Nghe thấy nhắc nhở của Tôn Phi, hai người đồng thời kinh hô một tiếng, đều tự nhìn mỗi bên tay vịn, tỉ mỉ quan sát.
Trên tay vịn thạch tọa thần bí đích thật là có tồn tại ký hiệu ma pháp kỳ dị.
Những ký hiệu này hiển nhiên là cao thủ khắc ký hiệu cấp đại sư làm ra, từng đường ma pháp toàn bộ đều hợp vào chất liệu vân da của tay vịn, quả thật giống như trời sinh đã có, nhỏ tới cực hạn, nếu như không cố ý tỉ mỉ quan sát, căn bản không thể phát hiện sự tồn tại của những kí hiệu ma pháp này.
- Đây là loại ký hiệu gì? !
Đại gia Kane không khỏi kinh hô:
- Ta thế nhưng chưa từng gặp qua, căn bản không có cách nào biết được nguyên lý của chúng…Có nhiều đường ma pháp, căn bản không phù hợp với nguyên lý ma pháp căn bản, bất luận là lý luận ma pháp ở thế giới hiện thực hay thế giới hắc ám đều không thích hợp với nó!
Nữ tu sĩ Akara cũng nhíu mày nói:
- Giống như chất liệu của thạch tọa này, đều không tồn tại ở bất cứ điển tịch sử sách nào…Ân, tựa hồ là có chút tương đồng với ký hiệu ma pháp trên vách tường thạch thất này, thế nhưng hiển nhiên là cao cấp hơn…Chẳng lẽ là…
- Chẳng lẽ là Thần Phù văn đã sớm thất truyền trong truyền thuyết?
Hai vị cuồng nhân ma pháp tựa hồ là cùng nghĩ tới điều gì, đột nhiên đồng thanh kinh hô lên, hỏa diễm thiêu đốt trong ánh mắt càng thêm nóng rực, thân thể già nua kích động đến nỗi run cả lên.
Thần Phù văn!
Đó là văn tự thần chi chân chính trong truyền thuyết!
Nắm giữ văn tự thần chi, có thể tùy ý sáng tạo, cải biến, lợi dụng pháp tắc thế giới, thậm chí có thể sáng tạo ra một giống loài hoàn toàn mới, một thế giới mới, coi như là người bình thường, chỉ cần nắm giữ Thần Phù văn, trong chớp mắt liền có lực lượng vĩ đại, đối kháng mọi cường giả.
Hai người nhất thời tiến vào trạng thái điên cuồng nghiên cứu, tìm tới bút và bản khắc, đem ký hiệu trên tay vịn thạch tọa thần bí bắt đầu hết sức chăm chú khắc lại trên bản khắc.
Thái độ của hai người đối với ma pháp có thể nói là tín ngưỡng thành tín nhất trên thế giới1
Nguyên bản bởi vì tâm tình kích động mà hai tay run rẩy, trong nháy mắt nắm lấy bút ma pháp và đao khắc thì trở nên trấn định hữu lực dị thường, coi như là tư thái của Chiến sĩ cường đại nhất bất quá cũng chỉ như thế, thời khắc này mang theo thần vận kỳ dị, thậm chí kích động đến nỗi nổi lên một tia lực lượng ba động.
Ở thời khắc này, trên thân hai người bắt đầu khởi động một loại khí tức thần thánh.
Ký hiệu trên tay vịn thạch tọa tuy rằng chỉ là hai khối nhỏ không đến lòng bàn tay, thế nhưng ẩn chứa trong đó vô số đường ma pháp cuồn cuộn như biển, nhiều không đếm xuể, hai người Akara và Kane tuyệt đối tính là đại tông sư về lĩnh vực ma pháp, thế nhưng hạ bút hạ đao vẫn là cẩn thận từng li từng tí, tiến triển phi thường chậm.
Tôn Phi nhìn ra ngoài một hồi, bắt đầu cảm thấy không thú vị. Vì vậy, Quốc Vương Bệ Hạ liền đứng lên đi vòng quanh gian thạch thất.
Khi trước, gian thạch thất này đã được cải tạo triệt để, mọi món đồ ngổn ngang khắp nơi đã được chỉnh lý lại, đối diện tường phía nam có một giá sách to, phía trên đều là điển tịch mà hai cuồng nhân ma pháp này sưu tầm, tính sơ cũng đến mấy ngàn bộ sách, thoạt nhìn đều có niên đại rất cổ, chi thư “Trí Tuệ Ma Vương” được đặt ở vị trí thường thấy.
Khung xương Hoàng Kim Khô Lâu vẫn đứng sừng sững trong thạch thất chiếm một phần tư diện tích, khung xương này hiện tại chính là lão hổ không sờ tới được, lấy thực lực của Tôn Phi cũng không cách nào tới gần trong vòng mười thước, chỉ có thể bỏ mặc đứng ở nơi đó.
