Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 691 - Chương 587: Lampard Thất Thố

Quoc vuong van tue Full
Chương 587: Lampard Thất Thố
 

Tôn Phi liếc mắt đảo qua, hơi thất vọng.

“Tăng Hận Chi Vương” Mephisto coi như cũng là một trong tam đại đầu sỏ thế giới Diablo, thế nhưng sau khi chết không tuôn ra được trang bị đáng giá gì, trên cơ bản đều là trang bị lục đẳng, Tôn Phi chờ mong là kiện trang bị thất đẳng thế nhưng cũng không có xuất hiện, lẽ nào nhân phẩm của mình đều tiêu hao ở lần trước lấy được “Immortal King’s Stone Crusher” rồi sao?

Ngay cả giám định những trang bị này Tôn Phi đều không có hứng thú, tùy ý đem chúng thu lại vào ba lô, chuẩn bị lấy về bán.

Lúc này, trên đỉnh đầu hạ xuống một đạo quang trụ kim sắc.

Dịch thể kim sắc trong cơ thể Tôn Phi đã đạt tới một giới hạn nhất định, hình thức Barbarian lần thứ hai thăng cấp, tới cấp 71 rồi, ánh sáng kim sắc đảo qua, toàn thân Tôn Phi có một cảm giác ấm áp, vết thương do giết chóc lúc trước lưu lại biến mất trong nháy mắt, bụi bẩn trên thân cũng bị thanh lý, khôi phục lại trạng thái tốt nhất.

Đem điểm thuộc tính và điểm kỹ năng phân bổ tốt, hai người Tôn Phi và Elena dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi đây.

Tìm một chỗ ao nước bên ngoài, Tôn Phi thủ hộ một bên, Elena cũng không có cố kỵ, ở trước mặt người trong lòng, trút bỏ khôi giáp, xuống nước rửa sạch máu đen trên thân.

Một hồi chiến đấu vừa rồi, quái vật xông lên như thủy triều, trên thân Tôn Phi có hơn mười vết thương, kỳ thực cũng là vì bảo hộ Elena mà lưu lại, nữ Cung Thủ am hiểu công kích cự ly xa, đánh cận thân không am hiểu lắm, sau khi bị những quái vật đẳng cấp cao tới gần khó tránh khỏi rơi vào nguy hiểm, thế nhưng dưới sự bảo vệ toàn lực của Tôn Phi, một chút vết thương cũng không có, máu đen trên thân đều là máu của Ác Ma.

Tôn Phi thủ hộ ở bên cạnh ao nước, nghe tiếng nước chảy nhẹ, nhìn Nữ Vũ Thần trắng nõn như ngưng trệ, dáng vẻ thướt tha thân thể mềm mại, Quốc Vương Bệ Hạ chỉ cảm thấy huyết khí dâng lên một trận, cả người phảng phất như muốn nổ tung, mặc dù nửa năm trước, bởi vì duyên cớ cứu người, trong lúc đó Tôn Phi và Elena đã thân mật như cá với nước, nhưng cũng chỉ có một lần như thế mà thôi, thân thể băng khiết hoàn mỹ của Nữ Vũ Thần vẫn có lực hấp dẫn không gì sánh kịp với Quốc Vương Bệ Hạ như trước.

Để phân tán lực chú ý, ánh mắt Tôn Phi chỉ dám nhìn quét qua, đột nhiên ngưng tụ trên một tòa kiếnt trúc cách đó không xa…

- “Thần Điện khôi phục sự chịu đựng” !

Những cái gọi là Thần Điện kỳ thật chính là ở trong thế giới Diablo xuất hiện một số di tích viễn cổ trên đại lục. Các loại kiến trúc tương tự như thạch đá, thạch trụ, tượng gỗ đã hoang bại thế nhưng bởi vì một ít ký hiệu và trận đồ ma pháp thần kỳ, trong phạm vi nhất định có một loại hiệu lực ma pháp đặc thù kỳ dị.

Ví như trụ đá hình tròn cao khoảng bốn, năm thước trước mắt kia.

Trên thân thạch trụ dùng một loại thuốc màu như thần huyết hồng sắc vẽ ra mấy ký hiệu ma pháp thần dị, khiến cả thạch trụ tỏa ra thần lực ba động nhàn nhạt khó có thể giải thích, coi như là Chiến Sĩ mệt mỏi, chỉ cần tới gần thạch trụ trong phạm vị mười thước, lập tức sẽ cảm thấy tinh thần gấp trăm lần, trị số khôi phục lại hoàn toàn, triệt để xóa tan mệt nhọc trong cơ thể.

