phủ trong đó, tức thệ chợt lóe, sau đó Elena cứ như vậy triệt để biến mất trong hư không…
- Đây là chuyện gì?
Hai người Tôn Phi và Elena đồng thời kinh hãi.
- Ha ha ha, được rồi, đều tốt cả, ha ha, đây xem ra có thể nghiệm chứng đề nghị của ta là chính xác đi? A ha, phản bút Tal Rasha và lộ tuyến hình cung đúng là ổn định nhất, nữ tu sĩ, sự thực đang ở trước mặt, ngươi còn muốn chống chế sao? A ha, ngươi xem, hai cô bé đề khôi phục triệt để, ngươi thua, ta thắng, ha ha…
Bên tai truyền đến tiếng cười bỉ ổi đắc ý của đại gia Kane.
Hai người đại gia Kane và nữ tu sĩ Akara vội vã bước lên tế đàn.
Đối mặt với vẻ dương dương đắc ý của đại gia Kane, nữ tu sĩ Akara hiển nhiên là có chút không cam lòng, nhưng lại không hể biết phản bác thế nào.
Tôn Phi lớn tiếng đánh gãy lời cãi cọ của hai người, khẩn trương mà hỏi:
- Được rồi? Hai người đều tốt nữa? Thế nhưng vì sao Elena nàng…Đạo quang diễm lam sắc lúc nãy là chuyện gì xảy ra?
- Ha ha, không nên gấp gáp, ngươi tỉ mỉ ngẫm lại đi, đạo quang diễm lúc nãy có quen thuộc hay không?
Đại gia Kane cười cười hỏi ngược lại.
Tôn Phi tỉ mỉ nghĩ lại một phen, gật đầu:
- Ừm, đúng là phi thường quen thuộc…Giống như là khí tức truyền tống môn, thế nhưng…
Nữ tu sĩ đánh gãy lời của Tôn Phi, giải thích:
- Vậy cũng không có lầm, Elena bị lực lượng pháp tắc thế giới hắc ám cưỡng chế triệu hoán trở lại “Rogue Encampment”, ngươi cũng biết, mỗi một người bị ngươi dùng thần kỹ “triệu hoán” đến thế giới này đều chỉ có thời gian tồn tại hữu hạn, thời gian vừa hết nhất định phải trở lại thế giới hắc ám, mà Elena sau khi hôn mê, bởi vì linh hồn của nàng bị hao tổn, trở nên không hề hoàn chỉnh, vì vậy lực lượng thế giới hắc ám không thể định vị tọa độ không gian và ấn ký linh hồn của nàng, cho nên trong khoảng thời gian này nàng còn chưa có trở vể thế giới hắc ám, mà bây giờ, nếu linh hồn của Elena đã được chữa trị hoàn chỉnh, pháp tắc thế giới hắc ám có thể tìm được nàng rồi, tự nhiên sẽ đem nàng triệu hoán trở lại, phải biết rằng thời gian Elena ở thế giới này sớm đã vượt qua thời gian giới hạn.
- Không sai, chính là như vậy, ngươi yên tâm đi, đây càng nói rõ rằng Elena đã trị liệu được hoàn toàn rồi, không có bất kỳ thứ gì ngoài ý muốn.
Đại gia Kane bị nữ tu sĩ tranh giải thích trước, cũng không có cam lòng, đẩy qua bổ sung một câu.
Thì ra là như vậy!
Trong lòng Tôn Phi thoáng an tâm một chút, cũng bừng tỉnh đại ngộ.
Lúc trước sau khi Elena hôn mê, Quốc Vương Bệ Hạ không thấy xuất hiện triệu hoán Elena về thế giới hắc ám, hắn cũng từng âm thầm cảm thấy kỳ quái, thế nhưng lúc đó quá vội tìm “Thần Ma Tế Đàn” để tinh lọc “Thế Giới Chi Thạch” thế nên cũng không để ý, bây giờ nghe hai vị cuồng ma pháp kia giải thích thì thấy cũng hợp tình hợp lý.
- Cái “Thế Giới Chi Thạch” này ngươi nhất định phải bảo tồn nó, nó thế nhưng là bảo vật trân quý nhất trên thế giới này, coi như là thần chi trong truyền thuyết cũng đánh nhau vỡ đầu chảy máu để tranh đoạt nó.
Đại gia Kane đem “Thế Giới Chi Thạch” ở chỗ lõm trên tế đàn rút ra, cẩn thận từng li từng tí xem xét qua một phen rồi đưa cho Tôn Phi, trân trọng dặn dò:
- Cái này tuy đã bị hao tổn phần lớn, thế nhưng năng lượng ẩn chứa trong đó cũng đủ để chống đỡ một cái tiểu thế giới tồn tại, thậm chí có thể thôi động kiện Thần khí vĩnh hằng sống lại.