Ngoài ra, trong thạch thất còn dùng “Ác Ma di cốt” và “Hắc thiết chi tinh” khéo léo tạo ra một gian phòng ốc, rất kiên cố, thoạt nhìn hẳn là địa điểm để tiến hành một ít thực nghiệm nguy hiểm.
Toàn bộ gian thạch thất bị hai đại cuồng ma pháp này chia làm các khu với công năng khác nhau, rất có phong thái khoa học, tuyệt đối tính là một chỗ hoàn mỹ để làm thí nghiệm ma pháp.
- Di? Đây là vật gì?
Ánh mắt Tôn Phi đột nhiên tập trung vào một hòn đá nhỏ đường kính khoảng chừng hai thước.
Tôn Phi đến bên cạnh tỉ mỉ quan sát, khối đá nhỏ này cách mặt đất hơn ba mươi phân, dĩ nhiên là do sáu khối đá màu sắc và chất liệu khác nhau mà thành, trong đó năm khối tạo thành một khối tròn, mà khối thứ sáu còn lại thì khảm ở trung tâm, màu sắc tương hỗ lóe lên, sáng bóng mị hoặc, mặt ngoài khối đá đều khắc đầy ký hiệu tinh tế.
- Nga, quên nói cho ngươi biết, lần trước sau khi nghe một ít tư tưởng của ngươi, chúng ta trải qua nhiều lần thực nghiệm, cuối cùng hiểu rõ được truyền tống trận cự ly xa, dùng lời nói của ngươi, chính là phát minh…Ân, đúng là phát minh, phát minh ra một trạm canh gác truyền tống cự ly xa, bất quá chỉ là sơ thành phẩm, đại khái có thể xác định địa điểm truyền tống trong phạm vi trăm dặm, có thể truyền tống được ba, bốn người…
Nghe thấy âm thanh hiếu kỳ của Tôn Phi, đại gia Kane đang khắc phỏng theo ký hiệu ma pháp trên thạch tọa ngẩng đầu đắc ý mà cười bỉ ổi, khoe khoang trả lời một câu.
Bất quá, sau khi bị nữ tu sĩ Akara trừng mắt nhìn, đại gia bỉ ổi lại hết sức chăm chú vùi đầu vào công tác phỏng lại Thần Phù văn vĩ đại.
- Cư nhiên thật sự nghiên cứu ra được?
Tôn Phi đại hỉ, đây thật đúng là đúng lúc, thời gian dài như vậy đầu tư trên thân hai đại cuồng ma pháp này, rốt cục bắt đầu có thu hoạch, nhãn thần Quốc Vương Bệ Hạ nhìn khối đá cũng bốc lên lục quang yếu ớt.
Không đến ba mươi phút, Quốc Vương Bệ Hạ đã hiểu rõ về trạm canh gác truyền tống cự ly xa này, đem tổng cộng toàn bộ mười bộ tiểu truyền tống cất vào nhẫn trữ vật của mình.
Mắt thấy bên kia nữ tu sĩ và đại gia bỉ ổi phục chế chưa được môt phần mười Thần Phù văn, Tôn Phi phi thường thức thời dẫn Nữ Vũ Thần rời khỏi thạch thất.
…
…
Chuyện thứ nhất sau khi trở về Song Kỳ thành chính là thử nghiệm công năng của trạm canh gác truyền tống cự ly xa.
Tôn Phi lấy khối đá ra, tại địch lâu cửa tây lắp ráp hai trạm canh gác truyền tống cự ly xa, sau khi phân biệt hai khối ra, có tiếng vang ong ong nhè nhẹ, mỗi một trạm canh gác truyền tống cự ly xa đều bốc cháy lên năm đoàn liệt diễm yếu ớt vô nhiệt.
Cái này và những truyền tống trận còn sót lại từ thời viễn cổ trong thế giới Diablo hoàn toàn giống nhau.
Nghĩ đến trạm canh gác truyền tống cự ly xa vẫn còn là một sơ thành phẩm, không có trải qua kiểm nghiệm thực tiễn, Tôn Phi không có cấp thiết tìm người đến thực nghiệm mà là đem hai cái truyền tống thả cách xa trăm thước, sau đó quyết định tự mình kiểm nghiệm một phen trước.
Hít thở sâu một hơi, Quốc Vương Bệ Hạ nhẹ nhàng bước vào một bên trạm truyền tống.
Ong ong ong!
Âm thanh băng lãnh lại truyền tới cảm giác giống như xuyên qua thời không, trong nháy mắt tiếp theo, trước mắt sáng ngời, quả nhiên Tôn Phi xuất hiện ở một bên truyền tống trạm còn lại.