Trước khi đả thông đại địa đồ tam mạc, Tôn Phi nhiều lần nghiên cứu qua các ký hiệu ma pháp này, thế nhưng cũng khó mà lý giải được huyền bí trong đó.

Thế nhưng ở thời khắc này, không biết vì sao, trong lúc vô tình liếc mắt nhìn sang, trăm mối tơ vò không cách nào giải đáp được trong nháy mắt bỗng trở nên thanh minh vô cùng, loại cảm giác này giống như là một người tân tân khổ khổ theo đuổi vài năm nhưng ngay cả tay của đại mỹ nữ cũng không cầm được, trong lúc lơ đãng trong nháy mắt đột nhiên được nàng ôm ấp, không chút che giấu lộ ra nguyên bản mà trước kia nàng che giấu.

Toàn bộ tâm thần Tôn Phi đều bị thạch trụ trước mắt triệt để hấp dẫn.

Thế cho nên không biết khi nào, Nữ Vũ Thần Elena đã sớm mặc lại y giáp, đứng trước mặt hắn vậy mà Quốc Vương Bệ Hạ cũng không có phát hiện.

Mặt trời mọc.

Dưới ánh mặt trời kim sắc, Hương Ba thành đồ sộ như một tầng hoàng kim.

Trong tẩm điện vương cung, một đạo truyền tống môn lam sắc đột nhiên xé rách hư không, xuất hiện mà không báo trước.

Tôn Phi bước ra từ truyền tống môn.

Truyền tống môn biến mất.

- Chi chi chi chi! !!

Tiểu Hoán Hùng chạy như bay tới, nhảy lên vai Tôn Phi, vươn ra đầu lưỡi béo mập vô cùng thân thiết liếm liếm Tôn Phi, tiểu tử này hết sức dính người, đôi mắt to đen bóng giương lên tựa hồ trách cứ Tôn Phi không nên để nó một mình ở nơi này thời gian dài như vậy.

Tôn Phi cười ha ha, sờ sờ đầu Tiểu Hoán Hùng biểu thị trấn an.

- Bệ hạ, ngài đã trở về, hết thảy đều dựa theo phân phó của ngài an bài thỏa đáng!

Quan hầu cận Torres truyền báo một tiếng, cung kính bẩm báo.

- Ân, tốt, chúng ta cũng nên xuất phát thôi.

Tôn Phi gật đầu.

Hai người một đường đi ra khỏi vương cung, dưới sự bảo vệ của sáu Thánh Đấu Sĩ, đi tới quảng trường lớn trung tâm Hương Ba thành.

Trước đây ở đây nguyên bản chính là quảng trường trống trải, Tôn Phi vừa xuyên qua không lâu từng ở chỗ này bởi vì Angela bị đùa giỡn, dưới cơn nóng giận vô tình đánh chết mười bốn danh kỵ binh cùng phó đoàn trưởng đế quốc Zenit sắc phong, Torres cũng là trên phiến quảng trường này thấy việc nghĩa hăng hái làm mà được Quốc Vương Bệ Hạ thu làm quan hầu cận.

Sau khi trải qua cải tạo Hương Ba thành, phiến quảng trường này càng trở nên rộng rãi sạch sẽ, có thể chứa được tới ba vạn dân Hương Ba thành tụ tập ở đây, được Quốc Vương Bệ Hạ ngự bút thân đề một cái tên: “Quảng trường Thiên An Môn”, làm nơi tụ họp dân chúng toàn thành, mở tiệc hội họp, khánh công, diễn thuyết và các loại hoạt động lễ mừng.

Thời điểm đám người Tôn Phi đến, bốn phía đã có quân đội Thành Quản thủ hộ, đề phòng sâm nghiêm.

Bốn phía quảng trường sớm đã được các sinh viên đại học Văn Vũ Hương Ba thành thiết trí các ma pháp trận phòng hộ, áng sánh xanh ma pháp nhàn nhạt tứ phía, có thể phòng ngừa một ít khí tức dật tràn đến quảng trường.

Trên quảng trường, người đứng bốn phía.

Tất cả ba trăm danh quan viên lớn nhỏ Hương Ba thành, năm mươi danh Thánh Đấu Sĩ, hai nghìn danh Thành Quản, hai nghìn danh sinh viên trường đại học Văn Vũ Hương Ba thành đều đứng thật chỉnh tề bốn phía quảng trường, xếp thành hàng dài, ai nấy đều mang thần tình nghiêm trang kích động, dùng ánh mắt sùng bái nhìn thân ảnh cao lớn nguy nga giữa khu đất trống.

Chính là đệ nhất cao thủ Hương Ba thành ngay xưa, Frank Lampard.

Nhiều ngày trước, cảnh giới võ đạo của Lampard đã đột phá cửu Tinh cấp đỉnh phong, tiến nhập tới cảnh giới Tân Nguyệt cấp sơ giai nhất đoạn, bất quá, bởi vì dọc theo đường đi mệt nhọc, hơn nữa vừa mới đột phá cửu Tinh cấp đỉnh phong, tích lũy không đủ, vì vậy hắn vẫn áp chế hơi thở của mình, không có trùng kích khảo nghiệm thiên địa, cũng không thấy rõ pháp tắc thiên địa, không có cải tạo rèn luyện thân thể, vì vậy không coi là cường giả Nguyệt cấp chân chính, không thể ngưng lập hư không.

Mà hôm nay, chính là ngày Lampard chọn tiếp thu khảo nghiệm thiên địa, rèn luyện thân thể, nhất cử bước vào cảnh giới Tân Nguyệt cấp.

Ở đại lục Azeroth, trùng kích khảo nghiệm thiên địa là một quá trình phi thường nguy hiểm, có không ít kỳ tài ngút trời ở trong giai đoạn này thất bại trong gang tấc, thân tử đoạn tiêu, vì vậy tuyển chọn thời gian trùng kích là phi thường quan trọng.

Đương nhiên, biến thái như Tôn Phi là ngoại trừ.

Trong lúc chịu đựng sự khảo nghiệm của thiên địa, Quốc Vương Bệ Hạ hoàn toàn đổi khách làm chủ, trấn áp lực nguyên tố thiên địa, tùy mình khu sở, làm vô số cường giả trong Song Kỳ thành lúc đó phải kinh hãi.

Đấu khí Lampard tu luyện là đấu khí hệ điện.

Ngày hôm nay, ánh nắng mặt trời tuy rằng không phải là cực nóng, nhưng tinh thần đủ phấn chấn, lúc này, năng lượng nguyên tố thiên địa thuần chính nhất, không pha tạp, nhất là lực lượng nguyên tố hỏa hệ và điện hệ, đối với Vũ giả và Ma Pháp Sư mà nói, đều là thời gian trùng kích khảo nghiệm thiên địa vô cùng tốt.

- Lampard thúc thúc!

Tôn Phi đi tới trước mặt Lampard, trên dưới quan sát tình trạng của hắn một phen, yên tâm vài phần, thân thiết mà hỏi:

- Thế nào, nắm chắc không?

- Không có vấn đề!

Lampard giơ mắt nhìn ánh sáng mặt trời, ánh sáng kim sắc chiếu trên người hắn, dường như Chiến Thần kim giáo, cả người bốc lên khí thế, tự tin vô cùng.

- Ân, vậy là tốt rồi. Chỗ này của ta, vì ngài mà chuẩn bị một kiện lễ vật, đủ để ứng phó với tất cả dị biến trong khảo nghiệm thiên địa.

Tôn Phi vẫn không quá yên tâm, từ trong giới chỉ trữ vật lấy ra một thanh trảm kiếm hắc sắc thật lớn, cắm một nửa trên mặt đất, cao chừng cỡ một người, như là một bức tường nhỏ, chỉ có cường giả mới cảm nhận được ba động lưu chuyển trên thân kiếm.

Thanh kiếm này so với cự binh hắc sắc mà Lampard vẫn mang theo còn muốn lớn hơn vài phần.

- Ân?

Nhãn thần Lampard sáng ngời, chợt biến sắc:

- Linh tính nồng nặc…Đấu binh? Đây là…ngũ giai? Nga, không, cao hơn… Chẳng lẽ là lục giai?

Tôn Phi mỉm cười, giảm âm thanh xuống, tiến đến bên tai Lampard, nhẹ nhàng nói:

- Bát giai.

- Bát…Bát giai?

Lampard nhất thời nghẹn họng trân trối.

Đây là lần đầu tiên hắn thất thố như vậy trước mặt Tôn Phi.

Nhưng cũng không trách được hắn thất thố, thật là bị hai chữ trong miệng Tôn Phi làm cho chấn động rồi.

Đấu binh bát giai, một giai vị nữa thôi chính là Á Thần Đấu Binh, có thể làm vũ khí tính chiến lược của đế quốc nhất cấp, phi thường kinh khủng, cực kỳ hiếm thấy, mà Alexander hắn…Hắn dễ dàng lấy ra một kiện đấu binh như vậy…Đây quả thật là quá mức không thể tưởng tượng nổi!

Bình Luận (0)
Comment