Trong nháy mắt, thuấn di trăm thước.
Toàn bộ quá trình cấp cho Tôn Phi cảm giác giống y hệt lúc sử dụng truyền tống trận viễn cổ trong thế giới Diablo, không có một chút khác biệt, điều này nói rõ, sản phẩm của hai đại cuồng ma pháp này có thể tín nhiệm được, sẽ không xuất hiện nguy hiểm trong quá trình sử dụng, cũng sẽ không tạo thành nguy hại với cơ thể người.
- Bất quá vì sao cảm giác cuối cùng, hình như có chỗ nào không thích hợp?
Tôn Phi sờ cằm, mơ hồ cảm giác tựa hồ là bỏ quên cái gì, cũng không phải là vấn đề an toàn, mà là thời điểm vừa sử dụng trạm canh gác truyền tống cự ly xa hình như là thiếu cái gì.
- Được rồi, thiếu một cái hệ thống chọn địa điểm!
Trong đầu hiện lên một đạo thiểm điện, trong nháy mắt Tôn Phi ý thức được chỗ vấn đề.
Trong truyền tống trận thế giới Diablo, sau khi tiến vào sẽ gặp một hệ thống gợi ý, có thể chọn địa điểm tiến đến, thế nhưng trạm canh gác truyền tống cự ly xa của hai người tạo ra rõ ràng là thiếu chức năng này, vừa rồi sau khi Tôn Phi bước vào, còn chưa kịp làm ra bất luận chọn lựa nào, trong nháy mắt đã bị truyền đến trạm truyền tống này.
- Nói như vậy…Cái tiểu ngoạn ý này còn cần cải tiến, nếu không sẽ xuất hiện tình trạng hỗn loạn.
Tôn Phi trầm tư một trận, vừa rồi chỉ là mở ra hai tòa truyền tống, nếu như đồng thời mở ra bốn tọa truyền tống, bước vào một cái còn không biết là sẽ bị truyền tống đến nơi nào trong ba tọa truyền tống còn lại.
Sau khi phát hiện khuyết điểm này, Tôn Phi tạm thời dập tắt dự định khoe khoang với những tâm phúc.
Đương nhiên, đây cũng không nghĩa là những trạm canh gác truyền tống cự ly xa này hoàn toàn vô dụng, hoàn thiện kế tiếp tuyệt đối không phải là vấn đề nan giải, ngay cả những đế quốc không nắm giữ văn minh ma pháp mà nói, chỉ cần sử dụng thỏa đáng, vẫn sẽ có uy lực thật lớn.
Huống chi lấy năng lực của nữ tu sĩ và đại gia bỉ ổi, nếu như đã sáng tạo ra, hoàn thiện kế tiếp tuyệt đối không có gì khó khăn, thậm chí chính Tôn Phi lúc này đã nghĩ tới biện pháp giải quyết vấn đề…
Thiết trí tần suất ma pháp!
Cấp cho mỗi tòa truyền tống một sóng ma pháp biên độ khác nhau, giống như là số điện thoại ở kiếp trước, như vậy có thể thực hiện truyền tống chuẩn xác.
…
Mấy ngày kế tiếp, không có sự tình đặc biệt gì phát sinh.
Ba người Batistuta của Hắc Y Thánh Điện vẫn chưa tới bái phỏng Quốc Vương Bệ Hạ, thế nhưng Tôn Phi biết ba người bọn họ vẫn đang dừng lại ở Song Kỳ thành chờ một câu trả lời thuyết phục từ hắn.
Mục thủ Bowyer giáo đường Song Kỳ thành biểu hiện rất an tĩnh, không có tới quấy rối nữa.
Vong Linh Cốt Long Arthur vẫn xuất quỷ nhập thần tửu quán như cũ, thỉnh thoảng hiện hành, phần lớn thời gian không biết say bí tỉ ở góc nào, rất hiển nhiên, lời tuyên thệ kiêng rượu của gia hỏa này không có ý nghĩa gì, thậm chí Tôn Phi còn hoài nghi, gia hỏa này chỉ còn một xương sọ long mà thôi, vừa không có cơ thể nội tạng và hệ tiêu hóa, uống nhiều rượu như vậy có thể biết rượu ngon là mùi vị gì sao?
Tôn Phi đem một ít đấu khí kỹ chính mình lấy được từ “Thần Ma Cung Điện” ra, kết hợp với vũ kỹ trong điển tịch võ học trong “Ma Vương Lợi Kiếm” lấy được trong “Thiên Không Chi Thành”, sau khi thay đổi liền truyền thụ cho những cao thủ Hương Ba thành.